Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Nhưng rõ ràng cậu biết Thành Hựu không chỉ coi cậu là bạn

Thành Hựu cưỡi xe đạp chở Tống Cẩm Trình, sau khi ném khăn trải giường thì đến hiệu thuốc mua thuốc tránh thai. Người bên trong hiệu thuốc nhìn Thành Hựu bằng ánh mắt kỳ quái, hoàn toàn biến cậu thành tra nam biết làm mà không đeo bao để con gái nhà người ta phải uống thuốc tránh thai. Thành Hựu lười để ý những ánh mắt đó, mua một chai nước khoáng uống thuốc, rồi vứt chai nước và thuốc còn dư vào thùng rác. Tống Cẩm Trình im lặng nhìn hành động của Thành Hựu, không biết vì sao đột nhiên lòng hắn có một chút mất mát.

" Không ăn sáng sao ? "

Tống Cẩm Trình nhìn Thành Hựu đi qua mấy tiệm bán đồ ăn sáng, nghi hoặc hỏi.

" Đến tiệm khác, Thiến Thiến thích ăn bánh cuốn ở tiệm đó. "

Chỉ cần Thành Hựu dậy sớm thì bữa sáng tình yêu sẽ không bị dừng lại, có đôi khi cậu không dậy kịp thì dứt khoát mua trà sữa hoặc đồ ngọt, rất biết dỗ dành con gái. Đột nhiên tâm trạng của Tống Cẩm Trình tụt dốc không phanh, ánh mắt tối sầm.

" Cậu thích cái gì ở Tống Thiến Thiến ? "

Tống Cẩm Trình không biết một cô gái chỉ cần gặp mình là đỏ mặt thì có gì hấp dẫn Thành Hựu. Trước kia hắn không để ý chuyện cậu thích Tống Thiến Thiến, nhưng bây giờ có muốn không để ý cũng không được.

" Cô ấy đẹp."

Thành Hựu thuận miệng trả lời, vốn dĩ cậu bắt đầu thích Tống Thiến Thiến vì nhan sắc, kiên trì không ngừng là bởi vì chưa theo đuổi được, hơn nữa cậu thấy tính cách của cô ta khá tốt, khi dùng ánh mắt sùng bái nhìn Thành Hựu thật sự có thể có thể khiến cậu thỏa mãn

" Chỉ như vậy ? "

"Cậu không cảm thấy học sinh nữ mềm mại rất thích hợp để được sủng ái sao, tôi quên mất cậu là ai, chắc chắn cậu không nghĩ như vậy. "

Tống Thiến Thiến liếc mắt đưa tình với Tống Cẩm Trình giống như đang liếc mắt với người mù.

" Nếu cậu không thích cô ấy thì nên kiên định một chút, đừng làm tra nam nha. "

Tống Cẩm Trình không nói chuyện, lúc này ông chủ gọi Thành Hựu nói đã đóng gói xong đồ ăn rồi, cậu cũng cho rằng hắn cam chịu chuyện mình nói. Khi Tống Thiến Thiến thấy Thành Hựu thì có chút lo lắng hỏi cậu đêm qua sao vậy.

" Không có gì, việc nhỏ đây cho cậu, giữa trưa hôm nay ăn một bữa cơm đi. "

" Được."

Tống Cẩm Trình nhìn Thành Hựu nói cười với Tống Thiến Thiến, hắn cúi đầu nắm chặt sách. Khi cô ta cầm bữa sáng về vị trí của mình thì Tống Cẩm Trình sầm mặt

" Cẩm Trình, nhìn cậu giống như không vui lắm, sao thế ? "

" Nếu cậu không thích Thành Hựu, sao lại tiếp thu lòng tốt của cậu ấy, cho cậu ấy hy vọng ? "

Tống Cẩm Trình dò hỏi, giọng điệu có lạnh nhạt.

" Tôi... "

Tống Thiến Thiến bị Tống Cẩm Trình hỏi có chút sợ hãi, lắc lắc đầu.

" Tôi chỉ cảm thấy cậu ấy tốt, có thể làm bạn bè."

" Nhưng rõ ràng cậu biết Thành Hựu không chỉ coi cậu là bạn. "

Khí thế của Tống Cẩm Trình quá kinh người, khiến Tống Thiến Thiến có chút hoảng loạn, hốc mắt đỏ đỏ.

" Nhưng mà cậu biết ... Cậu biết tôi ... "

" Xin lỗi nhé, giọng điệu của tôi có chút không tốt, cậu ăn sáng chưa ? "

Tống Cẩm Trình đánh gãy lời nói của Tống Thiến Thiến, sợ nếu tiếp tục nói tiếp sẽ đâm thương tâm vào tâm hồn thiếu nữ của cô ta

" Đã ăn rồi, cậu ăn chưa "

Buổi sáng Tống Thiến Thiến chỉ ăn táo, cô ta không biết Thành Hựu sẽ đưa đồ ăn sáng cho mình, Tống Cẩm Trình đã ăn được nửa số bánh, nhưng nghe Tống Thiến Thiến hỏi vậy thì lắc lắc đầu. Hắn biết nếu mình nói vậy thì nhất định thiếu nữ trước mặt sẽ đưa bữa sáng mà Thành Hựu mua cho hắn. Đây là tâm ý của Thành Hựu, Tống Cẩm Trình nhận lấy đáy lòng lại âm u. Thành Hựu hoàn toàn không biết bữa sáng tình yêu của mình bị người nào đó ăn luôn, Thành Hựu đang thảo luận với Triệu Văn Thanh về môn bơi lội sắp được đưa vào chương trình học.

Có thêm môn bơi không phải là quyết định ý thời mà đã bắt đầu chuẩn bị từ một năm trước, chẳng qua bây giờ nhà trường mới xây xong bể bơi. Ý của lãnh đạo trường là muốn cho thêm môn bơi vào để học sinh phát triển toàn diện, mỗi tuần một tiết, tách từ tiết thể dục ra, bọn học sinh đều rất vui.

" Chắc chắn không, thật sự là tuần sau bắt đầu ? "

" Đương nhiên, đến tin tức của tôi mà cậu còn không tin sao ? "

Triệu Văn Thanh gật đầu khẳng định, ba dượng cậu ấy là lãnh đạo trường học luôn biết mấy tin tức này nhanh hơn người khác.

" Vậy được cái thời tiết này nóng chết người, tôi đã sớm muốn đi bơi rồi."

Trước đó Thành Hựu hay đến bể bơi ở khách sạn, hai ba trăm một người, nhà bọn họ còn không có nhiều tiền như vậy, một tháng cậu chỉ được đi một hai lần, bây giờ trường học có hồ bơi một tuần có thể bơi một lần, còn được miễn phí, thật tốt.

" Hôm nay anh Thành dậy sớm vậy, có tiến triển gì mới với nữ thần không, tôi vừa nghe nói trưa nay hai người định đi ăn cơm với nhau à. "

" Cậu quản nhiều vậy làm gì, cút cút cút."

Thành Hựu không để ý đến Triệu Văn Thanh đang cười đê tiện, cậu nhìn về phía Tống thiến Thiến. Hình như cô ấy đang đọc sách, che miệng cười với Tống Cẩm Trình. Thành Hựu không nghĩ ra, rốt cuộc cậu kém Tống Cẩm Trình ở điểm nào, còn không phải là do dương vật nhỏ hơn một. chút thôi sao, người khác cũng không biết chuyện này mà, cậu còn có hương vị đàn ông hơn hắn, vì sao Tống Thiến Thiến lại vẫn không động tâm.

" Cậu nói nếu cậu là con gái thì sẽ chọn tôi hay Tống Cẩm Trình ? "

Thành Hựu chọc chọc Triệu Văn Thanh bên cạnh, chờ người kia trả lời.

" Chọn Tống Cẩm Trình...Đương nhiên là không có khả năng, chắc chắn là chọn đại ca, vừa men vừa chơi bóng rổ giỏi."

Triệu Văn Thanh cười hì hì, bị Thành Hựu bóp chặt cổ.

" Đừng cho là tôi không biết cậu định nói muốn chọn Tống Cẩm Trình. "

Thành Hựu ngoài cười nhưng trong không cười.

" Không phải anh Thành, cậu so mình với Tống Cẩm Trình làm gì, hai người không phải người một đường. "

Triệu Văn Thanh cảm thấy không thể so sánh được, Tống Cẩm Trình là ai chứ, nam thần vườn trường, học thần, thành tích nổi bật, là trò giỏi của thầy cô, về sau chắc chắn sẽ vào lớp trọng điểm, căn bản không giống như bọn họ. Thành Hựu cười nhạo một tiếng, mặt cũng dần dần trầm đi.

" Nói cũng đúng "

Thành Hựu làu bàu, cậu thấy sách giáo khoa sạch sẽ trước mặt không có hứng thú nhìn một cái. Đến giữa trưa Thành Hữu và Tống Thiến Thiến đi ăn cơm cùng nhau thấy cô ấy không gọi theo người khác thì cậu thở sau một hơi nếu cô lại gọi thêm Tổng Cẩm Trình thì cậu thực sự không biết nên làm gì. Khi ăn cơm Tống Thiến Thiến có chút ấp úng giống như đang muốn nói gì đó

" Thiến Thiến cậu muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi "

" Không có việc gì, tớ chỉ cảm thấy đồ ăn ở đây khá ngon "

Tống Thiến Thiến cười tươi, bộ dáng ngoan ngoãn khiến người khác cảm thấy được chữa lành

" Vậy lần sau tớ lại mời cậu đến đây "

" Được "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro