Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

(4) Quá trọ


Ba người Lam gia ngự kiếm một lúc mới nhìn thấy một ngọn khói bếp lờ mờ sau màn tuyết bay dày đặc.

Từ xa nhìn lại là một ngôi nhà hai gian ọp ẹp, bé nhỏ, giữa nơi hoang vu nhìn phá lệ tĩnh mịch.

Gió tuyết thổi ngày càng mạnh, có lẽ sẽ chuyển bão, ba người không chắc nếu đi tiếp sẽ có thể tìm được nơi quá trọ thích hợp trước đêm.

Đành tới gõ cửa căn nhà nhỏ đó.

Bên trong phát ra tiếng lộc cộc, lúc sau, một thiếu niên khôi ngô tới mở cửa.

Cậu ngạc nhiên nhìn ba người kỳ lạ trước cửa, có lẽ là chưa tìm được từ thích hợp để nói nên đứng phỗng người ra.

Vẫn là người nam nhân có nụ cười ôn hòa lên tiếng trước, giọng nói như ngậm gió xuân giữa thời tiết tuyết bay mù trời này.

"Xin lỗi tiểu công tử, bọn ta muốn ở nhờ đêm nay có được hay không?"

Không biết là nhờ lời nói của nam nhân kéo về hay nhờ một cú bạt trực diện của gió lạnh, thiếu niên sực tỉnh, cuống quýt mời người vào nhà.

Sau khi khép chặt cửa gỗ, ba người nhận ra căn nhà không tồi tàn như vẻ bề ngoài, không khí bên trong ấm áp hơn hẳn, một chút gió cũng không lọt.

Giữa nhà có một bếp lửa nhỏ, thiếu niên tìm khắp nơi đủ ba cái ghế mang tới cho bọn họ ngồi xung quanh đó.

Tiếng bước chân truyền đến từ phía sau, một cụ già tóc trắng chống gậy đi ra, người chưa thấy nhưng tiếng đã đến.

"Đại Lang, là tiểu Giang đến đấy à?"

Đại Lang thấy bà thì chạy lại đỡ, vội vàng nói.

"Sao bà lại ra khỏi phòng thế này, không phải Lâm huynh đâu ạ!"

"Vậy..." Sở bà đã có tuổi, nheo mắt cố nhìn ba vị khách vừa đến nhưng trước mắt vẫn là một mảnh nhập nhèm.

"A đây là... là ba vị tiên... tiên sư muốn trọ nhà chúng ta đêm nay." Đại lang đã nhìn ra phục sức cùng vũ khí trên người bọn họ không bình thường, hai chữ tiên sư là ngập ngừng nói ra.

"Tiên sư?" Sở bà hoảng sợ nhìn ba người trước mắt, bà sống đã gần một đời còn chưa thấy tu tiên giả bao giờ.

Hai người đệ tử nãy giờ vẫn im lặng, bỗng một người nghe được chữ tiên sư từ chỗ Đại Lang liền bật cười, nhanh chóng bị người kia đánh một cái. Vị đệ tử kia vẻ mặt ôn hòa không kém nam nhân dẫn đầu, tiến lên phía trước một bước nói với Sở bà.

"Lão nhân, ngài không cần sợ. Bọn ta chỉ muốn trọ một đêm, sẽ trả tiền."

Sở bà đã qua cơn kinh sợ, vội mời họ ngồi xuống, cũng gọi Nhị Lang đưa cháu nhỏ của bà ra chào khách.

Hai bên trò chuyện với nhau, một lúc sau, Sở bà lui trước vào nhà trong nghỉ ngơi.

Nhị Lang dụi đôi mắt buồn ngủ, nhìn ba nam tử khắp người đều là tiên khí, ngập ngừng một lát rồi hỏi.

"Các ngài là tiên gia thật ạ?"

Vị đệ tử tỏa ít "tiên khí" nhất trong ba người ngả ngớn đáp, "Tất nhiên rồi!".

"Cảnh Nghi!"

"Hừ, ta cũng đâu có nói sai."

Vị đệ tử còn lại bất đắc dĩ thở dài, quay sang hai người Đại Lang, Nhị Lang, cười nói.

"Tiểu công tử, hứng thú với tiên gia sao?"

Nhị Lang ngồi trong lòng huynh trưởng, do dự gật gật đầu, lại lắc đầu.

Đệ tử tên Cảnh Nghi kia lại bật cười, cái mặt nhỏ ngượng ngùng của Nhị Lang liền đỏ lên. Cười xong, hắn nghiêm túc nhìn hài tử, nhưng trong giọng nói vẫn còn đang ngậm cười.

"Tiểu tử này, rốt cuộc là ngươi có hay không có chứ? Nam tử hán phải quyết liệt."

"Ta... ta cũng muốn trở thành tiên nhân, chỉ là..."

"Chỉ là?"

"Lâm ca ca bảo rằng tu sĩ mặc áo tang thực chất không phải tiên nhân..." Đại Lang từ lúc nghe thấy ba chữ "Lâm ca ca" đã cố gắng bịt miệng đệ đệ nhưng đã muộn.

Ba người Lam gia cúi đầu, nhìn gia phục trắng tuyết với hoa văn đám mây ẩn hiện của mình.

"..."

Đỉnh đầu Lam Cảnh Nghi bốc khói, khuôn mặt xám xịt nói.

"Thứ nhất, bọn ta không mặc áo tang, thứ hai, bọn ta không phải tiên nhân thì là gì?"

Nhị Lang thấy hắn phát hỏa như vậy, im re không nói gì, chỉ khi vị đệ tử ôn hòa bên cạnh dỗ một chút mới chịu nói tiếp.

"Lâm ca ca bảo đó không phải tiên nhân, mà là... là... hòa thượng." Mấy chữ cuối tiểu hài tử càng nói càng nhỏ, nhưng tu tiên giả thích lực hơn người, đương nhiên nghe rõ, từng, từ, một.

Ba người: "..."

Vị đệ tử ôn hòa, Lam Tư Truy cười giả lả, muốn chuyển dịch câu chuyện khỏi chủ đề kỳ quái này nên hỏi thêm một câu.

"Tiểu công tử này, tại sao ngươi lại muốn làm tiên giả."

Hai má Nhị Lang lại đỏ lên bất thường, nói lí nhí.

"Lâm ca ca bảo rằng làm tiên nhân không cần phải đi bộ ra chợ, không phải dậy sớm đun nước, cũng không cần tốn sức mà có thể bắt được lợn rừng."

"..."

Ba người: Nghe rất sai, nhưng không thể chỉ ra là sai ở chỗ nào.

"Khụ khụ, còn nữa không?" Lam Tư Truy xấu hổ ho khan hai tiếng.

"Lâm ca ca còn nói, tiên nhân không cần ăn uống..."

Ồ, cái này đúng rồi!

"... có thể dùng tiền mua gạo để mua kẹo đường."

Ồ, cái này...

Lam Cảnh Nghi không nhịn được nữa, hai vai vì nhịn cười mà run rẩy, cuối cùng cười ra tiếng. Lam Tư Truy lay vai bảo hắn đừng cười nữa, nhưng khóe miệng đang bán đứng chính y.

"Ta thực sự rất tò mò vị Lâm bằng hữu này là người thế nào đấy!" Lam Hi Thần nghe xong cũng không có biểu tình mất hình tượng gì, chỉ là trong giọng nói mang theo sự hứng thú.

"Lâm ca ca rất tốt, hay cho ta kẹo đường và táo." Nhị Lang khua tay múa chân nói.

Sở bà không biết đứng cạnh từ lúc nào, đưa tay xoa đầu Nhị Lang, nói.

"Nếu không ngại thì tiên trưởng đây lúc sau là gặp được y rồi."

"Ý ngài là?"

Cụ già tóc bạc xấu hổ cười cười, chỉ vào trong nhà.

"Nhà ta chỉ có hai phòng, định là đêm nay ba vị chen chúc cùng một phòng với Đại Lang nhà ta."

"Bọn ta không ngại."

"Chỉ là nhà lão lại thiếu một bộ chăn gối." Sở bà khẽ lắc đầu.

Lam Hi Thần nháy mắt hiểu ý bà, cười ôn hòa, tỏ ý mình không ngại.

"Lâm Giang y ở gần đây, sống một mình nên có lẽ sẽ tốt hơn ở đây một chút." Bà cụ cười cười rồi đi vào trong bếp.

Lát sau, bà đi ra với một gói lớn trong tay, đưa cho Đại Lang cầm.

"Để Đại Lang dẫn tiên trưởng tới đó, còn gói này là thịt heo ướp, nhớ đưa cho Tiểu Giang." Câu sau là nói với Đại Lang.

Sau đó, Đại Lang quấn áo bông thật chặt, ra khỏi nhà với vị nam nhân như trích tiên kia để đến nhà Lâm Giang. Nói là nhà y ở gần đây, nhưng thực chất là gần hai dặm đường, Lam Hi Thần không còn cách nào khác ngoài ngự kiếm mang Đại Lang theo.

(**) 2 dặm - 3,22 km

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro