CHAP 2 - PART 2 : YongHwa's Voice
Sau khi trở về từ Gawondo YongHwa đã lên cơn sốt suốt hai ngày, nhưng hôm nay là buổi ra mắt album mới nên anh không thể vắng mặt được.Cố gắng ăn hết bát cháo anh vội về phòng để thay trang phục.Khi đưa tay lên chỉnh sửa lại mái tóc anh mới để ý kĩ thấy cái vật lấp lánh đang nằm trên bàn tay trái của mình,nó khiến trái tim anh nhói đau thêm lần nữa.Đây là chiếc nhẫn cưới của anh và cô,là vật hẹn ước linh thiêng của hai người,nhưng giờ đây cô và và anh không còn liên quan gì đến nhau nữa thì sao anh phải giữ lại cái vật đau lòng này.Quyết định sẽ cởi nó ra nhưng không hiểu sao anh cảm thấy đau đớn đến thế.Mở hình trái tim trong quyển sách " YongSeo Story " mà cô đã tặng anh trong ngày sinh nhật ra, YongHwa cười một cách chua chát "Hyun ah, nếu em không thể yêu anh vậy tại sao lại tặng anh trái tim này làm gì để anh cứ mơ mãi một giấc mơ không có thật ". Buổi họp báo của anh đã kết thúc tốt đẹp,tất cả mọi người đều hài lòng với những gì mà anh thể hiện,chỉ có những người anh em của anh mới có thể nhận ra những cảm xúc mà anh đang cố giấu.Cố gắng cười rạng rỡ trước ống kính nhưng nước mắt lại đang chảy trong tim,anh luôn tự hỏi liệu cô có đang nhìn thấy anh,liệu cô có nhận ra rằng anh đã cởi bỏ tín vật của hai người, liệu điều đó có khiến cô cảm thấy một chút nào đó sự đau đớn mà anh phải đang trải qua.Hàng trăm câu hỏi cứ vụt qua trong đầu anh nhưng tất cả đều liên quan đến hình bóng một người con gái - hình bóng mà anh đã cố gắng để xóa ra khỏi trái tim mình.
"Seohyun,anh sẽ yêu em thêm hết hôm nay nữa thôi."
Vẫn luôn là bầu trời này, như bao ngày khác
Chỉ có một điều khác là em không còn ở đây
Có lẽ anh đã để em đi mà không chút vương vấn
Không , không phải
Anh không thể để em ra đi như thế được
* * *
Tháng 4 đến,mang theo ánh nắng rực rỡ của mùa hè,mang theo những cơn mưa bất chợt và xóa đi những tàn tích còn sót lại của mùa đông , nhưng... lại không đủ sức để cuốn đi sự giá lạnh trong trái tim YongHwa.
Nhìn hình đáng thương của mình trong gương,YongHwa không hiểu được suốt một tháng qua mình thực sự đang sống hay chỉ là đang cố gắng để tồn tại.Anh lao đầu vào công việc như một cái máy, không để cho bản thân được nghĩ ngơi một phút nào để nghĩ về cô.Hết bận rộn với việc đóng phim,quay quảng cáo, lưu diễn anh lại dành thời gian để tham gia phỏng vấn,các chương trình truyền hình nhưng tuyệt nhiên anh không hề thử sáng tác bất kì một ca khúc nào. Bởi lẽ, kể từ khi SeoHyun xuất hiện trong cuộc sống của anh thì cô đã trở thành những nốt nhạc trong tâm hồn anh,cô ra đi khiến trái tim anh trở nên chai sạn,khiến anh không thể viết ra bất kì một ca từ nào nữa cả.
- SeoHyun, Saranghaeyo.
YongHwa thật sự vẫn không thể tin nỗi những gì mình đang làm,có lẻ vì nhớ cô mà anh đã phát điên rồi,anh không thể tin nỗi mình vừa nói yêu cô ngay trong một show truyền hình."Seohyun làm thế nào mà em ảnh hưởng đến anh như thế, làm cách nào mà em lại khiến anh trở nên thảm hại như thế này."
Kết thúc lịch quay tại KBS, vừa bước tới đại sảnh anh đã nhìn thấy cô đang đi tới cùng các chị gái của mình,cô cố gắng đi thật nhanh cứ như thể chỉ cần ở gần anh một phút thôi cũng một cực hình đối với cô vậy.
- SeoHyun , anh có chuyện muốn nói với em.em có thể dành cho anh một chút thời gian được không.
Đứng trên sân thượng của đài KBS, dù chỉ cách cô có vài bước chân thôi nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy xa xôi đến thế.Có lẻ bức tường ngăn cách giữa hai người mãi mãi sẽ không thể phá bỏ.
- Seo hyun ssi, em đã xem chương trình Strongheart tuần này chưa.
- Ne, sáng nay em đã xem nó.
- Anh xin lỗi, nếu khiến em phiền lòng vì điều này, em biết đấy cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ vừa kết thúc, trong mắt mọi người anh và em vẫn là một đôi, nên anh làm điều này chỉ để vui lòng khán giả, em không sao về điều này đúng không.
Nói ra điều này mà tim anh đau nhói,thật ra anh muốn nói rằng tất cả những điều anh đã nói đều là sự thật, nhưng anh thực sự sợ cảm giác bị cô từ chối một lần nữa
- Ne, em không sao cả, em hiểu lí do vì sao anh làm vậy,..nhưng mà từ giờ em hi vọng anh hãy chú ý hơn một chút ,em không muốn để mọi người phải hiểu lầm.
- Anh... hiểu rồi,từ nay anh sẽ chú ý hơn,anh có lịch làm việc anh đi trước đây.
Thốt ra từng chữ một cách nặng nề, anh chỉ muốn nhanh chóng thoát ra khỏi tình huống này,anh cảm thấy như xung quanh không còn một chút không khí nào,muốn khóc nhưng lại không thể khóc.Đau.. trái tim anh lại tan nát thêm một lần nữa.
"Seohyun,anh sẽ yêu em thêm hết hôm nay nữa thôi."
Anh không thể để em ra đi như thế được
Mong mỏi em, anh đang mong mỏi em
Bởi anh nhớ em
Nên mỗi ngày anh gọi em trong cô độc
Anh phải làm gì đây?
Trái tim anh đang tan nát vì em.
Yêu em, yêu em
Anh rất yêu em
* * *
Sinh nhật lần thứ 22 của anh đã trôi qua một cách buồn chán, cả ngày làm việc tại trường quay, buổi tối cùng cắt bánh với các anh em của mình nhưng lúc nào anh cũng chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại như đang chờ đợi tin nhắn của một ai đó đế rồi khi một ngày mới đã đến anh lại thêm một lần thất vọng.
Kể từ sau cái ngày nói chuyện với cô ở đài KBS, anh không bao giờ nhắc đến cô trong bất kì một chương trình nào nữa nhưng thay vào đó anh luôn nói đến một hình mẫu lí tưởng mang tất cả những đặc điểm của cô,anh tự hỏi liệu cô có thể nhận ra người con gái đó là ai không,liệu điều đó có khiến cô xao động không,liệu cô có đang nghĩ về anh như anh đã nghĩ về cô không
Seohyun,anh sẽ yêu em thêm hết ngày hôm nay nữa thôi.
Anh nhớ em, anh nhớ em
Nhớ đến nỗi cứ gọi tên em trong vô thức, hôm nay cũng vậy
Ngày qua ngày, anh tưởng như mình đang chết
Anh mỏi mòn chờ đợi tình yêu của em.
Anh phải làm gì đây?
Yêu em, yêu em
Anh rất yêu em
* * *
YongHwa thật sự rất ghét mùa thu,anh ghét cái không khí ảm đảm buồn chán , anh ghét cái cảm giác cô đơn đến hiu quạnh này và lí do lớn nhất khiến anh ghét mùa thu là bởi vì đây là mùa cô yêu nhất trong năm.Anh cảm thấy bản thân mình thật mâu thuẫn khi chỉ mới một năm trước thôi anh còn thích tất cả những gì mà cô yêu,nhưng giờ đây anh lại ghét chúng bởi lẻ anh ghen tị với tình yêu mà chúng nhận được từ cô - tình yêu mà mãi mãi anh cũng không có được.
Seohyun,anh sẽ yêu em thêm hết ngày hôm nay nữa thôi.
20/08/2011
Hôm nay là kỉ niêm ngày thứ 555 của hai người,cũng chính là ngày anh sẽ cùng cô song ca bài hát đôi do chính họ sáng tác.
Suốt cả buổi tối anh đã cố gắng để lấy ánh nhìn của mình ra khỏi cô,Cô thật sự quá xinh đẹp,cô rạng rỡ như một thiên thần chính vì thế nên dù cố gắng cách mấy anh cũng sẽ không bao giờ nắm giữ được thiên thần.
YongHwa đã rất ngạc nhiên khi trong lúc biểu diễn Seohyun đã chủ động bước về phía anh,cô đã chủ động để anh nắm lấy bàn tay mình,một chút hi vong vừa được nhen nhóm đã bị vụt tắc ngay khi anh nhớ lại tiêu đề bài báo mà anh đã đọc được sáng nay " Seohyun SNSD - nỗi ám ảnh mới của các chàng trai " kèm theo đó là những bức hình thân mật của cô với một loạt các idol nam như KyuHyun, DongHae, Kim Hyung Joong... máu ghen như muốn trào ra khỏi người anh, anh trở nên bực tức với tất cả mọi người xung quanh nhưng rồi anh chợt nhận ra giờ đây mình chẳng còn tư cách gì để ghen tuông nữa rồi. Rời khỏi cô một cách nhanh trong ngay sau khi vừa bước xuống sân khấu. Anh biết đã đến lúc mình nên buông tay cô,đã đến lúc anh nên để cho cô ra đi.
" SeoHyun,hôm nay anh sẽ bắt đầu học cách quên em."
Yêu em, yêu em
Anh rất yêu em
Anh phải làm gì đây?
Ngày qua ngày, anh tưởng như mình đang chết .
Anh phải để em ra đi dù chưa kịp nói hết lòng mình
Xin lỗi em, xin lỗi em
Em có nghe thấy điều anh đang nói không?
Em có nghe thấy lời thú nhận muộn màng của anh không?
Anh yêu em.
Mãi mãi yêu em
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro