Chap 1 - Part 3 : SeoHyun 's Voice
Mệt mỏi ngồi dậy ăn tô cháo mà Yuri mới nấu,Seohyun thấy đầu mình đau kinh khủng.Sau cái tối hôm ấy,cô đã lên cơn sốt suốt hai ngày liền.Lần đầu tiên cô cảm thấy bất lực đến thế,cô không thể làm nổi bất cứ việc gì,mệt mỏi và áy náy khi nhìn thấy ánh mắt lo lắng của các chị gái,cô luôn tự nhủ bản thân phải phấn chấn lên, phải quên anh đi nhưng dường như điều đó không dễ dàng chút nào khi mà hình ảnh của anh luôn tồn tại ở mỗi nơi cô đi qua, tồn tại trong từng hơi thở của cô.
Giờ này trong kí túc xá không còn ai,một mình nằm trong phòng thật buồn chán,Seohyun quyết định ra phòng khách ngồi xem TV để qua khoảng thời gian rảnh rỗi này và cũng để thôi không phải suy nghĩ về anh.Dường như càng muốn tránh điều gì thì điều đó sẽ càng đến, vừa mở TV lên, cô đã nhìn thấy hình ảnh anh đang cười nói trong buổi họp báo ra mắt allbummới, trông anh rất hạnh phúc chẳng có vẻ gì là đau khổ sau khi bị cô từ chối cả.Với tay lấy điều khiển định chỉnh kênh khác, Seohyun ngồi thẩn thờ khi nhận ra một vật gì đó đã biến mất trên bàn tay trái của anh - đó là chính chiếc nhẫn cưới của anh và cô.Vậy là anh đã quên cô thật rồi...Dẫu biết rằng điều này rồi cũng sẽ xảy ra nhưng không hiểu sao Seohyun vẫn có cảm giác hụt hẫng,một cái gì đó đau nhói trong tim,cô cảm giác như xung quanh không còn một chút không khí nào.Ngay giây phút ấy cô biết mình yêu anh thật rồi.đó không đơn giản chỉ là sự rung động mà cô - Seo Joo Hyun đã thật sự yêu người con trai mang tên Jung Yong Hwa.Cho dù anh là badboy hay anh chỉ muốn chơi đùa với cô thì cô vẫn thật sự đã yêu anh quá nhiều.
" Có những tình yêu mạnh mẽ, dữ dội như cơn bão luôn hiện hữu trước mắt ta...nhưng cũng có những tình yêu nhẹ nhàng âm thầm như mạch suối ngầm mà chỉ đến khi mất đi rồi ta mới nhận ra sự tồn tại của nó ".
* * *
Tháng 4 - tháng của những cơn mưa bất chợt - tháng của mùa hè ấm áp yêu thương nhưng không hiểu sao tháng 4 năm nay lại khiến lòng Seohyun giá băng đến thế.Suốt cả tháng liền cô vùi đầu vào công việc và học tập,cô không cho phép đầu óc mình thảnh thơi một phút nào để nghĩ về anh.Cô biết các chị gái rất lo lắng cho mình, trước mặt cô, họ luôn cố gắng để không nhắc đến cái tên của anh,nhưng điều đó cũng chẳng giúp ích gì nhiều cho cô khi mà trong tất cả các show truyền hình, các buổi phóng vấn, các chương trình radio mà Seohyun mọi người luôn hỏi cô những điều liên quan đến anh.Dường như cô càng muốn quên anh thì anh lại càng xuất hiện trong cuộc sống của cô nhiều hơn.
- " Seo Hyun, sarahange "
Seohyun dường như không thể tin vào những gì mình vừa nghe hay vừa nhìn thấy, anh vừa hét lớn rằng anh yêu cô,dù đó chỉ là trong một show truyền hình thôi nhưng cô vẫn hi vọng đó là lời nói thật lòng của anh.Cầm điện thoại trong tay cô phân vân không dám bấm số của anh. cô muốn gọi cho anh để nghe anh giải thích về điều này,đế nghe anh nói rằng anh thật sự yêu cô nhưng mặt khác cô sợ phải nghe được sự phủ nhận từ anh, cô sợ nghe anh nói rằng đó chỉ là vì kịch bản.
Hôm nay nhóm cô có lịch quay tại đài KBS, vừa bước vào đại sảnh của đài cô đã gặp anh và các anh em của mình đang đi ra,có lẻ họ vừa ghi hình xong. Cuối đầu chào một cách lịch sự Seohyun bước nhanh về phía trước như muốn trốn chạy khỏi anh.
- SeoHyun , anh có chuyện muốn nói với em.em có thể dành cho anh một chút thời gian được không.
Đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ đẹp của thành phố Seoul từ trên sân thượng của đài KBS nhưng cảm giác hôm nay thật khác biệt, đây là lần đầu tiên cô ở đây cùng anh,cảm giác của cô lúc này vừa hạnh phúc vừa lo lắng khi cô linh cảm được mình sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng.
- Seo hyun ssi, em đã xem chương trình Strongheart tuần này chưa.
Ngỡ ngàng Seohyun không nói được câu nào, " yong ah bắt đầu từ khi nào anh lại xưng hô với em một cách khách sáo như thế này ".Seohyun cảm giác mắt mình cay cay, cố gắng để không bật khóc cô trả lời anh một cách nghẹn ngào.
- Ne, sáng nay em đã xem nó.
- Anh xin lỗi, nếu khiến em phiền lòng vì điều này, em biết đấy cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ vừa kết thúc, trong mắt mọi người anh và em vẫn là một đôi, nên anh làm điều này chỉ để vui lòng khán giả, em không sao về điều này đúng không.
Đau..tim cô đau như thế có trăm ngàn mũi kim đang đâm vào vậy , với anh cô cũng chỉ là một trò chơi để câu khách mà thôi,vậy cô còn hi vọng, còn chờ đợi vào điều gì nữa.
- Ne, em không sao cả, em hiểu lí do vì sao anh làm vậy,..nhưng mà từ giờ em hi vọng anh hãy chú ý hơn một chút ,em không muốn để mọi người phải hiểu lầm.
- Anh... hiểu rồi,từ nay anh sẽ chú ý hơn,anh có lịch làm việc anh đi trước đây.
Đợi cho đến khi anh đi khuất,không còn chịu đựng được, ngồi sụp xuống sàn cô khóc như thể một đứa trẻ vừa bị giật mất món đồ chơi yêu thích.Cô không biết làm cách nào mà cô có thể trở lại trường quay và hoàn thành xong lịch làm việc của mình.Seohyun chỉ biết một điều ngay giây phút nhìn anh lạnh lùng quay đi thì cô đã mãi mãi mất anh thật rồi.
Là lỗi do em, vì đã không thể khiến anh yêu em nhiều hơn.
Là lỗi do em, vì em đã không thể yêu anh nhiều hơn anh yêu em.
Đều là lỗi do em mà thôi, nhưng xin anh đừng nhìn em bằng ánh mắt đó, nó khiến em lòng em lại đau tê tái.
Em biết em không thể có được anh nữa rồi. Nhưng tình yêu của em vẫn cứ tăng lên mỗi ngày.
Là lỗi của em khi tự mình chờ đợi...
Là lỗi của em khi đã yêu anh rồi khiến chính mình phải hối hận.
Tất cả đều lỗi do em mà thôi...
* * *
Seohyun đã trải qua sinh nhật lần thứ 20 của mình trong sự yêu thương của các fan và những người thân nhưng trong lòng cô vẫn cảm được một khoảng trống rất lớn do anh để lại,cả ngày hôm ấy cô đã ngồi nhìn điện thoại và chờ đợi một cuộc gọi hay một tin nhắn của anh nhưng đáp lại cô chỉ là sự chờ đợi đến vô vọng. Kể từ sau cái hôm nói chuyện với anh trên sân thượng đài KBS, cô không bao giờ nghe thấy anh nhắc đến tên mình trong các chương trình truyền hình nữa,nhưng anh luôn nói về một người con gái bí mật nào đó với tư cách là mẫu người lí tưởng của anh,cô tự hỏi bản thân có quá ảo tưởng không khi cô luôn hi vọng người con gái ấy chính là mình.Thời gian gần đây, báo chí và mọi người xung quanh luôn nói rằng cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, cô đã thoải mái tiếp xúc với các chàng tra hơni khi mà hàng loạt những hình ảnh thân thiết của cô với các bạn diễn nam được tiết lộ như Kyuhyun, Kim Hyung Joong, DongHae... Cô luôn tự hỏi điều này có tác động gì đến anh không, anh có ghen tuông một cách trẻ con như anh đã từng làm không và quan trọng là cô muốn biết anh có còn một chút nào quan tâm đến cô không.
Em cảm thấy mệt mỏi lắm rồi
Ngày tháng cứ trôi qua mỗi khi em đối diện với anh.
Anh có biết rằng trái tim em đang rất đau, nhìn anh mỉm cười..
Mà tim em tan ra thành từng mảnh.
Nước mắt giờ đã cạn kiệt rồi,
Chỉ vì những lời hứa ấy và những cử chỉ quan tâm của anh.
Mà em đã bị lừa dối tất cả.
Tất cả đều là lỗi do em.
* * *
Seohyun thật sự rất thích mùa thu, cô thích không khí hơi se lạnh,thích những con đường trải đầy lá vàng,cô thích cảm giác ấm áp của tết đoàn viên ở Hàn Quốc,nhưng năm nay cô đặc biệt yêu mùa thu hơn bao giờ hết.Bởi mùa thu năm nay cô được gặp lại anh, được cùng anh đứng chung trên một sân khấu, được cùng anh thể hiện ca khúc do chính hai người sáng tác.
Trước ngày biểu diễn chung, cô thật sự lo lắng đến mức không thể ngủ được,cô thậm chí còn soạn sẵn những lời sẽ nói với anh vào một quyển sổ.
20/08/2011
Cuối cùng thì ngày biểu diễn chung của anh và cô cũng đến không những vậy hôm nay còn là ngày kỉ niêm 555 ngày cưới của hai người.Cô luôn tự hỏi anh có nhớ về điều này không, nếu như có thể cô thật sự muốn ngày đặc biệt này cũng sẽ là ngày cô và anh có thể làm lại từ đầu.Nhưng tất cả những điều đó chỉ là mong muốn của riêng cô, anh đã không hề cho cô bất cứ cơ hội nào. Trước và sau lúc biểu diễn cô đã không thể nói được với anh một câu nào,anh luôn cố tình tránh né cô,thậm chí ngay cả trong lúc biểu diễn dù cô đã chủ động bước về phía anh, dù cô đã chủ động để anh nắm lấy bàn tay mình thì Seohyun vẫn cảm thấy có một khoảng cách quá lớn mà cô không thể vượt qua.Có quá ngu ngốc không khi vào một giây phút nào đó,cô đã thật sự tin vào học thuyết Soulmate, tin rằng anh chính là soulmate của cô, cô đã thực sự tin rằng chỉ cần mình không buông tay thì cô cũng có được một Happy Ending giống như cô nàng Chu Ga Eun mà cô luôn ngưỡng mộ.Chính niềm tin ngu ngốc ấy đã giúp cô lấy hết can đảm để chủ động bước về phía anh vào ngày hôm nay,Seohyun đã tự nhủ đây là lần cuối cùng cô thử níu kéo mối quan hệ này nhưng cô đã thất bại thảm hại.Cô biết rằng giờ đây đã đến lúc mình nên học cách buông tay, học cách để anh ra đi.
Là lỗi do em khi đã cố níu kéo không để cho anh ra đi
Em biết đến bên anh sẽ bị tổn thương nhưng em vẫn cố gắng làm điều đó
Cho dù tất cả đều là lỗi do em,nhưng xin anh đừng bắt em phải xa anh, phải thôi yêu anh
Và xin anh hãy cứ quên em đi... quên một người đã từng yêu anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro