Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

06 - 09


06

 Sữa bò lúc biến thành hình người thoạt nhìn so với Thường Nhạc cao một chút  , cũng khỏe mạnh hơn Thường Nhạc.

 Thường Nhạc không nghĩ tới mình vẫn luôn để 1 nam nhân lõa thể đường đường chính chính ở trong nhà mình đi tới đi lui, hắn thẳng thắn đem cái chăn mình dẫm trên đất quấn lên người sữa bò.

 "Ngươi... Ngươi cầm cái này, quấn lại thân thể một chút."

 "Không muốn." Hắc Miêu lập tức cự tuyệt.

 Thường Nhạc nổi giận: "Quấn một chút sẽ chết sao! Ngươi bây giờ là một nhân loại! Có dây thần kinh xấu hổ không vậy hả?  Còn ở nơi tĩnh mịch đem chim đi dạo còn tự tại như thế !" Dựa vào cái gì một con mèo có jj lớn như vậy!

 "Ta không phải loài người, ta là người miêu tinh."

 [ edito: không nghĩ bậy nha... người ta là miêu tinh, không phải yêu tinh... nam mô a di đà... ]

 "... Ta đương nhiên biết ngươi là miêu tinh, ngươi vốn là con mèo. Lại nói tại sao ngươi hiểu được từ ngữ nhân loại dùng..."

 "Ta là nói ta tới từ hành tinh của mèo ( miêu tinh), ngươi nhân loại ngu xuẩn này." Hắc Miêu một mặt ghét bỏ,  "Bất quá, xét trên việc ngươi hầu hạ ta tốt như vậy, ta không tính toán với ngươi ."

[ edito: đại khái bản QT nó ghi là miêu tinh nhân, hẳn là bạn Thường Nhạc nhầm miêu tinh nhân: người của hành tinh mèo thành miêu tinh: mèo tinh đi? Ta thấy để là miêu tinh ( hành tinh mèo) sẽ hợp hơn nên giữ nguyên nha]

 Thường Nhạc: "..."

 Cái tên chọc người tức giận này là ai a, mau trả lại manh manh sữa bò nhà hắn đi ah!


07

Cuối cùng, Hắc Miêu vẫn không có quấn vỏ chăn lên.

Thường Nhạc giơ chăn, che khuất nửa người dưới của Hắc Miêu trong tầm mắt mình , sau đó đem tầm mắt dừng lại ở trên đầu Hắc Miêu. Hắc Miêu ở bên trong* là soái miêu, biến thành người vẫn là suất ca.

[Edito:* Hắc Miêu ở bên trong: không rõ lắm, hẳn là tâm hồn đó mà]

"Ngươi nói ngươi là đến từ hành tinh mèo... Nói đúng hơn là, ngươi là người ngoài hành tinh?"

Hắc Miêu gật gật đầu, tán đồng lời của hắn.

Thì ra ở thời điểm nhân loại không biết, trái đất đã bị người ngoài hành tinh xâm chiếm . Hơn nữa đám người ngoài hành tinh này còn ở thời điểm nhân loại không biết đem nhân loại biến thành nô dịch à...

Thường Nhạc 囧囧 đem chăn trong tay nhấc cao hơn một chút, sau đó hỏi sữa bò: "Có thể nói cho ta biết có bao nhiêu miêu có thể biến thành người giống như ngươikhông? Ngươi là ta nuôi từ nhỏ đến lớn, ba ba mụ mụ của ngươi cũng là người miêu tinh?"

Hắc Miêu lấy tay nắm tóc: "Không nhiều, trên địa cầu hết thảy miêu đều là đồng bào của chúng ta, mà có thể biến thành nhân loại chỉ có một phần nhỏ."

Thường Nhạc trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Như vậy hắn không cần lo lắng sau này ra cửa bị miêu cọ, kì thực là bị một nam nhân lõa thể hoặc nữ nhân lõa thể ôm ... Ngẫm lại thực sự là vô cùng đáng sợ.

"Đúng rồi." Hắc Miêu bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Thường Nhạc, "Ngươi thấy ta có thể biến thành nhân loại, sẽ không muốn ném ta đi chứ?"

Thường Nhạc hoàn toàn không nghĩ tới phương diện này, đột nhiên nghe Hắc Miêu nói như thế, sửng sốt một lúc.

"Ta đương nhiên sẽ không làm như thế... Nhưng ngươi sao lại nghĩ như vậy, trong mắt ngươi ta chẳng lẽ là một người không chịu trách nhiệm sao?" Thường Nhạc nhíu nhíu mày.

Sữa bò hiếm thấy không để ý phản ứng của người hầu, ngữ khí có chút nhẹ: "Trước đây có miêu tinh tuổi nhỏ không khống chế được mình, ở trước mặt chủ nhân biến thành hình người, sau đó nó lập tức bị từ bỏ 1 cách tàn nhẫn. Ngươi có thể đoán được kết cục, nó còn rất non nớt, gió lạnh, đói bụng cùng hành hạ, ngày thứ hai liền không còn hô hấp."

Thường Nhạc nhìn Hắc Miêu lỗ tai hạ xuống, rất đáng thương, không nhịn được ngữ khí mềm nhẹ thêm vài phần: "Đừng lo lắng... Ta nhất định sẽ không vứt bỏ ngươi, ta nuôi ngươi từ một quả cầu lông nhỏ xíu nuôi đến lớn như bây giờ, ta đau ngươi còn không kịp."

"Ngươi coi như ngoan ngoãn." bộ dáng trầm thấp cô đơn kia của Hắc Miêu tựa như chưa từng tồn tại , một mặt hài lòng đứng lên nhào vào lòng Thường Nhạc như khi còn là hắc miêu, làm nũng với Thường Nhạc, "Ngươi nếu dám có một chút ý nghĩ ném ta, ta liền đem ngươi toàn bộ ăn sạch."

Thường Nhạc còn chưa kịp đối với lời của hắn sinh khí, liền bị động tác của hắn sợ đến tè ra quần rồi.

Cả người hắn bị Hắc Miêu bổ nhào một cái đè lên giường, Hắc Miêu hoàn toàn không coi mình là nhân loại, tựa như khi còn là miêu dùng đầu ở trước ngực Thường Nhạc cọ a cọ.

Thường Nhạc dùng sức đẩy đầu của hắn ra, giống như nữ nhân giữ gìn trinh tiết, hai tay ôm ngực: "Ngọa tào* ngươi đi ra! Nam nhân lõa thể không nên đối với ta hết ôm lại cọ!" khiến ta đều nổi lên phản ứng!

[ edito: *Ngọa tào:  ta cũng không rõ lắm, hình thư là 1 câu chửi bậy]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy