CHAP 22: thật hạnh phúc!
Cả hai đi vào trong, mẹ hắn và Nahi nghe thấy tiếng đóng cửa xe thì liền đoán là Mew về nên hớn hở chạy ra.
Khoé miệng đang mỉm cười bỗng hạ xuống, bà tức tối chỉ tay vào mặt cậu.
- Mày! Chẳng phải mày đã cút khỏi cuộc đời nó rồi sao!?
Nahi đứng bên cạnh cũng sửng sốt. Suốt hai năm qua ả ta đã cố gắng để có một vị trí trong lòng Mew, vậy mà đột nhiên Gulf lại trở về làm mọi thứ đi lệch với kế hoạch của ả.
- Mẹ quá đáng vừa thôi!
- Mày im ngay cho tao!
Mắt bà đột nhiên trợn tròn lên.
- Cái gì đây!? Mày vác thân mày về đây còn chưa đủ à mà còn đưa thêm đứa con nào về kia!?
Hắn vội bịt tai cậu lại. Hắn không ngờ mọi chuyện lại quá sức tưởng tượng của hắn.
- Đây là con của con! Mẹ đừng có đụng đến thằng bé! - Enry đang ngủ nhưng vì mọi người to tiếng mà thức giấc.
- Papa... - Thằng bé đưa tay lên dụi mắt rồi chui vào lòng cậu.
Mẹ hắn có chút bất ngờ, bà thầm nghĩ: "Chẳng phải đã cho uống thuốc sảy thai rồi sao?"
Gulf đứng đấy nghe toàn bộ những lời mẹ hắn khinh bỉ, lòng cậu đã không còn yếu mềm như trước. Bà ta có thể đụng đến cậu nhưng tuyệt đối không được đụng đến Enry dù chỉ là một cọng lông!
- Bác không thích thì cháu có thể đi, nhưng chưa chắc cháu sẽ đi một mình đâu!
- Mày có ý gì!? Mew! Đi vào nhà! - Bà ta nghĩ đứa con trai yêu quý sẽ nghe lời mình như trước.
Cậu liếc nhìn sang hắn.
- Em không bắt anh chọn một trong hai, nhưng anh hãy suy nghĩ cho kĩ!
Nahi lên tiếng.
- Loại lòng dạ độc địa! Đến chồng người ta cũng không tha!
Cậu đưa Enry cho hắn bế. Từ từ bước tới chỗ ả ta.
- Câu này người nói phải là tôi nói đúng chứ nhỉ!?
Cậu chỉ tay về phía hắn.
- Nhìn xem, Mew đang bế con của ai?
- Chắc gì đã là con của anh ấy chứ!
- Vậy thì đi xét nghiệm ADN đi! Cô chấp nhận sự thật đi! Cô làm gì có cửa!
Mẹ hắn đứng trơ mắt nhìn ả bị chửi mà không làm gì được, bà ta cảm thấy như mình đang dần mất đi mọi thứ.
- Mày! - Ả nghiến răng chỉ tay vào mặt cậu.
Gulf ngang nhiên bước vào nhà như thể cậu mới chính là chủ nhân của căn nhà này. Hắn cảm thấy rất vui khi cậu không còn yếu đuối nữa.
Mẹ hắn vẫn đứng như người mất hồn ở đấy, bỗng trong đầu bà ta xuất hiện cảnh trước đây chính tay mình đã cho thuốc say thai vào canh đưa cho cậu. Bà ngồi sụp xuống ôm đầu, Nahi thấy vậy liền để lại cho bà một ánh mắt ghét bỏ rồi rời đi.
...
Cậu bước vào căn phòng trước kia mình đã ở, những khoảng khắc đẹp đẽ của hai người được tái hiện lại trong trí nhớ của cậu.
Nhìn cậu xúc động, hắn chầm chậm bước tới từ đằng sau hôn vào gáy cậu.
- Căn phòng này mãi mãi chỉ dành riêng cho em!
- Nịnh bợ! - Cậu vui thật nhưng lại không thể hiện ra ngoài.
...
Sau khi cả hai nghỉ ngơi, lúc thức dậy cũng đã chợp tối. Mew dậy trước nên có bế Enry xuống nhà cho Gulf ngủ. Hắn thấy mẹ mình ngồi ở sofa xem tivi cũng chỉ chào rồi lướt qua.
- Khôn hồn thì đưa nó ra khỏi nhà này đi! - Bà ta nói vọng.
Hắn coi như tiếng gió mà không trả lời, nhưng điều ấy lại càng làm mẹ hắn tức tối hơn.
- Mày mà không cắt đứt với nó thì mày không còn là con tao nữa! - Bà ta nói to khiến cậu trên tầng cũng nghe thấy.
- Con hạnh phúc đáng ra mẹ phải vui, sao mẹ lại cứ muốn con phải đau khổ chứ?!
- Mày là con trai thì phải kết hôn với con gái chứ không phải yêu cái thứ như nó!
- "Cái thứ như nó" thì sao?! Con trai mẹ cũng là "cái thứ" đấy mẹ!
- Mày!
- Mẹ không thấy chuyện này rất mệt mỏi sao? Năm lần bảy lượt mẹ toàn đối xử như vậy với Gulf, nếu mẹ không thích con có thể dọn ra ngoài ở, cty con cũng không tiếp quản nữa!
- Mày đừng có lấy cty ra doạ mẹ!
- Con không doạ! Con nói là làm!
Nói rồi hắn dứt khoát bế Enry lên tầng. Hắn cảm thấy mệt mỏi và uất ức thay cậu, chỉ là chuyện tình cảm thôi thì có cầm làm lớn đến mức này không, để rồi mẹ con lại không nhìn mặt nhau.
...
Ngay trong buổi tối hôm đó cậu và hắn đã bàn luận về việc chuyển ra ngoài, hắn cũng xem xét lại các việc ở cty và chuyển giao lại hết cho First.
Mew đã liên lạc ngay cho First đang ở Anh về luôn trong sáng ngày mai. Còn Nahi, ả không đáng để hai người phải để tâm.
Về chuyện cty, hắn có chút buồn vì không thể hoàn thành di nguyện của cha là tiếp quản cty. Nhưng hắn không thể ngày nào cũng phải chịu cảnh mẹ hắn nói ra nói vào, và điều quan trọng là hắn không muốn Gulf tổn thương thêm lần nào nữa!
...
Gulf đang tắm cho Enry, hắn thì tranh thủ dọn những đồ quan trọng để mai mang đi. Bất ngờ hắn thấy trong hộp bàn có một cái thẻ nhớ. Vì tò mò lên hắn đã mở lên xem. Sự thật làm hắn ngỡ ngàng.
Trong đây là toàn bộ những chuyện ác của mẹ hắn và Nahi làm ra. Hoá ra người làm Gulf sảy thai là mẹ hắn, còn việc bỗng nhiên hắn mất trí nhớ là do Nahi và mẹ hắn cấu kết với nhau cho hắn uống thuốc loạn thần kinh.
Hắn sững người.
Đây là việc của một người mẹ nên làm với con trai mình sao?!
Cậu tắm cho Enry xong, bước ra ngoài thấy hắn ngồi bần thần trên ghế liền đến vỗ vai.
- Anh sao vậy? Nghĩ gì mà ngu cả người thế kia.
Hắn choàng tỉnh.
- Không có gì! Em tắm xong cho con rồi hả?
- Ừ, anh đi tắm đi!
Hắn sẽ không nói chuyện này cho cậu, vì dù gì nó cũng đã qua lâu rồi, hắn không muốn cậu nhớ về khoảng thời gian tăm tối đó nữa!
Hắn ôm eo cậu kéo lại.
- Mình tắm chung đi!
- Con nó nhìn kìa! - Cậu có cảm giác vui vẻ như thuở mới yêu vậy!
...
Sáng hôm sau First và Mew đã cuộc hẹn ở ngay sân bay.
- Có chuyện gì mà gọi tôi về gấp vậy? - Cậu ta ngồi vắt vẻo, tay cầm điếu thuốc phì phèo.
- Chuyện là tôi muốn giao quyền điều hành cty cho chú.
Hắn vừa dứt lời điếu thuốc trên tay cậu ta liền rơi xuống.
- Anh... anh nói thật chứ?!
- Còn bé bỏng gì nữa mà lôi chuyện này ra đùa! - Hắn đưa cho First một tờ giấy.
- Ký vào, cty sẽ là của chú, anh sẽ không còn quyền gì nữa.
First đặt tay định ký thì khựng lại, cậu ta cau mày nhìn hắn.
- Sao tự nhiên lại giao cty cho tôi?! Chẳng phải trước giờ anh vẫn luôn muốn tiếp quản hộ cha mình?
- Thật ra thì có chút không nỡ, nhưng nếu tiếp tục thì sợ sẽ không trụ nổi... - Mắt hắn đượm buồn.
Nghe vậy cậu ta cũng ký, tự nhiên có vàng trên trời rơi xuống, không lý nào cậu ta lại không bắt lấy.
- Chiều chú đến nhận chức , giờ anh về trước. - Nói rồi hắn lặng lẽ bước đi.
Dù từ bé đến lớn First luôn ghen tị với những gì Mew có được, nhưng bây giờ cậu ta mới biết, không phải có tất cả không đồng nghĩa là có hạnh phúc...
...
Về đến nhà.
Thấy Gulf và Enry đã đợi, hắn nhanh chóng bước vào.
- Xong hết rồi chứ?
- Ừm, em sắp xếp mọi thứ xong rồi!
- Vậy mình đi thôi!
Hắn ngoái lại nhìn mẹ mình đang trên sofa.
- Thưa mẹ... con đi.
- Dạ bác con đi.
Cả hai bước đi, bà không nhìn dù chỉ một lần. Không rõ bà có thấy hối hận với những gì mình làm không, nhưng nhìn bà ảm đạm đến đau đớn.
Bà nhìn lên di ảnh của người chồng quá cố.
- Tôi làm vậy là sai hả ông...
...
3 tháng sau.
Từ ngày dọn ra ở riêng, cuộc sống của hai người vô cùng vui vẻ. Gulf ở nhà chăm con, hắn thì đi làm. Mặc dù cuộc sống không còn dư dả như trước nữa nhưng đối với hại người lại vô cùng hạnh phúc.
Tối hôm đó, Mew đi làm về sớm, vừa đúng lúc cậu đi đón Enry tan học về.
Cả nhà ăn cơm sớm, Gulf dỗ Enry đi ngủ sớm để hai người có không gian riêng một chút.
Sau khi cho con ngủ, cậu trở về phòng của mình. Nhìn quanh không thấy hắn đâu, cậu định đi tắm thì thấy hắn đang ngâm mình.
- Anh tắm hả? Vậy tí em tắm sau.
- Không cần, vào đây với anh.
Cậu cởi bỏ quần áo bước vào bồn tắm ngồi trong lòng hắn. Cậu ngả người tựa nhẹ vào ngực hắn.
- Em mệt hả?
- Không có, chỉ là có hơi thèm ngủ.
Hắn lấy tay cậu, xoa xoa nhẹ mu bàn tay.
- Từ vai vế giám đốc nhân viên, không ngờ lại thành người một nhà, thậm chí còn có một đứa con... tự nhiên anh thấy kì diệu quá!
- Em cũng thấy vậy, không ngờ em lại có một cuộc sống như mình mong muốn, hạnh phúc thật!
Hắn siết chặt cậu trong lòng, nhỏ nhẹ thủ thỉ bên tai.
- Nhờ có em... cuộc sống anh mới có màu hồng!
Cậu thơm nhẹ vào môi hắn.
- Cũng nhờ có anh... em mới biết thế nào là yêu!
______________________________________________
mấy pà oiii end ròiiiii
sắp tới có fic mới nhaa mấy pàaa, có j vào acc t để đọc nhaa, lịch up chap vẫn là t5 hàng tuần nhóoo
t5 tuần sau t sẽ bắt đầu up chap của fic mới, mấy pà nhớ đọc r vote cho t nhóoo
MẤY PÀ VÔ VOTE FIC MỚI ĐÊ!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro