CHƯƠNG 4 - DAISY
Bất cứ khi nào Daddy Jack gọi tôi đến văn phòng, ông luôn có điều gì đó hay ho để nói. Tôi biết là bệnh hoạn, nhưng tôi gần như chạy đi để nghe những điều đó. Đó là lúc nghỉ ngơi sảng khoái khỏi việc thúc giục tiêu cực liên tục của Meredith. Bà ấy chưa bao giờ thực sự thích tôi, nhưng bà ấy đã giúp tôi rất nhiều khi kết hôn với một người đàn ông tốt bụng như Jack Montgomery. Ông ấy đủ tuổi làm ông nội tôi và đối xử với tôi như thể tôi mới mười tuổi, nhưng ông ấy dễ thương – thậm chí còn hơi đẹp trai nữa.
"Cha cần gì đó hả, Daddy?" tôi hỏi trước khi dừng lại ở ngưỡng cửa văn phòng của ông ấy.
Người lạ mặt ở siêu thị mini sặc bia khi nhìn thấy tôi, khiến Jack nhìn anh không hài lòng. "Ấn tượng đầu tiên hay quá đấy, con trai,"
Lắc đầu với vẻ rõ ràng không đồng tình, Jack cười rạng rỡ với tôi và dang tay ra ôm. Tôi dựa vào ông ấy và nhìn chằm chằm vào người đàn ông chưa hẳn tới trung niên qua vai ông ấy. Người đàn ông mà tôi chắc chắn sẽ mời quay lại chỗ tôi uống "cà phê" – nếu tôi có cuộc sống của riêng mình và ở một nơi không bị giám sát liên tục.
Anh sẽ là người đàn ông tôi sẽ đưa thẻ V của mình nếu tôi có thêm một phút với anh ấy. Tôi đã đọc nhiều cuốn sách hư hỏng và chỉ cần sự hiện diện của anh là tôi cảm thấy sẵn sàng làm bất kì điều gì được viết trong đó. Vì anh, tôi hẳn sẽ làm chuyện đó ở ghế sau xe của anh ở bãi đậu xe nơi mọi người có thể nhìn thấy.
Ngay cả bây giờ, đôi mắt anh vẫn đang nhìn tôi như thiêu đốt, sưởi ấm tôi theo cách ma lẽ ra tôi không nên cảm thấy đối với ... của cha dượng mình.
"Con trai?"
Từ đó phát ra từ cổ họng tôi và Jack thả tôi ra khỏi cái ôm ấm áp của ông ấy.
"Đúng vậy. Daisy, gặp Cyrus nào. Con trai trưởng của ta."
"Cyrus," tôi lặp lại bằng giọng thì thầm có vẻ khiến anh không thoải mái.
Tôi bước về phía anh, dang rộng vòng tay đón nhận cái ôm mà tôi dành cho người nhà, nhưng thay vào đó anh lại đưa tay ra để bắt tay.
Tôi nhìn qua lại giữa Cyrus và cha anh trước khi bắt nhanh lấy bàn tay to khổng lồ của anh và rút lại. "Rất vui được gặp anh, Cyrus."
Má anh hơi ửng hồng khi anh cau mày và nhìn đi chỗ khác.
Jack cười khúc khích. "Cô gái thân yêu của ta, con thật tuyệt vời. Thằng nhóc không tỏ ra chút hối hận nào về việc về nhà muộn cho đến khi con chỉnh lại nó."
Cyrus trông rất khó chịu trước khi lời tuyên bố của cha mình đến nỗi hàm của anh trông như sắp gãy dưới áp lực mà anh nghiến lại. Có điều gì đó mách bảo tôi rằng giữa hai người họ không hề có tình yêu nào, và từ cách tương tác của Jack và những đứa con trai khác của ông ấy, tôi nghĩ có lẽ ông ấy đã dành tất cả xu hướng chăm sóc trẻ con quá mức của mình cho tôi.
"Con không nghĩ từ "thằng nhóc" là từ thích hợp để dành cho Cyrus, cha Jack ạ. Nhìn bề ngoài của anh ấy thì anh ấy đã tưởng thành một thời gian rồi." Tôi nở một nụ cười nhỏ đầy thông cảm với anh chàng và chỉ ngón tay cái qua vai mình. "Tốt nhất là con nên đi xem Tirus có cần con không. Con gửi thằng bé cho đầu bếp khi cha gọi, nhưng bà ấy còn công việc. Thật sự rất vui được gặp anh, Cyrus."
Anh gật nhẹ đầu và đưa mắt nhìn đi chỗ khác.
"Ồ, con thật thô lỗ," tôi nghe Jack nói khi tôi đi xa xuống hành lang.
Tôi nhanh chóng quay đầu lại – cảm thấy hơi tiếc vì đã vô tình gây bất ngờ cho Cyrus – nhưng phản ứng lạnh lùng của anh khiến tôi thay đổi ý định về việc cố giảm bớt căng thẳng. Đứng giữa hai cha con khi họ đàm phán cân bằng quyền lực không phải việc của tôi.
"Xin lỗi đã làm cha thất vọng, Sir. Con sẽ bù đắp cho cả hai người trong bữa tối."
"Để chờ xem con làm gì."
Cyrus bước lùi ra khỏi văn phòng và đóng cửa lại. Anh nán lại ở đó, nhìn chằm chằm vào hàng rào gỗ chắc chắn trong khi tay vẫn đặt trên tay nắm cửa. Chậm rãi, những ngón tay anh siết lại rồi anh nhìn về phía tôi và giật mình.
Những cảm xúc riêng tư được khắc thành chữ hình khối lớn trên khuôn mặt anh.
Anh nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm của mình thành thứ gì đó giống như đá tảng với vẻ khó chịu, khiến tôi càng cảm thấy sai lầm hơn khi chứng kiến khoảnh khắc dễ tổn thương của anh.
Hơi nóng xấu hổ lan trên má và liếm dọc xuống cổ tôi. Tôi mở miệng định xin lỗi người đàn ông này lần nữa, nhưng nhớ lại sự khó chịu với cái cách anh nói chuyện với tôi, những lời tử tế bắt buộc trở nên chua chắt trên đầu lưỡi, nên tôi kìm lại.
Cyrus mở miệng định nói nhưng lại ngậm miệng nhanh lại như tôi.
Chúng tôi nhìn nhau chằm chằm thêm một lúc nữa, cả hai đều có vẻ cảnh giác với năng lượng giữa chúng tôi.
Cyrus tiến một bước gần hơn, trong khi tâm trí tôi muốn cảnh báo anh lùi lại nhưng cơ thể tôi lại nảy ra ý tưởng khác. Một phần trong nó bắt đầu rung lên.
Tôi khép hai đùi lại và khoanh tay trước ngựcphòng trường hợp núm vú của tôi bị gì đó đáng để điều tra, sau đó tôi lao đitrước khi một trong hai chúng tôi có thể nói hoặc làm bất cứ điều gì khiến tìnhhuống này thêm rắc rối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro