Chương 81
Tập 81
Dù sao tôi cũng phải cho cây đàn vào nên mới lắc tiền v
à danh thiếp mà không biết mục đích là gì. Park Chae-won
và tôi ngồi xổm xuống và đột nhiên tách tiền và danh thiế
p ra khỏi đường, trong khi Seo Jun-hwan đếm và sắp xếp ti
ền bên cạnh chúng tôi.
Chae-rim Hong và Se-in Moon cho biết họ sẽ chất bộ khu
ếch đại, micrô và thiết bị vào xe rồi đến lấy.
"Ồ. Nhìn vào danh thiếp của cơ quan. “Có 23."
“Đợi một chút, tôi đoán là tôi đã đếm nhầm tiền vì tôi đã không giỏi tính toán từ khi học cấp ba."
"Tại sao?"
“Bây giờ tôi đã đếm được nhiều thế này và nó là 2,5 triệ u won."
Seo Jun-hwan đưa ra một bó tiền mặt có kích thước bằn
g một phần ba.
“Bữa ăn nhẹ vào đêm khuya sẽ là một bữa ăn lớn.”
Park Chae-won hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng trở 1 ại vẻ mặt thường ngày. Vì đây gần như là lần đầu tiên tôi h át rong nên tôi không biết liệu việc hát rong dàn trải nhiề u như vậy có bình thường hay không nên tôi chỉ im lặng.
Tổng số tiền gần bằng giá của cây đàn guitar tôi đang m ang trên lưng. Ngay khi tôi nghĩ đường đã đủ rộng thì xe je ep của Hong Chae-rim dừng lại trên đường.
“Bây giờ Seongwoon có thể về nhà được chưa?” "À vâng."
Có vẻ như chúng tôi về đến nhà hơi chậm một chút vì họ phải hát một bài hát encore. Vì cũng là giờ cao điểm nên đ ường sẽ ùn tắc.
Tôi xem trước địa chỉ mà Hong Chae-rim đã gửi cho tôi.
Seo Jun-hwan rất vui mừng và nói rằng anh đã kiếm được
gần 4 triệu won. Vì tôi có đủ tiền để sống nên tôi không m
ấy ấn tượng. Tôi chỉ cảm thấy vui vì hôm nay hát rong rất
vui.
Hong Chae-rim mở cửa sổ và chạy. Vì là nhà có an ninh t
ốt nên có bảo vệ túc trực ở bãi đậu xe giống như tiền sảnh
của bất kỳ công ty nào và phải có mật khẩu.
Dù vậy, tôi vẫn mừng vì không phải lo lắng về kẻ theo dõ
i. Tôi mở cửa vào nhà. Nó có mùi thơm ngon và mẹ tôi đã c
hào đón tôi.
"Cố lên!"
Mùi độc đáo của ngôi nhà mới đã bị mùi thức ăn xóa đi.
Tôi cảm thấy xa lạ với ngôi nhà được bày biện ngăn nắp v
à không giống như ngôi nhà tôi chuyển đến hôm qua.
"xin chào~"
"Xin chào."
Mọi người chào hỏi và cởi giày ở tủ giày. Mẹ tôi xua tay k
hi thấy các em mang theo khăn giấy và hoa quả.
“Sao cậu lại mang thứ này với đôi tay nặng nề thế?"
Thật lịch sự~”
اس
Tôi nghĩ tôi đã nói với cô ấy ít nhất năm mươi lần rằng c ô ấy không cần phải mang nó mà chỉ lấy nó ra khỏi cốp xe của Hong Chae-rim. Khi tôi nhìn vào cốp xe trước khi hát r ong, tôi thấy dường như chẳng có gì ở đó cả.
“Buổi biểu diễn có ổn không? Tôi đói quá~ Ăn nhanh đi. “Rửa tay rồi quay lại!"
Vì có hai phòng tắm nên chúng tôi rửa tay riêng. Tôi chỉ cười vì thật buồn cười khi thấy mọi người tụ tập lại để rửa tay.
"Tại sao bạn lại cười!"
"Nhưng em gái của bạn cũng đang cười."
“Đó là vì nụ cười của em út rất dễ thương~"
"CHÚA ƠI."
Phía sau anh, Seo Jun-hwan đang vuốt mái tóc của anh như thể nó đang rối bù. Moon Sein cũng vỗ nhẹ cô rồi rời đi. Tôi không biết tại sao nên chỉ chớp mắt. Đúng như dự đ oán, họ rất hay thay đổi.
“Mau tới ăn đi!"
Khi tôi đang tán tỉnh trước cửa phòng tắm thì mẹ tôi gọi tôi từ phòng khách. Trong phòng khách có một bàn đầy đồ ăn, có lẽ vì ở đây có một nửa số người sống một mình nên vừa nhìn thấy đồ ăn là mắt họ sáng lên.
“Tôi sẽ ăn ngon~"
"Cảm ơn vì bữa ăn này!"
“Cảm ơn bạn~~"
“Ăn nhiều đi~ Còn nhiều nữa nên đừng lo lắng.”
Họ vội vàng nhét cơm vào miệng. Nó gần như trông thật đáng thương...
"Nó thật ngon... “Tôi thích đồ ăn nấu tại nhà.” “Những ngày mà tôi lấp đầy bữa ăn của mình bằng đồ ă
n ngay và giao tận nơi... Đã bao lâu rồi...
."
"Seongwoon, sẽ đến lúc cậu cũng nhận ra đồ ăn nấu tại
nhà quý giá như thế nào.”
Lâu rồi mới biết nhưng chỉ cười haha.
Ngay sau khi ăn xong, Hong Chae-rim và Moon Se-in đã
trở thành bạn thân của mẹ từ lâu nhờ thái độ độc đáo của
họ, và Park Chae-won đã giành được điểm vì sự ưu ái của
mẹ khi nói rằng cô ấy đã ăn. nhàn nhã.
Seo Jun-hwan là một sinh viên sống một mình và anh ấy
chỉ ăn đồ ăn giao hàng ngày. Anh ấy nghe nói rằng mẹ anh
ấy đề nghị chuẩn bị các món ăn phụ cho anh ấy vì anh ấy
bị bắt gặp ăn không ngon. Ngay khi Seo Jun-hwan nghe nh
ững lời đó, mẹ anh......! Nó được gọi là.
“Bây giờ chúng ta cùng xem TV nhé~"
Đã sớm đến lúc stardust bắt đầu. Tôi đã không xem nó tr
ong một thời gian dài nên tôi không biết buổi phát sóng đã
đi được bao xa. Lần cuối cùng tôi xem nó có lẽ là khi tôi xe
m nó cùng Lee Tae-jun, Hong Chae-rim và Moon Se-in.
Trong khi quảng cáo đang phát, mẹ tôi, người đang cắt t
rái cây để tráng miệng, đưa ra một đĩa trái cây. Tôi xin lỗi
và nhìn vào TV.
Ngay sau đó, phần mở đầu của Stardust mà tôi đã từng t
hấy trước đây xuất hiện. Và có một bản tóm tắt dài 30 giây
giải thích ngắn gọn những gì đã được thực hiên trong buổi phát sóng trước.
Ừm, phim đó đang phát sóng rồi. Tôi cắn vào một quả tá o giòn. Đây chính là phần suýt gây ra tai nạn phát sóng.
[Lúc đó, MR đột nhiên ngừng xuất hiện......?!]
Thực ra tôi không hề xấu hổ đến thế....... Điều này tốt h ơn là không có micro. Dù sao thì cũng có thể sửa được nó.
[Người tham gia Choi Seong-woon hát bài hát như ban đ ầu mặc dù không có MR!]
Vẻ mặt ngạc nhiên của thẩm phán được ghi lại trên màn hình. Các nhân viên cũng được quay phim bận rộn chạy k hắp nơi.
[Đây là tình huống có thật 100%.]
Phông chữ hộp màu đỏ nhấp nháy và nổi trên màn hìn h. Tôi thong thả hái hoa quả và ăn trong lúc mọi người đa ng xem chăm chú đến mức như bị màn hình TV cuốn hút. Nó ngon.
Bài hát của tôi dừng lại ở giữa và cuộc phỏng vấn bắt đầ u. Người xem có thể sẽ thắc mắc tại sao phiên bản đầy đủ không được chiếu. Mọi người sẽ chửi bới và hỏi ai đã chỉn h sửa như vậy.
[Kim Na-yeon (Thẩm phán): À... Tôi băn khoăn không bi ết lúc đó mình sẽ giải quyết thế nào. Đó không phải là một chút nhiều để giải quyết? (Cười) Những tình huống như th ế thường xuyên xảy ra trên chiến trường, nên... (Tôi tò mò không biết mình sẽ vượt qua nó như thế nào.)
[Lee Hyun-seok (Thẩm phán): Tôi rất ngạc nhiên. Thông thường, khi có chuyện như vậy xảy ra, tôi cúp máy và qua y lại. Nhưng chao ôi... Họ vừa gọi nó ra. Thậm chí còn hát hay! (Cười) Ah, anh ấy thực sự tài năng. Tôi muốn mang n ó theo.]
Tôi không biết liệu tôi có nâng nó lên quá nhiều hay khô
ng. Tôi cảm thấy mặt mình sẽ đỏ bừng như quả táo tôi đan
g ăn vì những lời khen ngợi.
[Nhân viên: Tôi thực sự rất ngạc nhiên. Tôi rất vui vì thí
sinh đã xử lý tốt vì nó thực sự được phát sóng trực tiếp và
tôi nghĩ mình sẽ bị cắt.]
Một nhân viên xuất hiện với giọng nói bị thay đổi và kh
uôn mặt đầy những đường đen. Khi cuộc phỏng vấn kéo d
ài hơn, Seo Jun-hwan, người ngồi cạnh tôi, trở nên tức giậ
n.
“Họ sẽ chỉ chiếu các cuộc phỏng vấn trong bao lâu? “Ch
úng ta cùng nghe chút nhạc nhé!"
"Đúng rồi!"
KHÔNG... Các bạn đã nghe trực tiếp trước đây....... Tôi xấu hổ đến mức vừa nhìn ho vừa cầm một chiếc nĩa có quả táo bên trong. Moon Sein trả lời như thể đã thâm n hập hoàn toàn vào nội tâm của tôi.
"Đó là nó!"
"đúng rồi!"
Tôi chỉ nghĩ rằng nó sẽ như thế.
Sau cuộc phỏng vấn, đối với tôi thì ngắn và đối với ngườ i khác thì dài, cuộc phỏng vấn lại chuyển sang phần tôi há t.
Ặc, sao cậu lại thế nhỉ? Chuyện gì đang xảy ra với khuôn mặt của bạn vậy?
Nhìn tôi từ góc nhìn của người thứ ba khiến tôi nổi da g à. Tôi có biểu cảm như thế khi hát không?
Bài hát đã kết thúc. Tôi chăm chú lắng nghe bài hát của mình. Phải nói gì đây, ừm. Hát hay đấy. Tôi hát hay nhưng với tư cách con người thì hơi... Tôi tự hỏi liệu nó có run rẩy không.
Có những tập nhỏ được đưa vào sau đó, nhưng dù sao tô i cũng chỉ xem một lần nên không vui chút nào. Tôi mất h ứng thú với việc phát sóng và chỉ ngồi ăn trái cây.
***
[ㅁㅊ Việc này được thực hiện mà không có MR??]
-Tôi là người đã đến xem buổi phát sóng trực tiếp, như ng bây giờ tôi mới được xem nó lần đầu tiên.......
Truyền thuyết hahahahaha
Không, nhưng chó thì có gì vui?? Những người đến xe m buổi phát sóng trực tiếp không hề chỉ trích tôi, 80% tron
g số họ là cố ý hoặc chỉ là không để ý thôi haha. Không, tôi xin lỗi. Bạn đã làm tốt thế nào?
Phát sóng xanh cũng hay nhưng phát sóng trực tiếp cũ
ng hay lắm ㅠㅠ
[Lần này tôi cũng đã xem hát rong rồi, Choi Sungwoon]
“Cậu thực sự giỏi việc đó. Cậu 18 tuổi phải không? Cuối c
ùng nước ta cũng có được tài năng như Adam Gray ㅠㅠㅠㅠ
Tại sao Adam Gray lại xuất hiện?
Bạn đã hoạt động từ năm 19 tuổi;;
[Choi Sungwoon ghét chó vì tôi tưởng anh ấy chỉ úp mặt
vào thôi]
-Sau khi nghe bài hát rong này, tôi quyết định giữ anh
ấy trong trái tim mình.
Ra khỏi đây đi, tôi mới là kẻ nhổ nước bọt đây.
[Không, nhưng chắc chắn là tôi đã rất xấu hổ, nhưng hã
y nhìn xem tôi đã hát hay đến thế nào mà không hề gây ch
ú ý chút nào... Nó thực sự tuyệt vời]
Không, nhưng thật ngu ngốc khi bạn gọi tôi ra ngoài m
à không hề có chút bối rối hay khó chịu nào.
[Hmm, đó có phải là tai nạn khi phát sóng không?]
-Tôi nghĩ đó là cố ý.
Bạn cũng là một trong 80% mà Wissuni đã nhìn thấy...
[Đây không phải là một tai nạn phát sóng sao? cười]
-Không, trừ khi bạn là nhân vật chính, không thể nào b ạn có thể làm điều đó một cách tự nhiên được.
Đây có được gọi là chỉ đạo không? Hahaha đây là cách họ thực hiện xác thực.
-Nếu bạn không gặp vấn đề gì khi làm bài thi và chỉ có c âu hỏi kiểm tra, bạn có thể kiểm tra câu trả lời đúng trên MMR không?
-Nó khác với điều đó;;
[Trước hết, tôi hiểu rằng Choi Sungwoon hát rất hay... ... .]
-Người đứng đầu sẽ được ra mắt haha.
Nếu không phải anh ấy thì ai sẽ ra mắt?
Bạn biết Taejun Lee?
Có tranh cãi về tính cách, haha. Choi Sung-woon, một k ẻ ngốc thì tốt hơn, nhưng Lee Tae-jun, một kẻ bắt nạt, thì t ốt hơn.
Đây là ㄹㅇㅋㅋㅋㅋㅋ Anh ấy ăn mặc như một kẻ bắt n ạt và trông như chưa tốt nghiệp trung học vậy.
Bạn đã học đại học chưa?
Người ta nói anh ấy đã tốt nghiệp trung học.
Neungji Sudune
L? Tại sao các bạn lại phân biệt đối xử với những người
tốt nghiệp trung học, lũ khốn điên khùng?
Taejun Lee Mặc dù đã tốt nghiệp trung học nhưng anh ấy đến đây sau khi đạt điểm cao nhất ở trường trung học t ư thục và chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh âm nhạc.
Nguồn:
[Tranh cãi đạo văn của Choi Sungwoon Nebula]
-Những người Mughal đã nhanh chóng quên mất đã ba o lâu kể từ khi Tết Nguyên đán này xuất hiện và chìm đắm trong ý tưởng này, chuyện gì thực sự đã xảy ra??
LÝ tôi là... Quên hết lũ trẻ và mút nó vì nó giỏi, trình độ
kỹ năng của John thấp đến mức kinh tởm.
Lần này tôi hát không có nhạc đệm nên rõ ràng là tôi đ
ã sao chép phong cách hát của Nebula.
[Nó không giống một con chó lông dài]
-Khi nào cậu sẽ cắt nó?
Tôi không biết nên bạn cứ hỏi
Tôi thích tóc dài và tôi đẹp trai.
Không, không phải là anh ấy đẹp trai, nhưng tôi đang t
hắc mắc tại sao một chàng trai hơn 180 tuổi lại cao và đi lạ
i với mái tóc dài.
L?? Suy nghĩ của anh chàng này hơi kỳ lạ.
Không;; Thật kỳ lạ khi đàn ông mọc tóc. Có phải chỉ có
tôi không?
Đừng liên lạc với tôi nữa
Tsuniya~ Tôi đang sống cuộc đời này~
Vâng! Chỉ là bạn thôi!
[Bài hát mới của Leo đã ra mắt!!]
- Lâu lắm rồi tim tôi đập thình thịch.
[Nhưng tôi nghĩ Leo và Taejun Lee hơi giống nhau quá]
- Tinh vân = Trông giống Choi Sungwoon
Tinh vân=Choi Sung-woon theo sau là Leo-Lee Tae-ju n? Bạn đang đùa à?
Leo? Cái quái gì thế
Ngay cả khi Leo thua Nebula, anh ấy vẫn chơi tốt ở Ind ie.
Trong 'Indie' haha
Bạn đã phát hành bao nhiêu album rồi?
Leo=Nếu là Taejun Lee thì điều này có đi ngược lại sự c ông bằng và công bằng không?
Tôi hiểu rồi... Bạn đã ra mắt rồi...... ?? Sẽ thật tuyệt vời nếu một đứa trẻ sắp ra mắt xuất hiện ở đây
[Leo = Taejun Lee Nếu đây là sự thật] - Trước hết, hãy gửi email giống như bạn đã làm với Ne bula và hỏi sự thật? Tôi nghĩ tôi nên lấy nó Thực ra tôi đang thúc giục bạn làm cho nó trông giống như ở đó haha
Không, nhưng đây là Nebula = Choi Seong-woon, nên c húng ta cần phải nghi ngờ về sự công bằng và công bằng. Nếu top đầu đều là tân binh thì những đứa trẻ còn lại sẽ là m gì?
***
Tập phim này cũng kết thúc đột ngột.
"Ahhh! Lỡ tôi cúp máy ở đây thì sao!"
Seo Jun-hwan hét lên như một người hâm mộ phim truy ền hình cuồng nhiệt. Thật ngạc nhiên khi họ làm được điề u này mặc dù họ đã biết mọi thứ.
Moon Sein hỏi trong khi ăn một quả táo.
“À, chú hề mà Seongwoon đóng. Khi nào thì nó ra mắt?"
“Họ nói lịch trình bị lùi lại một chút nên sẽ phải mất mộ t thời gian mới khai mạc. Tuy nhiên, tôi tin rằng nó sẽ đượ c phát hành trong tháng này."
Hong Chae-rim, người vừa tìm kiếm trên điện thoại di đ ộng, trả lời.
“Ô, ngày mai nó sẽ khai trương à?” “Ừm... Tôi muốn đi xem nhưng tôi cũng phải chuẩn bị q uay phim Stardust......."
“Tôi chỉ có thể nhìn thôi.”
Mun Se-in, người hiện đã rời khỏi chương trình và khôn
g còn xuất hiện nữa, đang cười khúc khích và nghẹn ngào trong cổ họng. "Khehe-"
Tôi tưởng nó quấn quanh cổ tôi, nhưng đó chỉ là một chi
ếc saree. Tôi ngạc nhiên rồi bình tĩnh lại. Tuy nhiên, nhữn
g người không bỏ lỡ cơ hội lại chỉ trích Moon Sein.
“Là Bạch Tuyết!"
“Nụ hôn của Hoàng tử!" “Lời nguyền phải bị phá bỏ!”
Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn... Không, Moon Sein và
ba người lùn đã làm ầm lên. Park Chae-won đã không làm
điều đó ngay từ đầu, nhưng có vẻ như họ đã chú ý đến điề
u đó. Tôi cứ tưởng anh là người bình thường.......
“Phil, không cần đâu..." Keheukkulkuk......."
"Moon Sein sắp chết!"
"hôn! hôn! hôn!"
Tôi nhìn Seo Jun-hwan, người đang hét lên như một kẻ hôn say đắm, rồi nhìn mẹ tôi. Mẹ tôi đang thản nhiên gọt th êm táo. Tôi không làm gì cả nhưng đó là một cảnh tượng k hiến tôi cảm thấy xấu hổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro