Chương 78
Tập 78
Tôi mỉm cười rạng rỡ. Wow, hát rong~ Tôi phấn khích q uá~
Jun cũng sẽ làm vậy phải không?
Khi tôi đang hào hứng nói về việc nên chơi bài hát nào v à sử dụng bộ khuếch đại nào thì một tin nhắn KakaoTalk n gắn đến từ Jun.
[Taejunhyung: Tôi thực sự muốn biểu diễn cùng bạn, nh ưng lúc đó tôi có việc phải làm... Vì là đặt chỗ trước nên h ơi khó hủy nên tôi không nghĩ mình có thể đi được.]
[Taejunhyung: (biểu tượng cảm xúc xin lỗi)]
[Noona Chae-rim: Ô, vậy thì tôi cũng đành chịu thôi vì đ
ó là lỗi của tôi khi bắt được anh ấy mà không báo trước lo 1]
[Noona Chae-rim: Chúc cô có cuộc hẹn may mắn!!]
[Taejunhyung: Vâng, vâng ㅠㅠ]
[Taejunhyung: Cậu phải để lại một video hát rong... ... .]
Jun trông thật sự rất buồn. Tôi cũng rất thất vọng. Đây là cơ hội đầu tiên tôi được hát cùng Jun!
Tuy nhiên, miễn là chúng ta không mất đi sự kết nối thì vẫn còn rất nhiều cơ hội để hát cùng nhau. Nếu không, bạ n có thể hát nó ở karaoke.
Mặc dù hơi thất vọng nhưng tôi đã rũ bỏ sự hối tiếc và b ắt đầu thảo luận với Hong Chae-rim, Park Chae-won, Moo n Se-in và Seo Jun-hwan về những người sẽ hát rong.
[Tôi: Tôi sẽ lấy micro và bộ khuếch đại từ tôi]
[Noona Chae-rim: Thật sao?? Bạn muốn mua nó? Tôi đã chuẩn bị trước một số thứ rồi~~]
Tôi không định chụp bất kỳ bức ảnh nào, tôi chỉ định ch
ụp một vài bức từ công ty của Ryu Jin-kyung.
Trong tình trạng hiện tại của Ryu Jin-kyung, rõ ràng là a
nh ấy sẽ không chỉ cung cấp bộ khuếch đại mà còn cung c
ấp một micrô không dây tốt và nhiều thứ khác. Vì hát rong
sẽ được hỗ trợ gần giống như một sân khấu chuyên nghiệ
p nên không cần phải lo lắng về việc hát rong sẽ bất ngờ bị
bắt.
[Tôi: Tôi chỉ định mượn nó từ một người tôi biết thôi]
[Se-hyeong: Nhưng không phải cậu đang bận chuyển nh
à sao? Bạn có ổn không?]
[Tôi: Sử dụng công ty chuyển nhà cũng được. Nó gần giố
ng như bạn chỉ cần phải đi về mặt thể chất.]
[Tôi: À, thiết bị này hơi khó sử dụng trên tay người khác... Không có gì để làm ngoại trừ việc đặt nó vào hộp]
[Tôi: Tôi không vội lấy thiết bị ra và sắp xếp nó, nên khô ng sao đâu]
[Seinhyeong: Thật sao? Nếu vậy thì tôi rất vui]
Dù bài hát phải được chuẩn bị gấp rút như vậy nhưng n
hững người trong phòng KakaoTalk vốn được huấn luyện qua chương trình thử giọng sinh tồn cũng không hề tỏ ra x ấu hổ.
[Noona Chaerim: Vậy hãy gặp nhau và làm việc nhé! Nh
ư thế sẽ thoải mái hơn phải không?]
[Seinhyeong: Chúng ta gặp nhau ở đâu?]
[Noona Chae-rim: Hmm.]
Mọi người đang nói về việc tìm một phòng tập, liệu họ c ó chấp nhận đặt chỗ trong ngày hay không, hay điều gì kh ác.
“... “Tôi có thể đưa bạn đến đây được không?"
Tôi đoán nó hơi khác một chút vì nó đến từ một công ty
khác. Tuy nhiên, tôi vẫn phải hỏi.
-Bạn ở chung studio với ai?
Tôi trợn mắt. Điều này là do giọng nói của Ryu Jin-kyung trên điện thoại nghe không được dễ chịu cho lắm.
Dù sao thì tôi cũng đã nói điều đó mà không hề do dự. T ôi không cần phải sợ hãi ở đây.
"Bạn. Tôi đã gặp anh ấy ở Stardust và anh ấy nói lần này anh ấy sẽ hát rong... “Tôi mượn bộ khuếch đại hoặc mi cro có được không?"
Anh ta nói một cách không biết xấu hổ. Trong giây lát, b ên kia điện thoại di động của Ryu Jin-kyung, 'Ồ, tôi đã bảo anh đừng làm phiền và làm phức tạp giới truyền thông.' h
a... Rốt cuộc anh ta đã đi đâu thế này.......' Những lời này đ ã được trao đổi. 'Bạn đang họp à?'
Khi tôi hỏi liệu tôi có thể gọi cho anh ấy qua tin nhắn kh
ông, anh ấy nói không sao. - Ở, cậu nói gì thế? Xin lỗi~ Đột nhiên có chuyện khẩn cấ p xảy ra.
“Bạn có thể lo công việc và nhận nó.......”
- Yeah nó được đấy. Bạn có ổn không. Nói cho tôi biết đi~
"ờ... Vì vậy, tôi sẽ hát rong với những người bạn tôi đã gặ
p ở Stardust. Bộ khuếch đại và micro... “Tôi có thể đến và c
hia sẻ phòng tập được không?"
- Ừm, không sao đâu! Tôi sẽ cử một nhân viên đi mua m ột chiếc khuếch đại, vì vậy nếu bạn cần bất cứ điều gì, hãy nói với anh ấy mọi thứ và sử dụng nó.
Nhạc pop. Điện thoại đã bị ngắt kết nối. Ryu Jin-kyung thật tuyệt.
[Tôi: Vậy bạn có muốn đến studio của tôi không?]
[Junhwan: Xưởng tinh vân?]
[Seinhyeong: Tôi không thể chịu đựng được. Tôi sẽ đi ng
ay.]
[Taejunhyung: Naaaaaaaaaaa!!! Tôi cũng vậy!! Tôi muốn đi!!!]
Trên thực tế, bài hát Nebula duy nhất tôi làm ở đây là Bl ack Hole, và đó chỉ là phần đầu của Black Hole. Tôi cũng là m Black Hole ở nhà, nhưng sau đó đến trường quay và chỉ viết những nốt đầu tiên và phần hook khi quay Stardust.
Tôi quyết định giữ kín công việc hậu trường này chỉ vì ảo tưởng của Nebula.
Trong lúc đó, Moon Se-in đang trêu chọc Lee Tae-jun, ng ười không thể đi được.
[Seinhyeong: Junie không lấy được à? Chúng ta có nên gi ữ studio cho riêng mình không? Puhahahahahahahaha]
[Chaewon noona: Trẻ con thật đấy]
[Chaerim noona: haha]
Cuộc trêu chọc không kéo dài lâu.
***
"Ô."
"ờ... Có lẽ lần trước một người quen của tôi đã được nhắ c đến trong một bài báo......."
“Đúng vậy, tiền bối Ryu Jin-kyung đã quyết định cho tôi mượn bộ khuếch đại và một số thứ khác. “Tôi cũng đã bảo cậu hãy sử dụng studio theo ý muốn.”
Trước khi họ đến, chúng tôi đã nhận được bộ khuếch đạ i và micrô từ nhân viên và kiểm tra chúng. Vì chúng tôi đã chọn các bài hát từ lâu nên tất cả những gì chúng tôi phải 1 àm là ghép chúng lại với nhau.
Chỉ mất vài giờ để điều đó xảy ra nhưng đó là với tốc độ và chất lượng của những chương trình sinh tồn.
Trong khi đó, Seo Jun-hwan nhìn thấy studio và nghĩ, 'Đ ây là studio của Nebula ...' Ồ Ồ... Billboard vị trí thứ 87...... .' Nó giống như thế này. Ngôi sao băng xuất hiện trên Billb oard được viết ở nhà. Tôi cũng quyết định giữ im lặng sự t
hật này.
Seo Jun-hwan đột nhiên hét lên.
“Tiền bối Ryu Jin-kyung! Cảm ơn!"
Mọi người đều đã quen với việc phớt lờ nó. Park Chae-w
on hỏi.
"Sau đó, sau Stardust, công ty của tôi đã đến công ty của
tiền bối Ryu Jin-kyung......."
“Tôi nghĩ đó có lẽ là điều sẽ xảy ra."
Miễn là bạn không làm hỏng hợp đồng.
Vì họ nói rằng dù sao họ cũng sẽ lo mọi thứ cho tôi nên t
ôi dự định ký nhiều điều khoản khác nhau một cách cẩn t
hận hơn so với khi ký hợp đồng trước đây. Nếu Ryu Jin-ky
ung thực sự muốn tôi, cô ấy sẽ chiều ý tôi.
Ví dụ, khi biểu diễn một buổi hòa nhạc, nó hoàn toàn dự
a trên ý kiến của nghệ sĩ.
Không hiểu sao, tôi thực sự nhớ đến lần một người hâm
mộ bị Secu lôi đi trong buổi hòa nhạc trước đây. Sau đó, tô
i đã cố gắng khiếu nại, nhưng không đời nào công ty thậm
chí không trả tiền cho tôi lại lắng nghe tôi như thế này.
Lần này tôi sẽ không bao giờ để cậu thoát khỏi nó nữa... Với quyết tâm đó, tôi dự định sẽ kiểm tra hợp đồng.
"Ô ô... ... ."
Ừm, nhưng tôi đoán đó là lỗi của người lừa dối chứ khôn g phải của tôi. Nhìn vào hợp đồng gia hạn hợp đồng, đó là lỗi của công ty khi họ lợi dụng thời gian đó để lừa dối mẹ t ôi vì bà mới làm mẹ được một thời gian ngắn.
Trong khi tôi đang khoanh tay suy nghĩ về điều gì khác, những người tham gia chương trình sinh tồn đang đi dạo quanh trường quay lớn và nhìn xung quanh.
“Thật tuyệt vời? Ngoài ra còn có một phòng thu âm ở đâ y. Nó thực sự tuyệt vời. Ô. Ồ."
“Đó là một chiếc iMac... Loa là gì? “Đây không phải là m ột diễn giả nổi tiếng sao?"
“Không, trên sàn cũng có ổ cắm điện. Tuyệt vời, tuyệt vờ i. Tôi không thể đến đây được à? Tôi muốn đi."
Mọi người đều bị mê hoặc trong trường quay. Tôi lặng lẽ nói.
“Có một quán cà phê chỉ dành cho nhân viên trong công ty... “Bạn có muốn đi uống một chút trước khi đi làm khôn g?"
“Tôi đồng ý~”
"Tốt. “Ở đó có thực đơn chữ ký không?”
"Đúng. "Có lẽ?"
Hong Chae-rim, người luôn ăn món đặc trưng của quán cà phê, nói 'Õ vâng ~' và mở cánh cửa kính mờ của studio rồi đi ra ngoài. Bạn thậm chí sẽ không biết nó ở đâu.
***
Hong Chae-rim đến quán cà phê một cách an toàn, như t
hể cô ấy có một hệ thống định vị sinh học trong đầu. Làm t
hế quái nào mà bạn đến được đây?
“Bởi vì tôi đã từng nhìn thấy con đường này trên đường
đến trường quay?"
Thang máy ở tầng 1 và quán cà phê ở tầng 1,5. Nếu bạn
nhìn lên cẩn thận khi chờ thang máy, bạn có thể nhìn thấy
nó, nhưng ngay từ đầu đã không có ai nhìn lên cả. Rất dễ b
ị lạc trong tòa nhà phức hợp của công ty.
“Bạn thực sự giỏi trong việc tìm đường.” Moon Sein gọi một ly Americano và quay trở lại.
“Tôi là người như thế đấy. Bạn không có điện thoại di độ
ng khi còn trẻ, phải không? Lúc đó tôi nhìn thấy ngọn núi
và về nhà. “Nhà quay lưng vào núi.”
Nếu như cách đây rất lâu thì anh ấy đã là một người tài
năng đến mức thậm chí có thể về nhà sau khi nhìn thấy cá
c vì sao. Tôi vẫn nhấn mạnh vào thực đơn tương tự. Đồ uố
ng được mang ra và mọi người im lặng một lúc khi họ uốn
g đồ uống của mình bằng ống hút.
Hong Chae-rim hỏi trong thang máy yên tĩnh.
“Tôi nghĩ mình đã cạnh tranh tốt với Taejun."
"Ah. Đúng. “Nó đã được giải quyết tốt đẹp.”
“Đó không phải là vấn đề lớn như bạn nghĩ, phải không?"
"Tôi biết, phải."
Tôi mỉm cười bẽn lẽn và mở cửa studio bằng chìa khóa t hẻ của mình. Những giọt nước hình thành trên cốc nhựa c ủa tôi, Hong Chae-rim và Park Chae-won, những người gọi đồ uống lạnh, để lại một vết tròn trên bàn.
"cái thước kẻ! “Vậy thì hãy bắt đầu làm việc!"
Bây giờ, cô buộc mái tóc hai tông màu dài tới ngực của mình thành kiểu đuôi ngựa để không gây khó chịu và cầm cây đàn guitar lên.
***
[Tôi nghe nói họ hát rong]
L Ai
L (Tác giả) Molu
- Vậy tại sao cậu lại trở nên khủng khiếp như vậy?
– (Tác giả) Chỉ vì trước mặt tôi có một chàng trai trông g iống Choi Sungwoon đang cầm cây đàn guitar.
? Choi Sungwoon biểu diễn guitar?
L – Nó ở đâu thế?
– Vị trí một chút
[Hôm nay Hong Chae-rim, Moon Se-in, Seo Jun-hwan, Pa rk Chae-won và Choi Sung-woon hát rong tại bãi đất trống của Whale Constellation!]
Không có gì đâu, tôi muốn có một sân khấu riêng thay vì hát rong, vậy bây giờ là mấy giờ rồi và tôi có thể thu dọn đồ đạc được không??
Đã muộn rồi. Mọi người đều biết từ đâu đó không còn chỗ ngồi.
Đừng thô lỗ. Nó vừa mới xuất hiện 2 giây trước. Bạn có chắc là không còn chỗ không?
[Choi Sungwoon cũng biết chơi guitar?]
- Bạn không thể làm gì? Tôi phải thú nhận rằng bạn là mẫu người lý tưởng của tôi.
Đây có phải là cuộc tấn công tỏ tình không?
Xin hãy xem xét vị trí của Choi Seong-woon.
(Tác giả) Tôi đã làm cái quái gì vậy?
[Này, tôi đang thay quần áo, nhưng tôi vẫn chưa bắt đầu
sao??]
-- A Tôi thực sự sẽ chạy.
Đây đã là bài hát cuối cùng kể từ khi chúng ta bắt đầu
rồi ㅠㅠ
(Tác giả) Thật sao???
Aning Gurayam vẫn đang được chuẩn bị
Nếu bạn rời đi, hãy nói với tôi rằng bạn bị ám ảnh.
[Không, Zoro hạng nhất này đang hát rong à? Không có
gì đâu~]
- Thành thật mà nói, đây không phải là Avengers haha.
Park Chae-won không phải cấp 1. Tôi muốn bạn lấy nó
Có thể nó sẽ sớm lên cấp 1.
LSẽ có điều gì đó xảy ra sớm thôi hahaha Đã gần đến trậ
n chung kết nên rõ ràng là tất cả mọi người trừ hai người s
ẽ bị loại.
Tôi không chắc hai người đó là ai.
Tôi vừa xem trận chung kết từ tập 1 20
Thành thật mà nói, tôi không nghĩ có ai hát hay ngoài
hai người đó. Bạn có phải là kẻ ngốc không?
Anh thực sự là ác quỷ à? Thực tế là chẳng có gì để nghe ngoài hai thứ đó cả
[Thành thực mà nói, tôi không hề biết rằng Taejun Lee 1 ại được thăng chức như thế này]
-Choi Sung-woon như vậy là vì cậu ấy là một đứa trẻ n goan... Điều đó có cho thấy bạn có nhân cách tốt không? N hưng Taejun Lee thì hơi... Lúc đầu bạn đã nói chuyện một cách thô lỗ, nhưng tôi thực sự không biết tại sao bạn lại tệ như vậy... ;; Nếu tôi có khuôn mặt đẹp và hát hay thì sao?
- Thành thật mà nói
– Không, mười tám cười lớn Nếu bạn không xem bài hát trong một chương trình thi hát thì bạn phải xem cái quái g ì đây?
L(Tác giả) Không, chỉ là một chương trình thi hát hoặc một chương trình thử giọng sống còn. Nếu là một cuộc thi ca hát, bạn có cho bọn trẻ sáng tác nhạc không? Đầu tiên, t ôi muốn nói rằng đứa trẻ có một khuyết điểm trong nhân cách.
[Cuộc tranh cãi của Lee Tae-jun được tóm tắt bằng một t
-PD chọn
Đúng rồi haha
Không phải chỉ vì tôi hát và sáng tác tốt sao?
ㄴㅈㄴ Cậu thật ngây thơ. Nếu cậu làm thế thì tất cả nhữn g đứa trẻ khác đều đã lên hạng nhất rồi. Nói thật thì tính c ách của cậu cũng tầm thường thôi, nhưng nếu cứ thắng nh ư thế này thì còn gì ngoài sự lựa chọn của PD nữa. ?
[Không, khi đang nói về Siba hát rong, đột nhiên có một
sự chuyển hướng gay gắt do tranh cãi về tính cách của Lee
Tae-joon;;;]
[Sự công bằng của Lee Tae-jun đang gây tranh cãi ○○]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro