Chương 69
Tập 69
Nó vô lý đến mức chẳng có ý nghĩa gì cả. Tôi sững ngư ời, nửa mặc áo hoodie và cầm điện thoại.
“Không, đây không phải là……….. !!" Ai cũng có thể thấy rằng họ không cùng tuổi với tôi...
!! Dù chất lượng ảnh có kém đến mấy thì trời cũng đã tố i rồi, và dù chỉ là nhìn từ phía sau, mẹ tôi tất nhiên cũng 1 à phụ nữ. Và bạn không biết Ryu Jin-kyung?
Ngay cả khi tôi nói lắp, KakaoTalk vẫn tiếp tục tăng lên.
[Moon Sein: Quán bar...??]
[Seo Jun-hwan: Không phải bạn chỉ cần đến những nơi mà Mija bị cấm sao? Việc mua rượu là bất hợp pháp.]
[Lee Tae-jun: Dù sao đi nữa, có vẻ như không phải là một ý hay nếu đi…….]
[Hong Chae-rim: Hai người đó là ai??]
Phòng KakaoTalk ồn ào. Tôi ngơ ngác quá nên trả lời m uộn.
Tôi: Mẹ tôi và bạn của bà ấy........]
[ [Hong Chae-rim: Ôi trời]
Một chút im lặng bao trùm phòng KakaoTalk. Được rồi,
tôi không phải là người duy nhất thấy điều này thật ngớ n gẩn, phải không?
[Hong Chae-rim: Mẹ tôi và bạn của bà chắc hẳn trông r ất trẻ.]
[Moon Sein: Chà, chênh lệch tuổi tác quá lớn để có thể nhầm lẫn là đang có một mối quan hệ như thế.......] [Seo Jun-hwan: Không, điều đó có thể xảy ra. Trước đ
ây, một người nổi tiếng đã cặp kè với một cô gái hơn anh ta 20 tuổi và chuyện đó đã trở thành vấn đề được dư lu ận quan tâm........]
[Hong Chae-rim: Bạn im lặng đi, Lee (biểu tượng cảm x
úc cầm gậy bóng chày)]
[Seo Jun-hwan: (biểu tượng cảm xúc khóc)]
“Hơn thế nữa, tôi nên làm gì với chuyện này........"
Tôi gõ nhanh.
[Tôi: Ít nhất tôi có nên đăng một lời giải thích trên mạn
g xã hội không………………??]
[Hong Chae-rim: Tôi thực sự hiểu lầm... haha không, tô
i chết lặng đến mức không thể nói được gì]
[Taejun Lee: Tôi nghĩ vấn đề là bạn có thể đăng nó hay không… Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu tải nó lên.]
[Seo Jun-hwan: Tuy nhiên, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu nắ m bắt được tranh cãi ngay từ đầu sao?]
[Lee Tae-jun: Ngược lại, nếu bạn giải thích nó một cách chính thức, nó có thể còn kỳ lạ hơn, vì vậy tôi đã nói bạn có thể tải nó lên hoặc không.......]
[Hong Chae-rim: Hãy chịu trách nhiệm với công tố viên trước khi đăng bài!!]
Tôi thậm chí còn chưa viết lời giải thích một hoặc hai l ần. Tôi trả lời rằng tôi không cần xét nghiệm mà chỉ biết vì tôi biết Hong Chae-rim và những người khác quan tâm đến tôi đến mức nào.
Tôi đang cố gắng sáng tác một bài hát....... Tôi thở dài
và bật máy tính. Tuy nhiên, tôi rất vui vì đó là điều có th ể được giải quyết nhanh chóng. Đó không phải là tình hu ống mà mọi việc không thể giải quyết được.
Tôi bật sổ ghi chú lên và bắt đầu bình tĩnh viết từng ch ữ một. Đầu tiên, hãy viết ra tình huống........
[…] Trong số những người đi cùng tôi, người ở bên phả i trong bức ảnh là mẹ tôi-]
Càng nghĩ về nó, nó càng trở nên vô lý và tôi phải bật c ười khi viết nó. Tiếng cười.
[Người phụ nữ bên trái vỗ lưng tôi là bạn của mẹ tôi.]
[Tôi không đến quán bar, chỉ có mẹ tôi và bạn của bà đến quán bar. Tôi về nhà một mình trên chiếc xe mà bạn của mẹ tôi gọi cho tôi.]
Có một cuộc trò chuyện bằng tin nhắn với Jun có thể đ
ược sử dụng làm bằng chứng, nhưng vì nó được viết ở ch
ế độ tinh vân nên việc sử dụng dữ liệu là không phù hợp.
Không có dữ liệu cụ thể để chứng minh điều đó. Tôi k
hông nghĩ Ryu Jin-kyung sẽ vui lòng tiết lộ tên của mình,
vì vậy tôi đã cố tình mô tả cô ấy là 'bạn của mẹ tôi thay
vì tên của cô ấy.
'tin tưởng… Tôi sẽ cung cấp cho bạn......?'
Không, để chứng minh điều này, tôi có cần nộp giấy c
hứng nhận quan hệ gia đình không?
“Mẹ ơi, hôm qua mẹ có làm gì trên KakaoTalk với dì Jin
kyung không?"
"Tại sao?"
"một chút. Tôi có chuyện cần giải thích... ... ."
Mẹ đưa điện thoại cho tôi mà không nói một lời. Tôi đ
ã lấy những bản ghi có thể sử dụng được và xóa từng tên
của Ryu Jin-kyung.
[Để làm bằng chứng, tôi đính kèm lịch sử KakaoTalk gi
ữa mẹ tôi và bạn của bà.]
Tôi muốn làm việc nhanh chóng trong thời gian này. Th
ật vô cùng bất công khi lãng phí kỳ nghỉ đầu tiên của tôi
như thế này.
“Nó được viết gọn gàng và tốt ở cấp độ này.”
Khi tôi gửi lời giải thích đến phòng KakaoTalk thì mọi người đều gật đầu.
[Moon Sein: Viết hay đấy. Sẽ không có vấn đề gì nếu tô i tải nó lên như thế này]
[Taejun Lee: (biểu tượng cảm xúc gật đầu)]
[Seo Jun-hwan: (biểu tượng cảm xúc giơ ngón tay cái lê
n)]
[Hong Chae-rim: Hãy tải nó lên ngay thôi!]
Tôi đã đăng lời giải thích đầy đủ trên Instagram. Từ g iờ trở đi, tôi sẽ không thấy bất kỳ phản ứng, tin nhắn trự c tiếp hay đề cập nào cho đến khi Hong Chae-rim hoặc người khác nói với tôi.
“Tôi nên đi làm một số việc."
Tôi mặc xong bộ quần áo vừa mới mặc xong. Vì mọi ch uyện như thế này nên tôi tưởng hôm nay mình sẽ chỉ làm việc ở nhà nhưng tôi lại tò mò về đồ uống sô cô la ở quán cà phê công ty.
Tôi nhặt chiếc chìa khóa thẻ tôi đưa hôm qua như thể đang lấy nó.
"Bạn đi đâu?"
“Công ty của dì Jin-kyung."
“Sao cậu lại ở đó?"
"Tôi đang cố gắng làm việc……… ?"
"Tạm biệt. “Khi đến tôi mang theo một hộp sữa và một hộp trứng.
"Đúng."
[Tin tức giải trí vớ vẫn hôm nay]
-Phát tin nói rằng bạn đã đến quán bar dù không hề đến quán bar.
-Phát tin anh có hai người phụ nữ bên cạnh dù anh là bạn của mẹ.
Tôi chỉ có thể nói rằng 'tin này là tin phản biện. - Không, viết như thế là buồn cười khi là mẹ của bạn v à mẹ của mẹ bạn LOL.
- Tôi có cần phải viết lời giải thích với điều đó khôn
g? Đó là một thế giới khắc nghiệt
[Không, Choi Seong-woon đang nói về cuộc tranh cãi n
gày hôm nay hahal
Bất cứ ai nhìn thấy điều này đều giống mẹ tôi và bạn c
ủa bà ấy...
ㄴㄹㅇㅋㅋ Cho dù chất lượng hình ảnh có thấp đến đâ
u và kể cả vào ban đêm thì trông cô ấy vẫn như một cô g
ái cùng tuổi.
- Có lý do gì nhất thiết phải là phụ nữ cùng tuổi khôn
g? Tất cả phụ nữ trong quán bar đều trông như vậy; Hah
a, 18 là cái tuổi mà bạn có thể làm được mọi thứ.
– Không, cái quái gì vậy haha. Bạn có tính cách gì mà
gọi mẹ người khác là gái quán bar vậy Haha. nó rụng vì tôi không bị rụng tóc.
– Bạn có thật là Gukpyeong không? Mấy cô gái ở quán bar cũng tầm tuổi đó nên nếu vui vẻ thì có thể làm như v ậy;; Nếu bạn 18 tuổi, bạn đến quán bar, vậy điều đó có gì sai? Tôi thậm chí còn nhuộm tóc như vậy. Nó mang lại cho tôi ấn tượng rằng dù tôi có đi đâu và hút thuốc thì t ôi cũng không biết.
– Tôi đoán bạn đã đến rất nhiều quán bar rồi phải kh ông? Tôi phát hiện ra rằng người phụ nữ ở quán bar cũng tầm tuổi đó… Và bạn có thấy ghi chú liên quan đến việc nhuộm tóc và hút thuốc không? Này, đọc kỹ bài viết rồi h ỏi lại nhé ~ Đừng làm chó bực mình quá ^^
[Bạn có bị phóng viên Choi Seong-woon đánh không?]
Anh ta viết hết bài từ vụ tranh cãi xe buýt đến lần này à?
- Có vẻ như anh ấy đã bị Choi Sung-woon trong Giraff e Shack đánh rồi ㅠㅠ
- Thiếu trình độ haha
- Chính Choi Sung-woon là người bị đánh khi còn đi học, vậy tại sao anh ấy lại tức giận như vậy?
– Hãy hiểu nhé. Anh ấy cao, có khuôn mặt đẹp trai, há t hay, nhảy giỏi, sáng tác tốt, còn trẻ và có nhân cách tốt, nhưng anh ấy có thể như vậy.
Wow, giờ nghĩ lại, Choi Sungwoon có vẻ như một kẻ l ừa đảo. Tôi ghen tị quá. Nếu bạn định làm điều này thì bạn thậm chí nên cắt tóc mái đi... Haha, thật không công bằng.
- Tại sao bạn lại cảm thấy không công bằng? Bạn khôn g thể không xấu và lùn, nhưng bạn có thể làm được nhữn g việc khác nếu bạn chăm chỉ! Cứ liều thử đi!
Nhanh lên, đó là Mạc phải không? Tôi chưa bao giờ nói mình xấu và lùn, nhưng có vẻ như đó là sự thật rồi h aha;;
- Bạn bị đâm à? Cái gì?
***
“Tinh vân ở đây à?"
"Xin chào. ờ… "Bạn đang ở đây."
Sau khi bắt taxi và xuống bãi đậu xe, tôi dùng chìa khó a thẻ để vào tòa nhà và nhìn thấy Ryu Jin-kyung. Trên tay anh là một chiếc ly mang đi, hình như được lấy ở quán c à phê của công ty.
“Tôi chỉ đến để đi tham quan công ty thôi. Và sau đó là Seongwoon?"
“Có, tôi muốn sử dụng studio."
“Ờ, được rồi, được rồi. Sử dụng nó một cách thoải má
i. “Tất cả những gì bạn cần là một chiếc chìa khóa thẻ để
qua lại, vì vậy đừng quá lo lắng về điều đó."
Ryu Jin-kyung đáp lại bằng cách vẫy tay. Tôi ám chỉ Ry
u Jin-kyung, người đang cau mày và nhấm nháp một chiế
c cốc giấy. "Cảm ơn. Nhưng có vẻ như tôi đã được chụp ảnh ngày
hôm qua." Khi tôi kể cho anh ấy nghe chuyện gì đã xảy ra. Ryu Jin-kyung mở to mắt.
"Vì thế……… “Tôi nghĩ anh cũng nên biết điều này, tiền bố i."
"Bạn đã? Vâng, có rất nhiều điều đang diễn ra. Trong t rường hợp đó, bạn chỉ cần sử dụng tên của tôi."
"Vẫn."
"được rồi? “Vậy thì hãy chụp ảnh tự sướng nào.”
"Đúng?"
“Hãy đến đây nhanh lên.”
Ryu Jin-kyung đặt tách cà phê xuống bàn và ra hiệu. K
hi tôi lúng túng bước đi, Ryu Jin-kyung vòng tay qua cổ t
ôi và nhấc điện thoại di động lên. Vì chênh lệch chiều ca
o nên eo và chân của tôi trở nên rắn chắc hơn.
"xong."
?"
Sau khi chụp nhanh vài phát, Ryu Jin-kyung thả tôi ra. Trong khi tôi đang xoa bóp cái cổ cứng đơ của mình thì cô ấy đang gõ những móng tay dài của mình vào màn hìn h.
“Tại sao bạn lại chụp bức ảnh này?”
“Để nâng nó lên."
"Bạn ở đâu?"
“Trên mạng xã hội của tôi?”
Tôi nghĩ sẽ có tranh cãi vì tình bạn của chúng tôi, nhưn g tôi chỉ dừng lại ở đó. Ngay cả khi một cuộc tranh cãi nả y sinh, có vẻ như nó sẽ tự giải quyết được.
“ID Instagram của bạn là gì?”
Nó là cái gì vậy? Tôi quên mất nên tôi chỉ giữ nó và bật Instagram lên.
"Gì! Bạn không theo dõi tôi à? Hãy theo dõi lại nhé ~" Ryu Jin-kyung sử dụng điện thoại di động một cách kh éo léo. Tôi sử dụng điện thoại di động tốt hơn một học si nh trung học chưa đầy 20 tuổi. Ngay sau đó, có thông bá
o vang lên và thông báo cho biết họ đã gắn thẻ tôi.
(Biểu cảm lúng túng của Choi Sung-woon và bức ảnh se
lfie của Ryu Jin-kyung được chụp với cánh tay quàng qua
cổ Choi Sung-woon)
[Chúng tôi rất thân thiết* ^^*]
Dù bài viết chưa được bao lâu nhưng phản hồi đã rất
nhiệt tình.
Biểu cảm của Choi Sungwoon trông không được thân
thiện cho lắm.
Tranh cãi lạm dụng quyền lực của đàn em ầm ĩ.......
Hả? Vậy bạn của mẹ Choi Seong-woon là Ryu Jin-kyu
ng? Mẹ kiếp, thật khó sống. Họ nói họ có quan hệ với nh
au về trường học, khu vực và huyết thống...
Ghen tị? cười
“Tôi đã bắt kịp một đứa trẻ bận rộn quá nhiều. Bây giờ
hãy đi làm việc đi~"
"Cảm ơn………..…."
Tôi gần như bị đuổi ra khỏi trường quay. Không có gì h iệu quả, vì vậy tôi đã tải tất cả các chương trình sáng tác và các nhạc cụ ảo mà tôi sử dụng ban đầu xuống một má y tính sạch. Khi nhìn kỹ, tôi thấy phòng làm việc có sẵn m ột cây guitar điện và một cây đàn piano điện theo tiêu c huẩn nên tôi cũng kết nối chúng.
“Bây giờ chúng ta hãy làm một số việc…..…."
Ô, trước đó…
“Tôi có một ly Java Chip Frappuccino." Đường rất cần thiết cho công việc.
Điều Taejun Lee yêu cầu là sáng tác bất kỳ bài hát nào dựa trên alternative rock. Tên bài hát hiện lên trong đầu t ôi sau khi nhận được tin nhắn đó là Black Hole.
Tên bài hát mới của Nebula sau vài tháng dự kiến sẽ là Black Hole.
"hm...
Không phải là tôi sẽ tải một bài hát mới lên chỉ trong và i ngày, và vì nó dần dần tăng quy mô nên sẽ tốt hơn nếu t ôi có thời gian quản lý nó như hôm nay.
À, tôi đoán nó ở cuối bảng quảng cáo... Tôi sẽ hơi xấu hổ nếu kênh của người đó là hồ sơ mặc định. Có vẻ như đó là một kênh vô dụng.
Tôi thu nhỏ nhanh cửa sổ chương trình sáng tác, mở Ph otoshop và bắt đầu tạo logo của Nebula. Vì các ký hiệu r õ ràng nên công việc cơ bản rất dễ thực hiện.
Sau khi tạo logo, bạn chuyển nó vào khung vẽ, định dạ ng và chỉnh sửa hậu kỳ.
Việc đầu tiên cần làm là banner kênh và cổng chính. Tôi đã thực hiện nó trong tích tắc. Khi tôi tiếp tục xe
m, tôi không chắc liệu điều này có ổn không nên tôi đã h ỏi Jun.
[JUN: Đây có phải là biểu tượng không?] [JUN: Ngon không?]
[JUN: Ô, nhưng còn những chấm trắng đằng kia thì sa o? Tôi thích nó vì nó trông hơi giống các ngôi sao và dải Ngân hà nhưng lại hơi cồng kềnh. Ngoài ra thì sẽ ổn thô i!!]
Chúng tôi đã thực hiện bản sửa đổi thứ hai để phản á
nh các ý kiến và trang trí kênh như hiện tại. Sẽ thật tuyệt
nếu có người quản lý kênh, nhưng điều đó sẽ được giải
quyết nếu bạn ký hợp đồng với đại lý.
Điều kiện hợp đồng của người biểu diễn Stardust là họ
phải có đại lý, nếu có thì hợp đồng sẽ bị chấm dứt hoặc
có thể rút lui nên hiện tại tôi không có đại lý nên phải tự
làm...
“Trước tiên hãy sáng tác một bài hát.” Tôi bật lại chương trình sáng tác mà tôi đã tắt đi.
[Tinh vân đang trở lại]
[ Tôi đã thay đổi kênh YouTube và Mucl]
[Bạn đã tạo ra một logo đẹp có phải vì bạn đã ký hợp đồng với công ty của mình không?]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro