Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 53

Tập 53

"Choi Seongwoon?"

"Còn có Moon Sein nữa! Taejun Lee cũng ở đó!"

"Là Hong Chae-rim!!"

Địa điểm quay phim nơi sân khẩu được biểu diễn và chỗ ở cách nhau một khoảng nhưng không xa lắm. Có lẽ nó được t hực hiện vì hiệu quả. Trong thực tế, nó dễ dàng hơn để làm điều đó.

Có lẽ đó là lý do tại sao mọi người tìm được một nơi để ở, Sẽ rất dễ dàng để tìm ra mà không cần phải tìm kiếm nhiều n hư vậy.

Thực ra, tôi biết có một vài người đi chơi mỗi khi chúng tôi đi chơi, nhưng có vẻ như số lượng người tăng lên vì đó là ng ày biểu diễn.

Có một vài gương mặt quen thuộc trong làn sóng người đ ó. Khi chúng tôi rời quán cà phê, một số người cũng gọi đồ u ống tương tự. Vì chúng tôi chỉ đến quán cà phê vào những th ời điểm cố định để những người làm bán thời gian có thể gh i nhớ nên họ sẽ dễ dàng tìm thấy hơn.

Seo Jun-hwan nói với vẻ mặt mệt mỏi.

Ở, ở đằng kia. Chúng ta có nên chạy trốn không?" "Không , không sao đâu vì tôi nghĩ một lát nữa SQ sẽ đến.

"Bạn chỉ cần giải quyết nó để nó không làm tổn thương bạn." Những người này sẽ theo bạn ngay cả khi bạn bỏ chạy. Và nhiều hành vi bất ngờ hơn có thể xảy ra khi chúng thắc mắc t ại sao chúng lại bỏ chạy.

Dù sao thì đám đông khoảng 20 người, lại là không gian r ộng rãi nên sẽ không có ai bị giẫm đạp. Và vì trước đó có m ột cuộc biểu tình ngồi trước ký túc xá nên nếu đội sản xuất c ó đầu óc thì họ đã gọi đến SQ mà họ thường có ở chế độ c hờ

Trước hết, tôi cần dành thời gian mà không khiêu khích bạn

mà không có lý do. Khi tôi nhìn ra phía sau, có vẻ như mọi ng

ười đều cứng đờ vì đây là lần đầu tiên họ rơi vào tình huốn

g như thế này.

Tôi đoán tôi sẽ phải hành động ở đây. "Mọi người có nhở chúng tôi không?"

"Đúng-!!"

"Tôi hiểu rồi, nhưng làm thế nào bạn đến được đây? "Chú ng ta không thể gặp nhau một chút được sao?" "Tôi đến vì tôi nhớ bạn rất nhiều!!"

"Choi Sungwoon đã cắt tóc! Điên rồ, tuyệt vời!! Tôi nên là m gì đây

"Thuốc nhuộm rất hợp với nhau" "Chaerim, xin hãy cho tôi xin chữ ký!

nhấp chuột. Một tia chớp vụt tắt. Tôi hụt hơi một lúc, nhưn

g tôi nín thở mà không thể hiện ra ngoài.

"Bức ảnh của chúng tôi hơi khó khăn. Bạn có thể chụp ảnh

trên sân khấu sau được không? "Bởi vì tóc và kiểu dáng có thế hơi hư hỏng một chút."

"Người chụp bức ảnh này là ai vậy?!"

Giọng nói lớn của một người đàn ông vang lên. Đến mức đ

ộ này......? Khi tôi xấu hổ quay mặt đi. Taejun Lee đang khéo léo né tr ánh những bàn tay đang cố chạm vào anh ấy.

"Mái tóc dài của Choi Seong-woon không hợp với Jo Oh-o nna! "Khi cắt tóc mái, sao bạn không cắt tóc phía sau!" Một số từ đã bị bỏ qua.

Không phải là tôi không thể tiếp cận. Những bàn tay vươn r a giữa đám đông để chạm vào tóc hay các bộ phận trên cơ thế nhưng 10 năm cuộc đời của một thần tượng không hề dễ dàng. Đã có vài lần tôi không được bảo mật, nhưng chỉ thế t hôi.

Những người được duỗi tay mạnh mẽ là tôi, Lee Tae-jun v à Hong Chae-rim. Trong lúc Hong Chae-rim đang tránh bàn t ay đó thì cô bị vấp ngã và mất thăng bằng.

"Cái gì?"

Moon Sein đã kịp thời đỡ được tôi khi tôi suýt ngã. sau đó. Nếu điều này tiếp tục, tôi nghĩ điều gì đó có thể

xảy ra. Ngay cả khi bạn bảo họ đừng chụp ảnh thì mọi thứ đ

ều đã được chụp bằng điện thoại di động của bạn rồi. "Ồ, chúng ta có lịch trình diễn mà vào nhanh có được khôn g?"

Trong đám đông có tiếng ồn ào nhưng tôi không thể nghe rõ. Sau đó có thứ gì đó bay qua.

Một cái gì đó đã bị đổ. Đó là một chất lỏng lạnh.

Điều đầu tiên cần chú ý là đồ vật bị ném. Dù ở dạng lỏng hay rần thì nó cũng đủ nguy hiếm.

Bản thân tôi đã nhiều lần bị chai nước, trứng sống, điện th oại đập trúng. Tôi có nên nói là tôi mừng vì đã không xịt axit clohydric không? Tôi có nên nói là tôi mừng vì mình không bị

đâm không nhỉ?

Nhìn qua thì có vẻ như tôi là người duy nhất ở phía trước bị

trúng đạn. Mình bị đánh nhiều rồi, thà bị đánh còn hơn.

Tôi tưởng đó là đồ uống hay gì đó nhưng nó nhẹ hơn tôi

nghĩ. Nó chỉ là nước thôi. Cốc đá cửa hàng tiện lợi có đá. Có vẻ như tôi đã thực hiện thử thách xô đá. "Ö, Seongwoon!!"

"Bạn có ổn không. "Tôi nghĩ đó chỉ là nước thôi." Hong Chae-rim giật mình. Đúng hơn, nếu mất nhiều thời gi

an như vậy thì SQ có nên đến không? Bạn đang làm điều nà y ở sân trước của bạn và không có ai đến? "Chào!"

Khi tôi đang dùng tay áo lau nước một cách thô bạo. Hong Chae-rim hét lên như thể cô ấy vừa bị đánh mạnh.

Đợi một chút, chờ một chút!!

Tôi sợ đến mức ngăn Hong Chae-rim, người có vết gân trê n cổ lại.

"Noona Chae Rim. Ngay cả khi bạn không

"Tại sao bạn không làm điều đó!

Thật sự rất tệ khi nổi giận ở đây...... !! Những người đó kh

ông nghe, nếu nổi giận sẽ càng kích động hơn và làm những

việc cực đoan. Hợp lý hóa nó như là hợp pháp, rượu táo, quả báo, v.v ...

em gái...

Khi tôi nhìn cô ấy và bảo cô ấy đừng tức giận, Hong Chae- rim dừng lại.

*.. "Ở thế đấy."

"Chào! "Bạn đang làm gì ở đó vậy!"

Secu ra muộn. Những người tụ tập gần chúng tôi bị những người đàn ông to lớn kéo đi xung quanh. Trong khi bị kéo đi, tôi cố túm tóc anh ấy và tránh nó một c

hút. Đây có phải là điều xảy ra khi bạn để tóc dài? Tại sao bạn đến muộn vậy? Tôi nuốt nỗi thất vọng xuống v à lau mặt bằng chiếc khăn mà Taejun Lee đưa cho tôi .

Tất cả hình ảnh, video đều được chụp và thử thách xô đ á... Nếu tôi ra muộn hơn, tôi thậm chí còn có một buổi fansig n. Buổi hòa nhạc cũng được tổ chức trên đường phố.

"Chà, tôi đã kinh hoàng. Tôi chưa bao giờ nghĩ nó sẽ đi xa đến thế...

"Tôi quá sốc và không thể làm gì được "Sungwoon đang hành động như thế anh ấy là người nổi tiếng bẩm sinh vậy?"

"Tôi chỉ nghĩ nếu mình đứng yên thì sẽ có chuyện lớn xảy r a. "Đó là một tình huống mà bạn có thể bị tổn thương."

Khi tôi trả lời như vậy, Seo Jun-hwan đã khen ngợi tôi và n ói rằng tôi rất tuyệt. Đó thực sự không phải là một vấn đề lớ

“Tất cả những gì tôi nói chỉ là một vài từ. Con người không đến nỗi cực đoan như vậy........ Nó không cực đoan như ném một cốc nước đá. Những cá

nh tay đã được đưa ra nhưng không hề xảy ra xô xát đến m ức đánh nhau. Điều này có phần vừa phải.

Ngay khi tôi nghĩ mình may mắn, Hong Chae-rim đã nói ch uyện với tôi.

"Tại sao trước đó anh lại bảo tôi đừng giận anh?" "Chà, nếu bạn tức giận, tình hình sẽ chỉ trở nên tồi tệ hơn. Tôi không nghĩ mọi người sẽ đi và danh tiếng của chị tôi sau

này có thể trở nên tồi tệ...

"Từ góc nhìn của bất cứ ai, đó là lỗi của những người đó?" "Nhưng mọi người không đủ tử tế để xem xét những điều như vậy khi nói đến những thông tin có vẻ rời rạc. "Chúng ta phải cẩn thận vì chúng ta thường đánh giá mọi thứ bằng các h chỉ nhìn vào một phần của chúng."

"hm... được rồi. Tôi biết bạn phải cẩn thận, nhưng những điều như thế này cần phải được nói ra như một lời cảnh bá

0. Những gì cần nói là quyền của cư dân mạng và người dân s au khi toàn bộ video được tung ra. Ngay cả khi người liên qua n tiến tới, những người phấn khích đó có thể bắt đầu vung n

ắm đấm. Tôi có rất nhiều điều muốn nói, nhưng tôi đã bỏ nó đi. Đâ y là những điều Hong Chae-rim đương nhiên sẽ biết nếu cô ấy thực sự bước chân vào làng giải trí. Bạn sẽ không biết trừ

khi bạn tự mình trải nghiệm.

Tuy nhiên, sẽ tốt hơn nếu không biết... "là vậy sao,

"Mọi người làm điều đó bởi vì họ phớt lờ nó. Tôi nghĩ điều đó không sao cả. Tôi phải nói vài điều. Bạn đã được rửa tội

bằng nước. À-ồ. Nếu bạn không hài lòng, hãy nói thẳng ra! K

hông, tôi ước gì bạn không nói điều đó bằng lời. "Tôi nên là

m gì nếu không hài lòng?" Lee Tae-jun, người đang lắng nghe Hong Chae-rim, lặng l ẽ gật đầu.

"Đúng. “Bạn sẽ làm gì nếu không hài lòng?"

Chúng ta nên làm gì với những người vừa rời đi này?....

Tôi không biết nó sẽ diễn ra bằng cách nào đó. Không ph ải hai người bọn họ không biết gì, cũng không phải bọn họ kh ông có năng lực học tập...

Hơn hết, Chae-rim, cô ấy lo lắng đến mức làm ầm lên, nh ưng cô ấy có vẻ ốn. Rốt cuộc thì sự tức giận có phải là câu tr ả lời?

Tôi quần một chiếc khăn quanh cổ. Tôi sẽ phải giặt nó sau và trả lại. Nó không phải của Taejun Lee vì nó được một nhâ n viên đưa cho anh ấy...

"Để đề phòng, tôi sẽ đi tầm và quay lại."

"Vẫn còn thời gian nên hãy đến từ từ thôi."

Khi tôi đi tắm, nước trong xanh chảy ra. Tôi không thích tó c mình nhuộm như thế này. Chiếc khăn trở nên lộn xộn khi sấ y khô.

Tôi hài lòng vì màu sắc lên rất tốt... Ngay cả khi tôi nhìn thấy nó trên màn hình ngày hôm qua, nó cũng không tệ chút nào.

Khi tôi bước ra sau khi tắm rửa xong, trong phòng có một h ọc sinh trung học. Cô học sinh trung học đang nghịch điện t hoại với vẻ mặt phấn khích, khi liếc nhìn tôi, cô ấy đã mở to måt.

"Huh, đó có phải là anh trai của bạn không? Tôi cũng nghĩ

Jinheon là anh trai của anh ấy, nhưng vì anh ấy cắt và nhuộm

tóc nên tôi nghĩ anh ấy thực sự là một con người khác. Bạn c

ó thay đổi ý định ở giai đoạn này không? "Mày là đồ khốn."

"Đây cũng là một triển lãm cá nhân... "Tôi muốn thể hiện m ột khía cạnh khác của mình nên tôi đã thử thay đổi kiểu tóc của mình và có vẻ ổn."

"Không sao đâu, không sao đâu! Wow, anh ấy đẹp trai th ật hửm? Mắt bạn có màu xanh không? Hay một ống kính?" "Mắt của tôi vốn có màu xanh lam."

Tôi sấy khô tóc bằng máy sấy tóc. Một học sinh trung học bên cạnh tôi đã nói điều gì đó về đôi mắt xanh của cô ấy, n hưng tôi phớt lờ cô ấy.

Vì dù sao thì tóc cũng sẽ được các nhà tạo mẫu chỉnh sửa trước khi lên sân khấu nên tôi không đặt nó. "Sẽ là một cuộc chiến để giành lại vị trí đầu tiên ở chặng n

ày. Để kỷ niệm điều đó, bạn có thể gọi điện cho tôi được k hông?"

"Chuyện đó thì liên quan gì....... "Nếu lần sau bạn làm vậy, hãy mang theo quần short với tô i nhé. Đây là điệu nhảy phổ biến hiện nay nhưng nó khó đến mức nếu bạn thực hiện sai sẽ rất buồn cười. Nhưng tôi cũng 1

à một ngôi sao Instagram nổi tiếng về khiêu vũ. "Nhìn nó." Cậu học sinh trung học chơi bài hát và bắt đầu nhảy dù tôi có chấp nhận hay không.
"hmm...."
Cậu học sinh trung học đã nhảy trong 30 giây và nhìn tôi n hư thể hỏi tôi cảm thấy thế nào. Tất nhiên, tôi có thể trở thàn h center chính của một thần tượng hạng nhất, nên buổi khiêu vũ ở trường trung học là... Đó chắc chắn không phải là một kỹ

năng khiến tôi chú ý. "Bạn đang làm tốt."

Nhưng tôi chỉ nói với anh ấy rằng anh ấy nhảy rất tốt. "Hehehe."

Học sinh trung học thích những lời trống rồng đó.

"Vậy cậu có thể mang theo quần short với tôi được khôn

g?"

"Tôi không biết đó là loại điệu nhảy gì Thực ra tôi chỉ nhìn thấy một lần và ghi nhớ tất cả.

"Tôi sẽ nói với bạn! Chỉ cần làm điều đó một lần. Nó cũng sẽ được thăng chức phải không? Tôi có 120.000 người theo dõi.

Kênh Nebula đang dần vượt qua 400.000 người đăng ký v

à SN1054 có 200.000. Tôi đang nghĩ đến việc lấy một nút bạ c hay gì đó nhưng lại không làm được vì lười quá. Tất nhiên, mức độ nhận biết càng cao thì càng tốt, nhưng việc quảng bá nó chỉ với 120.000 người theo dõi của một học

sinh trung học là chưa đủ, Tôi thực sự không có mong muốn làm bất cứ điều gì...... "Tôi hiểu rồi...

Như thường lệ, cậu học sinh trung học rên rỉ, và tôi thậm c hí còn không nghe thấy tiếng rên rỉ đó. Dù sao thì cuộc sống này cũng sẽ kết thúc vào ngày hôm nay.

Lúc đó có tiếng thông báo vang lên. -Ah- Do có sự thay đổi trong lịch trình sân khấu, chúng t

ôi yêu cầu các thí sinh xuống phòng thay đồ ngay bây giờ. "Huh? Tôi còn chưa ăn trưa à? Điều đó có hợp lý không? Tạ i sao mọi thứ lại được xử lý như thế này? Stardust reregeno t

hực sự."

Thói quen nói chóng mặt vẫn còn đó. Rõ ràng là anh ấy sẽ

tức giận vì cách nói chuyện đó nhưng anh ấy không nói với t ôi. Trước đây tôi đã nói rồi nhưng tôi không thay đổi. Dù tôi có kể cho bạn nghe thì bạn cũng sẽ cảm thấy như đang cần nhắn.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Tôi đoán họ đã quyết định tiến về phía trước bằng cách này hay cách khác? Tôi không biết chi tiết........

Trong khi Moon Sein nói vậy thì anh ấy đã được đưa vào phòng thay đồ. Tôi ngồi im chờ đợi rồi đi vào phòng thay đ

"Ừm… "Tôi đã nhuộm tóc rồi nên tôi sẽ nhuộm theo phong cách lạ mắt."

“Tôi nên thêm khối."

"Xin vui lòng đưa cho tôi một chiếc máy uốn tóc khác."

"Không phải điều đó đã giảm đi quá nhiều sao?"

"Ánh sáng mạnh đến mức nếu bạn không làm điều này, k huôn mặt của bạn sẽ bị nổ tung."

"Vi Bonpan đẹp trai nên làm gì cũng được."

"Còn ống kính thì sao?"

"Tôi nghĩ tôi có thể tiếp tục mà không cần mặc nó. "Dù sao thì ở đây cũng chẳng có thứ gì vừa với đường kính cả."
"KHÔNG? "Bạn không mua nó à?"

"Xin lỗi… Lẽ ra tôi nên mua nó. Tôi có cái màu đen, nhưng tôi không mua cái màu xanh.

"Xong rồi, bạn có thể đứng dậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro