Chương 52
Tập 52
<Nhân loại)
Để tạo OST cho bộ phim này, tôi đã nghe nhạc từ một số b
ộ phim cổ trang gần đây làm tài liệu tham khảo.
Thành phần. Đây không phải là nơi duy nhất bạn học đư ợc điều đó sao?"
Tôi đã biết điều này trước đây nhưng tôi chưa bao giờ ng hĩ mình sẽ làm tốt điều này.
Việc dàn dựng một bộ phim lịch sử tuy khó nhưng đã đượ c thực hiện một cách xuất sắc. Rõ ràng là anh ấy đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến mức có tham vọng chiếm vị trí đầu tiên.
“Ngay cả khi tôi có thể quay lại-
Giọng nói thẳng thần, không chút lo lắng, hòa quyện với vở kịch lịch sử. Tôi không nghĩ bài hát gốc sẽ giống bất cứ thứ g 1.
Sau khi sáng tác và nghe nhiều bài hát, tôi đã có trực giác rõ ràng.
"Tôi bay như một con bướm, với dải lụa tung bay dưới bầu t rời trong xanh."
"Tôi mỉm cười rạng rỡ, tô son đỏ và mang đến mùa xuân." "Tôi mang đôi giày mới và bước đi, cưỡi gió và bước trên mây.
Tiết tấu violin nhanh rất phù hợp với giai điệu âm nhạc truy ền thống Hàn Quốc. Việc kiểm soát cường độ giọng nói khiế n tôi nổi da gà. Những cảm xúc buồn vui lẫn lộn được thể hiệ n trong bài hát rất phù hợp với nó.
Ngay cả biểu cảm trên khuôn mặt khi anh ấy thích biểu diễ n trên sân khấu cũng khiến anh ấy trông như sinh ra để trở th ành ca sĩ.
Tôi chưa từng nghe đến nó kể từ khi tôi đi hát rong vào th ời điểm đó, nhưng tôi có thể cảm thấy rằng kỹ năng của mìn
h đã được cải thiện đáng kể. Tôi đã làm tốt rồi, nhưng tôi còn có thể làm tốt hơn nữa ở đây?
Tôi mong muốn được xem nó sẽ phát triển bao nhiêu trong tương lai.
Tôi đã cười. Tim tôi đập mạnh.
Tôi định lên sân khấu nhưng lại muốn lên sân khấu. Tôi mu
ốn đổ tất cả những gì tôi đã chuẩn bị.
Đó là cách bài hát kết thúc. Lee Tae-jun mỉm cười rạng rỡ,
đổ mồ hôi đầm đìa trên sân khấu.
Tôi cảm thấy như mình biết cảm giác đó là gì. Niềm vui đ
ược ca hát một cách hoàn hảo, sự phấn chấn, tiếng tim bạn
đập thình thịch, một niềm hạnh phúc không gì có thể so sán
h được. Tôi hy vọng ngày mai sẽ đến sớm. Vì thà vui vẻ cùng nhiều. người còn hơn hát trên sân khấu trống trải như thế này.
Xếp hàng tiếp theo là Hong Chae-rim.
Chae-rim Hong đã thể hiện xuất sắc thể loại pop ballad. Trước đây, anh ấy chủ yếu thể hiện các kỹ năng cơ bản rõ ràn g, nhưng lần này anh ấy vừa hát vừa làm nổi bật điểm mạnh của mình. Nếu không có gì bất ngờ thì lần này các em sẽ đư ợc điểm 1 sạch sẽ.
Ngay sau đó, các đồng đội cũ, người bạn cùng phòng tỏ t ình với Hong Chae-rim và các học sinh trung học đã bước ra ngoài và hát.
Kỹ năng của các thành viên trong nhóm không thay đổi ch út nào. Không có gì thay đổi và tôi vẫn không thể hát. Ngay c á ở giữa bài hát, tôi cũng không thể đạt được những nốt cao nên đã sử dụng giọng giả thanh, và nó phát ra như một giọn g giả thanh mà tôi không muốn nghe.
Ngay cả khi tôi không xem, tôi có thể sẽ bị loại.
Có lẽ vì đã tự mình cảm nhận được nên anh xuất hiện trên sân khấu với vẻ mặt trầm ngâm hơn là tích cực.
Sau đó, Lee Jin-heon, người đã thú nhận và tấn công Hon g Chae-rim, bước ra sân khẩu.
hm... Chính xác là như vậy."
Bài hát của Jinheon Lee là. Khi tôi hát nó trong một buổi b iểu diễn ở trường cấp hai hoặc cấp ba, tôi nghĩ, ô, mình hát ha y quá! Tôi hầu như không thể nghe thấy nó.
Hoặc khi nói chuyện điện thoại, ô, bạn có giọng nói hay? N ó cảm thấy như vậy.
Đó là tất cả. Tôi không biết tại sao tôi lại được chọn ở đây. Chẳng phải trận chung kết sẽ sớm diễn ra sao?
Tuy nhiên, tôi hát hay hơn các đồng đội cũ của mình. Vấn đề là việc lựa chọn bài hát.
Tôi đã sáng tác bài hát của riêng mình nhưng như thế thì h ơi nhiều. Nói một cách dễ hiểu, đó chỉ là sự sưởi ấm nặng n ë.
Thể loại này là nhạc dance, nhưng đó là vũ đạo nguyên bả n hay do người khác ủy quyền? Tôi đã quá tập trung vào việc thể hiện lời bài hát bằng cử chỉ đến mức nó khá trẻ con. Tôi k hông phải là một vũ công giỏi những vũ đạo giống như một
điệu nhảy.
Khi hiệp hai diễn ra, chiếc micro khiến anh cảm thấy khó th ở, có thể do sức chịu đựng của anh sắp hết. Vì cố gắng vừa h át vừa nhảy nên tôi bị hụt hơi và không thể tập trung vào bài
hát nên đã nhai lại lời bài hát nhiều lần. Thành thật mà nói, tôi trông không đẹp lắm vì tôi không th
ẽ nhảy tốt như người bình thường. Vì đây là buổi diễn tập nê n sẽ tốt hơn nếu bỏ phần khiêu vũ trên sân khấu chính.
Và trong khi bài hát đang được phát, phần rap đột nhiên được thêm vào, tạo cảm giác như phần hook và phần lời đa ng được phát riêng biệt. Bài hát cũng là một bài hát... Tôi thậ m chí còn không thể rap.
Thế là anh ấy bước ra khỏi sân khấu, thở hổn hển. Bởi vì ch
úng tôi khiêu vũ cùng nhau nên tôi đổ mồ hôi nhiều hơn nhữ ng người trước và tôi có thể thấy quần áo của mình ướt đẫm. Tiếp theo là một học sinh trung học chưa trưởng thành.
Bài hát của người bạn cùng phòng cấp ba của tôi thật bình t hường.
Tôi chỉ cảm thấy mình biết mình hát hay, chọn lọc bài hát, hát hay để mọi người lắng nghe. Những gì tôi đã hát trong tr
ận đấu vừa qua là không đúng.
Đó là một bài hát cover nhưng không có sự sắp xếp nào đ
ược đưa vào. Thông thường tôi chỉ chạm vào nó một chút nh
ư tăng hoặc giảm độ cao, nhưng tôi không chạm vào bất cứ t
hứ gì cả.
Bài hát có cảm giác giống như một người bình thường tải vì deo bài hát lên Instagram.
Tôi cảm thấy như mình sắp nói điều gì đó như Tôi có một người bạn hát rất hay. Bọn trẻ nói với tôi rằng tôi hát karaoke rất hay. Tuy nhiên, chưa bao giờ có cảm giác một ca sĩ lại làm nghề ca hát của mình.
Cậu học sinh trung học bước xuống với vẻ mặt khó chịu. Kh ông biết có phải vì là buổi diễn tập hay không nhưng dường n hư tôi không có cảm xúc gì đặc biệt với sân khấu.
Tôi không đủ hứng thú để phân tích chi tiết nên tôi nhìn đ i chỗ khác.
Sau khi đến lượt mình, Seo Jun-hwan, trông hơi lo lắng, b ước lên sân khấu.
Lựa chọn bài hát của Seo Jun-hwan là một bài hát nhạc po p nổi tiếng.
Đó là một bản nhạc pop ấn tượng với nốt cao bùng nổ ở ph ần cuối như thế cảm xúc đang dâng trào, nhưng nốt cuối lại r un lên, có thể do cổ họng tôi khó chịu. Bản thân Seo Jun-hw an dường như biết điều này và bước xuống sân khấu với vẻ mặt khó chịu.
"Cố của tôi đang ở tình trạng không tốt lắm Tôi đoán là d
o hôm qua tôi đã luyện tập quá nhiều………
"Hôm nay hãy nghỉ ngơi, uống nước mật ong và ngủ đi." "Tôi đoán vậy. “Vấn đề lớn là tôi thậm chí còn không thể k
iểm soát được tình trạng của mình trước khi lên sân khấu." Ngay sau đó, Moon Sein đi lên. Bản ballad được hát hay n
hưng nói một cách tiêu cực thì nó tầm thường và không có đ
iểm gì đặc biệt. Nói một cách tích cực thì phải nói là hát hay
không có khuyết điểm gì để ai cũng có thể nghe được. Có lẽ vì vậy mà vẻ mặt của Moon Sein khi bước ra khỏi sân khẩu trông có vẻ hài lòng.
"Tiếp theo, vui lòng đợi người tham gia Seongwoon Choi." "Làm tốt nhé-"
"Cứ liều thử đil"
"Đúng."
Khi lên sân khấu, tôi nhìn thấy một khán phòng tối om. Khô ng giống như trước đây, dưới sân khấu không có ai. Đám đô
ng người hâm mộ và những người vẫy lightstick rực rỡ và hát theo trong phòng hòa nhạc tối tăm giờ đã có mặt ở khắp mọi nơi.
Trên sân khấu chỉ có tôi. Đó là sự thật duy nhất không thay đối ngay cả sau khi ông qua đời. Khi tôi quay lại, tôi nhìn thấy khuôn mặt của mình trên màn
hình. Ánh đèn sặc sỡ chiếu xuống sân khấu thật nóng bức, tr ên sàn nhà tối đen như mực có vài dấu giày. Người hâm mộ không biết.
MR xuất hiện. Những ngọn đèn sân khấu được chuyển đế
n từ trước chiếu sáng tôi rực rỡ. Một đoạn video phát trên m
àn hình phía sau anh ta. Bài hát được chọn là một ca khúc hip hop rap pop pha trộn giữa thể loại soul R&B và urbano Latino. Đây là một bài hát mang lại cảm giác êm dịu nhưng lại có đoạn hook gây nghiện c ao mà bạn sẽ nhanh chóng ngân nga theo.
Tuy nhiên, nó không tốt lắm cho việc sử dụng trong thi đấu hoặc sân khấu. Bài hát hay, nhưng nó quá êm đềm cho một sân khấu hoành tráng, và phần rap bằng tiếng Anh quá to đế n nỗi tôi nghĩ, tại sao họ lại thêm vào đó? Bạn sẽ cảm thấy n hư bạn muốn làm điều đó.
Nhịp điệu và nhịp trống không thay đổi nhiều và bài hát g ốc được viết gần như chính xác như ban đầu. Thay vào đó, một cây vĩ cầm được thêm vào, tiếp theo là viola, cello và do uble bass. Nếu bạn sắp xếp nó như thế này, bạn sẽ có được âm thanh phong phú.
Chúng tôi đã bỏ phần rap và thay vào đó sử dụng rất nhiề u phần hòa âm. Vì là một bài hát mang cảm giác mộng mơ nê n phần đệm và phần giới thiệu âm thanh đã được tăng lên. Về phần còn lại, bầu không khí này có thể được duy trì hay k hông sẽ phụ thuộc vào người gọi. Nhưng điều đó không thà nh vấn đề. Bởi vì đó là thứ tôi định gọi.
Ở phần giữa, chúng tôi thêm âm thanh và gảy của guitar đi ện và tạo ra nhịp điệu nặng nề. Nó không quá nhiều nhưng n ó sẽ luôn đọng lại trong tâm trí bạn.
Sắp xếp cũng là sắp xếp nhưng tôi đã phải viết lại rất nhiề u. Một ca khúc nhạc pop tiếng Anh được viết lại sang tiếng H àn. Tuy nhiên, không phải tất cả lời bài hát đều được đối sa ng tiếng Hàn.
"Tôi đang mơ phải không?" "Cảm giác như tôi đang mơ vậy."
"Tôi đang mơ phải không?"
Đó là vũ đạo đơn giản hơn so với giai đoạn thử giọng. Mộ
t vũ đạo đơn giản chỉ với một tay và chuyển động chân tĩn h, vì người ta phải cầm micro bằng một tay. Nó sẽ là một vũ đạo mà bất cứ ai cũng có thể làm theo.
"Có rất nhiều giọng nói thì thầm trong đầu bạn, hãy can đ ám lên."
"Hãy nhìn tôi trong gương. "Tôi biết tôi không thể tránh đư ợc nữa."
"Tôi phải loại bỏ những giọng nói trong đầu trước khi có th ẽ nhấn nút bắt đầu."
"Đồng xu được trao hai lần, tôi không được xem đoạn kết một lần, nhưng lần thứ hai sẽ khác."
"Vì đây là trò chơi cuối cùng nên hãy chọn biệt hiệu của bạ n một cách cẩn thận-"
“Tôi biết, nhưng đó là con đường khác với hồi đó, tôi khô ng đánh GG." Phần highlight chỉ có beat và không có lời. Nó bắt đầu bằn
g những động tác đơn giản và sau đó là vũ đạo bao gồm c ác động tác tay được thực hiện trong khi cầm micro.
Ban đầu, tôi định sử dụng micro nhét trong tai để không ả nh hưởng đến vũ đạo, nhưng nó đã không bao giờ đến. Tuy nhiên, có vẻ như bạn không thể sử dụng micrô tai nghe hỗ trợ
băng thông tiêu chuẩn...
"Không thể bỏ cuộc. "Bạn không thể bỏ cuộc."
"Chứng minh bản thân?"
"Huyền thoại không đi đến đâu cả. Hãy quay lại và ngồi ở phía trên.
Những hợp âm được tạo nên bởi những dây đàn violin nha nh chóng bùng nổ như một vụ nổ.
Bài hát đã kết thúc.
"haha."
Tôi đã hài lòng.
"Họ nói chặng tiếp theo đã là chặng cuối rồi?"
Buổi sáng trên sân khấu. Lịch trình cuối cùng đã được côn
g bố. "Vậy lần này sẽ có bao nhiêu người bị loại?"
"Nếu Dadaum là người cuối cùng. "Không phải chúng ta s ẽ loại bỏ khoảng 20 người sao?"
Ý bạn là 20 người sẽ bị loại khỏi vòng này?" "
"Nó thậm chí còn đáng sợ hơn vì nó có thể xảy ra do đó là bụi sao."
Tôi nghe thấy tiếng nói chuyện lớn từ bàn bên cạnh. Tôi im lặng nhai bữa sáng của mình. Từ giờ trở đi, sức mạnh thể ch ất là vô cùng quan trọng.
Vì buổi biểu diễn diễn ra vào lúc 7 giờ tối nên chúng tôi phải chuẩn bị từ 4 giờ chiều. Tối hôm qua, chiếc micro in-ear mà t ôi đặt mua ở nước ngoài đã được giao muộn, nhưng tôi quy ết định mang theo nó vì tôi không gặp nhiều khó khăn khi sử dụng nó như một chiếc micro cầm tay không dây.
Nếu bạn thay đổi thứ gì đó mà không có lý do và nó khôn g hoạt động, bạn có thể gặp rắc rối...
"Có người muốn uống cà phê
Đồ uống sau bữa ăn là sự thật. Hôm nay là ngày tôi muốn ă n Java Chip Frappuccino, phủ kem, phủ sô cô la chip và xi-rô sô cô la.
"Tôi,
"Tôi
*... Tôi cũng vậy."
Hong Chae-rim, với khuôn mặt thẳng và cái đầu hói, tiến l
ại gần tôi.
Ô, chị ơi, sao chị lại thế này?" Seo Jun-hwan hỏi với vẻ ngạc nhiên.
"Tôi rất lo lắng vì nghĩ hôm nay là ngày mình sẽ biểu diễn tr ên sân khấu… Tôi không thể ngủ được......"
"Trước đây cậu không làm thế à?" Khi tôi hỏi Hong Chae-rim, cô ấy đưa tay vuốt tóc như thế
lại lo lắng khi nghĩ về sân khấu.
"Đúng vậy, nhưng… Tôi không biết. Tôi chỉ lo lắng thôi. Heh ehe, đừng nói về sân khấu “Tôi đã lo lắng rồi."
Mặc dù Hong Chae-rim run rẩy và tỏ ra lo lắng nhưng khi c
ô ấy lên sân khấu, dường như cô ấy chưa bao giờ lo lắng trướ
c đó và tôi cũng không đặc biệt lo lắng vì tôi biết cô ấy sẽ là
m tốt.
Ngay khi người bản thời gian ở quán cà phê nhìn thấy chún g tôi bước đi, anh ấy bắt đầu bận rộn di chuyển tay. "Jeon... "Làm ơn cho tôi một ly Americano."
Khi Hong Chae-rim, người luôn ăn những món mới trong th ực đơn, nói vậy, người nhân viên bản thời gian há hốc miệng.
Người nhân viên bán thời gian bối rối và nhận đơn đặt hàn g, đặt chiếc cốc mang đi có món mới trong thực đơn mà an h ta đã làm ra khỏi tầm mắt.
"Không phải anh đã nói là anh không thích uống American o sao?"
Tuy nhiên. Tôi đang cố ngủ một chút. “Tôi nghĩ nó sẽ gây một chút nếu tôi sử dụng nó.
Khi tôi đang đi dạo cùng Hong Chae-rim, nhâm nhi cà phê và Lee Tae-jun, ăn sô cô la bạc hà ở hai bên, phía trước kỷ tủ
c xá chật kín người, không giống như khi tôi rời đi. Tôi nhét ống hút ra khỏi miệng. Mọi người đều mang theo một chiếc ba lô, có lẽ là túi đựng máy ảnh.
Đợi đã, tôi biết đây là gì. "xin lỗi. "Tôi nghĩ tốt nhất là đi vòng cửa sau- Tôi vừa dứt lời, mọi người quay lại và hét lên.
"Là Seongwoon Choi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro