Chương 35
Tập 35
Ô. Moon Sein cũng ở đó. Tôi định đưa Taejun Lee đi chơi để xin tư vấn nhưng Moon Sein cũng muốn đi cùng nên khô ng biết. Nó đã được mang đến cho tôi theo cách này.
Khi tôi đưa Lee Tae-jun và Moon Se-in ra ngoài, tôi tình cờ gặp Seo Jun-hwan và Hong Chae-rim, họ cũng tình cờ đi th eo.
Gì Đó không phải là điều xấu vì tôi tò mò xem họ sẽ giải quyết nó như thế nào. Nếu nó thực sự tồi tệ thì cuộc tư vấn v ởi Jun sẽ được lên lịch sau.
Và chẳng mất gì khi nói với họ về điều này theo kiểu tư vẫ n. Nếu họ chỉ nghe lời tôi, họ sẽ trở thành những kẻ xấu xa kh ông thể tả được, nên tôi chẳng có gì đáng để chỉ trích cả. Lương tâm tôi cần rứt như thế tôi đã suy nghĩ quá nhiều về những con số...
Nó như thế nào? Trên thực tế, các thành viên trong nhóm đã làm những việc vô lương tâm là đúng.
Mặc dù tôi đã ngoài hai mươi và bên trong gần ba mươi, n hưng bề ngoài tôi hiện đã mười tám.
Bạn có muốn làm điều đó với một đứa trẻ mười tám tuổi không?
Tôi thở dài với vẻ mặt mệt mỏi. Taejun Lee đẩy một miếng
snack vào miệng tôi. Tôi nhai mấy miếng ngô và ăn chúng. Hiện tại, năm người đang ngồi thành vòng tròn, cạnh nhau, trong một căn phòng trống không có camera hay micro.
Tôi cảm thấy yên tâm vì đích thân tôi đã kiểm tra không c ó micro hay camera. Trong thời gian tôi làm thần tượng, nếu l à tài năng thì đó là tài năng. Vẻ mặt của mọi người cứng lại sau khi nghe câu chuyện củ
a tôi. Mặc dù họ đã thông báo cho tôi qua KakaoTalk nhưng t ôi không nghĩ họ biết mọi chuyện lại tệ đến thế. "Ừm."
"Thật đơn giản. Tất cả những gì bạn phải làm là cho chúng tôi biết chủa Yeokjisa nằm ở đâu." Hong Chae Rim nói.
"Ngược lại, mọi người phải chết tiệt mới biết họ đã làm gì s ai. "Chúng ta hãy quậy phá thôi!"
Điều đáng ngạc nhiên là Seo Jun-hwan rất khó chịu và anh ấy nói rằng đó là vì anh ấy đã trải qua điều này nhiều lần tro ng các nhiệm vụ nhóm.
"Lúc đó tôi cũng im lặng, nhưng thực ra tôi đã được đeo một loại đồ bảo hộ nào đó "Tôi đã làm vỡ nó một lần và k ế từ đó tôi không hề chạm vào nó nữa.”
"Ừm… Không tệ, nhưng đây là buổi phát sóng phải không? Nếu bạn làm điều đó, bạn có thể bị đánh giá thấp hoặc bị
miêu tả dưới ánh sáng xấu." Moon Sein cẩn thận nói. Đúng rồi.
"Hãy đi một cách khôn ngoan, hãy đi một cách khôn ngoan."
Một điều đáng ngạc nhiên nữa là Hong Chae-rim, người l uôn tỏ ra nóng nảy nhưng lại khá bình tĩnh.
Cô ấy kể cho tôi nghe về một trải nghiệm như thế này khi c ô ấy còn làm việc tại một công ty, rằng cô ấy không thể kiềm chế được tỉnh nóng nảy của mình và đã rời công ty và cuối c ùng bị tổn thương nặng nề.
Ừmmm. Đúng như dự đoán, khi nói đến mối quan hệ giữa
con người với nhau, người lớn tuổi sẽ đưa ra những lựa chọn sáng suốt nhất. Tôi lắng nghe những cuộc thảo luận sôi nổi của họ với thái
độ nửa đồng tình. "Dù sao thì, cậu không thể chỉ ngồi yên được."
"Nếu điều này xảy ra, trận chiến của đội cũng sẽ bị hủy ho ại. Chỉ có Seongwoon mới bị lợi dụng."
"Trận chiến đồng đội Thành thật mà nói, tôi sẽ rất vui nế u được điểm C với những người này........
"Tôi còn một ít thời gian, vậy tôi có thể làm gì trong lúc đ 6?"
"Trong một trò chơi tập thể, các thành viên trong nhóm phả i phối hợp tốt với nhau để thành công, nhưng nếu buộc phải l àm việc cùng nhau thì chỉ có Seongwoon là gặp khó khăn."
"Đúng rồi. "Anh ấy là một cậu bé hoàn chỉnh." Mọi người đều nói chuyện ồn ào. Tôi không thể nói được v
ì Taejun Lee cứ ép tôi ăn ngô chiên. Lúc đó, Hong Chae-rim đã hỏi tôi.
"Anh cảm thấy thoải mái khi làm gì, Seongwoon?"
ờ... ừm… Tôi là......
"
Bạn muốn tôi làm gì?
Đó là nó...
"Trước hết, tôi không muốn cứ ngồi yên như thế này.......
Vì trước đây tôi đã từng bị tổn hại một lần nên tôi không muốn bị lừa và bị tổn hại lần thứ hai.
"Bạn muốn làm gì trong các trận chiến đồng đội? Bạn sẽ c ó khoảng thời gian vui vẻ với những người đó chứ?
Thành thật mà nói, tôi không biết gì về các trận chiến đồng đội. Trước hết, bản thân họ là người trong nhóm, không có ý làm việc chăm chỉ, vậy họ có thể làm gì được tôi?
chí Trước đây, vì chúng tôi ở cùng một nhóm, vì chúng tôi là một đội, và vì chúng tôi là thần tượng nên chúng tôi phải ép
mình chấp nhận điều đó.
Nhưng không còn nữa. Không có đội nào chịu trách nhiệm. không có hợp đồng và không có gì bị đe dọa.
"KHÔNG."
Điều được nhấn mạnh khi trở thành thần tượng là một nhó m giống như một gia đình. Và thần tượng là những nhóm. Là m mọi việc một mình không phải là thần tượng.
Vì thế tôi không thể bỏ nhóm đang gặm nhấm mình được.
Nó giống như việc chăm sóc một thành viên trong gia đình n ghiện cờ bạc và khiến gia đình tan vỡ.
Cuối cùng, chúng tôi chỉ cùng nhau đi đến vực thẳm. Tôi b iết điều đó, nhưng tôi không thể làm gì được.
Dù sao thì bây giờ tôi đã không còn sự ràng buộc của đồn g đội nên tình huống này không hẳn là không thể giải quyết được như trước.
Trận chiến đông đội. Thành thật mà nói, việc tôi có thể nhìn rõ hay không không quan trọng".
Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi tiếp tục làm thần tượng?
Ừm… Trước hết, tôi không nghĩ mình sẽ hạnh phúc. Có thể tôi không chán nản đến mức này nhưng tôi không nghĩ mình sẽ sống hạnh phúc.
Tôi ngẩng đầu lên và tiếp tục lắp bắp.
Tuy nhiên Tôi không biết phải làm gì........"
vấn đề là… Tôi không biết làm thế nào. Trên thực tế, đây c hính là mục đích của cuộc tham vấn. Tôi ở ịnh hỏi Taejun Le e, nhưng tình cờ là có quá nhiều người.
"Ừm."
Mọi người đều gặp rắc rối.
"Tôi cảm thấy mình chỉ muốn yêu cầu ban giám khảo đổi đội."
“Tôi muốn viết đơn khiếu nại trên Internet...... Nhiều phương pháp khác nhau đến và đi. Lúc đó, Moon S ein đang suy nghĩ một lúc liền ngẩng mặt lên.
"Vậy thì thử cái này xem sao?"
Anh đề nghị với một nụ cười tươi.
Đầu tiên, ba người hát hay được xếp vào nhóm hát. Kế hoạ ch là để những người còn lại chỉ hát điệp khúc trong bản ghi âm MR. Dù sao thì cả tám người đều phải có mặt.
Thời hạn còn lại ít nhất là 12 ngày. Nếu tôi đang làm nhữn g việc khác, tôi chỉ có thể tập trung vào một lượng thời gian n hất định.
Tất nhiên, tôi không có ý định thành công trong nhiệm vụ n hóm chết tiệt này. Đội của Choi Sung-woon, Kkoraji, sẽ phớt lờ ngay cả khi an
hấy được giải thích lý do tại sao mình lại làm vậy. Thậm chí sẽ không có một cú đánh nào. Tất nhiên, tôi khô
ng biết rõ tâm lý của mình nên không thể đảm bảo. Dù sao thì cũng sẽ không có rắc rối gì đâu.
"Ba người sẽ hát, những người còn lại sẽ phụ trách thu âm MR và điệp khúc."
“Tuy nhiên, ba cũng không phải là ít......?" "Chất lượng của sân khấu sẽ được cải thiện một chút nếu
Seongwoon đứng ở vị trí trung tâm………
Các thành viên trong nhóm trợn mắt chỗ này chỗ kia, như t hể bây giờ họ đang lo lắng về việc chỉnh sửa. Cái quái gì vậy. "Sungwoon cũng hát thì sao?"
Tôi đã cảm nhận được điều này kể từ lần đầu chúng tôi gặp nhau và tôi ước họ đừng sử dụng ngôn ngữ thân mật chỉ vì tôi trẻ hơn một chút.
Tuy nhiên, đó là một câu chuyện không thể lưu giữ ở Hàn Quốc.
"Đúng? Tôi......?" "Thành thật mà nói, khách quan mà nói, Seongwoon hát ha y nhất. "Sẽ tốt hơn nếu Seongwoon vừa hát vừa duy trì sự tập trung như một giọng ca chính?"
Đồng đội suýt ép tôi vào đội hát. Thật là khó chịu khi phải thay đổi sự sắp xếp, nhưng nó đáng giá vì tôi đã được chiêu đãi lớn.
Phương pháp do Moon Sein đề xuất như sau.
Đó chỉ là cái cớ để có một màn trình diễn hoàn hảo.
Điều đó có nghĩa là dù sao thì tôi cũng sẽ thất bại và tôi sẽ phải ăn bám những đồng đội tôi của mình.
Tôi đồng ý ngay khi nghe điều đó. Tôi có nhiều năm kinh nghiệm quay phim truyền hình.
Tôi đã tự tin.
Tôi tự tin mình có thể làm tốt mà không bị bắt. Tôi thực sự muốn sống lặng lẽ... Kể cả khi đồng đội của tô i ổn thì tôi cũng sẽ cố gắng vì không muốn trở thành mối phiề n toái, nhưng điều đó giống như tôi đang lấy đi vận may củ a mình vậy.
"Không phải âm thanh cao vút này quá cao sao?" "Đúng? cái đó "Bạn không đi lên à?"
Ngay cả tôi cũng nổi da gà vì diễn xuất tự nhiên. Tôi tiếp tụ c nói mà không nhượng bộ.
"Con số này cũng đã giảm xuống, nhưng nếu chúng ta hạ t hấp hơn nữa. Hình ảnh sẽ không đẹp....... À, tôi nghĩ mình có thể làm được vì anh ấy là trưởng nhóm nên tôi hơi tham la m. Nếu điều đó không hiệu quả, chúng ta có nên gỡ nó xuốn g không?
"Không không. Bạn có thể làm được. "Tôi nghĩ sẽ hơi choá ng ngợp gợp khi biểu diễn trực tiếp nên tôi đã nói điều đó một là n.
Mọi người đều xấu hổ sau khi nhận được bài hát được dà
n dựng. Tôi ngây thơ nói và cười khúc khích trong lòng. Tuy nhiên, thật vui khi thấy anh ấy quá tự hào để nói bất c
ử điều gì. Ngay cả troll Lee Jin-young cũng không thể nói đ ược gì.
Những người như thế có lòng kiêu hãnh quá lớn nên không thể nói thêm gì nữa. Có nhiều loại người tốt khác nhau, nhưng troll thì có hạn và dễ phát hiện.
"Ah. Hãy nâng cao phần đó lên một chút. Tôi vẫn hối hận đến thế như thế này."
"cái đó. Đúng." Một người khác cố gắng nói điều gì đó sau khi nhận được hướng dẫn của tôi, nhưng cuối cùng lại nói điều gì đó.
Nếu bạn nhờ ai đó làm việc mà bạn không thể làm thì chín h bạn cũng không thể làm được, vậy tại sao lại phải ầm ĩ khi chỉ yêu cầu tôi làm việc đó, nhưng nếu người ra lệnh làm nó
một cách hoàn hảo thì tôi thậm chí còn không làm. có can đ
ảm để nói bất cứ điều gì.
Taejun Lee nói. Vâng, nó hoạt động rất tốt. Đúng như dự
đoán, sức mạnh của trí tuệ tập thể rất mạnh mẽ. Tôi có thể nhìn thấy những cái đầu đang rình mò qua cửa số nhỏ của phòng tập. Tôi nén cười, lặng lẽ rời khỏi phòng tậ
p.
Ngay khi họ đến lối thoát hiểm, Seo Tae-jun, Moon Se-in, Lee Tae-jun và Hong Chae-rim đồng loạt hét lên. "nó thế nào?"
"Bạn có ổn không?" "Hoạt động?!"
Người cuối cùng là Seo Jun-hwan.
*... "Không sao đâu."
"Ö vâng!"
"Nhưng bây giờ cậu có thể ra ngoài được không?" "Huh? À, không sao đâu vì bây giờ tôi đang rảnh."
"Đó là giờ luyện tập, nhưng tôi nói tôi sẽ đi vệ sinh và rời đi."
"Không sao đâu vì tôi là trưởng nhóm mà."
Người nói cuối cùng là Taejun Lee. Taejun Lee dường như đang sử dụng sức mạnh của mình hơn là của trưởng nhóm m ột cách ngọt ngào.
"Gọi cho tôi trong giờ ăn trưa~"
"Tôi sẽ đợi ở cầu thang đằng kia!"
Tôi chào rồi quay lại phòng tập. Chúng tôi ra ngoài chưa đư ợc bao lâu nhưng hơn một nửa phòng tập đang chơi.
Trái tim lạnh giá của tôi đang chạy dưới mức đóng băng. Tôi không hiểu. Không phải họ ở đây nhằm mục đích giản h chiến thắng sao? Bạn không tuyệt vọng đến thế sao? Tại sa o bạn lại đến đây?
Với lối suy nghĩ chỉ biết chơi bời, chắc chắn bạn sẽ không th ể ra mắt hay thậm chí đóng phim tử tế chứ đừng nói đến vì ệc giành chiến thắng. Bạn không thấy xấu hổ trước những ng ười đã ủng hộ bạn sao?
Dù sao thì khi lên sân khấu, kỹ năng của bạn sẽ được bộc l ộ. Dù có giấu đi thì những người ngồi ở ghế giám khảo cũng không giành được chỗ ngồi bằng cách chơi bi-a.
Điều này cũng giống như cách mà những lời nói dối của trẻ mẫu giáo được người lớn nhìn thấy rõ ràng.
Thời gian dần dần đến gần bữa trưa. Sau bữa trưa, có bài đánh giá giữa kỳ. Không cần thiết phải hỏi tại sao họ không luyện tập khi đan
g chơi.
Bởi vì người khác sẽ làm điều đó cho tôi chứ không phải t ôi. "Đó là cái gì vậy?"
Một trong những giám khảo, Hyunjoo Lee, tỏ vẻ mặt khó ch
ju và đứng trước mặt người lãnh đạo và mắng anh ta. "Không Haha. Tôi chết lặng. "Có thể là bạn đã hiểu nhà
m tiêu chí đánh giá?" "KHÔNG. Tôi đã thảo luận kỹ về vấn đề này với các thành viên trong nhóm của mình.......
"Ý bạn là đây là điều mà tất cả chúng ta đã cùng nhau th ảo luận kỹ lưỡng phải không?"
Hãy bắn nhiều hơn nữa! Xin vui lòng cho tôi biết thêm! Kế t
hêm cho tôi bùng nổ tinh thần nhé!
"Tiêu chí đánh giá rõ ràng sẽ gọi đây là một trận đấu đồ ng đội.
Người đứng đầu 1 không nói nên au đó, con troll xuất hiện. lời và không nói nên lời. S
"Nhưng có quá nhiều người để tám người có thể làm được
việc đó, nên chúng tôi không còn lựa chọn nào khác………………
"Tôi đã bảo bạn tạo ra một sân khấu bằng cách giao tiếp c
ùng nhau, hay tôi đã bảo bạn loại trừ mọi người? Không còn
gì để xem từ đội này. Đừng làm điều đó. "Hãy loại bỏ đội đó đi. Các thành viên trong đôi sững sờ, không kịp phản ứng trước nhận xét gây sốc của giám khảo.
Chỉ có tôi là phấn khích.
Tiếng hoan hô!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro