Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Tập 15

Tất nhiên, Jun đã vượt qua buổi thử giọng. Nếu có thể l iệt kê thứ hạng của những người đã đỗ thì không thế ph ủ nhận rằng Jun đã chiếm vị trí đầu tiên.

Ngay sau khi tôi nhận được tin nhắn chấp nhận buổi th ử giọng. Jun đã gửi cho tôi một tin nhắn nói rằng anh ấy đã vượt qua buổi thử giọng.

Tôi không thực sự ngạc nhiên vì đó là điều tôi đã dự đoán trước, nhưng họ đã gửi cho tôi một gifticon quán c à phê nhượng quyền để chúc mừng tôi.

Khi Jun nhìn thấy gifticon tôi gửi, anh ấy bắt đầu làm à m lên và nói rằng anh ấy không thể nhận nó, vì vậy anh ấ y đã cố gắng gửi cho tôi một món quà, nhưng anh ấy đã ngừng cố gắng gửi cho tôi thứ gì đó vì tôi đe dọa sẽ gửi cho anh ấy gấp đôi, anh ấy đã gửi nó.

Nó khả thỏa mãn. Và vì dù sao thì tôi cũng không có nơ i nào để tiêu tiền nên Jun nên tiêu nó nếu tôi phải làm vậ y.

Tất nhiên, càng có nhiều tiền thì càng tốt, nhưng....... Tôi không ra khỏi nhà, mua quần áo hay làm những việc xa xỉ khác nên tôi có khá nhiều tiền so với số tiền tôi kiế m được.

Khoản chi phí duy nhất có thể nói là những nhạc cụ ảo và những nhạc cụ có thể cất giữ trong một căn phòng nh ỏ... Tất cả những điều đó đã được chuẩn bị từ lâu. Ngo ài thức ăn giao tận nơi, những nhu yếu phẩm thiết yếu hà ng ngày, phí tư vấn tâm thần và tiền thuốc men, tiền khá m sức khỏe mà tôi phải nhờ mẹ tôi do hoàn cảnh, và kho ản trợ cấp thỉnh thoảng tôi đưa cho mẹ, tôi thực sự khôn g có chi phí gì cả.

Kết quả là có lẽ đã có hơn 100 triệu won tích lũy trong

tài khoản ngân hàng. Đây là những gì đã xảy ra sau khi s ống như một kẻ điên cuồng vì công việc trong vài tháng. OST phim truyền hình. OST phim, bài hát chủ đề nhân vật, sản xuất beat cho chương trình sống còn của rapper,

v.v...... Tất nhiên số tiền tôi kiếm được từ phí âm nhạc được yêu cầu không nhiều. Hầu hết 100 triệu won trong t ài khoản ngân hàng của tôi đều đến từ lợi nhuận từ bản

quyền. Ah… Phải. Bạn sẽ cần sự đồng ý của cha mẹ cho việc n ày.

Tôi bắt đầu quá trình thứ hai là ủy thác cho bố mẹ tôi.

Tất nhiên là tôi không còn lo lắng như lúc đó nữa.

Mẹ tôi sẽ ủng hộ tôi bất kế tôi làm gì và sẽ ủng hộ tôi. M

ức độ tin cậy đó đã được xây dựng. Hãy tin rằng dù tôi có làm gì thì họ cũng sẽ không chỉ trích hay chỉ trích tôi. mẹ.

"Huh?"

Tôi nhai cơm trắng và lấy cơm ra. Người mẹ mấy ngày nay tâm trạng dường như rất tốt, có lẽ bởi vì đứa con trai duy nhất của bà dường như đang dần tỉnh táo lại.

Tôi vô tình nhìn thấy cuộc trò chuyện KakaoTalk với mộ t người mẹ mà tôi biết và bà ấy đang khoe rằng con trai b à là một thiên tài âm nhạc.

Không phải là tôi không hiểu hoàn cảnh của một người mẹ như vậy, con trai bà, vốn bị nhốt trong góc phòng, mộ t ngày nọ bắt đầu bán nhạc, đột nhiên như tỉnh táo lại tu yên bố sẽ đi đến gặp bác sĩ tâm thần và bắt đầu đến đ ó thường xuyên.

Vì tôi cảm thấy thật may mắn khi chỉ được ăn uống nê n giờ đây tôi không chỉ đi ra ngoài phòng mà còn đến c ửa hàng tiện lợi bên ngoài nhà.

Con trai tôi đã bỏ học cấp ba và sống trong góc phòng. bắt đầu thay đối nên tôi muốn khoe khoang về điều đó. “Tôi đã vượt qua buổi thử giọng."

"Thử giọng gì cơ? Đó không phải là một trò lừa đảo sa o? Bạn không bị lừa bởi một loại xương chó hay thứ gì đ ó, phải không? Thế giới ngày nay là thế nào vậy........ Mẹ tôi tuôn ra combo lo lắng ba giai đoạn. Tôi nhai cơ m và nhận combo lo lắng.

"Đó là buổi thử giọng cho một chương trình có tên Stard ust và được tổ chức tại đài phát thanh truyền hình tên là MAVE. "Đây là chính thức, Kim Hong-min và Lee Hye-ri, những người mà mẹ tôi thích, cũng xuất hiện."

“Tôi hiểu rồi, mẹ không còn thích Kim Hong-min nữa. L ần này, trong lúc say rượu lái xe, anh ta đã tông chết một người. Họ nói họ cho anh ta rất nhiều tiền để anh ta khô ng phải vào tù. Ôi trời, thật đấy.

Ô, có phải vụ lái xe khi say rượu của Kim Hong-min xả y ra vào khoảng thời gian này không?

Từ trí nhớ mơ hồ của mình, tôi nhớ ra tên của một ngư ời nổi tiếng đã phải hứng chịu sự phẫn nộ của xã hội. Tr ong khi vẫn đề lái xe khi say rượu đang gia tăng hiện na y thì một ca sĩ nổi tiếng giết người khi lái xe khi say rượu đã trở thành văn đề khiến anh phải đối mặt với sự chỉ tr ích từ dư luận và phải lẫn trốn trong vài năm.

Khoảng 3 năm sau, họ lặng lẽ trở lại với ca khúc mới và lọt vào top 10 trên bảng xếp hạng, gây ra một đợt náo độ ng khác. Anh ta nói rằng anh ta thậm chí không thể nhớ mình đã giết một người nào. Tuy nhiên, chỉ cần bài hát h ay thì công chúng chẳng việc gì phải biết hoàn cảnh của ca sĩ hát bài đó.

Lúc đó, tôi không chịu nổi những lời chỉ trích của dư l uận nên đã biến mất mãi mãi. Đó là một thảm họa không chỉ do những lời chỉ trích mà còn do sự kiệt sức và trầm c ảm.

Giờ nghĩ lại, tôi nghĩ lẽ ra sẽ có rất nhiều hoa trong đá m tang của tôi. Người Hàn Quốc có đặc điểm là đau buồ n trước những cái chết muộn màng không thể ngăn chặn được.

Đây là một đặc điểm vô lý đối với một người đã phải chịu đau khổ đến mức phải chết và chết vì nó. Tại sao b ạn chỉ cảm thấy buồn sau khi tôi chết khi bạn không hề tỏ ra quan tâm hay giúp đỡ khi tôi sẵn khó khăn?
Việc nhai thức ăn trở nên chậm hơn do suy nghĩ. Tôi rũ bỏ những suy nghĩ vô ích.

"Lần này bạn có cần xin chữ ký nữa không?"

"Đúng. Có lẽ

*được rồi. Tôi đã nói là tôi sẽ ủng hộ bạn dù bạn có là m gì đi chăng nữa. Không phải ma túy, rượu, thuốc lá ha y phụ nữ. Õ, bạn gái tôi không sao đâu."

"Tôi không có ý kiến...

Còn bạn gái thì sao? Tôi không có bạn bè,

Tôi dọn dẹp bát đĩa đã sử dụng và rửa sạch chúng. Mẹ tôi đang thong thả uống cà phê bên bàn hỏi tôi một câu. "Vậy cậu có định lên sóng không? "Tôi có thể nhìn thấy con trai tôi trên TV không?"

"Đúng. "Có lẽ."

Tôi chưa bao giờ nghĩ mẹ tôi sẽ xem buổi phát sóng đ ó. Nếu bạn nhìn thấy thì chắc chắn u tốt khi nói về tôi. đó không phải là điề

Không phải vì tôi làm sai mà câu chuyện trở nên tồi tệ mà vì bản chất sinh tồn. Và bởi vì đó là một chương trình phát sóng nên tôi bị chỉ trích, và mặc dù tôi chỉ để yên k huôn mặt của mình, nhưng tôi vẫn bị nói rằng tôi thô lỗ, r ằng tôi không có phong cách sân khấu và đủ thứ đại loại như vậy. Trong những trường hợp nghiêm trọng, bạn thậ m chí có thế cần phải viết lời giải thích. Điều đó thật khố n khố.

Tôi tưởng tượng mẹ tôi vụng về lùng sục trên mạng để tìm câu chuyện của tôi. Tôi chắc chắn rằng anh ấy sẽ khô ng thế để bạn yên nếu nhìn thấy những bình luận ác ý ha y những thứ tương tự... Có thế bạn sẽ tìm mọi cách dọa ki ện.

Tôi không biết. Tôi quyết định ngừng lo lắng về những

điều ngoài phạm vi của mình. Khi tôi đang được tư vẫn

về tâm thần, người tư vấn đã khuyên tôi đừng căng thẳn

g vô cớ. Nếu bạn thực sự quan tâm, tất cả những gì bạn phải là m là cư xử tốt để không nhận được những bình luận ác ý, tiêu cực.

Tất nhiên, ngay cả khi tôi hành động cần thận thì vẫn c ó giới hạn… Có lẽ ít hơn một chút. Sau này bạn có thể nh ận được một tấm khiên và cũng có thể nhận được một p hiểu tống tiền.

"Khi nào là ngày phát sóng? Bạn có phải đến đài truyề n hình không?

“Tôi không biết chi tiết vì chúng vẫn chưa được quyết định."

"được rồi? Hãy cho tôi biết khi nó được quyết định. "X in hãy đánh dấu nó vào lịch của bạn."

"Đúng.

Tôi gật đầu rồi đi vào phòng. Tôi đã lên kế hoạch hoà

n thành phần còn lại của công việc. Nếu việc quay phim b

ắt đầu, việc quay phim sẽ rất bận rộn và khó khăn, và kh

ông đời nào tôi có thể tiếp tục sáng tác bài hát được nữ

a

Hãy đánh một nhập. Nó đi kèm với một giai điệu quen

thuộc, Thứ tôi đang làm lần này là một bài hát chủ đề về nhân vật trong phim, và đó là bộ phim tôi rất thích xem t ừ lâu. Mặc dù thất bại ở phòng vé nhưng tôi vẫn quyết đị

nh tham gia với niềm vui vì tôi thích nó. Nếu có thể, tôi thậm chí còn không có mong muốn thàn h công hơn một chút với bài hát của mình.

Thế loại của phim là phim cổ trang. Tôi dự định thực h iện nó bằng cách kết hợp giai điệu của violin và các nhạc cụ có dây khác với âm nhạc truyền thống Hàn Quốc. Đối v ởi nhạc cụ dây, có thể nói, âm nhạc truyền thống Hàn Qu ốc là một công thức có hiệu quả. Thêm một cây đàn pian o yếu ớt vào đó là một điều tuyệt vời.

Tôi đã cố gắng đưa cảm xúc của Han vào bài hát nhiề u nhất có thể. Nó giống như việc giải một câu đố bằng m ột bài hát, và lần đầu tiên sau một thời gian dài, công việ c trở nên thú vị hơn.

Tôi sáng tác bài hát bằng cách chơi trên bàn phím. Với tốc độ này, nó gần như sẽ được hoàn thành vào ngày ma 1. Tôi đoán tôi nên bàn giao nó nhanh chóng và nhận đư ợc xác nhận.

Đó là xu hướng của tôi, hay đó là nét tính cách được h ình thành sau khi trải qua cuộc sống khó khăn của một th ần tượng? Khi có quá nhiều việc phải làm, tôi trở nên thiế u kiên nhẫn và cảm thấy căng thẳng.

[Tôi sẽ gửi cho bạn bản nháp bài hát.]

Thói quen của tôi những ngày này là thức dậy, tẩm, ăn. làm việc, ăn lại rồi đi ngủ.

Thông thường, tôi chán nản khi nằm trên giường, suy n ghĩ về nhiều thứ trong khi hy vọng giấc ngủ không bao gi ở đến, nhưng tôi quyết định ngủ như thể sắp ngất đi và

không cho mình cơ hội để chán nản.

Tôi đánh răng, tự khen mình rằng đó là một sự thay th ẽ hoàn hảo. Nếu bạn chỉ cần làm theo thói quen này, chứ ng trầm cảm của bạn chắc chắn sẽ thuyên giảm và bạn sẽ có thể sống một cuộc sống bình thường ở một mức độ nà o đó! Đó là kế hoạch lớn của tôi.

Tôi gửi tập tin và ngủ ngay khi đặt mình xuống giường. Đó là một ngày thỏa mãn.

Có lẽ.

Tôi vuốt tóc mái của mình. Mái tóc không được quản lý của cô ấy mọc dựng lên chỗ này chỗ kia và gần như che mất cả mất cô ấy.

Tôi tự hỏi liệu mình có nên đi cắt tóc trước khi quay p him không, nhưng vì tất cả những gì ì tôi muốn thể hiện là biểu diễn trên sân khấu và ca hát nên tôi quyết định để y ên.

Sau khi chương trình được phát sóng, rất có thể mọi ng

ười sẽ nói những câu như "Tóc của tôi bị sao vậy?" và "Tôi là người bình thường."

Tôi nhìn chằm chằm vào những móng tay không còn cầ n được chăm sóc nữa. Móng tay của tôi, vốn luôn gọn gàng, tròn trịa và được cắt tỉa khéo léo, giờ đã dài ra như móng tay của bà ngoại quỹ, và các cạnh không đều nhau do không được chăm sóc.

Tôi cần phải cắt móng tay. Tôi thậm chí còn chải tóc m ột cách thô bạo. Tôi di chuyển chậm rãi nhưng đều đặn. Tôi cắt hết móng tay và chải lại mái tóc đã bết của mình.

Vài chục phút sau. Thật tuyệt khi có mái tóc bồng bềnh và móng tay gọn gàng. Sau đó tôi muốn dọn dẹp bàn làm việc và căn phòng bẩn thỉu của mình, đồng thời tôi cũng muốn thông gió cho nó.

Tình trạng của tôi tốt một cách kỳ lạ. Tôi không biết tại sao. Nhưng vì đây là lần đầu tiên tôi có một ngày sảng k hoái như vậy nên không thể bỏ lỡ cơ hội này, nên tôi giặt quần áo cũ, thông gió phòng, lau sàn, lau bàn… Làm sạch có nghĩa là làm sạch.

Kết quả là tôi cảm thấy đói. Sự thèm ăn của tôi đã tăn g lên. Đây chắc chắn là một ngày đáng để ăn mừng. À, c ảm giác thật tuyệt. Tôi cảm thấy như có thứ gì đó đang t rôi nổi và tôi bật cười.

Tôi đã ăn cơm chiên kim chi. Tôi cảm thấy no sau khi ăn hai bát. Ban đầu, tôi chỉ có thể ăn được nửa bát cơm. nhưng có điều gì đó ở cơm rất hợp với nó. Vì trời nắng nóng nên tôi mua một ít kem ở cửa hàng ti

ện lợi trước nhà. Mới chỉ được vài tháng kể từ khi tôi thậ m chí không thể bước ra khỏi phòng, nhưng tôi không thế tin rằng mình đã tiến bộ nhiều đến vậy. Tự hào.

Tôi cảm thấy nếu cứ như thế này thì tôi sẽ có thể hoàn thành việc quay phim một cách an toàn, giao tiếp tốt với mọi người như trước đây và sống cuộc sống của mình thậ t tot.

vui mừng! Tôi bắt đầu sáng tác bài hát khi đang cần m ột quả dưa. Đây chính xác là cảm giác của tôi khi say, nh ưng tôi thậm chí còn không chạm vào rượu hay ngửi thấy mùi rượu.

Trong khi viết bài hát, dọn dẹp và ăn uống, tôi mày mò 1 àm nhiều việc khác nhau. Dù đã uống thuốc ngủ nhưng t ôi vẫn không ngủ được nên ngủ khoảng 4 tiếng. Tuy nhiê n. tình trạng của tôi vẫn ổn.

Bạn nghĩ sao? Nếu ổn thì tốt. Tôi chỉ phớt lờ nó. Căng thẳng cao độ chấm dứt chỉ sau một ngày, nhưng t

ôi vẫn cảm thấy dễ chịu vào ngày hôm sau và ngày hôm sa U.

Nói chính xác là không ổn chút nào, tôi có cảm giác hơ i hưng phấn, nhưng có lẽ lúc nào tôi cũng chán nản, như ng bây giờ tôi thấy khỏe hơn rồi, tôi thấy mình như vo ve và phấn khích.

Tôi hào hứng bước đến phòng khám tâm thần mà tôi t hường xuyên đến thăm. Tôi định quay lại và nói với cô ấ y rằng tôi không cần điều trị gì nữa vì hiện tại chứng trầ m cảm của tôi dường như đã khỏi.

Khi tôi đang nói về điều gì đó đã luôn xảy ra, âm tha nh gõ phím của bác sĩ tâm thần trở nên chói tai. "hm... "Tôi bị hưng cảm." Hở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro