Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sắc Giới [2]

- Đệ đang làm cái gì?
Cung Thượng Giác nhìn đệ đệ, hỏi lại thêm một lần.
- Đệ.....  
Cung Viễn Chủy sợ tới mức không dám nhúc nhích, tim nhảy lên đập bang bang. Lông mày của Cung Thượng Giác nhíu lại, ánh mắt u ám, tiếng nói cực kì ôn nhu dụ dỗ.  
Bị ca ca phát hiện khiến Cung Viễn Chủy quẫn bách không thôi, đóa hoa nhỏ ở dưới thân khẽ run rẩy hưng phấn. Liệu ca ca có...không...ca ca sẽ không như vậy. Huynh ấy từ trước đến nay khắc kỷ thủ lễ.
- Cung Viễn Chủy, kéo chăn ra.
Ngữ khí của Cung Thượng Giác càng nặng hơn, tựa như là đang ra mệnh lệnh.
Mặt của Cung Viễn Chủy nóng cháy, hồng rực. Y không dám cãi lời ca ca cho nên chậm rãi kéo mở chăn gấm. Thân thể trần trụi tiếp xúc với khí lạnh, vô thức cuộn tròn lại theo bản năng. Hai chân thon dài trắng nõn khép chặt, che giấu đi phong cảnh mỹ lệ ở dưới thân.
Cảnh tượng lúc bấy giờ mà Cung Thượng Giác thấy được chính là đệ đệ mà hắn tự tay nuôi lớn không một manh áo che thân, quỳ rạp ở trên giường, mà trên đệm gấm còn thấm đẫm chất lỏng trong suốt. Làn da trắng nõn của đệ đệ bởi vì thẹn thùng mà nổi lên màu hồng phấn nộn, tóc đen tản ra, bên trên treo tiểu lục lạc do chính hắn đưa. Vẻ mặt của Viễn Chủy thẹn thùng, còn mang biểu cảm say mê do mới vừa chuyện xấu xong.   
Đệ đệ làm chuyện gì không cần nói cũng biết. Cung Thượng Giác cứng, hắn nhìn đệ đệ tự an ủi mà cứng.
Nhưng rất nhanh, Cung Thượng Giác phát hiện ra có điểm không đúng, vì sao lại là chất lỏng trong suốt mà không phải là màu trắng đục. Tinh dịch của nam tử vốn là màu trắng mà. Cung Thượng Giác cảm giác được một tầng khăn thần bí bao phủ ở trên người đệ đệ đang dần dần bị hắn xốc lên.
Cung Thượng Giác xoay người bước đi. Bấy giờ Cung Viễn Chủy vẫn nhắm chặt hai mắt, lông mi khẽ rung động, không dám nhìn ca ca. Thế nhưng vừa nghe được tiếng bước chân, Viễn Chủy liền mở to mắt, là do mình khiến ca ca cảm thấy ghê tởm sao? Trong lòng Cung Viễn Chủy nhảy dựng, hốc mắt đỏ bừng. Y muốn gọi một tiếng ca ca nhưng lời nói lại nghẹn ở trong cổ họng, làm thế nào cũng không thể nói nên lời. Viễn Chủy chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng của ca ca đi xa, ủy khuất rớt nước mắt.
Lúc này, trong phòng vang lên tiếng khóa cửa. Tiếng bước chân vừa rời đi lại quay trở về. Nhìn thấy Cung Thượng Giác tới, Cung Viễn Chủy hoảng loạn ngồi dậy, vội vã quệt tay lau nước mắt. Y ngước nhìn ca ca, dù trong lòng tràn ngập ủy khuất nhưng lại không dám nói. Đã làm loại chuyện này còn bị ca ca phát hiện, Viễn Chủy không có tự tin nói cái gì nữa.  
- Làm lại cho ta xem, chuyện đệ vừa mới làm.
- Cái gì?
Vẻ mặt của Cung Viễn Chủy dại ra, hai tai ù đi. Y quả thực đang hoài nghi liệu có phải là mình nghe lầm hay không. Cung Thượng Giác tiến lên vài bước, vẻ mặt không hề có chút biến hóa, phảng phất như lời hắn vừa mới nói chỉ là một câu thăm hỏi bình thường.
- Làm lại cho ta xem, A Chủy.
Một tiếng "A Chủy" khiến Cung Viễn Chủy run run, hoa huyệt ở dưới thân lại phun ra một cỗ mật nước. Ca ca chưa bao giờ kêu mình như vậy, mà lời của ca ca nói y cũng chưa bao giờ dám cãi. Cung Viễn Chủy cắn môi, bộ dáng vô cùng thẹn thùng, chậm rãi vươn xuống dưới, sờ đến một mảnh ướt đẫm. Hoa huyệt vừa mới bị mở rộng, có thêm dâm thủy bôi trơn cho nên lúc cắm ngón tay vào cũng không khó. Cung Viễn Chủy nhẹ nhàng cắm một ngón tay vào trong. Ngón tay vừa đi vào đã bị vách thịt nhiệt tình cắn chặt, dâm thủy ấm áp cũng tuôn ra từng dòng.
- Ưm....
Cung Viễn Chủy cảm thấy thực thoải mái, không khỏi rên nhẹ một tiếng.
- Mở chân rộng ra một chút.
Cung Thượng Giác nhìn không rõ, cho nên kêu đệ đệ mở rộng chân ra. Cung Viễn Chủy giờ phút này bị khoái cảm quấn thân, đầu óc cũng mơ hồ ngốc ngốc. Y tách mở hai chân rộng ra, để lộ toàn bộ thân thể mỹ nhân.
Cung Thượng Giác thấy được cảnh tượng đẹp nhất trong cuộc đời này của hắn. Dương vật của Viễn Chủy nhỏ nhắn phấn hồng, rất sạch sẽ, chứng tỏ chưa từng chạm qua. Ở phía dưới chính là một khe hẹp giống với nữ tử, cửa huyệt nho nhỏ ào ạt chảy nước. Hoa môi phấn nộn kiều mềm, căng tròn nuốt trọn ngón tay của Cung Viễn Chủy trông càng thêm đáng thương.
Tại sao lại có cả hoa huyệt?  
Cung Thượng Giác hơi kinh ngạc, hơn nữa đệ đệ mang bí mật lớn đến vậy bao năm qua năm hắn cũng không biết.
Cung Viễn Chủy mở chân ra rồi mới nhớ thân thể của mình khác biệt với người thường. Cung Thượng Giác không nói gì khiến y cảm thấy rằng ca ca ghét bỏ quái vật như mình. Thiếu niên thu chân lại, không muốn để ca ca nhìn thấy thứ kỳ quái này.
- Đừng nhúc nhích, cứ tiếp tục làm. 
Tiếng nói trầm đục của Cung Thượng Giác vang lên, ẩn ẩn một tia kìm nén. Cung Viễn Chủy ngượng ngùng, hoa huyệt càng cắn chặt ngón tay thêm một chút. Thiếu niên ngoan ngoãn nghe lời, dùng tay cắm loạn vào trong thâm thể của chính mình. Chỉ là vài động tác ngây ngô không có kỹ xảo như vậy cũng có thể làm Viễn Chủy thoải mái đến mức cuộn ngón chân. Trên khuôn mặt tinh xảo rướm một tầng mồ hôi mỏng, càng nhìn càng thấy mỹ lệ động lòng người. Yết hầu của Cung Thượng Giác khẽ đảo.  
- Không đúng.
Cung Thượng Giác bước đến. Hắn cúi người xuống, kéo ngón tay đang cắm loạn ở trong hoa huyệt ra. Trên ngón tay thon dài trắng nõn dính đầy dâm dịch trong suốt, kéo ra cả chỉ bạc. Hoa huyệt khép mở lộ ra một chút thịt mềm, run run co rụt vô cùng đáng thương.
Cung Viễn Chủy ngẩng đầu nhìn hắn, biểu tình ngơ ngác. Tuy đang làm chuyện hương diễm đến nhường này nhưng vẻ mặt lại cực kỳ ngây thơ. Cung Thượng Giác nuốt một ngụm, hắn có thể cảm giác được côn thịt của mình càng lúc càng cứng.   
- Ca ca?
Cung Viễn Chủy gọi hắn. Thanh âm của đệ đệ tựa như một chiếc móc câu nhỏ khiến hắn rối loạn tâm thần. Cung Thượng Giác bắt lấy cổ chân của Cung Viễn Chủy, kéo người xuống dưới thân. Hắn nhanh chóng vươn tay, thô bạo cắm vào hoa huyệt.
Thật nhiều nước, thật mềm,.
Ngón tay của Cung Thượng Giác dài hơn ngón tay của Cung Viễn Chủy rất nhiều, ấy vậy mà hoa huyệt của Cung Viễn Chủy cũng nuốt trọn một cách nhẹ nhàng.
- A...... Đừng chạm vào nơi đó....Ưm....Ca ca...
Ngón tay của Cung Thượng Giác moi lộng sờ soạng, cuối cùng cũng tìm ra được một khối thịt mềm nhô lên. Mới đụng vào nơi đó, thân thể của Cung Viễn Chủy run lên, kêu lớn một tiếng.
Cung Viễn Chủy chưa bao giờ cảm thụ được loại khoái cảm này. Khoái cảm ấy tựa như sóng triều trải rộng toàn thân. Thiếu niên cảm thấy mình lâng lâng tựa như bị ném lên mây mềm.
Cung Thượng Giác cắm thêm ngón tay thứ hai.
- Ưm...
Cung Viễn Chủy vô thức bật thốt. Thiếu niên chưa bao giờ dùng hai ngón tay tự an ủi, bởi lẽ y cảm thấy hoa huyệt của mình quá nhỏ, chỉ có thể cắm một ngón tay. Vậy mà hiện giờ lại có thể nuốt trọn hai ngón tay của ca ca. Lúc ngón tay thứ hai cắm vào, vách thịt lập tức quấn chặt, thân mật cọ xát, giống như là đang làm nũng. Cung Thượng Giác lần theo vị trí vừa rồi, hai ngón tay liên tục thọc vào rút ra. Hắn càng cắm, hoa huyệt càng phun ra nhiều chất lỏng, Cung Viễn Chủy cũng kêu to lên.
- Ca ca....Ca ca...A...
Là ca ca đang lộng mình, là ca ca đang âu yếm mình. Mới chỉ nghĩ như vậy, Cung Viễn Chủy đã bị hai ngón tay của Cung Thượng Giác đưa lên cao trào. Khoái cảm ngập đầu khiến cho Viễn Chủy ngây ngốc. Hoa huyệt hưng phấn phun đầy dâm thủy lên trên tay Cung Thượng Giác. Bàn tay to rộng bị thể dịch của đệ đệ tưới ướt đẫm.
Cung Thượng Giác rút ngón tay ra. Hoa huyệt vốn đang được cắm đầy, bây giờ lại đột nhiên thiếu mất ngón tay liền ngứa ngáy khó nhịn.
Cung Thượng Giác lột y phục, côn thịt cứng rắn lập tức bật ra. Giờ phút này nó vừa cứng vừa nóng, gân xanh gồ lên trải rộng.
- Muốn sao?
Cung Thượng Giác khàn giọng dụ dỗ Cung Viễn Chủy.
Đương nhiên là muốn, Cung Viễn Chủy khẽ nuốt nước miếng.
- Lại đây, A Chủy.  
Cung Thượng Giác gọi đệ đệ. Cung Viễn Chủy nghe lời quỳ ở trước mặt Cung Thượng Giác. Đến gần thứ đồ vật kia, Cung Viễn Chủy mới thấy nó dữ tợn đáng sợ hơn nhiều. Đó chính là côn thịt của ca ca.
- Ngậm nó vào, nó chính là của đệ.  
Cung Thượng Giác nói.
Cung Viễn Chủy cẩn thận vươn tay tới, nắm lấy côn thịt kia. Bàn tay lạnh lẽo tiếp xúc với côn thịt khiến Cung Thượng Giác hít sâu một hơi, côn thịt hưng phấn mà lớn thêm một vòng.
- A?
Cung Viễn Chủy nhìn thấy côn thịt trướng to thêm một vòng còn tưởng là mình hoa mắt. Thấy đệ đệ chậm chạp không có động tác tiếp theo, Cung Thượng Giác dù nhịn không nổi nhưng cũng không thúc giục y.   
Cung Viễn Chủy chần chừ suy xét xem liệu khoang miệng của mình có thể ngậm được căn cự vật này không. Đắn đo mất một lúc, cuối cùng y vẫn dứt khoát hé miệng ngậm căn côn thịt kia vào trong miệng.  
Lớn quá, Cung Viễn Chủy vụng về thu răng lại. Thế nhưng côn thịt thật sự quá lớn, nếu ăn hết trong một lần sẽ bị nghẹn. Cung Thượng Giác bị răng của đệ đệ cọ đau, nhưng miệng của đệ đệ thật sự quá mềm quá thoải mái. Cung Thượng Giác không nỡ rút ra nên đành phải cắn răng chịu đựng. Nước miếng của Cung Viễn Chủy dính đầy trên côn thịt, ánh lên một tầng chất lỏng trong suốt sáng lấp lánh. Mới chỉ ăn nửa căn côn thịt mà miệng của Viễn Chủy đã căng đầy trướng đau.
Cung Thượng Giác không giúp đệ đệ mà chỉ nhìn từ trên cao xuống. Ánh mắt của hắn tràn đầy dục vọng cùng chiếm hữu nhưng vẻ mặt lại rất bình thản.
Cung Viễn Chủy làm cách nào cũng không thể ăn hết căn đồ vật kia. Khuôn mặt nhỏ của thiếu niên hơi phình phình, hốc mắt phiếm hồng. Tại sao làm thế nào cũng không ăn hết được, lớn như vậy làm cái gì.
Cung Thượng Giác vươn một tay, bắt lấy gáy của Cung Viễn Chủy, chậm rãi ấn về phía trước.
- Ưm....ô.....  
Cuối cùng toàn bộ căn côn thịt cũng vào hết, đâm sâu đến tận cổ họng. Cung Viễn Chủy giãy dụa theo bản năng, chuông bạc trên tóc khẽ vang. Cung Thượng Giác buông tay ra, lúc côn thịt rời khỏi khoang miệng còn kéo ra một tia nước lấp lánh. Khuôn miệng nhỏ của đệ đệ khẽ hé, lộ ra đầu lưỡi đỏ thắm. Cung Viễn Chủy vừa mới hít thở một hơi, Cung Thượng Giác lại ấn gáy bắt y ăn vào.
- Ô!  
Lần này không quá khó chịu như lần trước. Cung Viễn Chủy thuận theo động tác của ca ca. Hoa huyệt ở dưới thân lại chảy ra một cỗ dâm thủy. Cung Thượng Giác nắm tóc của đệ đệ, cắm vào khoang miệng mềm mại từng chút từng chút một. Khuôn miệng nhỏ ngày thường hay nói lời kiêu ngạo ương bướng, chọc người khác tức nghiến răng nghiến lợi, cũng là khuôn miệng ngày ngày gọi ca ca, giờ phút này đang ăn côn thịt của ca ca.
Cung Thượng Giác bắn. Tất cả tinh dịch nóng bỏng đều bắn vào trong miệng Cung Viễn Chủy. Thiếu niên theo bản năng muốn phun ra, nhưng côn thịt vẫn cắm ở trong miệng không rời, cho nên chỉ có thể nuốt hết vào trong bụng. Tinh dịch tanh nồng không dễ uống, vậy mà Cung Viễn Chủy lại uống rất ngoan. Chút tinh dịch thừa chảy theo khóe miệng, nhỏ xuống cằm, thuận theo cần cổ rơi xuống xương quai xanh. Cảnh tượng hương diễm khiến côn thịt của Cung Thượng Giác lại cứng lên.
Cung Viễn Chủy nhăn mi. Cung Thượng Giác vừa mới bắn, hắn cảm thấy thoải mái đến mức thở gấp. Kĩ năng khẩu giao của đệ đệ không được tốt lắm, thậm chí còn có thể nói là vô cùng ngây ngô. Thế nhưng tưởng tượng người trước mặt hắn là A Chủy, là đóa hoa hồng hắn tự tay nuôi lớn, Cung Thượng Giác cảm thấy hưng phấn không thôi. Hắn nên sớm biết đóa hoa này vô cùng mê người. Trước kia vô tâm chỉ coi Viễn Chủy là đệ đệ, thẳng cho đến ngày hôm nay, hắn phát hiện ra đệ đệ ấy vậy mà mang tâm tư thế này, trong lòng Cung Thượng Giác không thấy phản cảm chút nào, thậm chí còn thấy vui sướng kỳ lạ.
Cung Thượng Giác cúi đầu hôn đệ đệ. Khóe miệng của Cung Viễn Chủy còn vương tinh dịch mà hắn bắn ra. Cung Thượng Giác bắt lấy lưỡi của đệ đệ, thuần thục chỉ dẫn. Cung Viễn Chủy cũng ngoan ngoãn hé miệng, chỉ biết để Cung Thượng Giác tùy ý xâm nhập. Sau khi dần dần thích ứng, thiếu niên chủ động vươn tay ôm lấy cổ của ca ca.
Mi mắt của Cung Viễn Chủy rất dài, trong lúc hôn môi khẽ nhắm lại, lông mi run lên tựa như một cánh bướm phiêu dật buông xuống trước mắt, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.   
Cung Thượng Giác ngồi ở mép giường, ôm Cung Viễn Chủy đặt vào giữa hai chân mình. Dâm thủy phun ra từ trong hoa huyệt của Cung Viễn Chủy lập tức thấm ướt y phục của Cung Thượng Giác nhưng hắn không mảy may để ý. Hai người ngồi đối mặt với nhau, Cung Viễn Chủy chỉ có thể ôm chặt lấy cổ của Cung Thượng Giác, rúc ở trong lồng ngực hắn.
- Tự mình tới làm đi.  
Cung Thượng Giác buông tay, ý bảo nếu Cung Viễn Chủy muốn thì chỉ có thể tự mình tới làm. Hắn thích nhìn xem bộ dáng sốt ruột của đệ đệ, quả thật rất đáng yêu, tựa như khi còn nhỏ lúc sốt ruột sẽ khóc nhè duỗi tay muốn được ôm được dỗ. Cung Thượng Giác lãnh đạm, chỉ biết ôm mà không biết dỗ.
Tiểu Viễn Chủy khi ấy sẽ ngoan ngoãn rúc ở trong lòng ngực ca ca, đùa nghịch tóc của hắn, dùng y phục lau nước mắt nước mũi. Lúc Cung Thượng Giác đọc sách, tiểu Viễn Chủy chơi mệt rồi sẽ ngả đầu vào lòng hắn ngủ, rất giống như một con mèo nhỏ.
Cho đến khi lớn hơn chút nữa, Cung Viễn Chủy bắt đầu ít dán lấy Cung Thượng Giác. Cung Thượng Giác thậm chí còn quan sát đệ đệ suốt mấy ngày, cuối cùng không thu được kết quả gì lại đành thôi. Đệ đệ chỉ là không rúc ở trong ngực của hắn ngủ nữa, còn lại lúc ủy khuất hay tức giận vẫn rớt nước mắt nhìn về phía mình.
Sau này, hắn và Thượng Quan Thiển đính hôn, Cung Viễn Chủy càng ít lui tới Giác cung.
Cung Viễn Chủy cắn môi, ôm cổ Cung Thượng Giác, nâng người ngồi lên trên bụng hắn, sau đó mới thong thả ngồi xuống từng chút.
- A... Đau quá...
Quy đầu mới chỉ tiến vào một chút, Cung Viễn Chủy liền cảm thấy đau đớn đến mức chịu không nổi. Cánh tay của thiếu niên dùng sức chống lên bả vai của Cung Thượng Giác, không dám tiến thêm một tấc. Viễn Chủy ủy khuất rơi nước mắt, thanh âm nghẹn ngào giống như đang làm nũng khiến Cung Thượng Giác động tâm.
- Ăn hết đi A Chủy, đây là do đệ muốn mà. Cung Thượng Giác cắn cắn vành tai của thiếu niên. Hơi thở nóng rực của ca ca phun ở bên tai khiến tim Viễn Chủy đập như sấm. Quy đầu to lớn kéo căng hoa huyệt nhỏ hẹp ra, Cung Viễn Chủy lại cắn răng ngồi xuống thêm một ít. Côn thịt nóng bỏng cắm vào từng tấc. Vách thịt căng chặt, mềm mại đến mức Cung Thượng Giác khó kìm được mà thở dốc.
Hoa huyệt hưng phấn phun ra một cỗ dâm thủy. Có dâm thủy bôi trơn, côn thịt dễ dàng tiến thêm một tấc. Cung Viễn Chủy cau mày, mặt mũi trắng bệch, nước mắt không ngừng rơi xuống cổ của Cung Thượng Giác.
Côn thịt cắm được nửa vời ở nơi đó khiến cả hai người đều thấy không dễ chịu. Thấy Cung Thượng Giác vẫn không có ý muốn giúp đỡ. Cung Viễn Chủy ủy khuất cắn cổ hắn thế nhưng không dùng sức, giống như là mèo nhỏ nghiến răng làm cho Cung Thượng Giác ngứa ngáy.
- Hức...... A...... Đau......
Cung Viễn Chủy cắn cổ Cung Thượng Giác, hạ thân thì lại đang ăn côn thịt của hắn. Thiếu niên hít một hơi, quyết tâm ngồi xuống. Cuối cùng toàn bộ côn thịt thô tráng đều đi vào hoa huyệt. Cung Viễn Chủy run rẩy kịch liệt, thật sự là quá lớn. Y có thể cảm giác được côn thịt dường như đã cắm khoang sinh sản.  
Côn thịt lần đầu tiên được nếm thử hương vị của thân thể, hưng phấn co giật ở trong hoa huyệt. Vách thịt mềm mại nhiệt tình quấn lấy côn thịt, không ngừng tiết ra chất lỏng để lấy lòng hắn. Cung Thượng Giác bị đệ đệ cắn đến sảng, hôn nhẹ lên tai Viễn Chủy giống như khen thưởng. Xúc cảm mềm mại ở vành tai khiến Cung Viễn Chủy ngứa ngáy.
Y bắt lấy bả vai của Cung Thượng Giác, từ từ nâng người lên. Trên côn thịt cứng rắn ngoại trừ chất lỏng trong suốt còn dính máu đỏ tươi. Lúc Cung Viễn Chủy cúi đầu nhìn thấy máu đỏ liền hoảng sợ, không dám tiếp tục ngồi xuống.
- Ca ca, đệ hỏng rồi sao? Tại sao lại đổ máu?
Đôi mắt của Cung Viễn Chủy lấp lánh, trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc, lại vừa có chút sợ hãi.
Cung Thượng Giác nhìn theo ánh mắt của đệ đệ, nơi hai người giao hợp quả nhiên nhiễm máu tươi. Đó là máu xử nữ, đây là lần đầu tiên của đệ đệ.
Cung Thượng Giác nhìn Viễn Chủy khẽ cười. Nụ cười tươi lướt qua trong giây lát khiến Viễn Chủy ngây người. Ca ca sao lại có thể mỉm cười ôn nhu đến vậy? Huynh ấy cũng sẽ cười như vậy với Thượng Quan Thiển sao? Hai mắt của sói con lại đỏ lên, tức giận cắn một ngụm lên vai Cung Thượng Giác. Lần này Viễn Chủy dùng sức cắn đến rướm máu nhưng Cung Thượng Giác vẫn không hề chớp một cái. Đến khi khoang miệng nếm được mùi tanh, Cung Viễn Chủy mới buông tha, lúc tỉnh táo lại thì hối hận liếm láp.   
- Không hỏng.
Cung Thượng Giác thấp giọng trả lời, trong giọng nói còn mang theo ý cười khó kìm nén.
- Là do huynh quá lớn.
Cung Viễn Chủy oán giận nói.
- Không lớn.
Cung Thượng Giác dỗ dành. Cung Viễn Chủy tuy ngoài mặt oán giận, nhưng trong lòng lại thật sự muốn. Thiếu niên ngoan ngoãn ngồi xuống, lần này côn thịt cắm vào rất sâu, nhưng thuận lợi hơn lúc trước.
Cung Viễn Chủy liên tục lên xuống, giúp côn thịt cọ xát hoa huyệt. Chuông bạc rung động kêu vang.
- A...... A......Ưm...... Ca ca... Ca ca...
- A Chủy, há miệng.  
Cung Thượng Giác nghiêng đầu hôn môi. Cung Viễn Chủy cũng dùng sức lắc mông, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, một lúc sau trở thành khoái cảm tê dại. Hoa huyệt càng lúc càng phun ra nhiều dâm thủy.
Cung Viễn Chủy dần dần mất hết khí lực, ngồi sụp ở trên người Cung Thượng Giác.
- Đệ mệt lắm, ca ca, thật sự rất mệt luôn. 
Cung Viễn Chủy ôm ca ca làm nũng. Y quả thật thấy hơi mệt, eo cũng có chút mỏi, ca ca vì sao lại không chịu giúp mình.
- Vậy từ bỏ sao?  
Cung Thượng Giác trêu chọc đệ đệ.
- Không được!  
Cung Viễn Chủy không hề nghĩ ngợi thêm, thuận miệng đáp. Lúc nói xong mới thấy thẹn thùng, vùi mặt vào trong hõm cổ ca ca.  
Cung Thượng Giác cũng không có cách nào, đành phải nắm eo đệ đệ thao lộng lên. Lực đạo của hắn vừa mạnh vừa nhanh, thao Viễn Chủy sảng đến mức nói không ra lời, chỉ biết ôm cổ nhỏ giọng nức nở. Tiếng chuông bạc ngân vang dồn dập hòa cùng tiếng thân thể va chạm vào nhau bạch bạch khiến người nghe mặt đỏ tai hồng. Cung Thượng Giác bóp eo của đệ đệ, dùng sức đỉnh, đỉnh cho đến khi toàn bộ côn thịt lẫn tinh hoàn dường như đều đâm hết vào trong hoa huyệt. Cung Thượng Giác lật người, đặt đệ đệ ở trên giường, đổi sang tư thế đối diện khiến cự vật tiến vào càng sâu. Cung Viễn Chủy ngoan ngoãn phối hợp, vươn hai chân treo ở trên eo ca ca. Thiếu niên bị thao đến nỗi khóc nức nở
- Ca ca...... Chậm một chút......Ca ca...Hức...Đừng mà....Ưm...Ca ca, đệ bỏ cuộc......Ô...... A... Ô ô....
- Không được.
Cung Thượng Giác trả lại hai chữ này cho Cung Viễn Chủy. Giờ phút này dừng lại hay chậm một chút cũng đều không được. Cung Thượng Giác càng dùng sức thao vào, côn thịt cắm đến một cái miệng nho nhỏ.
- Không được...... Ca ca... Đừng cắm vào... Đừng...cắm vào...
Cung Viễn Chủy càng cầu xin, Cung Thượng Giác càng dùng sức thao mở cái miệng nhỏ kia. Côn thịt tiến đến một nơi còn ấm áp hơn so với vách thịt. Khoang sinh sản yếu ớt nhất bị cự vật của ca ca tiến vào, Cung Viễn Chủy ngẩng cổ kêu lớn một tiếng, cảm giác như thân thể của mình bị cắm xuyên, cả sinh mệnh của mình cũng bị Cung Thượng Giác cắm xuyên. Cảm giác bủn rủn từ dưới hạ thân xông lên, Cung Thượng Giác giống như là phát hiện ra được một vùng đất mới, so với nhục huyệt, nơi này còn mềm mại ấm áp hơn mấy phần. Hắn lập tức thao lộng chỗ kia.
- Cung Thượng Giác...... A...... Đừng...... Đừng...... A...
Khoang sinh sản bị thao mở mang lại cảm giác vừa xa lạ vừa sung sướng. Cung Viễn Chủy sợ hắn sẽ bắn ở bên trong, mình sẽ mang thai, rồi trong bụng mình sẽ có bảo bảo của ca ca.
- A Chủy, ta có thể bắn vào không? 
Cung Thượng Giác dò hỏi.
- Đừng...... Sẽ... Mang thai mất...  
Cung Viễn Chủy dùng tay chống lên ngực của Cung Thượng Giác. Ai ngờ Cung Thượng Giác lại bắt lấy hai tay của y áp chặt lên trên giường, mười ngón tay đan vào nhau. Nghe được hai chữ "mang thai", Cung Thượng Giác kinh ngạc nhìn Cung Viễn Chủy. Thật sự sẽ mang thai được sao, trong bụng đệ đệ sẽ có hài tử của hắn sao?
Cung Thượng Giác ôn nhu hôn lên khóe miệng của đệ đệ, côn thịt lại không chút lưu tình thọc vào rút ra. Côn thịt cắm mở khoang sinh sản, bắn toàn bộ tinh dịch ấm áp vào trong. Tinh dịch nóng rẫy bắn vào trong khoang sinh sản khiến toàn thân Viễn Chủy phát run.
- A a a...
Viễn Chủy nức nở kêu. Y bị Cung Thượng Giác bắn đầy khoang sinh sản, nơi đó chứa đầy tinh dịch của Cung Thượng Giác. Nếu may mắn, nơi đó sẽ hình thành hài tử thuộc về bọn họ, đó chính là hài tử của ca ca.
- A Chủy, hoài một đứa nhỏ của chúng ta đi.
Cung Thượng Giác thân mật hôn đệ đệ. Cung Viễn Chủy cũng mệt mỏi ngủ thiếp đi.                 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro