Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 2

Lúc Cung Viễn Chủy lảo đảo về đến phòng, Cung Thượng Giác đang ngồi bên cạnh bàn chờ y. Sắc mặt của ca ca bấy giờ có mấy phần âm trầm khiến Viễn Chủy chột dạ. Ở trong Cung Môn, mặc dù ca ca ở trước mặt người ngoài thiên vị che chở Viễn Chủy, thế nhưng khi đóng cửa lại thì rất nguyên tắc, mỗi lần Cung Viễn Chủy phạm tội trở về đều thấy sợ hãi.
Viễn Chủy nhẹ chân nhẹ tay đi qua, còn chưa nghĩ ra làm cách nào để mở miệng thì đột nhiên cảm thấy chân nhũn ra, ngã quỳ gối xuống mặt thảm, kề sát bên chân Cung Thượng Giác.
- Ca...
Viễn Chủy ghé vào đùi nam nhân, ngẩng đầu nhìn hắn, một mặt thuần lương vô tội.
Cung Thượng Giác cảm thấy đệ đệ hôm nay vô cùng làm càn, còn chưa kịp hỏi tội, Viễn Chủy đã bắt đầu trang ngoan bán xảo. Cung Thượng Giác tùy ý để Viễn Chủy mở lòng bàn tay của mình ra, sau đó thiếu niên đem khuôn mặt nhỏ dán lên, giống như miêu nhi mềm ngoan cọ cọ lòng bàn tay của hắn nũng nịu, ý đồ lừa dối hắn bỏ qua chuyện trách phạt.
Cung Thượng Giác bị động tác nhỏ này lấy lòng, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn điềm nhiên nghiêm nghị, tựa như không có ý mềm lòng. Cung Thượng Giác nâng cằm đệ đệ lên, nghiêm khắc hỏi.
- Ban nãy đi đâu?
Đối diện với cặp mắt đen thẳm của ca ca, đầu óc Viễn Chủy càng thêm mơ hồ. Cặp mắt kia giống như ao nước sâu không thấy đáy, nhìn quá gần khiến Viễn Chủy cảm thấy quá ngột ngạt.
Nhịp tim của Viễn Chủy đột ngột gia tốc khiến y ấp úng một hồi không tìm được một nguyên do chính đáng. Huống chi ca ca còn đang nhìn thẳng vào Viễn Chủy. Thiếu niên không dám nói láo, đành phải cúi đầu nhỏ giọng ngập ngừng nói.
- Đệ đi tới phòng của Thượng Quan Thiển.
Ca ca dường như không ngạc nhiên chút nào, chỉ nghe thấy giọng nói trầm thấp của hắn vang lên.
- Đệ đi trêu chọc người làm cái gì?
- Đệ....
Lúc này Cung Thượng Giác vô tình sờ lên trán của đệ đệ, phát hiện ra nhiệt độ có chút không bình thường.
- Ca, đệ cảm thấy khó chịu...
- Chỗ nào khó chịu?
Cung Thượng Giác nhíu mày lại, dịu dàng sờ lên tóc của Viễn Chủy.
- Thân thể của đệ nóng quá, đau đầu nữa. Còn có... Còn có...
Phía dưới có cảm giác khó mà nói rõ, chỉ mới nghĩ đến thôi đã khiến mặt mũi đỏ bừng.
- Có phải là đệ bị bệnh không?
Cung Thượng Giác kiểm tra vài lần, cẩn thận thăm dò mạch đập cùng khí tức của đệ đệ. Viễn Chủy không có dấu hiệu đổ bệnh, thể chất của y cũng không có khả năng trúng độc. Cung Thượng Giác nhìn toàn thân Viễn Chủy mềm mại, sắc mặt ửng hồng, mồ hôi liên tục rướm ra liền lập tức hiểu rõ.
Đến phòng Thượng Quan Thiển một chuyến liền biến thành bộ dạng này, may mà đệ đệ hoàn hoàn chỉnh chỉnh, nguyên vẹn trở về.
Cung Thượng Giác không nói nhiều, trực tiếp kéo người đang quỳ ở dưới đất lên, ôm đến trên giường.
Người trong ngực hơi hé môi, đôi mắt bị sương mù bao phủ, trên gương mặt hiện lên một tầng đỏ ửng hơi mỏng, lộ ra xuân sắc mà hắn chưa thấy bao giờ. Cung Thượng Giác cảm thấy yết hầu nóng khô, tuy nhiên động tác tay lại hết sức kiên nhẫn nhẹ nhàng, lột ra từng tầng từng tầng y phục của đệ đệ.
Cung Viễn Chủy cảm thấy càng lúc càng thêm khó chịu. Bàn tay to rộng ấm áp của ca ca đang du tẩu trên người mình. Những nơi ca ca đụng qua tựa như có tia lửa rơi xuống, thiêu đốt toàn bộ thân thể của Viễn Chủy
Bên trong hoa huyệt lại càng là ngứa ngáy, hai mảnh cánh hoa đóng mở mấp máy phun ra một cỗ thanh dịch.
Viễn Chủy không kìm được phát ra tiếng rên khẽ, trong âm điệu lộ ra một tia mị ý giống như một tiểu miêu nhi phát tình. Thiếu niên vô thức vặn vẹo eo hông, bắp chân cọ loạn lên đệm giường nhưng vẫn không thể làm dịu cảm giác khô nóng ngứa ngáy trên người.
Loại cảm giác này quá xấu hổ... Viễn Chủy không biết nên nói thế nào, cũng không biết dùng cách gì để giải tỏa, chỉ có thể hướng thân thể vào lòng lòng Cung Thượng Giác, nước mắt rưng rưng.
- Ca ca, đệ khó chịu... Mau cứu đệ với....
- Đừng sợ.
Cung Thượng Giác đau lòng hôn lên trán của y.
Nhìn phản ứng của đệ đệ, Cung Thượng Giác biết dược hiệu đã hoàn toàn phát huy. Hắn đưa tay sờ xuống bức huyệt của Viễn Chủy, nơi đó vừa ướt vừa nóng, dâm thủy chảy đầy một tay.
Mượn dâm thủy bôi trơn, tính khí cứng rắn cường ngạnh gạt mở mép thịt, không báo trước mà cắm vào nhục huyệt.
- A ——
Cung Viễn Chủy không kịp thích ứng hốt hoảng thét lên. Dù cho có xuân dược trợ hứng, thế nhưng lần đầu tiên trải qua tình sự vẫn rất đau đớn, thân thể vô thức kháng cự lại sự xâm nhập của dị vật.
- Ca...a....đau quá...
Quá yếu ớt, mới đi vào có một đoạn đã hô đau, đợi chút nữa xem đệ chịu đựng thế nào. Cung Thượng Giác ngăn chặn phản kháng yếu ớt của đệ đệ, đánh nhẹ vào cánh mông no đủ của Viễn Chủy.
- Đừng động!
Cung Thượng Giác ở bên ngoài nhã nhặn hiểu lễ, nhưng ở trên giường lại thích thô bạo áp bức. Bình thường hắn có thể đủ kiểu nuông chiều đệ đệ, nhưng lên giường sẽ tuyệt đối không nuông chiều.
Tiểu nhân nhi ở dưới thân lập tức an phận, thân thể căng cứng cũng dần biết thả lỏng, chỉ có nước mắt không kìm được mà rơi xuống, nhỏ lên trên tay ca ca. Cung Thượng Giác tận lực bình tĩnh lại nói.
-  Ta trị bệnh cho đệ cũng thấy đau đớn.
Cung Viễn Chủy cố gắng chịu đựng, tùy ý để côn thịt thô to chen vào trong hoa huyệt. Bức huyệt mềm mại dường như vô cùng đói khát, lập tức quấn lấy tính khí mà cắn hút.
-A....ha...... A......
Cung Viễn Chủy không ngừng thở gấp. Hoa huyệt chặt khít bị tính khí của nam nhân cắm vào cực kỳ sâu, miệng huyệt bị căng đến trắng bệch, cố hết sức kẹp lấy tính khí sưng cứng đáng sợ. Côn thịt hung ác cắm rút ở trong hoa huyệt.
- Ô ô......hức......
Cung Viễn Chủy cắn môi dưới, chìm trong sự kích thích lạ lẫm, nghẹn ngào phát ra tiếng khóc đứt quãng.
Nơi giao hợp là một mảnh dính chặt, dâm thủy liên tục trào ra.
Quy đầu đỉnh lên một khối thịt mềm sâu bên trong vách thịt, hoa huyệt đột nhiên kịch liệt co rút lại. Thân thể của thiếu niên run run rẩy rẩy. Nam nhân liên tục đè ép lên điểm mẫn cảm, khoái cảm lập tức dâng lên như thủy triều mãnh liệt.
- Ân...... A.......
Cung Viễn Chủy nhẹ giọng rên rỉ, ngón chân đều cuộn lại, bắp chân trắng nõn treo ở eo lưng của Cung Thượng Giác run bắn, hai tay vô thức cào lên lưng của hắn, lưu lại mấy vết xước lộn xộn.
Hoa huyệt gấp gáp quấn lấy tính khí. Cung Thượng Giác đột nhiên dùng sức, nhanh chóng rút ra rồi hung ác cắm vào, thao lộng càng lúc càng nhanh, càng ngày càng sâu.
Hoa huyệt mãnh liệt co rút run rẩy, phun ra một cỗ dâm dịch ướt nóng.
Bị khoái cảm ngập đầu đánh tới cao trào, Cung Viễn Chủy hé môi rên rỉ, ý thức rơi vào mê loạn, chỉ biết vung tay ôm lấy nam nhân ở trước mắt. Hơi thở ẩm ướt hỗn loạn của đệ đệ phả vào lồng ngực khiến Cung Thượng Giác nóng lên.
Đợi đệ đệ từ trong dư vị cao trào lấy lại tinh thần, Cung Thượng Giác lập tức lật người lại bày thành tư thế quỳ sấp.
Lòng bàn tay to lớn nhẹ xoa môi của đệ đệ. Cung Viễn Chủy ngập ngừng duỗi đầu lưỡi ra liếm láp lại bị cạy mở hàm răng, hai ngón tay hoàn toàn nhét vào trong miệng.
Viễn Chủy vụng về ngậm lấy hai ngón tay. Cung Thượng Giác khuấy động khoang miệng của đệ đệ, ác ý kẹp lấy đầu lưỡi của y. Chất lỏng trong suốt từ trong miệng chảy ra.
Viễn Chủy phản kháng cắn ngón tay của ca ca. Cung Thượng Giác cảm thấy có chút hứng thú, không thèm để ý mà tiếp tục đùa bỡn. Hắn gặm cắn vành tai của đệ đệ, trêu chọc thiếu niên đến mức toàn thân tê dại.
Dược lực của xuân dược lại nổi lên. Tính khí đang đặt ở khe thịt chậm rãi ma sát, thế nhưng không hề có thêm động tác tiếp theo. Cung Viễn Chủy bị mài cửa huyệt đến mức ngứa khó nhịn, tựa như có ngàn vạn sâu kiến bò qua.
Eo thon không kìm nén được khẽ đong đưa, mông thịt áp lên tính khí của nam nhân, muốn nhục côn thô to này cắm vào lấp đầy cảm giác trống rỗng ngứa ngáy.
Cung Thượng Giác nhìn thấy bộ dáng dâm lãng của đệ đệ, trầm thấp cười một tiếng.
- Tiểu tao hóa.
Cung Viễn Chủy xấu hổ đỏ bừng mang tai, nhưng ca ca đã nói thế nào thì chính như vậy đi.
Hoa huyệt càng lúc càng chặt, cũng may dính đầy dâm thủy đủ để bôi trơn. Bàn tay xoa lấy lấy mông thịt tuyết trắng, chọc đệ đệ mềm thành một vũng xuân thủy. Nam nhân thịt đem tính khí cắm thẳng vào hoa huyệt.
- Thả lỏng một chút.
Thanh âm của Cung Thượng Giác từ trước đến nay vẫn luôn lãnh đạm, giờ phút này cũng nhiễm lên một tia dục vọng.
Côn thịt cứng rắn nóng rực cắm vào toàn bộ, ma sát từng tấc huyệt thịt mẫn cảm, ở giữa mông thịt trắng nõn rút ra đút vào. Dâm thủy trào ra dính nhớp một mảnh, theo động tác cắm rút phát ra tiếng nước khiến người nghe mặt đỏ tai hồng.
Cung Thượng Giác duỗi thẳng lưng eo, rút ra đút vào. Phần bụng rắn chắc đập vào hai cánh mông trắng nõn mập mềm. Viễn Chủy mềm mại đung đưa eo mông, giống như đang chủ động đón lấy nam nhân, tao lãng cắn nuốt côn thịt.
- Ô...... Chậm một chút, ca ca....chậm một chút......
Cung Viễn Chủy bị thao đến mức muốn sụp ngã, bắp đùi run rẩy kịch liệt, cơ hồ sắp quỳ không nổi. Giữa cánh môi phát ra thanh âm cầu khẩn vô cùng đáng thương.
- Ngoan.
Cung Thượng Giác ngoài miệng dỗ dành thế nhưng động tác không hề chậm lạo chút nào. Hắn hung ác quấy đảo, tính khí cắm rút bên trong hoa huyệt khiến tao bức phấn nộn bị thao đến mức phát sưng đỏ rực.
- A ——
Bị côn thịt hung hăng cắm một nhịp, Cung Viễn Chủy hét lên một tiếng, đầu óc trống rỗng, trực tiếp bị thao bắn. Thiếu niên bị khoái cảm to lớn này xâm chiếm, hai mắt ngơ ngẩn thất thần. Thân thể vừa mới bắn xong trở nên mẫn cảm không tưởng. Côn thịt của ca ca vẫn còn cắm ở trong hoa huyệt, chậm rãi đỉnh lộng một chút cũng khiễn Viễn Chủy giật run. Thiếu niên vô thức muốn lui ra.
Côn thịt từ trong tiểu huyệt trượt ra một đoạn. Cing Thượng Giác lập tức đè lại con mồi không biết an phận, nắm eo kéo về, bóp chặt cổ của đệ đệ, sau đó lại đâm thẳng vào huyệt thịt.
- Thoải mái xong liền lập tức không cho thao?
- Ô ô...... Không phải... Chờ một chút... Ca ca......
Cung Viễn Chủy khóc lớn, điên cuồng lắc đầu, sau đó lại ý thức được điều gì liền cuống quít giải thích.
- Cho... Cho ca ca thao... a...ưm......
Lời còn chưa nói hết liền bị ngón tay nhét vào miệng, bắt chước động tác thao huyệt mà cắm rút trong khoang miệng. Tiếng thút thít tràn ra giữa răng môi, Cung Viễn Chủy thậm chí còn rên không thành tiếng.
Toàn thân đệ đệ đều bị giam cầm chặt chẽ, hoàn toàn bị Cung Thượng Giác khống chế. Côn thịt ở trong thân thể lại lớn thêm một vòng, nhục bích mềm mại cảm nhận được gân mạch thân trên côn thịt co giật nảy lên.
- Ngô......
Tiếng kêu khóc nho nhỏ bị ân thanh nhục thể va chạm vào nhau lấn át đi.
Cung Thượng Giác bạo ngược trừu sáp, tựa như là dã thú cắn lên phần gáy trắng nõn. Viễn Chủy bị ca ca nhấn nằm im trong khi hắn rót tinh, từng cỗ tinh dịch nùng bạch nóng rực bắn vào sâu trong hoa huyệt.
Hai tay của Viễn Chủy cào loạn chăn nệm. Bên trong hoa huyệt truyền đến cảm giác ê ẩm tê dại, vô lực tiếp nhận tinh dịch của nam nhân bắn vào.
- Ngậm cho tốt, không được phép để chảy ra.
Cung Viễn Chủy rưng rưng nghẹn ngào.
- Ca...nhiều lắm... ngậm không nổi...
Nam nhân không vui nhíu mày, nhấc tay đánh lên mông thịt non mềm non. Hắn dùng hết lực đạo, trong nháy mắt, vết tay đỏ thẫm nổi lên trên da thịt trắng nõn.
- Hiện tại ngậm chặt được chưa?
Cung Viễn Chủy bị đánh đau, cánh mông co rút lại òa khóc. Thiếu niên còn đang giữ tư thế sụp eo, mông bị kéo lên thật cao. Trên cánh mông trắng mềm đều là dấu tay, khe mông hơi tách ra, để lộ hoa huyệt bị thao sưng đỏ, cửa huyệt còn dính bạch tinh cùng tơ máu, nhìn thê thảm vô cùng.
Cung Thượng Giác không đành lòng giày vò hoa huyệt của đệ đệ thêm nữa. Hắn nâng cằm Viễn Chủy lên, hỏi.
- Dùng miệng có được không?
Viễn Chủy gật gật đầu, bởi vì vốn dĩ y sẽ không bao giờ cự tuyệt ca ca. Nhưng khi bị tính khí to lớn sưng cứng của Cung Thượng Giác đập lên mặt, hô hấp của Viễn Chủy cứng lại, vẻ mặt lộ ra chút bối rối. Thiếu niên ngập ngừng vươn lưỡi liếm liếm, trong đầu miên man suy nghĩ rằng liệu ca ca có có chê mình rất ngốc hay không.
Nam nhân thu hết thần sắc của đệ đệ vào trong mắt, không nhịn được nữa mà nâng cằm của y lên, hai ngón tay thò vào trong miệng cạy mở hàm răng, nâng cao tính khí thẳng tắp đâm vào.
- Ngô ách.....
Viễn Chủy nghẹn ngào một tiếng, hai mắt nhắm lại. Tính khí khó khăn lắm mới đâm vào được một nửa mà khoang miệng đã bị nhét đầy. Yết hầu không kìm được khẽ nôn lại tựa như đang tham lam mút vào. Cảm giác mềm mại ướt át của khoang miệng khiến nam nhân thấy thoải mái đến mức tê cả da đầu. Hắn nhịn không nổi mà ấn gáy của đệ đệ, đem nửa đoạn tính khí còn lại đưa vào, sau đó chậm rãi cắm rút.
- Ngô a...... Ân......
Chất lỏng trong suốt từ khóe miệng chảy xuống. Cung Viễn Chủy hơi ngửa đầu, răng môi mở lớn, yết hầu bị ca ca đâm đến khó chịu, cằm cũng thập phần tê mỏi. Thiếu niên cố gắng phun ra nuốt vào côn thịt của ca ca, trong hốc mắt tràn đầy nước, thẳng đến khi ca ca tán thưởng vỗ vỗ gương mặt của Viễn Chủy, lau đi nước đọng trên khóe mắt.
Tính khí cắm vào tận yết hầu co giật hai lần, quy đầu phun ra tinh dịch nóng rẫy. Cung Thượng Giác sợ đệ đệ bị nghẹn nên muốn rút ra, thế nhưng Viễn Chủy lại tiến tới, nuốt xuống toàn bộ tinh dịch.
Sau khi rút ra, khuôn mặt trắng nõn của đệ đệ đã đỏ bừng, lông mi khẽ rung động, phần đuôi mắt còn treo ánh nước lấp lánh. Viễn Chủy hơi hé miệng, cánh môi bị mài thành màu đỏ tươi, lưỡi mềm vươn ra, chậm rãi liếm láp tinh dịch còn sót lại ở trên môi.
Viễn Chủy thật sự không biết bộ dáng này của mình có bao nhiêu thiếu thao. Vung Thượng Giác nhìn một màn này, hầu kết lăn lộn, huyết mạch dâng trào, một cỗ lửa dục lại bùng lên. Hắn cố gắng giữ vững lý trí, áp chế bạo ngược trong lòng, sợ bản thân sẽ mất.kiểm soát mà thao chết người ở trên giường.
Tiểu gia hỏa này luôn vô thức chọc người mà không tự biết, càng giống như là xuân dược của hắn.
Cung Thượng Giác lại đè người xuống phát tiết thêm hai lần, triền miên quá nửa đêm. Bấy giờ dục vọng cùng khao khát khó khăn lắm mới tiêu tán đi được một chút.
Vật nhỏ ở trên giường cực kì xinh đẹp, cũng cực kì dâm mỹ. Tóc đen lộn xộn trải trên đệm giường, toàn thân phủ kín vết tích hoan ái, ửng đỏ kiều diễm, bụng nhỏ cũng hơi cong lên, chứa đầy tinh dịch của nam nhân bắn vào.
Ánh mắt của Viễn Chủy mông lung tràn ngập sương mù, khóe mắt đỏ bừng, nước mắt không ngừng lăn xuống, nghẹn ngào không phát ra được âm thanh. Miệng nhỏ đỏ thắm gian nan phun ra mấy tiếng rên rỉ mềm nhẹ khiến hơi thở của nam nhân đình trệ.
- Cung Thượng Giác...
Viễn Chủy nhỏ giọng kêu tên của hắn.
- Huynh hôn hôn ta đi....
Cung Thượng Giác cúi đầu hôn lên nước mắt, hôn qua mặt mày, hôn lên cánh mũi, sau đó cắn lấy môi lưỡi của thiếu niên, đem tất cả yêu thương chưa từng nói hòa vào nụ hôn này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro