Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Dạy dỗ

Giáo chủ Ma giáo Cung Thượng Giác x Thiếu chủ Cung Môn Cung Viễn Chủy

* Cậu Hai không phải người Cung Môn.

Thiên tài dùng độc chế dược?

Nếu như không thần phục mình, vậy thì chính là địch nhân cần bị hủy diệt.

Đợi cho đến ý thức dần dần khôi phục, Cung Viễn Chủy mới phát hiện ra tứ chi của mình đều bị trói chặt ở trên giường
Hai tay bị trói buộc ở đầu giường, cổ chân đeo xiềng xích, hai chân bị tách rộng ra.
Từng cảnh tượng trước lúc ngất đi dần dần tái hiện lại trong trí óc khiến Cung Viễn Chủy gần như tuyệt vọng mà nhắm mắt lại.
Bí mật xấu hổ nhất trên thân thể bị tên ma quỷ kia phát hiện......còn bị hắn đùa bỡn làm nhục tận hứng, bị chiếm hữu, bị hành hạ không biết bao nhiêu lượt.
- Thân thể dâm tiện thế này, làm cách nào mà lại đứng ở vị trí Thiếu chủ Cung Môn?
Nam nhân tàn nhẫn đùa cợt, lời nói ác độc còn văng vẳng bên tai:
- Sẽ không phải là dựa vào hai cái miệng non nớt này chứ? 
Cung Viễn Chủy bị lột sạch y phục, trói ở giữa phòng. Hai chân khó mà chạm đất, bị ép tiếp nhận hết thảy tra tấn của Cung Thượng Giác.
- Thay vì hầu hạ bọn hắn, chi bằng Thiếu chủ chiêu đãi ta đi?
Nam nhân vuốt má Cung Viễn Chủy, ngả ngớn cười.

——

Cung Viễn Chủy nắm chặt tay, muốn ổn định tâm tình của mình. Thế nhưng hạ thể lại truyền đến cảm giác kì lạ khó mà coi nhẹ. Y giãy dụa ngẩng cổ, cố gắng nhìn xuống đồ vật đang thân tra tấn mình, trong nháy mắt sắc mặt liền trắng bệch.
Mấy dải ngọc trai giăng kín trên hông, nhìn kiểu dáng thì thấy rất quen thuộc, giống như là được cải chế từ đai buộc trán thành lưới buộc. Những hạt trân châu lớn nhỏ đè lên khe thịt vốn không nên xuất hiện ở hạ thể. Dải ngọc buộc chặt đến mức mài nở hoa môi, chống lên hoa đế nho nhỏ.
Theo động tác giãy dụa của Cung Viễn Chủy, hạt châu mượt mà bắt đầu xoáy mài. Ở phía trên hạt châu còn khắc hoa văn, mang nhiệt độ lạnh như băng nghiền qua âm đế, hoa môi. Cung Viễn Chủy sợ hãi khàn giọng kêu, bị hạt châu kích thích đến mềm nhũn, ngã rạp trên giường.
Lúc nam nhân bước vào tẩm cung đã thấy được cảnh sắc tuyệt đẹp làm hắn hài lòng. Cung Viễn Chủy tựa như một tác phẩm nghệ thuật tinh mỹ. Thân thể trắng nõn mềm non đã sớm bị giày vò đến mức muốn khẽ động đậy cũng không dám động loạn. Tính khí trắng hồng bị buộc chặt đến mức sưng cứng. Tấm đệm ngay dưới hạ thể thấm ướt một mảnh, hiển nhiên là đã cao trào vài lần. Tất cả trân châu bị dâm thủy thấm trơn ướt, dâm quang oánh oánh.
Cảm nhận được nam nhân bước đến, thân thể của Cung Viễn Chủy lập tức cứng ngắc. Y muốn giãy dụa nhưng cũng biết chỉ là phí công, cho nên quyết định nhắm mắt lại, không nhìn không nghe thấy.
Cảm giác được ý tứ chống cự của người dưới thân, nam nhân hững hờ cười lạnh một tiếng, thẳng thừng trào phúng y không biết tự lượng sức mình.
Cho dù thân thể của Cung Viễn Chủy bất động nhưng cũng không thể trốn thoát thoát được món đồ ở dưới hạ thân. Nam nhân ngồi ở bên giường nhìn từ trên cao xuống, xem xét hạ thể bừa bộn của thiếu niên. Đoạn hắn đưa tay cởi bỏ lưới buộc, buông tha cho tính khí sưng đỏ đáng thương. Mỗi hạt châu đều đã ngâm đẫm thuốc thôi tình, dù phát tác chậm nhưng lại đủ để cho Cung Viễn Chủy trầm luân trong bể dục.
Chi bằng lại cho thân thể dâm đãng này thêm một mồi lửa?
Ngón tay của nam nhân tàn nhẫn ấn vào âm đế non nớt đã bị giày vò đến sưng đỏ mẫn cảm của Cung Viễn Chủy.
- A! Đừng ô......! Dừng tay!!
Cung Viễn Chủy khóc thét lên, nhưng ngoại trừ trợ hứng gấp bội cho nam nhân thì không hề có tác dụng gì khác. Cung Thượng Giác dùng đầu ngón tay bóp lấy âm đế, hung hăng nhào nặn nó. Cảm giác vừa đau nhức vừa thoải mái kích thích Cung Viễn Chủy tê dại cả da đầu, hai chân co quắp đá đạp lung tung, toàn thân run rẩy khiến xiềng xích rung động.
Hắn độc ác ra vẻ kinh ngạc đùa cợt nói:
- Ai mà có thể ngờ được, đường đường là Chủy công tử mà lại có thân thể dâm đãng đến mức này?
- Dù cho bị đối xử tàn bạo cũng có thể cảm thấy thoải mái sao?
Nam nhân cười một tiếng, đột nhiên vỗ mạnh lên hạ thể của Cung Viễn Chủy. Bàn tay to rộng quất vào da thịt mẫn cảm, kể cả âm đế cũng bị hắn đập nện. Đầu óc Cung Viễn Chủy bỗng dưng trống rỗng, thân thể căng ra, cổ dài ngửa về đằng sau, cắn chặt hàm răng cố nén để phát ra bất kỳ thanh âm nào. Nhưng khoái cảm ở hạ thân khiến lại khiến y vô thức bật ra một tiếng gào thét thê thảm. Hoa huyệt bị làm nhục co quắp lại, dâm thủy phun ra ngoài. Cung Viễn Chủy bị một cái tát này đưa lên cao trào, mất khống chế mà phun nước. Thiếu niên run rẩy, muốn kẹp chặt hai chân, lại bị xiềng xích cột chặt.
Bị cừu địch đối đãi bằng cách hạ tiện nhất nhưng vẫn cao trào...... Đây là...... Thân thể của mình sao?
Dâm dược trên trân châu có thể khiến thân thể người ta mẫn cảm gấp bội. Cung Viễn Chủy không biết thứ thuốc đó lợi hại như vậy, cho nên chỉ nghĩ rằng thân thể của mình quả thật đã bị dạy dỗ đến mức dâm loạn không chịu nổi. Nỗi sợ hãi khó nói lên lời cuồn cuộn dâng lên từ đáy lòng, đôi mắt ầng ấc nước.
Cung Thượng Giác túm lấy xiềng xích, khẽ kéo chân Cung Viễn Chủy lên cao. Hia huyệt vừa bị làm nhục qua hoa miệng bị dương vật  cương cứng của nam nhân đụng đụng. Sau khi cao trào, thân thể của Cung Viễn Chủy mẫn cảm vô cùng. Thần chí của y đã ngây ngốc, cho nên bị đâm đến kêu khóc rồi lại phun nước thêm một lần.
Người dưới thân quả thực giống như là làm bằng nước. Hoa huyệt bị hành hạ tàn nhẫn sớm đã ẩm ướt non mềm. Côn thịt của nam nhân có thể cắm vào thông thuận không trở ngại, diễu võ giương oai chọc chọc cửa huyệt hai lần rồi mới dứt khoát đâm đến chỗ sâu nhất.
Cửa huyệt bị kích thước doạ người của côn thịt căng đến trắng bệch. Vách thịt nóng rực không ngừng.nhúc nhích đè ép, huyệt tâm trơn ướt đã thực tủy biết vị, quấn lấy quy đầu mà hút cắn. Cung Thượng Giác thuận lợi tiến vào động thịt tiêu hồn, tùy ý thao làm. Hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng khi có thể đặt cung chủ ôn nhuận như mỹ ngọc lưu ly này ờ dưới thân mà chinh phạt.
Cung Viễn Chủy nhíu mày bật ra một tiếng khóc, hô hấp tán loạn.
- Không, không muốn...
-.Không muốn?
Nam nhân thả chậm hạ động tác, dường như đang suy nghĩ:
- Cũng đúng, từ tối hôm qua đến bây giờ, Chủy công tử chắc hẳn cũng đã chán ăn, xem ra cần phải thay đổi khẩu vị.
- Trách ta không có tận tâm phục vụ khiến Thiếu chủ không hài lòng.
Cung Thượng Giác tiện tay mở ra tủ kín ở đầu giường, tìm kiếm thứ đồ vật gì đó, vẻ mặt ác độc.
- Cũng không biết vật nhỏ này có hợp ý với Thiếu chủ hay không?
- Không! Ngươi!
Dù Cung Viễn Chủy không nhận biết được những đồ vật dâm tiện này, nhưng nhìn thấy nam nhân rút côn thịt từ trong cơ thể mình ra, đeo hai vòng lông màu đen ở trên đó, y liền vô thức rùng mình. Trong đôi mắt y xuất hiện vẻ lo sợ không yên, kịch liệt giãy dụa muốn né tránh.
Nhưng toàn bộ thân thể của y đều bị khóa ở trên giường, nào có thể né tránh được. Nam nhân chậm rãi nắm chặt eo nhỏ, hung hăng thao vào lần nữa.
Cái vòng lông này được thiết kế mịn màng mềm dẻo, chỉ cần cọ nhẹ qua thịt mềm là  có thể khiến cho đối phương không ngừng cao trào.
Tối hôm qua Cung Viễn Chủy mới bị nam nhân khai phá, cho nên chỗ kia cực kì non nớt ngây ngô, vì vậy có thể tung chiêu sử dụng đồ vật dâm tà dạng này. Quả nhiên vách thịt trong nháy mắt ngứa ngáy đến đáng sợ, giống như ngàn vạn sâu kiến cắn xé khiến cho thiếu niên run rẩy khóc nấc. Mà nam nhân lại cố gắng thả chậm động tác lại, đâm vừa sâu lại vừa chậm, chăm sóc mỗi tấc thịt mềm từng li từng tí, bình tĩnh để hoa huyệt hoàn toàn cảm nhận được cảm giác bị vòng lông róc thịt cọ quét.
Cung Thượng Giác chậm rãi nghiền lên hoa tâm, vô số mảnh lông mềm dai đùa nghịch ở nơi vách thịt kiều nộn mẫn cảm nhất. Nó tuỳ tiện gãi cào, bức điên người dưới thân. Cung Viễn Chủy căn bản không thể kìm nén được cảm xúc nghẹn ngào. Hoa huyệt của y ê ẩm, sưng đau khó nhịn, huyệt thịt đáng thương co quắp, chảy ra không biết bao nhiêu là dâm thủy.
Có thể nhìn tận mắt cảnh Cung Viễn Chủy nằm ở dưới thân mình nhận hết khuất nhục, muốn sống không được muốn chết không xong, bộ dáng thê thảm gian nan, cùng với động thịt tiêu hồn càng làm cho người ta mê muội, nam nhân cảm thấy thực thích thú, bắt đầu gia. Ánh mắt của Cung Viễn Chủy ngây dại, thân thể lại cuồng liệt vặn vẹo, giãy dụa mạnh đến mức dây xích trói chặt tứ chi rung động.
Nam nhân đang sảng khoái, cho nên tuyết đối không có khả năng bỏ qua cho Cung Viễn Chủy. Hắn nhìn thấy Cung Viễn Chủy còn dám giãy dụa liền kềm chặt chân của y, liên tục thao lộng mấy chục cái. Thân thể non mềm của Viễn Chủy nào đã từng trải qua sự chinh phạt thô bạo thế này, tính khí ở đằng trước  vẫn bị trói buộc không được giải thoát, sưng đau nhức nhối khó nhịn như cũ. Thế nhưng hoa huyệt non nớt cuối cùng vẫn bị thứ dâm tà này giày mà ngoan ngoãn, mạnh mẽ co vào, huyệt thịt siết chăt. Độ nhiên một cỗ dâm thủy ấm áp tuôn ra tưới lên côn thịt thô to nóng hổi. Nam nhân lập tức đạt tới cao trào, tinh dịch đặc dính bắn ra, tưới vào trong hoa huyệt kiều nộn không sót một giọt.
Vách thịt bị tinh dịch đập nện lên mà run rẩy. Hoa huyệt không để ý đến ý nguyện của chủ nhân mà thít chặt không thả, giúp kẻ cầm thú kéo dài khoái cảm cao trào. Bên trong huyệt thịt không ngừng phun dâm thủy, toàn bộ hạ thể tựa như đã bị chơi hỏng mất.
Nam nhân bóp lấy cái cằm của Cung Viễn Chủy, mỉm cười thưởng thức Thiếu chủ xinh đẹp tựa lưu ly hiện tại phải khuất nhục dưới thân hắn. Vẻ mặt của thiếu niên tràn đầy tuyệt vọng, đôi mắt vô thần nhìn qua hư không.
Ánh mắt tàn khốc của Cung Thượng Giác khóa chặt Cung Viễn Chủy, độc ác mỉm cười.

- Thiếu chủ, tập làm quen đi.

Chúng ta còn nhiều thời gian lắm.

Hắn muốn tận mắt nhìn Cung Viễn Chủy bị hắn dạy dỗ đến khi ngoan ngoãn quỳ hai đầu gối xuống đất, dáng người run rẩy.

Hắn muốn tự tay khóa lại tứ chi của thiếu niên, khoá lại tính khí của y, khiến cho thân thể trắng nõn kia nhiễm dấu ấn của riêng hắn.

Hắn muốn tự tay nghiền nát lưu ly lấp lánh, sau đó cầm theo mảnh vỡ dính đầy máu tươi, cùng nhau chìm vào trầm mê.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro