Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bài tập về đêm 2

Muốn làm tốt hơn tất nhiên là phải ôn tập nhiều hơn.

Khi Giác công tử làm lão sư gặp phải học đồ không chăm chỉ lên lớp, đương nhiên là muốn đốc thúc học tập, mà Chủy công tử là học đồ, đương nhiên muốn trốn tránh.

Mấy ngày trước Tiểu Chuỷ còn là học đồ chăm ngoan, bây giờ lại hóa thành mèo nhỏ trốn lì trong y quán Chủy cung. Ngoại trừ chuyện ăn cơm mỗi ngày, còn lại tiểu cung chủ không dám lượn qua trước mặt ca ca.

Trước kia thì hận không thể ở bên ca ca ngày ngày, mà hiện tại thì.....

Da thịt trắng nõn ẩn hiện dấu vết xanh tím. Tấm lưng mượt mà bị ca ca đánh sưng lên, mất mấy ngày vẫn chưa tan hết vết đỏ. Cung chủ Chủy cung mỗi khi đi, ngồi hoặc nằm đều có thể cảm nhận được da thịt có chút đau nhức.

Đêm ở Chủy cung, nhìn thấy trên thân mang tầng tầng lớp lớp dấu hôn và vết roi hòa với dấu tay khiến Viễn Chủy có thể tưởng tượng được hàng đêm mình bị ca ca giày vò đến rơi lệ. Tiểu hài tử xinh đẹp tức giận vô cùng.

Tuy muốn náo loạn nhưng Viễn Chủy cũng không dám la lối nữa, chỉ có thể phụng phịu chờ người đến dỗ dành mình.

- Bài học mà mấy ngày trước ca ca đã dạy, Viễn Chủy học tốt chưa?

Ban ngày, người ra vào y quán cũng không ít. Giác công tử tựa như cười mà lại không phải cười, chỉ mới nói hết một câu đã khiến cung chủ Chủy cung bóp nát thảo dược, hừ lạnh một tiếng quay mặt qua chỗ khác.

Học cái gì...... Cung Viễn Chủy mấy ngày nay chỉ chăm chăm trốn tránh người. Đêm xuống không có ca ca xoa nắn đóa hoa giữa hai chân, Viễn Chủy đành phải ủy khuất kẹp chăn gấm ở giữa, cọ xát bắp đùi hòng khiến hoa huyệt bớt chút cảm giác ngứa ngáy, thế nhưng làm cách nào cũng không giải tỏa được......

Tiểu nhân nhi xấu hổ lén rơi nước mắt, hai chân run rẩy, duỗi tay tự làm. Hoa đế chịu sự giày vò mà run run đứng thẳng, dâm thủy chảy giữa hai chân thấm ướt nệm giường......Dù dùng cách nào Viễn Chủy cũng không cảm thấy dễ chịu như ca ca làm.

Trước đây Viễn Chủy chưa từng tự mình đùa bỡn đóa hoa khác lạ ở phía dưới này. Khi còn nhỏ, mỗi lúc động tình, Tiểu Chủy chỉ biết đỏ mắt đi tìm Cung Thượng Giác. Sau đó Viễn Chủy sẽ được ca ca ôm vào trong ngực. Ca ca cứ vừa bóp vừa vò khiến tiểu nhân nhi run rẩy, dâm thủy thuận theo đầu ngón tay của ca ca chảy xuống.

Thật giống như một tràng cảnh huynh hữu đệ cung.

Mỗi khi đệ đệ cao trào đều trèo lên ôm chặt cổ của ca ca, trốn ở trong ngực của hắn mà kêu khóc giống như mèo con. Dâm thủy chảy càng nhiều khiến ca ca cười cười hỏi Viễn Chủy đệ đệ đã mấy tuổi rồi? Tại sao còn không kiểm soát được......
Nhưng Viễn Chủy cũng không quá xấu hổ, chỉ trưng ra vẻ mặt khóc lóc ngây thơ, bất mãn nói ca ca thật xấu, lại bắt nạt Viễn Chủy.

Viễn Chủy là một đóa Xuất Vân Trùng Liên mamg vẻ ngoài tinh khiết, được người làm vườn người chăm sóc mà rung động cành lá chảy hạt sương. Tùy cánh hoa mới e ấp hé mở, nhưng kì thực hoa tâm ở bên trong đã chín mọng.

Chủy công tử không chăm chỉ ôn tập đương nhiên là phải bị lão sư đốc thúc một phen, kể cả những gì mới học được cũng phải được lão sư xem xét mới được.

Thế là đêm hôm ấy, mèo con bị xách tới giường của Giác cung. Nó giương nanh múa vuốt, dù bị lột sạch nhưng vẫn phô trương thanh thế kêu ca ca không được phép đánh mình nữa.

Cung Thượng Giác vây người ở giữa hai cánh tay. Hắn nhẹ nhàng hôn Viễn Chủy giống như là mèo lớn trấn an mèo con. Cung Thượng Giác hôn từ khóe môi rồi xuống đến cổ, hôn đến xương quai xanh khiến mèo nhỏ thở hổn hển, phát ra âm thanh uất ức nức nở.

Ca ca cũng không đáp lời, chỉ nắm lấy móng vuốt của mèo con, dùng đai đeo trán trói lại, quấn lên đầu giường. Đoạn, Cung Thượng Giác lại nhéo nhéo đầu ngón tay của mèo con.

Viễn Chủy có chút động tình, thừa dịp ca ca trói buộc hai tay mà lén cọ bắp đùi, kẹp chặt đóa hoa ở giữa hai chân. Viễn Chủy đinh ninh cho rằng không có ai chú ý tới.

Cung Thượng Giác đè người xuống, một tay vuốt ve khuôn mặt ngây thơ của ấu đệ, sau đó phất qua nhũ nãi mẫn cảm. Hắn không hề lưu tình bóp lấy nhũ viên khiến nó đỏ bừng như máu, đứng thẳng ở trước lồng ngực trắng nõn.

Cung Viễn Chủy đau đớn nhíu mày, ưỡn thẳng eo. Tiểu nhân nhi chớp chớp mắt, cố gắng kìm nước mắt, tiếng thở gấp vang lên sau tấm rèm giường.
- Ô -- buông ra..... Ca ca buông lỏng ... buông a.....
Cung Thượng Giác không để ý tới lời của đệ đệ, tính toán thời gian để mài hoa đế nhô lên.
- Vẫn không ngoan, tự tiện học mài chân.
Thủ đoạn nho nhỏ này trong mắt Cung Thượng Giác căn bản là không đáng chú ý. Hắn thả lỏng đầu ngón tay, xoa nhẹ nhũ viên hai lần. Một tay còn lại trực tiếp đẩy mở hai chân đang khép chặt của ấu đệ. Cung Viễn Chủy sống chết muốn kẹp chặt chân. Hai tay bị trói không làm được gì, thế là thẳng chân muốn đá người thêm lần nữa.
- Ngoan một chút. Viễn Chủy đệ đệ thông minh, hiểu cũ biết mới.

Cung Thượng Giác thấy mình cũng nên kiểm tra một chút.

Mắt cá chân bị nam nhân bắt lấy, Cung Thượng Giác dứt khoát dùng tư thế này đè lại bắp đùi của đệ đệ. Viễn Chủy ủy khuất mở chân, ngoan ngoãn nghe lời. Cung Thượng Giác lúc này liền đưa tay giày vò đóa hoa kia. Quả nhiên vừa sờ tới đã cảm nhận thấy sự trơn mềm ướt dính. Hoa huyệt bị Cung Thượng Giác đụng đến lại run run phun ra nước.
- Còn biết học xấu.
Phán quan lạnh lùng tuyên án.
- Ca ca còn chưa đụng mà đệ đã vụng trộm cọ chân......Viễn Chủy đệ đệ muốn thế nào?
Cung Thượng Giác cười nói, động tác tay cũng không hề ngừng nghỉ. Hắn xoa xoa thịt mềm, nhìn như ôn nhu gảy nhẹ hoa đến, nhưng thực ra lại không hề thương tiếc nhấn mạnh vào nơi mẫn cảm, vừa nắm vừa vuốt.
Cung Viễn Chủy kêu khóc nói ca ca nhẹ một chút. Tiểu nhân nhi mở chân để cho người thao làm, rõ ràng nói không muốn thế nhưng lại đong đưa thân eo hướng về phía trước, quấn chặt lấy eo của ca ca, muốn hôn muốn ôm.

Làm sao bây giờ?

Ca ca chỉ cần dùng hai ngón tay cũng đã khiến Viễn Chủy cao trào. Khuôn mặt của tiểu nhân nhi vẫn đầy ngây thơ, mi mắt ướt đẫm hé mở tựa như vô cùng đáng thương. Hoa huyệt còn vô thức hút giữ lại ngón tay của Cung Thượng Giác.

Ngay sau đó, Cung Thượng Giác liền rút ngón tay ra ngoài.
Trước là đá người, bây giờ lại học lén kẹp chân.

Vậy thì phải làm sao bây giờ?

Cung Viễn Chủy nhìn thấy ca ca rút tay, tiyf tiện dùng mền gấm lau khô dâm thủy liền ngoan ngoãn chỉnh lại tư thế lộn xộn ban nãy.

"Chát --"
Một tiếng đánh nặng hòa với tiếng nước vang lên.

Một cỗ đau nhức bén nhọn hòa với khoái cảm xâm chiếm cơ thể của Viễn Chủy. Ca ca dùng tay đánh mình...Trước khi nhận biết rõ ràng chuyện này, hình phạt của ca ca đã rơi xuống, thân eo Viễn Chủy bất lực cong lên rồi lại sụp xuống, nước mắt liên liên chảy trôi lên nệm giường

Cung Thượng Giác quất vừa nhanh lại vừa nặng. Da thịt non mềm phiếm hồng bị bóp sưng lên, Viễn Chủy khẽ khép chân lại, hòng muốn che giấu đi hoa huyệt đỏ rực...Cung Thượng Giác đánh như gió táp mưa rào khiến Cung Viễn Chủy từ trên xuống dưới đều ngập nước.

Thanh âm của chuông bạc thỉnh thoảng vang lên. Tiểu thiếu niên ủy khuất kéo rơi đai buộc trán, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực người. Cung Thượng Giác để đệ đệ nhỏ giọng kêu khóc trong ngực, cuối cùng cũng thở dài mềm lòng ôm lại.

Nhưng vẫn phải phạt.....

Cung Thượng Giác dùng lụa đỏ trói buộc tiểu nhân nhi ở trong ngực. Thịt mềm ở trên lưng chịu chưởng thước.

Ca ca còn hỏi Viễn Chủy đã lớn như vậy mà vẫn còn muốn ca ca dạy những chuyện này sao? Hỏi Viễn Chủy ban ngày ở Chủy cung có phải là lúc nào cũng lén kẹp chân đúng không? Hoa huyệt ướt đẫm chảy nước mà vẫn điềm nhiên nói chuyện với người khác. Nếu thật sự thích thì nói với ca ca, ca ca sẽ để đệ ngày ngày kẹp đồ vật, ngậm lấy nước, lúc rảnh rỗi thì đến nằm trong ngực cho ca ca chơi.

Viễn Chủy ngượng ngùng cắn vào một bên cổ của Cung Thượng Giác, oán hận hỏi:
- Ca ca......Tại sao không cắm vào?
- Có phải là......Ứm....

Mồ hôi nóng chảy khắp người, Cung Viễn Chủy bị ca ca làm đến mệt mỏi, dù hơi hơi tức giận nhưng cũng cảm thấy thoải mái. Tất cả những lời còn chưa nói xong đều bị nuốt chửng trong những tiếng rên rỉ mềm nhẹ vì hưng phấn. Ca ca đương nhiên không quan tâm đến những lời này mà tàn nhẫn đưa thêm một ngón tay để đệ đệ mút vào, hoa huyệt hơi sưng tấy vẫn tham lam nuốt chặt lấy ngón tay, bị mài thành màu đỏ rực xinh đẹp.

Giác công tử không phải là đang dạy học, rõ ràng là đang giày vò ấu đệ.

Cuối cùng, tiểu nhân nhi ngồi trong ngực ca ca mà cao trào, làm linh đang rung loạn lên. Trong mơ hồ bị ca ca rót đầy vào bên trong mà run rẩy phun nước. Tiểu nhân nhi còn cào ra mấy vết máu ở trên lưng Cung Thượng Giác.
Khi cao trào kết thúc. Trong ánh nến mờ ảo, Cung Viễn Chủy cuộn tròn trong lòng ca ca, ngoan ngoãn ngủ tựa như một con mèo con đã được ăn no nê. Cung Nhị tiên sinh nâng mền gấm che khuất vết tích giúp đệ đệ.
Hắn lại hôn bên tai đệ đệ, nhẹ giọng dụ dỗ nói:

- Bé ngoan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro