Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ám dũng ( Hạ )

Cảnh báo: Cung Thượng Giác có chút điên, dục vọng chiếm hữu mạnh.
_____________________________________________

Mấy ngày gần đây, Cung Viễn Chủy một mực ở lì trong Chủy cung, đóng cửa không ra, ai cũng không gặp. Đến Cung Thượng cũng nhiều lần bị từ chối gặp mặt.
Cung Thượng Giác phái Kim Phục theo dõi, hòng muốn biết rốt cục Cung Viễn Chủy ở trong phòng làm gì. Thế nhưng cửa sổ trong phòng cũng đóng chặt, số lần Cung Viễn Chủy ra ngoài có thể đếm trên đầu ngón tay. Thậm chí mỗi bữa ăn đều là thị nữ đặt ở trước cửa, Cung Viễn Chủy chỉ hơi hé một bên cánh cửa, thận trọng đem đồ vào trong.
Cung Thượng Giác nghe báo cáo không có chút nào tiến triển nào, phẫn nộ trong lòng càng lúc càng lớn. Ngày mai là đến kỳ hạn nửa tháng, hắn phải tận dụng cơ hội lần này để dạy Cung Viễn Chủy biết hậu quả của việc ngó lơ Cung Thượng Giác hắn là gì.
Cung Viễn Chủy có thói quen tới phòng bái phỏng ca ca trước, sau đó phân phó hạ nhân Giác cung đi ra ngoài, còn mình ở trong phòng chăm sóc ca ca. Lần này cũng vậy, Cung Viễn Chủy vốn dĩ vẫn dự định đến Giác cung chăm sóc ca ca, nhưng mấy ngày nay thiếu niên không may rơi vào triều kỳ. Bời vì muốn che giấu bí mật về thân thể song tính, mỗi tháng Cung Viễn Chủy đều phải ở trong phòng, một mình chịu đựng triều kỳ suốt mấy ngày, đợi đến triều kỳ qua mới dám đi ra ngoài gặp mọi người. Nhưng triều kỳ tháng này không rõ tại sao lại đến trước thời hạn vài ngày, Viễn Chủy cho rằng có thể là do mình lấy thân thí dược nên gây ra di chứng.
Thế nhưng triều kỳ lần này lại trùng với kỳ hạn nửa tháng của ca ca, đúng là phiền phức. Cung Viễn Chủy tận lực khép chân, không để cho mật dịch chảy ra. Thiếu niên rón rén mở cửa phòng liền thấy Cung Thượng Giác xích lõa nửa thân trên, quằn quại thống khổ ở trong mặc trì. Thiếu niên không suy nghĩ nhiều thêm nữa, y trở tay đóng cửa lại, hướng đến mặc trì chạy tới. Mật dịch bên trong tiểu huyệt theo bước chân gấp gáp, chậm rãi chảy dọc theo bên đùi, xuống đến nửa người dưới. Nút tắc chặn ở cửa huyệt cũng rơi mất, mật dịch giống nước suối trào ra, cuồn cuộn không dứt.

Thế nhưng tràn ngập trong mắt, lấp đầy cõi lòng Cung Viễn Chủy đều là Cung Thượng Giác. Thiếu niên nhào tới ôm thân trên đang phập phồng kịch liệt của hắn, một mực gọi ca ca, cố gắng đánh tỉnh lý trí của Cung Thượng Giác. Thế nhưng lúc này nội lực đã mất hết, Cung Thượng Giác đang lâm trong thống khổ đau đớn căn bản không khống chế được bản thân. Hắn nhất định phải tìm một cách nào đó để phát tiết.
Cánh môi phấn nộn không ngừng mở ra khép lại trước mắt, Cung Thượng Giác giống như tìm được một cọng cỏ cứu mạng.
Cung Thượng Giác mạnh mẽ kéo Cung Viễn Chủy té nhào vào trong mặc trì. Hắn chỉ dùng vài đường đã xé nát được y phục của Cung Viễn Chủy. Thiếu niên bị động tác của Cung Thượng Giác doạ cho hoảng sợ. Hiện tại toàn thân đã bị lột trần trụi, Viễn Chủy cố gắng kẹp chặt hai chân, hòng không để hoa huyệt lộ ra. Nếu để ca ca biết, nhất định ca ca sẽ chán ghét mình, sẽ nghĩ mình là quái vật bất nam bất nữ.
Nhưng Cung Thượng Giác cố chấp muốn mở hai chân của đệ đệ ra. Khí lực của Cung Viễn Chủy đương nhiên không sánh bằng Cung Thượng Giác, rốt cuộc, hoa huyệt non nớt vẫn bại lộ trước mắt Cung Thượng Giác. Hắn ngây ra một lúc, Cung Viễn Chủy ngỡ rằng ca ca bị thân thể kì lạ của mình hù dọa, nước mắt nhanh chóng phủ ướt đẫm khuôn mặt.
Cung Thượng Giác chỉ là kinh ngạc vì đệ đệ có hoa huyệt, nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, hắn xích lại gần, yên lặng nhìn hoa huyệt phấn hồng run run khép mở, không ngăn được dâm dịch chảy ra. Quả thực nơi đó cực đẹp, xinh đẹp giống như chủ nhân vậy.
Cung Thượng Giác không kìm nổi, trực tiếp đem tính khí nóng rực thô to của mình đâm vào hoa huyệt trơn mềm. Cung Viễn Chủy hét lên một tiếng, sau đó bị ca ca trừu sáp mãnh liệt mang đến tầng tầng khoái cảm. Thiếu niên vốn dĩ chưa kết thúc triều kỳ, vậy nên khát vọng ân ái vô cùng mãnh liệt. Động tác thao lộng khiến Cung Viễn Chủy một lần nữa rơi vào khoái cảm dâng cao như sóng trào.
Cung Viễn Chủy bắt đầu ôm lấy cánh tay của Cung Thượng Giác, hoa huyệt bên dưới không ngừng phun ra nuốt vào, song trọng kích thích khiến thiếu niên cảm thấy mình nên sớm cùng ca ca làm chuyện này.
Viễn Chủy mềm mại rên rỉ. Tính khí của ca ca vừa lớn lại vừa nóng, so với mấy ngón tay quả thực khiến y thoải mái hơn rất nhiều. Bên trên tính khí còn nổi đầy gân xanh, quy đầu hung hăng đỉnh vào tiểu bức. Cung Viễn Chủy tiếp nhận khoái cảm ngập trời.
Đầu lưỡi của Cung Thượng Giác liếm láp từng tấc da thịt non mịn của thiếu niên, tựa như sư tử đang thưởng thức con mồi của mình. Đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh hai nhũ thịt đứng thẳng, gặm cắn đến mức nhũ hoa nổi lên màu đỏ bừng. Cung Thượng Giác dùng đầu lưỡi đỉnh vào khe sữa, muốn liếm ra sữa từ hai khỏa nhũ thịt của đệ đệ.
Nửa thân dưới của Cung Thượng Giác giống như đang đóng cọc, mãnh liệt va chạm vào bên trong tiểu bức. Dâm dịch bị động tác ra vào nhanh chóng đánh thành bọt trắng bao quanh cửa huyệt.
Cung Viễn Chủy bị thao đến mức tầm mắt trở nên mơ hồ, lý trí hoàn toàn bị đánh bay, cam tâm tình nguyện tiếp thu khoái cảm mà ca ca mang cho mình.
Cung Viễn Chủy mềm mại rên rỉ.
- Ức....ca ca thật....thật lớn...ha...ưm...ca ca nhanh lên nữa...
Cung Thượng Giác cũng không muốn để đệ đệ thất vọng, hung hăng đỉnh lộng vào hoa huyệt. Cung Viễn Chủy bị ca ca thao thoải mái đến mức cao trào.
Thiếu niên cảm thấy mình tựa như sắp chết, chết ở dưới thân ca ca, chết ở trong mặc trì của ca ca.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro