Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1 | tiên nhân


Cung Thượng Giác đầu đau như búa bổ, hắn loạng choạng bước đi, không biết phía trước là gì, cả một mảnh đen tối mù mịt, người chẳng còn sức lực khiến thân ảnh hắn ngã xuống.

*không lẽ số ta đã tận? Cư nhiên ngay lúc này phát tình!*

Cơn đau đầu lẫn sự nóng rát khắp cơ thể khiến hắn không khỏi thở dốc, sức cùng lực kiệt chỉ có thể buông xuôi.

{ 2 canh giờ trước }

"Bệ hạ, Đường quận công mời ngày ghé ngang phủ dùng thiện"

Một thị vệ tiến vào báo cáo, Cung Thượng Giác đang ngả người trên ghế, hắn cau mày dùng tay khẽ xoa thái dương, thị vệ cúi thấp đầu chờ lệnh, Cung Thượng Giác lên tiếng

"Được rồi, bảo ta sẽ đến"

Thị vệ chấp tay tuân lệnh, gật đầu lui xuống.

Cung Thượng Giác mặc một bộ trang phục vàng nhạt, ánh lên vẻ bề ngoài tôn quý, tỏa ra hào khí khiến người khác cúi đầu cũng cảm nhận được sự uy quyền từ hắn.

Bước vào phòng khách của Đường Gia, người hầu kính cẩn cúi đầu, Cung Thượng Giác xua tay bảo họ đứng dậy, ở chiếc ghế cao nhất đã chuẩn bị sẵn cho hắn những món ngon, rượu lạ.

Buổi tiệc diễn ra vô cùng hoàng tráng, các cô nương liên tiếp xuất hiện múa những điệu mê người, Đường quận công lên tiếng

"Bệ hạ đường xá xa sôi ghé ngang thành Miên Hữu này quả là phúc của chúng thần, đêm nay thần to gan mời bệ hạ ở lại Phủ ngủ một đêm, thần sớm đã chuẩn bị tốt mọi thứ, không biết liệu bệ hạ có đồng ý?"

Cung Thượng Giác im lặng, hắn suy nghĩ một hồi mới đáp lời.

"Đường khanh quả thực có lòng, chỉ là ta đã quen ngủ lại phủ tướng quân nên không thể đồng ý với ngươi"

Đường Nguyên Lam cúi đầu

"Nếu đã vậy thần xin nghe bệ hạ, chỉ sợ rằng đường về quá xa, núi non hẻo lánh sẽ dễ gặp thích khách"

Cung Thượng Giác bật cười

"Khanh khéo lo, thị vệ của ta võ công cao cường sẽ làm tốt mọi việc"

Buổi tiệc kết thúc cũng là khi Cung Thượng Giác ngự giá về Phủ Tướng Quân, trên đường khi gặp phải thích khách, bọn chúng có rất nhiều người, các thị vệ chỉ có thể giữ chân bọn chúng, một vài thị vệ khác bảo hộ Hoàng Đế rời đi, khúc đường đi ngang là một ngọn núi hẻo lánh, cây cối um tùm, điều này khiến đế vương dễ dàng cắt đuôi những ám vệ xấu xa kia, nhưng càng đi lại càng thấy đầu óc tối sầm, khó mà bước tiếp, cuối cùng gục dưới dòng xuối tinh khiết chảy dọc theo ngọn núi xanh thẩm.

_____

Cung Thượng Giác ý thức được có người đỡ mình dậy, đi thêm một đoạn xa, đến lúc hắn lần nữa cảm nhận được hơi ấm cùng mùi hương thảo dược nhè nhẹ bao quanh mình, hắn chậm rãi mở mắt.

Trước mắt hắn là một thiếu niên mặc bạch y, thân thể mềm mại, tóc búi sang một bên, vẻ mặt hiền từ khó tả.

Nhìn thấy hắn tỉnh lại, y lo lắng thăm hỏi.

"Ngươi có sao không? Người ngươi nóng quá, ngươi là công tử nhà ai? Sao lại ngất trong rừng như vậy"

Giọng người nọ êm ái, thanh âm như đang quyến rũ Cung Thượng Giác, y đặt hắn xuống giường, vừa để hắn nằm yên tay đã bị hắn kéo mạnh, y không khống chế được bản thân mà gã vào người hắn bị hắn ôm chặt đến nghẹn thở, Cung Thượng Giác tham lam hít lấy hít để hương thơm của cam thảo trên người y, khiến y vô cùng ngượng.

"Ngươi..- buông ta ra!"

Cung Thượng Giác mất hết ý thức đè y dưới người mình.

" NGƯƠI..LÀ MỘT TIÊN NHÂN? ĐẾN ĐỂ CỨU TA SAO? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro