Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

Giả vờ...nhưng Tôi yêu cậu
---------------------------
Chương 14
''Đến 1 ngày . . . cây bất chợt hỏi lá:
• Nếu cây chết!
• Thì lá có buồn không?
Lá âm thầm gật đầu rồi khẽ đáp:
• Cây chết rồi!
• Lá cũng chết theo cây. . .
Rồi 1 ngày lá lại hỏi cây!
• Nếu lá chết . . . cây có buồn cho lá?
Cây lặng im. . .
• Làm lòng lá . . .nhói đau.
Lá bật khóc
• Rồi . . . từ từ . . . rơi rụng.
Lá chết rồi.
• Cây . . . lại thay lá mới thôi!! ''

Phải !...Một cây thường có rất nhiều lá, nhưng một lá thì không thể có nhiều cây. Giống như tôi và cậu vậy.! Có rất nhiều người cần cậu, nhưng tôi thì chỉ có cậu......

Quân lay lay vai tôi:
-Suy nghĩ gì mà ghê vậy ! Kêu nãy giờ luôn mà không nghe !
Tôi bế con Mi Lu qua bên tôi:
-Thì có gì đâu ! Chỉ...những chuyện vu vơ thôi à !
Quân đưa tay chọc con Mi Lu:
-Thật không á ! Chớ nhìn Đăng là Quân biết không phải rồi á !
Tôi đưa Mi Lu cho Quân, rồi đứng lên:
-Ông chỉ giỏi đón mò thôi à !
Quân bị đơ:
-Đăng đi đâu á !
Tôi quay lại nhìn Quân:
- Đi lấy trái cây ra ăn, ngồi đợi Đăng chút !
Ngồi vừa ăn, vừa giở với Quân làm tôi quên cả thời gian, trời cũng sắp chiều rồi !
Quân dọn dẹp phụ tôi rồi về, tôi đi ra mở cổng cho Quân:
-Đăng, tối 7h chuẩn bị đi Quân qua trở đi chỗ này vui lắm.!
Tôi suy nghĩ một hồi rồi trả lời:
-Ok ! Vậy Quân qua đi, chớ ở nhà hoài cũng chán !
Tôi và Đăng nói chuyện xong thì Quân chạy về tôi thì đóng cửa trở vô nhà nấu ăn cho ba mẹ.

Tôi nhìn đồng hồ bây giờ cũng đã 6 giờ 30, tôi dọn dẹp nhanh chống rồi chạy lên phòng thay đồ. Hôm nay tôi sẽ chọn cho mình một cái áo trắng cùng với chiếc quần jean thật đơn giản, rồi tôi chạy xuống nhà, tôi chạy lại chỗ ba:
-Con đi chơi với bạn nha ba !
Ba tôi bỏ tờ báo xuống:
-Ờ ! Con đi chơi thì đi nhưng trở về sớm !
Xong rồi tôi hí ha hí hở chạy ra ngoài cái băng đá trước cửa đợi Quân, không bao lâu thì Quân cũng tới :
-Trời ơi, Hoàng tử nào đi lạc đây.!!
Tôi bị sượng mặt bởi cha Quân này không biết bao nhiêu lần rồi:
-Ờ ! Vậy đợi đi, tôi đi lên thay đồ lại há.!!
Quân nắm tay tôi lại rồi kéo tôi lên xe ngồi:
-Quân thích Đăng mặc nhưng bộ này hơn vì như thế trong Đăng thật quyến rũ....
Tôi nhéo Quân một cái:
-Aaaaaazzz....đau Quân.!!
Tôi cười hớn hở:
-Cho chừa cái tội chọc nha.!!
Rồi Quân nhìn tôi cười cười, rồi chạy xe đi. Không biết kì này Quân chỗ đi đâu nữa vì những con đường chạy qua lạ hoắc mà hầu như tôi ở đây nhưng chưa lần nào đi qua.

Quân chạy một hồi lâu rồi cũng tới. Nơi này không phải là câu lạc bộ múa wotagei sao.!!Khi bước vào tôi chẳng thể nào nói được vì không gian ở đây thật tối hoà cùng sắc màu xanh, đỏ vàng,..của các thành viên trong câu lạc bộ thật bắt mắt, nó không khiến cho tôi trở nên khó chịu mà trở nên thích thú lạ thường. Quân nắm tay tôi đi nếu không tôi chẳng biết đi đường nào, Quân dẫn tôi lại gặp một người thì ra là Sơn.
Sơn gặp Quân và tôi thì đi lại:
-Lâu rồi mới gặp nha Hoàng Tử Wotagei.!!
Sơn nhất mạnh từ chữ như một lời trách nhẹ nhàng vậy, Quân cười rồi trả lời:
-Tại bận một số công việc thôi.!!
Sơn ừ rồi nhìn qua tôi:
-Đăng cũng muốn tham gia câu lạc bộ wotagei của tụi này hả.?
Tôi nhìn Quân:
-Quân dẫn Đăng đi theo chơi thôi !
Sơn cười rồi nói:
-Vậy Đăng lại phía kia ngồi đi một hơi nữa bắt đầu múa rồi.!!
Tôi nhìn xung quanh, rồi trả lời:
-Ờ ! Sơn
Nói xong Sơn dẫn tôi lại băng đá gần đó rồi.

Mọi người bắt đầu mở nhạc, hình như là bài '' yume tourou- anime Kimi no Na  wa'' ,Quân đứng đầu vì lúc này Quân múa chính. Mọi người múa rất đẹp các cây đèn led liên tục chuyển màu qua từng đoạn nhạc rất đều nhau, đây chắc là điệu múa khóc thấy người liên tục qua đèn led nhưng phải đều nhau thuận mắt người xem, nhưng thật sự rất khích thích. Tôi xem từ đầu đến cuối luôn, đến hết bài rồi nhưng tôi còn tiết vì tôi còn muốn xem nữa.
Quân chạy lại:
-Thấy sao Đăng đẹp không.??
Hai mắt tôi còn nhìn qua phía đó mà trả lời Quân:
-Rất đẹp, rất thích luôn.!!
Quân vơ vơ tay trước mặt tôi, làm tôi tỉnh lại nắm tay Quân:
-Quân chỉ Đăng múa Wotagei đi.??
Quân véo mũi tôi:
-Ừ ! Nếu muốn thì Quân chỉ cho nhưng khó lắm á nha.!!
Mắt tôi sáng gỡ:
-Không sao, dù khó đến đâu Đăng cũng học.!!

Nói xong Quân kéo tôi đi ra múa. Bây giờ không gian chỉ còn tôi và Quân nên cũng đỡ ngại hại với cái sự hậu đậu của mình, Quân đưa tôi hai cây đèn led rồi bảo tôi múa theo:
-Trước tiên Đăng đưa hay chân ra hơn vai chút rồi khuỵ xuống, mới đầu chúng ta sẽ điệu kecha đoạn này để chúng ta múa đoạn chậm và gần đến cao trào. Động tác này chúng ta sẽ dơ hai tay lên sao đó đưa về trước ngực giống như mình trao tình yêu cho một người nào đó.
Quân đi lại nắm tay tôi và làm động tác làm tim tôi đập nhanh hơn, và bất đầu run lên. Tôi vội đẩy Quân ra, nhưng không ngờ lực tay mạnh quá nên tôi không giữ được thăng bằng mà té xuống, làm hại tôi chặt chân, tôi ôm chân mà khóc không ra nước mắt.
Quân đi lại ngồi xuống xoa chân cho tôi:
-Chẹo rồi ! Đăng chịu đau chút để Quân bẻ lại không là còn đau hơn nữa.!!
Tôi nhắm mắt rồi gật đầu. Quân nhìn tôi rồi bẻ một cái làm tôi la lên....và nước mắt lại chảy ra. Quân lại gần quẹt hai giọt nước mắt rồi ôm tôi vào lòng:
-Quân xin lỗi...xin lỗi cũng tại Quân mà Đăng như thế.!!
Lúc này có lẽ đỡ đau hơn lúc nãy rồi nên tôi cười khúc khích trong ngực của Quân rồi ôm cũng ôm Quân vào lòng:
-Đăng không sao, cũng cái tụi ham vui nên vậy thôi, Đăng không sao đâu đừng lo..!!
Quân buông tôi ra:
-Thật không.??
Tôi véo mũi Quân:
-Thật, nếu không tin thì một hơi cũng Quân đi về chịu không.??
Quân cười cười :
-Ờ ! Chuyện nhỏ.!!

Trời đã khuya, hôm nay trời cũng đầy sao, tôi và Quân nằm xuống nhìn lên trời và tôi suy nghĩ ''Có nên cho Quân một cơ hội không.?? Chờ đợi một người nhưng người đó đã giả vờ như không biết không hay và vô tình làm mình đau vậy thì cứ sao mình phải theo người đó hoài nhỉ, có lẽ đã đến lúc tôi nên buông tay và cho người khác cơ hội.!!''

Tôi hỏi Quân :
-Quân thấy trời hôm nay ngôi sao nào sáng nhất.??
Quân trả lời tôi:
-Nếu Đăng hỏi thế thì Quân trả lời sao đây?
Quân quay sang nhìn tôi, tôi cũng quay sang nhìn Quân rồi cười:
-Vậy nếu ngôi sao ấy chấp nhận yêu Quân thì sao.??
Quân cười cười rồi véo mũi tôi:
-Thì lúc ấy chẳng phải Quân sẽ là người mai mắn nhất sao.?
Tôi ôm Quân:
-Nếu vậy chúng ta yêu nhau đi, Đăng cũng mệt mỏi quá rồi không muốn chờ đợi nữa.!!
Quân cũng ôm tôi:
-Cám ơn Đăng..cám ơn Đăng vì đã cho Quân một cơ hội để yêu Đăng.!!
Nói xong hai chúng tôi ôm nhau và hôn đấm đuối

Không biết đối với mọi người màn đêm lạnh lẽo và cô đơn như nào.? Nhưng đối với tôi hiện giờ màn đêm là một sự hạnh phúc nhất tuy đơn giản chỉ là một màu đen nó không có ánh sáng nhưng lại là một sự bao phủ tâm hồn tôi khỏi sự chờn mong và đau đớn và nó sẽ ôm ấp tôi bởi sự ấm áp.....

Tình yêu là thế.....
Không cầu kì
Không phức tạp
Không xa hoa
Không đắt giá
Nhưng......
Mấy ai có được tình yêu
-> Vì những người giàu lòng yêu thương thì mới có được tình yêu.!
'' Phạm trù của yêu là thương, nên hãy yêu theo những cách đơn giản nhất...''

Hết chương 14--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: