Lời nói đầu
Tôi thường nghĩ đơn giản,mỗi người có một cách riêng để bộc lộ điều bên trong họ.Với tôi thì đó là viết.
Tôi thường viết khi buồn,lúc thì về chính nỗi buồn,lúc thì về niềm vui,lúc đơn giản về những điều tình cờ nghĩ đến.Nỗi buồn trong tôi nhẹ nhàng lắm, nó đẹp và đầy mộng mơ .Đôi lúc tôi cảm giác nếu không được viết ra , nỗi buồn của tôi sẽ chẳng còn đẹp nữa.
Những câu chuyện này thường được viết lúc tôi buồn. Tôi đi qua những nỗi buồn từ vụ vơ đến cả tuyệt vọng nhờ những con chữ. Tôi viết chúng trước hết cho chính minh và sau là cho các bạn,những người đã từng buồn, những người đã từng yêu nỗi buồn của chính mình.
Đối với tôi, viết giống như một cuộc tro chuyện với chính tâm hồn mình. Đọc những gì tôi viết ,là bạn đang bước vào thế giới tâm hồn vừa đơn giản lại vừa phức tạp của tôi.Và dẫu những gì tôi viết có chạm vào một chút tâm hồn bạn hay không,thì ít nhất cũng cảm ơn nếu bạn từng đọc chúng.
Một điều nữa , đó là đi qua những nỗi buồn giờ tôi thấy mình hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro