Chap4 : Chơi vơi? 😊
Cần lắm 1 cái ôm nhẹ , nhớ lắm nụ hôn êm , thương lắm kĩ niệm cũ, .... Nếu chúng ta không gặp nhau có lẻ e sẽ không như bây giờ, anh sẽ không ơ thờ như thế kia. Nếu bầu trời hôm ấy không mưa ngày hôm sau không nắng có lẻ chúng ta sẽ chẳng nói chuyện, nếu con đường không tồn tại có lẻ em sẽ ko nhớ đến anh , giá khi ấy e lạnh lùng thêm 1 tí thì chắc chúng ta sẽ không thành,... Có duyên đã khó, có nợ khó hơn :)) duyên là gặp nợ là thành.... Có lẻ duyên của chúng ta đã tàn 😊 ông trời cũng ngộ lắm 😌 cho chúng ta gặp nhau, quen biết nhau, yêu thương nhau, rồi lại cho ta trở về vị trí cũ :)) 1 vị trí xa lạ... Ko thể bắt chuyện càng không thể làm bạn :)) 1 giới hạn nó quá lớn,... Nước mắt có nhiều ra sao cũng sẽ cạn mà thôi , nên nếu cho tôi 1 điều ước... Tôi sẽ ước tôi và anh mãi bên nhau không xa rời ! Vì sao ư? Tôi chưa bao giờ hối hận vì đã yêu anh cả! Tôi cũng chưa bao giờ muốn chúng ta làm người lạ như bây giờ đâu... Điều tôi muốn là được bên anh, yêu anh, là 1 nửa của anh.... Nhưng... Có lẻ nó ko thành sự thật bởi người anh yêu cô ấy hơn em về mọi mặt ")) e đâu bằng :)) e xin thua 🙌 cô ấy cũng ít có sạch gớm :)) rõ em là người đến trước mà có thể cướp anh từ em :))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro