Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 6: CƠN SAY


  Sau giây phút tình cảm mặn nồng hơn mức quy định ấy, tôi và Tiểu Vy đâm ra ngượng ngùng khi nhìn nhau. Tôi ngồi chiếc ghế cạnh thằng Ngọc, cố không nhìn về Tiểu Vy bằng cách nhìn thằng Ngọc sàn tới sàn lui cái quyển danh sách bài hát mà muốn phát điên. Bên này Tiểu Vy đang lấy con dao nhỏ gọt trái cây cho mọi người, trông em ấy làm đầy nữ tính, tôi tự dưng thấy lòng lại xao động, đành phải quay đi.
Lát sau Tiểu Vy lại lên thể hiện một bài hát khác, bài hát " Mơ một hạnh phúc". Tiểu Vy cất tiếng hát ấm áp, nhẹ nhàng, em ấy như nhập tâm vào những lời ca.
"...Mơ một hạnh phúc
Ấm áp nơi con tim anh
Có quá lớn lao không anh
Hãy nói em nghe đi anh
Để em được sống mãi với tiếng yêu đầu
Chất ngất khi ta gặp nhau
Không được sao anh?..."
Tôi có thể nhận thấy nét mặt Tiểu Vy lộ rõ vẻ buồn, những lời ca cũng buồn. Tôi đoán hình như nơi mắt Tiểu Vy như đang long lanh. Nhưng Tiểu Vy không khóc, có lẽ em ấy đã không còn bé nữa rồi. Nhưng vì sao Tiểu Vy nhập tâm đến thế? Câu hỏi ấy lay động tôi. Tiểu Vy về lại chỗ ngồi nhường mic cho mấy thằng bạn đang xông xáo chạy lên.
Mấy thằng bạn ôm nhau rống lên đến điếc lỗ tai bài "tôi là ai em là ai", vừa hát vừa nhảy, mấy đứa con gái thì ôm bụng cười. Tiểu Vy đưa dĩa trái cây về phía tôi và thằng Ngọc.
- Mấy anh ăn đi – Tiểu Vy mỉm cười
- He he...cảm ơn người đẹp nha! – thằng Ngọc chòm người qua tôi lấy ngay miếng to nhất. "Cái thằng mất hết hình tượng bảo sao vẫn F.A." – tôi nghĩ thầm.
- Cảm ơn em nha! – tôi khẽ cười, nhìn thấy Tiểu Vy vén tóc mai rồi đôi tay nhỏ xinh xắn đan vào nhau.
- Hi...! – Tiểu Vy cười.

Nốc được khoảng 4 lon tiger thì tôi quyết định chuồn ra ngoài cùng thằng Nhân. Đứng trong phòng vệ sinh, nó nhìn qua tôi. tôi nhìn qua nó, trong người lúc này đã lâng lâng.
- Ê, nhìn gì vậy mày? – nó hỏi
- Ợ...không có gì
Quay về phía bồn rửa mặt, tôi ụp mặt vào làn nước, nhìn mình trong gương, vỗ vỗ 2 má cho tỉnh táo. Thằng Nhân lúc này đang đứng bên cạnh, tôi quay qua hỏi nó chuyện Tiểu Vy.
- Nhân!
- Gì mày?
- Tao thấy Tiểu Vy buồn buồn sao ấy!
- Uh....! – nó thở dài.
- Có chuyện gì à?
- Mày thiệt không biết à? – nó hơi ngơ ngác nhìn tôi.
- Kể nghe coi
- Tiểu Vy chia tay với thằng Tuấn rồi.
- Lâu chưa?
- Cũng 4 tháng rồi.
- Sao mà chia tay?
- Mẹ...cái thằng sở khanh ấy, nhắc đến nó là tao ứa gan. – thằng Nhân nghiến răng, đấm tay vào tường.
- ...............!
- Nó quen một con nhỏ hot girl cấp 3 nào đó hơn một năm trước, nó lừa Tiểu Vy suốt một năm, đến khi nó làm con nhỏ kia có thai, thì gia đình con nhỏ bắt nó cưới. Nó lặng lẽ bỏ Tiểu Vy mà cưới vợ, vậy mà em tao vẫn đợi điện thoại nó suốt một tháng ròng, đến khi biết chuyện Tiểu Vy nó khóc ngất luôn, nó khóc suốt một tháng trời. Tết vừa rồi Tiểu Vy cố ý về Huế là để tránh mặt bạn bè đấy. Nhìn nó lúc ấy trông tội lắm. – nói rồi thằng Nhân thở dài.

Tôi nổi máu xung thiên khi nghe hết câu chuyện, đập tay vào cửa nghe cái "rầm", cánh cửa rung lên. Tôi gằng giọng hỏi thằng Nhân.
- Giờ thằng đó đang ở đâu?
- Tao biết mày nghĩ gì, tao với thằng Ngọc tính đập nó rồi nhưng chẳng có cơ hội đâu. Thằng đó cưới xong thì 2 bên gia đình cho nó và con nhỏ kia đi du học luôn, rồi nghe nói con nhỏ sinh đẻ bên Mỹ luôn cho khỏi mang tiếng.

Nỗi bực tức không được giải tỏa tôi giật mạnh cái cửa, để lại thằng Nhận phía sau nhìn theo mà không nói gì. Dừng lại trước cửa phòng karaoke. Định bước vào nhưng với bộ dạng này thì không ổn...lúc này tôi như muốn đánh nhau ngay tức thì. Thằng Nhân ở sau lưng, nó vẫy tay kêu tôi theo nó. Hai thằng ra đứng bên cửa sổ nhìn ra đường. Tiếng gió khẽ vút nhẹ vào trong, nó châm điếu thuốc rồi đưa tôi một điếu. Mặt dù bỏ thuốc lâu rồi nhưng tôi vẫn nhận lấy, châm lửa từ cái zippo của nó. Hai thằng cứ thế hút hết nửa điếu thuốc mà không nói gì. Tôi ném nửa điếu còn lại ra ngoài cửa sổ, phả một hơi thuốc rồi hỏi nó.
- Tiểu Vy còn nhớ thằng đó à?
- Không, tao nghĩ nó chỉ buồn thôi. Chứ loại người như thằng đó thì không đáng để nhớ.
- Uhm...!
- ....................!
- ............................!
Tôi chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa, đầu óc bị cơn giận khi nãy làm cho lú lẫn, tôi chỉ nghĩ về Tiểu Vy, chợt thấy lòng thắt lại, đau nhói. Và thằng sở khanh kia lại hiện lên trong đầu, dùng tâm trí mình tôi cố xóa đi hình ảnh nó và Tiểu Vy bên nhau khỏi kí ức.
- Vào thôi. – tôi kêu thằng Nhân.

Khi tôi và thằng Nhân đi vào không khí trong phòng đã bớt huyên náo. Lát sau thì tiệc tàn. Chúng tôi tính tiền rồi bọn con gái về trước, bọn con trai thì đi tăng ba. Lúc về Tiểu Vy nhìn tôi mỉm cười một cái, nhưng hình như thấy bộ dạng lạnh lùng của tôi mà em ấy hơi buồn. Tôi nhìn Tiểu Vy mà chẳng biết phải nói gì.

Bọn con trai tìm một quán lẩu rồi nhậu đến 1h sáng. Tối đó cả bọn say bí tỉ, tôi say đến mức, khi đặt mình xuống chiếc nệm phòng trọ của thằng Nhân thì ngủ ngay tức thì, để nguyên bộ đồ sốc xếch. Cả thảy 6 thằng nằm la liệt trong căn phòng của thằng Nhân.

Thằng Nhân thuê nguyên tầng 3 của một cái nhà phố cho bạn bè vào ở chung. Nhà nó rộng, phía trước hướng ra ngoài đường có ban công đủ cho người ta phơi đồ. Lúc 5h sáng, thấy trong người khó chịu quá, hình như mắc ói, mồ hôi túa như tắm, tôi lòm còm mò dậy mắt nhắm mắt mở tìm công tắc đèn rồi vào phòng vệ sinh, tôi nôn đến mấy lần, sau đó thì ngồi thừ ra tựa vào cánh cửa phòng vệ sinh. Phải một lúc sau thấy tỉnh táo hơn thì mới bò dậy rửa mặt, lúc này ngoài đường đã bắt đầu sáng dần, có vài tiếng xe máy rồ ga. Tôi lững thững đi về phía ban công, mở cửa ra ngoài, con gió buổi sớm mai nhẹ nhàng làm tôi tỉnh ngủ, rất dễ chịu. Ngồi xuống chiếc ghế gỗ để phía trước, hình như là đứng lến để phơi đồ, tôi hít một hơi thật sâu, nhìn ra xa, những ánh đèn lấp ló của thành phố đang thưa dần, không khí yên tĩnh. Tôi như rơi vào vô không với những suy nghĩ mơ màng.

Tiểu Vy lúc này chắc đang ngủ say.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #voz