CANH CÁNH
[FIC|北方有嘉任]
\\
CANH CÁNH
Authur: Fin
Đã có sự cho phép của tác giả.
Couple: Trương Gia Nguyên × Nhậm Dận Bồng (Phương Bắc Có Gia Nhậm)
Có OOC, viết dưới góc nhìn phía Nhậm Dận Bồng.
Vui lòng không liên tưởng đến người thật.
Lần đầu dịch fic hơi ngu ngok xíu, nếu chỗ nếu cấn quá mọi người cứ góp ý nhé.
\\
1.
Có một cái kim trong tim Nhậm Dận Bồng. Anh đã rất nỗ lực để kéo nó ra, lại dường như lần nào cũng nhận lấy sự thua cuộc đầy đau đớn. Mỗi một lần anh muốn cố gắng để loại bỏ chiếc kim này, nó đều lún sâu hơn.
Nó luôn cắm sâu vào nơi mềm mại nhất trong trái tim anh, theo cử động của anh mà nhỏ từng giọt máu.
Cây kim này, tên gọi là Trương Gia Nguyên.
2.
Khi biết mình sẽ tham gia Sáng Tạo Doanh, phản ứng đầu tiên của Nhậm Dận Bồng là từ chối. Anh là người chơi cello cho một ban nhạc, để anh đi hát nhảy như các thần tượng, thật sự là không đúng với chức nghiệp của mình.
Tuy nhiên không có phương án nào khác để thay thế, công việc do công ty sắp xếp không thể từ chối.
"Không sao đâu Bồng Bồng, cậu cứ coi là đi chơi đi, nói không chừng còn có thể xuất đạo đó." Phó Tư Siêu vỗ vỗ vai Nhậm Dận Bồng an ủi.
Trương Gia Nguyên không nói lời nào, nhưng ánh mắt cậu lại dõi theo chuyển động của Phó Tư Siêu, vỗ vai bên kia của Nhậm Dận Bồng.
Nhậm Dận Bồng thở dài, cố gắng nở một nụ cười với họ.
Cả ba người họ sẽ tham gia vào Sáng Tạo Doanh lần này với tư cách nghệ sĩ của WAJIJIWA, cũng chính là nói, một trong số họ chắc chắn sẽ được xuất đạo.
Chắc chắn rồi, Long Đan Ny đã tìm Nhậm Dận Bồng và đưa cho anh ấy kịch bản của màn ra mắt này. Yêu cầu duy nhất là giữ khoảng cách với Trương Gia Nguyên và Phó Tư Siêu trong chương trình và tiếp xúc nhiều với những người có vị trí xếp hạng cao.
Người đàn ông ngoan ngoãn lần đầu tiên nói lời từ chối, nói rằng anh không thể tiếp nhận một kịch bản như vậy.
Nhậm Dận Bồng sợ mọi người nói rằng mình ham mê lấn chiếm ống kính của người khác.
Long Đan Ny nhìn anh thật lâu và nói một câu, được thôi.
Cuối cùng, Nhậm Dận Bồng được thông báo vị trí xuất đạo đã đổi thành Trương Gia Nguyên.
3.
Sân khấu đầu tiên rất khó coi, Nhậm Dận Bồng biết điều đó, nhưng đây cũng là thành quả của quá trình làm việc chăm chỉ của họ, vì thế anh vẫn đứng thẳng lưng và tự giới thiệu với một nụ cười.
"Xin chào mọi người, tôi là Nhậm Dận Bồng của Đội Thiếu niên Ngân Hà, một người chơi cello hiện tại đang nỗ lực trở thành người đảm nhậm vũ đạo."
"Xin chào mọi người, tôi là Trương Gia Nguyên, của Đội Thiếu niên Ngân Hà, là một người chơi guitar fingerstyle, bây giờ muốn cố gắng trở thành một vocal giọng trầm."
Chưa đợi Phó Tư Siêu tự mình giới thiệu, Nhậm Dận Bồng đã nghe thấy từ phía khán đài truyền đến một giọng nói cảm thán: "Công ty của họ là WAJIJIWA, một công ty lớn,"
Khoé miệng nhấc lên lại từ từ hạ xuống, Nhậm Dận Bồng vô thức đưa ánh mắt về phía Trương Gia Nguyên. Cậu ấy vẫn đang mỉm cười, không rõ đã nghe thấy hay chưa.
Trong lòng Nhậm Dận Bồng đột nhiên nổi lên cảm giác chua xót.
4.
Khi chọn ký túc xá, Nhậm Dận Bồng đã không ở cùng Trương Gia Nguyên. Anh đi đến phòng 605 và trở thành bạn cùng phòng với Lâm Mặc, một người cũng đến từ Trùng Khánh.
Đợi sau khi thu dọn đồ đạc xong xuôi, họ liền bắt đầu đi đến các căn phòng khác nhau. Nhậm Dận Bồng bước đến phòng 1201, sau đó mới phát hiện thì ra Trương Gia Nguyên và Phó Tư Diêu đều ở đây. Phó Tư Siêu nhìn thấy anh tiến đến, liền giả vờ phàn nàn với vẻ mặt không hài lòng: "Bồng Bồng, cậu không ở cùng một chỗ với bọn tôi, vừa rồi Gia Nguyên còn tìm cậu mất nửa ngày trời đó."
Nghe thấy thế, Nhậm Dận Bồng vô thức nhìn Trương Gia Nguyên. Cậu ấy còn đang dọn dẹp đồ đạc, nhìn không có dấu hiệu giống như "đã tìm cậu rất lâu" mà Phó Tư Siêu nói đến. Nhậm Dận Bồng không rõ vì sao chợt trở nên bối rối, nhẹ nhàng nói: "Chúng ta có thể thường xuyên chơi ở ký túc xá....."
Anh nói nhỏ như vậy, cũng không biết Trương Gia Nguyên có nghe được hay không.
Phó Tư Siêu thấy nó rất có lý, liền lập tức không còn còn tức giận nữa.
Khi Nhậm Dận Bồng vừa bước khỏi phòng 1201, anh đã quay đầu nhìn lại một cái. Trương Gia Nguyên đang cùng Châu Kha Vũ trò chuyện, trên môi mang theo nụ cười.
Nghĩ đến mệnh lệnh của công ty, anh thở dài rồi nhanh chóng rời đi. Nhưng Nhậm Dận Bồng không nhìn thấy, Trương Gia Nguyên đang quay mặt về hướng cửa, ánh mắt dõi theo bước chân anh.
5.
Nhậm Dận Bồng đã có được vị trí vua like trên sân khấu đầu tiên. Anh hoảng hốt ngay khi biết được kết quả, vì anh biết mình không đáng có được nó. Nếu không phải vì anh đã có một bộ phận người hâm mộ từ trước đó, dù người dành được vị trí này không phải Rikimaru hay Lưu Vũ, cũng không nên là Nhậm Dận Bồng.
Cho dù anh đã rất nỗ lực rất nỗ lực.
Nhưng kết quả không thể thay đổi, Nhậm Dận Bồng gần như có thể mường tượng ra những lời mắng nhiếc về anh trên mạng sau khi chương trình được phát sóng, họ sẽ nói rằng anh không xứng đáng với vị trí vua like này, nói anh thế nọ thế kia.
Anh không muốn trải nghiệm nó một lần nữa.
Hốt hoảng lui vào phía sau sân khấu, người đầu tiên lao đến ôm anh là Trương Gia Nguyên. Chàng trai mười tám tuổi có bờ vai rộng và lồng ngực ấm áp, nói với anh những lời khích lệ: "Bồng Bồng, anh đã làm rất tốt."
"Nhưng mà anh...." Nhậm Dận Bồng muốn nói rằng thực lực của anh vẫn chưa đủ, nhưng Trương Gia Nguyên không để cho anh có được cơ hội này.
"Đây là thành quả đạt được do sự nỗ lực của anh, không cần quan tâm tới những điều khác nữa."
"Anh chính là người tuyệt vời nhất, anh xứng đáng."
Đó là cảm giác như thế nào nhỉ? Nhậm Dận Bồng cảm thấy bản thân như một con thuyền lênh đênh trên biển, cuối cùng cũng an toàn cập bến.
"Cảm ơn, Gia Nguyên."
6.
Vào ngày xếp lớp sau khi khảo hạch bài hát chủ đề, Nhậm Dận Bồng bước xuống lớp B và thấy Trương Gia Nguyên cùng với Phó Tư Siêu đang vẫy tay gọi anh. Anh đi tới, ngồi xuống đất và được Trương Gia Nguyên ôm lấy bả vai.
"Em nhớ anh muốn chít!" Trương Gia Nguyên cười nói.
"Anh cũng nhớ em...." Nhậm Dận Bồng ngại ngùng cười cười, tiếng nói rất nhỏ nhanh chóng chìm trong âm thanh hỗn loạn của mọi người xung quanh, chẳng rõ Trương Gia Nguyên có nghe được hay không. Chỉ là ngồi với nhau một lần, cũng sẽ không tính là vi phạm quy định của công ty đâu nhỉ.
Nhậm Dận Bồng nhìn về phía máy quay ở đối diện mình, lần đầu nảy ra ý nghĩ nổi loạn.
Vào lần cải biên lại ca khúc chủ đề, Nhậm Dận Bồng đã không chọn ở cùng với Trương Gia Nguyên. Anh đến bên cạnh Tưởng Đôn Hào, cả hai sau khi trò chuyện liền quyết định thành lập một đội. Nhậm Dận Bồng quay đầu, vô tình nhìn thấy Trương Gia Nguyên ở đằng xa.
Trương Gia Nguyên vốn dĩ muốn đi tới, lại sững sờ nhìn thấy TưởngĐôn Hào bên cạnh Nhậm Dận Bồng. Chẳng qua rất nhanh sau đó cậu ấy đã phản ứng lại, mỉm cười với Nhậm Dận Bồng rồi trở về tìm Phó Tư Siêu.
"Em vốn là muốn đi tìm Bồng Bồng đó, nhưng anh ấy dường như đã cùng người khác làm một nhóm rồi."
Nhậm Dận Bồng không nói ra được cảm xúc của bản thân, tội lỗi, hổ thẹn với lòng mình nhưng lại xen lẫn chút vui mừng.
7.
Nhậm Dận Bồng và Trương Gia Nguyên rất ít tương tác trước ống kính. Một mặt là vì yêu cầu của công ty, mặt khác cũng là kết quả do sự cố ý của Nhậm Dận Bồng.
Trương Gia Nguyên dường như không để ý đến sự xa cách của anh, mỗi lần gặp nhau còn cao hứng, nói một câu em thật nhớ anh.
Những cũng chỉ có vậy mà thôi.
Sau khi chuyển đến 801 để sống với Tỉnh Lung và Cam Vọng Tinh, anh biết rằng Tỉnh Lung có một chiếc điện thoại di động. Không cưỡng lại được sự cám dỗ, Nhậm Dận Bồng đã tìm Tỉnh Lung mượn điện thoại, lén lút sử dụng trong nhà vệ sinh. Anh gõ tìm kiếm "Sáng Tạo Doanh 2021" và thấy được rất nhiều bình luận.
Anh thấy được học viên thoát vòng nhất là Lelush, người có nhân khí cao nhất là Lưu Vũ, học viên đang trên bờ vực bị loại là...
Nhậm Dận Bồng còn nhìn thấy bảng CP hot nhất của Sáng Tạo Doanh, đứng vị trí thứ nhất có tên gọi là Nguyên Châu Luật. Anh chợt sửng sốt, sau đó thử tìm kiếm, phát hiện thì ra đó là CP của Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ. Hai người trong bức ảnh đứng kế bên nhau, thân hình tương đương, rất xứng đôi vừa lứa lại thu hút ánh nhìn.
Rất tốt, cậu ấy đã có thêm bạn tốt rồi.
Nhậm Dận Bồng thầm nhủ như vậy.
Khi trở lại bước qua một căn phòng, Nhậm Dận Bồng nghe thấy tiếng Trương Gia Nguyên đang trả lời câu hỏi.
"Muốn cùng ai thành đoàn nhất?"
Anh dừng lại bước chân, nín thở vài dây lại tưởng chừng như kéo dài đến vĩnh hằng.
"Lâm Mặc vậy."
Cây kim trong tim Nhậm Dận Bồng đột nhiên đâm sâu hơn một chút, khiến anh cảm cảm nhận được cảm xúc đau đớn đến lạ, lại chẳng biết nguyên nhân vì đâu.
8.
Khi quay Nhật Ký Đại Đảo, Nhậm Dận Bồng đã chơi guitar cho Santa nghe.
"Đây là.... guitar của Gia Nguyên." Nhậm Dận Bồng mỉm cười, không rõ vì sao lại nhớ đến câu nói trước kia của Trương Gia Nguyên.
"Chiếc guitar này chính là sinh mệnh của em, không có nó, em cũng không còn là Trương Gia Nguyên nữa."
Nhưng khi Nhậm Dận Bồng tìm Trương Gia Nguyên để mượn đàn, Trương Gia Nguyên không nói hai lời liền để anh mang đi rồi.
Nghĩ đến điều này, nụ cười trên môi Nhậm Dận Bồng lại tươi tắn hơn một chút.
9.
Ngày chung kết cuối cùng cũng đã đến.
Nhậm Dận Bồng nghe thấy người thành đoàn ở vị trí số 8 chính là Trương Gia Nguyên.
Nhậm Dận Bồng lắng nghe phát biểu thành đoàn của Trương Gia Nguyên.
Nhậm Dận Bồng nhìn Trương Gia Nguyên cùng những người khác ôm nhau, sau đó từng bước từng bước tiến về vị trí thành đoàn.
Thật là chói mắt. Toàn bộ ánh sáng trên sân khấu đều chiếu vào Trương Gia Nguyên, Nhậm Dận Bồng nghĩ vậy.
Anh không biết mình có nên gửi lời chúc phúc đến cậu ấy hay không, một lời nói mỏng manh đến vậy.
Và thế là anh bước xuống một bước, nhưng lại không làm bất cứ một điều gì khác.
Những học viên thành đoàn từng người từng người rời đi, Nhậm Dận Bồng cách cả biển người, nhìn thấy Trương Gia Nguyên ôm lấy Lâm Mặc. Anh nở nụ cười, thật lòng chúc mừng mong ước của Trương Gia Nguyên đã thành hiện thực.
10.
"Đối với lần này tới Sáng Tạo Doanh, cậu còn gì tiếc nuối không?"
Người quay phim hỏi các học viên.
Làm sao có thể không tiếc nuối. Họ chưa từng một lần chung sân khấu, chưa từng một lần cùng nhau ghi hình. Trước đây trả lời phỏng vấn đều là ba từ "Nhậm Dận Bồng" giờ đây hễ mở miệng lại là "Lâm Mặc", làm sao có thể không hối tiếc.
Nhưng Nhậm Dận Bồng lại mỉm cười, lắc đầu chậm rãi nhưng kiên định mà nói: "Không có."
11.
Nhậm Dận Bồng không rõ vì sao lại nhớ về năm 2020, mùa hè tại Vô Tích ấy.
Anh và Trương Gia Nguyên chạy trên bãi cát, rõ ràng cả hai đều đưa tay ra, nhưng lại chẳng thể nắm lấy nhau.
Nhậm Dận Bồng cảm thấy, bản thân nên từ bỏ rồi.
Bên cạnh cậu ấy đã có một người Trùng Khánh mới rồi, có phải không?
Nhưng Nhậm Dận Bồng đã không còn tìm được một Trương Gia Nguyên thứ hai nữa rồi.
Sáng Tạo Doanh là một trận chiến, mà Nhậm Dận Bồng anh, đã đứng sai đội từ khi bắt đầu rồi.
\\
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro