Phần Không Tên 91
Thiên Anh vừa vào phòng cô dâu, Yến Vy xinh đẹp rạng ngời, cùng Thanh Phượng cũng đã có mặt, họ nhìn nhau gật đầu, Thiên Anh ôm hai người bạn của mình.
- Xin lỗi nhé, hai người phải bận tâm rồi.
- Xí..biết rồi..cố lên..tui ủng hộ bà- Thanh Phượng cười rồi nhìn Yến Vy, Thiên Anh ra khỏi phòng chờ, tim cô đập thình thịch, bà Liên cũng đã tới, nhanh chóng gửi một tin nhắn tới máy Băng Băng, sau đó, cô đi ra đứng cùng Ân Ân,ông Tiến biểu hiện rất hài lòng khi cô nghe lời ông.
Ở một góc khác, Băng Băng nhận được tin nhắn, tim cũng đập nhanh hơn, rồi nhìn xung quanh, thừa lúc Trường Khánh ko chú ý tới mình, chạy vào phòng chờ, Liên Vy đã có mặt từ lúc nào, Băng Băng hỏi dồn
- Chuyện này là sao?
- Em cũng mới biết thôi, chị đừng hỏi em gì nữa,30 phút nữa, có mặt ở đây, ok?
- Chị Băng Băng à, chị nhớ nha, đúng 30 phút nữa, ko hơn được đâu.- Yến Vy và Lưu Hà nói, Băng Băng gật đầu rồi đi ra ngoài, Lưu Hà nhìn theo nói
- Lúc trước là em kết cái tính này của Thiên Anh nhất nà Vy.
- Èo...anh còn hơn như vậy được...nhưng mà..nó cũng chơi liều thật..haha.- Liên Vy nói xong cùng Lưu Hà ra ngoài, vì đã đến giờ cử hành hôn lễ.
Phụ dâu phụ rể đã được thay bằng Diễm Thy và Diễm Lệ, bà Liên và ông Tiến ngồi cùng một dãy, Trường Khánh, Băng Băng, Thiên Anh, Ân Ân, Lưu Hà, Liên Vy ngồi cùng một dãy, Thiên Anh lo lắng nhìn chiếc đồng hồ trên tay. Giờ đã điểm, Thanh Phượng đứng trên lễ đường chờ cô dâu, Yến Vy được ba cô dắt tay đi vô, ánh mắt ngập tràn hạnh phúc, bất chợt Thanh Phượng nhớ lại kí ức tuổi thơ năm xưa, cô nhoẻn miệng cười, Liên Vy trong lúc mọi người đang tập trung chú ý tới hai nhân vật chính, đã lén ra ngoài trước, sau đó Lưu Hà cũng đi ra, Thiên Anh lại nhìn đồng hồ, bây giờ hai nhân vật chính của ngày hôm nay đã trao nhẫn cưới cho nhau, một nụ hôn được đặt lên môi Thanh Phượng, tiếng reo hò vỗ tay nồng nhiệt, mặc dù máy lạnh bật hết công suất, nhưng Thiên Anh và Băng Băng đổ mồ hôi, còn 10 phút nữa, Băng Băng lặng lẽ đứng dậy
- Em đi đâu đó?
Băng Băng giật nảy người, có chút hoảng hốt, Thiên Anh cũng tránh nhìn qua để tạo sự nghi ngờ, vì Ân Ân cũng đang ngó qua.
- À..em đi vệ sinh một chút..- Băng Băng cười nói, Trường Khánh nói tiếp
- Cần anh đi chung ko?
Thiên Anh tiếp tục nhìn đồng hồ 5 phút nữa thôi, Băng Băng giả bộ cười nói
- Em tự đi được rồi...anh ngồi đây chờ em nha.
- Ok...có gì không ổn thì gọi anh.
Băng Băng thở phào rồi nhanh chóng ra ngoài, Yến Vy nhìn xuống hàng ghế, rồi nhìn Thiên Anh, Thiên Anh đá mắt, cô nói bằng giọng bụng với Thanh Phượng
- Anh này...kéo dài thêm chút nữa đi..
- O..k- Thanh Phượng đáp lại, nhanh chóng giựt micro, coi như phát biểu đôi lời với gia đình hai bên, cám ơn từ ông cố cố cố nội đến đứa chưa sinh ra đời, làm Yến Vy đã lo mà còn phải phì cười.
Thiên Anh hình như đã ko chịu nổi nữa,ánh mắt lo lắng hiện ra thấy rõ, Ân Ân nói nhỏ
- Anh ko sao chứ?...em thấy anh ko được khỏe?
-À..ko..ko sao..hì..Ân Ân này...anh xin lỗi...
- Vì gì cơ?- Ân Ân ngạc nhiên
- Vì tất cả- Thiên Anh hạ giọng nói, Ân Ân mỉm cười, cô quay xuống nhìn bà Liên hạnh phúc, bà Liên gật đầu, rồi quay qua ông Tiến, ông Tiến rất cao hứng, nháy mắt với bà.Đúng lúc đó, Lưu Hà quay lại, ngồi xuống rồi nhìn qua Thiên Anh, Thiên Anh gật đầu, nhìn lên trên, Thanh Phượng tươi cười sau đó kéo sát eo Yến Vy lại, bắt đầu thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro