Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần Không Tên 86


Thiên Anh vừa định thần lại tất cả các sự việc xảy ra, thì có cảm giác ai đó đã ôm chầm lấy cô, màn cửa cũng đủ sáng, Thiên Anh nhận ra Băng Băng,"nếu là giấc mơ..xin cho tôi..được ở mãi trong giấc mơ này..".
- Em xin lỗi....nhóc à..em xin lỗi....
Thiên Anh thấy nhẹ nhõm hẳn,người ta nói," sau cơn mưa sẽ thấy được cầu vồng...", ko phải là cảm giác ghét bỏ,mà vì yêu thương nhiều nên mới hận, giờ cô chỉ cảm thấy, so với tất cả mọi thứ, chỉ cần cô vẫn biết Băng Băng vẫn hiện diện, là đủ rồi,cô nhẹ giọng nói
- Em xin lỗi..vì chuyện gì cơ?
- Vì đã nói dối...em..năm xưa...đi với Trường Khánh..ko phải vì nhóc ko bằng người ta..mà là vì em đã hứa với ba..nếu 5 năm sau..khi em về..nhóc vẫn như xưa..thì ba sẽ chấp nhận chuyện chúng mình....em...xin lỗi...
Thiên Anh hai mắt cũng đỏ hoe, ba..ư..hèn gì...., Thiên Anh cúi đầu xuống nói
- Sao..hôm qua..em ko nói gì cho nhóc..???
- Em..sợ..Trường Khánh...
Thiên Anh thở phào, hai tay ôm chặt Băng Băng nói nhỏ
- Anh xin lỗi...tại anh...ko hiểu em..ko biết em phải gánh chịu những việc này...chuyện còn lại..để anh lo..được ko?
- Chẳng lẽ..có chuyện gì rồi sao..?- Băng Băng lo lắng hỏi
- Ko...ko có gì đâu...- Thiên Anh kéo Băng Băng lại chiếc giường, ôm cô vào lòng,Băng Băng mỉm cười nói
-Nhóc cao quá...
- Hì...ừ..cũng ko biết sao lại cao lên nhiều như vậy..- Thiên Anh gần như đã chìm vào giấc ngủ, chỉ là..ở bên Băng Băng, cô thấy bình yên quá.
- Nhóc..ngủ hả...
- Ừ....
- Ân Ân...-Băng Băng ấp úng
- Anh yêu em...- Thiên Anh nói xong rồi ngủ say, Băng Băng phì cười, vuốt tóc Thiên Anh, cô nghĩ Thiên Anh sẽ hận cô, thậm chí ko tha thứ, nhưng ngược lại, cô cảm thấy rất hạnh phúc.
- Em yêu anh.
Có thể Băng Băng ko thấy,nhưng Thiên Anh đã khẽ nhếc môi lên mỉm cười,một nụ cười đầy hạnh phúc.
Một lúc rất lâu sau...
- HẠ....THIÊN..ANHHHHHHHHHHHHHH
Liên Vy và Thanh Phượng đang dùng 9x9=81 tuyệt chiêu đánh thức, còn Băng Băng đã mở mắt từ lúc nào, nhìn Thiên Anh đang bị tra tấn, Liên Vy thở dài mệt mỏi nhìn Thanh Phượng, rồi hai người cùng nhìn Băng Băng với ánh mắt cầu xin, Băng Băng cũng ko nỡ gọi Thiên Anh dậy, thấy Thiên Anh ngủ say như vầy, chắc là công việc bị áp lực nhiều lắm,nhưng nhìn hai người kia còn đang muốn chết hơn,nên cô nhẹ nhàng, ko ngại ngùng, đặt nhẹ lên môi Thiên Anh một nụ hôn, rồi nhỏ giọng
- Nhóc..anh dậy đi....
Liên Vy và Thanh Phượng nhìn nhau, mình nói to vậy mà nó ko dậy, cái này mà nó dậy, chắc tức chết.Qủa nhiên, trời không phụ lòng người,Thiên Anh mở mắt ra,nhưng vẫn còn ngái ngủ, thì lập tức bị cách ly ra khỏi ai kia rồi bị uýnh cho tơi tả.
- Á...CÁI GÌ VẬY....ĐAU EM....Á..
- Trời ơi..bà có biết..mai đám cưới tui ko hả...chắc tui điên với bà quá...
- OK..còn chị..sao đánh em????
- Chị đánh ké..há há..-Liên Vy tươi cười nhìn Thiên Anh, Thiên Anh "bùng nổ",nhưng cũng may mọi việc đã được Băng Băng ngăn lại kịp, rồi cả 4 người nhìn nhau, hiểu chuyện rồi ha.
- Em đi thay đồ đi, hôi quá Anh ơi.- Liên Vy nhìn bộ đồ nhăn nhúm của Thiên Anh nói
- Hi..em cũng tính đi thay đây, bộ này mặc hai ngày rồi.
- Ha..vui ha..zậy có người ôm mà ko thấy hôi ha...- Liên Vy chọc, Thanh Phượng nháy mắt
- Chị ơi...sức mạnh..tình...i..
BANG....Á..........Á..........
- Dẹp mọi chuyện ở đây, tui đi thay đồ rồi sẽ tính tiếp, mọi người đợi tí nha- Thiên Anh nói xong đi qua phòng cũ của cô, quả nhiên bà Linh vẫn giữ vài bộ cho cô, sau đó, cô nhanh chóng thay ra rồi trở lại phòng Băng Băng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro