Phần Không Tên 76
Bà Tám nhìn thấy Thiên Anh chạy tới, trên khuôn mặt liền nở nụ cười hiền,Thiên Anh chạy lại, vệ sỹ ẩn ở xung quanh cũng xuất hiện, thay nhau dành xách đồ đạc cho bà Tám, mọi người lúc này hít một hơi, người này, ko những ưu tú còn rất giàu có nha, vệ sỹ nhiều như vậy, điều này làm các nhân viên nữ càng la hét,Thiên Anh thở dài, bảo vệ sỹ rút đi, ông Tiến thuê nhiều vệ sỹ như vậy, chắc cũng vì lo lắng cho cô hay là..., cô cũng ko dám nghĩ tới, vì nhờ ông, cô mới có được ngày hôm nay.
- Anh..mình đi xe gì đây con?
Lời nói của bà Tám làm Thiên Anh bớt suy nghĩ miên man hơn, cô cười nói
- Đi xe của con, ko sao đâu ạ, rất mát mẻ, như ngồi thuyền dưới quê thôi ạ!
- Ờ...con hẹn bác sỹ chưa?- bà Tám vừa nhìn Thiên Anh vừa nói
- Hì..dạ, rồi..à, bà về nhà riêng của con nha, tối nay con có ít chuyện, bà ở nhà một mình được ko ạ?- Thiên Anh thấy hơi có lỗi, bà Tám cười nói
- Ừ..bà hay ngủ sớm mà, miễn là con đừng có mở cái gì lạnh ngắt nữa, quạt máy là tốt nhất con ạ.
- Hihi..dạ, mình đi ngoại- Thiên Anh mở cửa xe, đưa đồ bỏ phía sau xe, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía này, bà Tám thì thầm
- Họ nhìn mình ghê vậy con, bộ nhìn bà kì lắm hả?
- Hihi..ko phải đâu ngoại, họ thích cái xe ý mà,mình đi nha- Thiên Anh rướn người qua, gắn dây an toàn cho bà Tám, rồi phủ mui lên, vì cô sợ bà Tám ko thích gió lớn khi bỏ mui.
2 tiếng sau.....
- Ai..da...cái siêu thị này to quá vậy con.- bà Tám vừa đi vừa nhìn ngắm đồ đạc.
- Haha..tại con muốn ăn đồ bà nấu mà..nên mình vô đây mua nguyên liệu nha bà- Thiên Anh nháy mắt, bà Tám cau mày nói
- Bố cô...làm ra tiền rồi, thì phải ăn cái gì khác chứ, chứ ăn như hồi xưa thì sao đủ sức hả- bà Tám cười hiền mà
- Hì..con ko thích..ko thích...hihi..mà ngoại nè, tầng này là đồ ăn này kia, còn trên kia là trung tâm thương mại lớn, tí mình lên đó nha ngoại.
- Làm gì con,con tính mua gì hả?- bà Tám thắc mắc nói
- Hì..mua đồ về cho mấy em, mấy dì, bà ở dưới đó, cũng một tay mấy dì chăm sóc mà, mua đồ về cho người ta mừng ngoại.- Thiên Anh giải thích, bà Tám gật đầu, con bé này, lớn thật rồi.
Sau một hồi loay hoay, Thiên Anh và bà Tám đã lên tới tầng trên, vì bà Tám muốn đi thăm thú, nên Thiên Anh cũng dẫn bà đi vòng vòng, khi bà Tám đang chọn lựa đồ, Thiên Anh đi vòng vòng, chợt, ánh mắt cô lóe lên, dừng lại ở một điểm, đôi chân tự đi tới, cô đưa tay ra, thì đụng phải một bàn tay, vì quá nhanh, nên vật mà hai người đều muốn chạm rớt xuống, Thiên Anh phản xạ cực tốt, lao người đến, ôm trọn vật đó vào lòng,tim cô còn đập thình thịch, vật đó chính là "Qủa cầu tuyết có hai chú mèo".
- Xin lỗi, bạn có sao ko?- Một giọng con gái cất lên, Thiên Anh mỉm cười, nhìn quả cầu tuyết trong lòng," anh...vẫn chưa..quên được em rồi..thiên thần à", rồi quay lên nói
-Ko...ko sao..mình mới là người nên xin lỗi vì ko để ý.
Mắt chạm mắt, cô gái nhìn Thiên Anh, hai mắt tròn xoe, Thiên Anh ngồi dậy, cô gái này cũng xinh quá chứ nhỉ, rồi cô bật cười nói
- Đồ vật của bạn đây.
- Hả?..bạn giữ được nó mà..bạn cứ giữ cũng được..dù gì cũng chỉ có một cái mà- cô gái cười tươi nói, mắt ko rời khỏi đôi mắt của Thiên Anh, Thiên Anh cười đưa lại cho cô, rồi nói
- Có nhiều cái giống nhau, nhưng có ý nghĩa, thì chỉ có một cái duy nhất thôi, mình xin phép nha, hihi.- Thiên Anh cười rồi chạy lại phía bà Tám, cô gái nhìn theo, trái tim cô, sao lại tò mò về con người đó thế nhỉ.
Tối hôm đó.....
- Dạ, con qua liền, mẹ chờ chút ạ, vâng...dạ, con biết rồi- Thiên Anh vừa nghe điện thoại vừa nhìn bà Tám đang coi TV, bà Tám hiểu ý nói nhỏ
- Con đi đi, bà coi phim xong sẽ uống thuốc và đi ngủ, được chưa?
- Hì..dạ, con sẽ cố gắng về sớm với bà, con đi đây ạ!
Thiên Anh khoác thêm một chiếc áo xanh đen, bên trong là áo thun màu trắng, quần màu trắng,đôi giày màu trắng, trông rất thể thao và sành điệu. Cô nhìn bà Tám một lần nữa rồi ra xe phóng tới đón bà Linh, bà Linh đã đứng đợi sẵn từ lúc nào, vừa thấy xe của Thiên Anh, bà đã tươi cười vui vẻ, lên xe nhanh và bắt Thiên Anh lái xe đến đón hai mẹ con mà hôm nay họ gặp, Thiên Anh thở dài, hèn gì bắt mình đi xe Audi màu đen này, ko cho đi xe mui trần, có ý đồ hết mà.
Họ tiến tới một khu dinh thự nguy nga tráng lệ, Thiên Anh cau mày, "ái chà..ca này khó trốn đây", rồi ko có nhà hàng nhà ăn gì hết, bà Linh kéo Thiên Anh xuống thẳng, đi vào nhà họ một cách hiên ngang nhất có thể, Thiên Anh lắc đầu, chịu không nổi mà.
Rồi từ trong nhà, một phụ nữ đi ra, dáng vẻ rất sang trọng, nhìn bà Linh tươi cười vồn vã, rồi nhìn Thiên Anh, hai mắt lóe sáng, thích thú quan sát, cười như rất vừa ý, Thiên Anh nhìn xung quanh khu vườn, ở đây thiết kế rất đẹp nha, rồi bà Linh tự nhiên bảo Thiên Anh ra vườn dạo chơi, người phụ nữ kia cũng nháy mắt thích thú, Thiên Anh hết cách, chi bằng tuân lệnh vậy, cô nhìn cấu trúc khu vườn, rồi nở nụ cười, đẹp thật, không khí thật thoáng quá đi, chợt thấy bóng người phía trước, cô gãi gãi đầu," tạo tình huống gặp nhau một cách tự nhiên à..đúng là mẹ...aizzz".
Thiên Anh đút tay vào túi quần, từ từ đi tới, người kia cũng đã biết sự có mặt của cô, cũng đứng dậy, đi tới, hai người tròn mắt nhìn nhau, Thiên Anh cười nói
- Haha...đúng là sự gặp gỡ ít hay nhiều cũng có ý nghĩa của nó mà..haha.
- Bạn...bạn là..người sẽ kết hôn với mình sao?- cô gái cũng nhận ra Thiên Anh, vừa mừng vừa lo, cô là cô gái mà Thiên Anh đã gặp ở trung tâm thương mại, Thiên Anh cười nói
- Cái này..phải tùy ý trời thôi, chào bạn, mình là Hạ Thiên Anh, 24 tuổi, rất vui gặp bạn.
- À..chào Thiên Anh, tên mình gồm ba chữ, mình sẽ cho bạn gợi ý, bạn thử đoán nhé!- cô gái tươi cười nói, Thiên Anh nhún vai, rất thú vị, cô gái bắt đầu nói.
- Sông...là từ thứ nhất, từ thứ 2 và 3 cùng âm, khác nghĩa, một là ý nghĩa về sự biết ơn, hai là ý nghĩa về một nét đẹp trong tính cách của con gái.
Thiên Anh cảm thấy mắc cười, cô gái này, văn thơ quá đi mất, cô cười trừ rồi cười nói
- Hà..là từ thứ nhất.
Cô gái tỏ ra rất vui khi Thiên Anh đoán trúng, ánh mắt cô lấp lánh, Thiên Anh giả bộ gãi đầu rồi nói tiếp
- ..Uhm..Ân Ân à..đúng rồi phải ko?
- Hihi..Anh giỏi quá đi mất..hihi..đúng rồi, chào Anh, mình là Hà Ân Ân, cùng tuổi với cậu đấy- Ân Ân quan sát thái độ của Thiên Anh, Thiên Anh nhướn mày, rồi cả hai bắt đầu trò chuyện. Xa xa, hai người phụ nữ nhìn nhau cười tươi, xem ra rất nhanh thôi, họ sẽ đạt được nguyện vọng của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro