Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần Không Tên 63


Cả nhóm sau khi sửa soạn xong, thì cùng nhau ra bàn ăn, ai cũng tấp nập, mỗi người một tay để phụ giúp, sau đó mọi người cùng dùng bữa.Bà Tám cười nói vui vẻ, vì căn nhà rộn ràng lên hẳn, rồi bà nói
-Anh này, tối nay có hội chợ ở đầu huyện, con dẫn mấy bạn đi xem cho biết làng quê mình.
-Dạ..cũng được ạ-Thiên Anh gật đầu đồng ý, rồi Diễm Thy lên tiếng
-Sáng mai còn có chợ nổi nữa đấy, đi luôn nha Anh.
-Chợ nổi?-Thanh Phượng đánh dấu hỏi to đùng, ở đây mà cũng có sao?.
- Hì..bà ko biết là đúng, ngay con sông lớn, mỗi tuần chỉ họp chợ nổi một lần, toàn hải sản, là nơi giữ gìn văn hóa truyền thống của cả làng này, cũng như các làng gần bên đó-Thiên Anh giải thích, tay gắp đồ ăn qua cho Băng Băng, trong khi Băng Băng đang cùng bà Tám nói chuyện nhỏ to tâm sự.
-Woa, ngon quá ta..-Thanh Phượng gật gù nói, chợt Diễm Lệ nói
- Anh ơi..tui thấy ko ổn?
- Ừ..chuyện gì?- Thiên Anh trả lời, trong khi Diễm Thy còn đang gắp đồ ăn liên tục vào bát cô.
- Bà thấy sức ảnh hưởng của chị Băng Băng rồi đó, tối nay đi hội chợ liệu có ổn ko?- Diễm Lệ nháy mắt nói
-Xì..ko sao..bà lo cho ai thì lo đi.-Thiên Anh bĩu môi nói ngon ơ, Diễm Thy sợ mọi người ko hiểu nên giải thích
- Hì..tại vì ở đây, ko ai là ko biết Thiên Anh hết á, toàn bạn bè thôi, ko sợ bị quấy rầy đâu.
Diễm Thy nói xong, cả bọn gật đầu hiểu chuyện, sức ảnh hưởng cũng ko ít nhỉ. Sau khi ăn xong, ai cũng phụ giúp dọn dẹp, Thiên Anh sau khi lau bàn ăn phụ Yến Vy, thì thấy Băng Băng cùng Diễm Thy đang bê chén đĩa ra gần giếng rửa, cô liền nhanh chân ra đỡ hết đống chén đĩa trên tay Băng Băng, để Diễm Thy thầm ghen tỵ sau lưng.
-Chị Băng Băng, em phụ chị rửa nha..hihi- Thiên Anh nói xong, ngồi xuống cạnh Băng Băng và Diễm Thy, để rửa chén,hỏi qua hỏi lại một hồi, Thiên Anh nói
-Chị Băng Băng, tí đi hội chợ, chị mặc cái áo đầm xanh nhạt nha.
- Ko thích, sao tự nhiên bắt chị mặc cái đó hả nhóc?- Băng Băng cười nói, hai người dường như đang mặc kệ sự có mặt của Diễm Thy.
- Hì..tại cái đó đẹp mà...hihi-Thiên Anh cười trả lời
- Hì..vậy nếu chị mặc cái đó..em mặc cái áo xanh đi..cái mà hôm trước chị Vy đưa em đó- Băng Băng cũng đòi hỏi lại
- Á..cái đó..rất kì cục..cái mũ gắn ở cái áo..có nguyên cặp tai mèo lun..làm như em là mèo ý * đúng đúng*-Thiên Anh bĩu môi nói
-Hì..ừ..vậy thôi..chị mặc cái khác vậy-Băng Băng cũng ko vừa
- Hix...được rồi..em chịu thua thiên thần lun...áo xanh..móc tay đi- Thiên Anh gian manh muốn cầm tay Băng Băng, Băng Băng thì rất ngây thơ, cô đưa tay ra, Thiên Anh móc tay giữ chặt, Băng Băng rút mãi ra ko được.Chỉ khi hai người nhận thức được Diễm Thy đang có mặt ở đó, thì mới thả ra.
-Hì..Anh và chị Băng thân nhau quá ha- Diễm Thy lên tiếng nói, Thiên Anh là người ít giấu được cảm xúc, nên mặt mày đỏ bừng, còn Băng Băng là người ko biết nói dối, nên bối rối, họ ko phải rất thân, mà là trên đó một bậc nữa kìa.
Tối hôm đó, cả nhóm tụ tập lại đông đủ trước dàn hoa giấy ở cửa nhà, Thiên Anh bước ra mà ai cũng lăn lộn, nghiêng ngả người ra cười, thầm khen ko biết Liên Vy mua ở đâu được cái áo mà mặc vô là biết dòng họ nhà mèo liền, bà Tám cũng đã đi ngủ, để bọn trẻ tự đi chơi cho tự do.Một lúc sau, Băng Băng bước ra, cả đám lé mắt, Diễm Thy cũng hết hồn, Thiên Anh cười tươi, đã nói là mặc bộ đầm xanh này ko sai mà.Thiên Anh đi đến bên cạnh Băng Băng, Thanh Phượng cười sặc sụa nói
-Haha..tui nói bà nghe..Anh ơi..áo cặp hả?...giống mèo với cô chủ quá..haha.- Thanh Phượng nói xong cả bọn cười rớt nước mắt, đúng là giống thật.Thiên Anh máu dồn lên não, nếu ko phải muốn nhìn Băng Băng đẹp như vậy, mình cũng đâu cần mặc cái áo này chứ, rồi cô nói
-Hay quá ha..đi thôi..đi bộ ra hết đường đất, rồi bắt xe lên huyện.- Cả nhóm gật đầu, cùng nhau đi bộ, nhưng nếu đi bộ, thì phải đi ngang qua một đoạn rất vắng vẻ, và hẹp nữa.Nên, Thiên Anh trong vô thức cầm tay Băng Băng, đi đầu dẫn đường,Lưu Hà và Diễm Thy theo ngay sau, sau đó là Liên Vy, và bọn Thanh Phượng, dĩ nhiên, ai nhanh nhẹn cho đi đằng sau, lỡ lạc cũng ko sao.
Sau một hồi đi quãng đường, Thiên Anh quay lại nói
- Tối quá, ko biết làm sao, hôm nay đường khó đi quá, cũng gần ra rồi, nhưng nãy giờ chưa nghe tiếng xe nào hết.
- Hộc..hộc..tui mệt quá..ngồi nghỉ tí đi- Thanh Phượng nói rồi ngồi lên mỏm đá gần đó, luôn tiện đưa đùi ra làm ghế cho Yến Vy, Diễm Lệ thì nhìn xung quanh, đúng là ko có xe đi lên, chẳng lẽ đi về sao.Thiên Anh nhìn chân Băng Băng, cúi thấp đầu xuống nói
- Chị bỏ đôi giày đó ra đi, em cõng, nếu đi đôi đó nữa, khi đến được khu hội chợ, chắc đau lắm.
- Hì..chị ko sao...-Băng Băng cũng khá đau, trong nhóm chỉ có cô, Lưu Hà và Yến Vy mang giày mà thôi.
- Sao được, thôi, vậy đi nhé- Thiên Anh nói xong, ngồi xổm xuống, gỡ giày của Băng Băng ra, rồi quay lưng lại, Băng Băng phút đầu còn lưỡng lự, nhưng chỉ tí xíu, đã choàng tay qua cổ Thiên Anh,Thiên Anh cười tươi, quay lại nói
-Mình đi tiếp thôi, vừa đi vừa canh xe thôi.- Tất cả mọi người gật đầu, nhưng khi nhìn thấy Thiên Anh cõng Băng Băng, thì tất cả được chia ra làm nhiều nguồn suy nghĩ, Lưu Hà và Diễm Thy, ko nói được lời nào, Liên Vy thì rất háo hức, fan cuồng mà lị. Còn Diễm Lệ, Thanh Phượng thì...đáng để học tập đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro