Phần Không Tên 57
Một tuần nữa lại trôi qua kể từ khi ai kia đã nói là " ko có sao" kia. Thiên Anh mấy ngày nay tâm trạng nặng trĩu tâm sự, đêm hôm đó, coi như là cơ hội tuyệt vời nhất để hai người ngọt ngào, vậy mà chỉ nói với nhau có mấy câu, rồi nằm im bất động tới sáng. Sáng Thiên Anh mở mắt ra đã ko có Băng Băng ở nhà nữa, rồi mấy ngày nay, mang danh là quen nhau, vậy mà cô cũng ko biết sao để giải quyết mọi chuyện," hay là chị ấy ko thích mình nữa, hay chị ấy muốn chia tay với mình, hay mình làm sai chuyện gì", một đống thứ cứ mãi quanh quẩn trong đầu cô cho tới khi
- Thiên Anh, mai là lễ hội, bạn có đi với ai ko?- Lưu Hà cười tươi nói
- À..ờ..mình đi với Yến Vy và Thanh Phượng.- Thiên Anh trả lời
- Hì..vậy bạn chưa có đôi đúng ko?...mình đi cùng nhé- Lưu Hà ngỏ lời
- Hì..ừ..chị Vy..à..chị Băng Băng..
- Ủa....bạn chưa biết sao..chị Vy hôm đó có phân đoạn diễn, nên sẽ ko tham gia hoặc sẽ đi muộn một tí, còn chị Băng Băng, theo mình được biết, sẽ diễn vai Công chúa ngủ trong rừng với thầy Trường Khánh đó.- Lưu Hà nói một mạch
- CÁI GÌ CƠ?...BẠN NGHE Ở ĐÂU VẬY HẢ?- Thiên Anh la lớn
- Hì..bạn sợ ai cướp hai chị của bạn hay sao vậy, chị Vy hôm qua nói với mình, còn thông tin về chị Băng Băng, ở bảng thông báo nhà trường đó, hình như họ tập cả tuần nay rồi, hôm nay tập thêm cảnh quan trọng nữa là xong.- Lưu Hà nói
- Cảnh..quan...trọng?- Thiên Anh đổ mồ hôi
- Ừ..thì cảnh hoàng tử sẽ đánh thức nàng công chúa bằng một nụ hôn đó- Lưu Hà cười nói.
- HẢ?...cái đó...????- Thiên Anh như muốn xỉu, hèn gì chị ấy hỏi mình có sao ko, bây giờ ko những có sao, mà có hàng vạn, hàng tỷ cái sao rồi nè.
- Hì..mình nghe nói, chị Băng Băng yêu cầu hôn giả thôi..
- Hehe...nhưng mình cũng ko biết được, tại thầy Trường Khánh coi đây là cơ hội đặc biệt, nên chị Băng Băng của bà phải cẩn thận nha- Thanh Phượng ở đâu nhảy vào.
- Trời..giờ họ đang tập ở đâu hả?- Thiên Anh nói nhanh, cả tuần nay,cũng vì cái hoạt động chết tiệt xảy ra ở trường, mà ai cũng lu bu công việc, hơn nữa hai người lại vì chuyện hôm trước, vô duyên có cớ mà ko hiểu nhau, thật sự ko cam tâm mà.
- À..trong phòng hội trường B đó cưng- Thanh Phượng nói xong, Thiên Anh liền chạy cái vèo trước cặp mắt ngạc nhiên của Lưu Hà. Thanh Phượng nói nhỏ
- Hà này..xem ra, bà khó lấy được ai kia rồi.- Rồi bỏ đi, điều này ai nhìn vô cũng biết, rõ ràng Thiên Anh lo lắng quá mức cho chị gái của mình, Lưu Hà thở dài, chỉ còn cách tự trấn an mình, Thiên Anh và Băng Băng là chị em ruột mà thôi.
Hội trường B.....
Rất đông học sinh và giáo viên đến coi diễn tập, dĩ nhiên ko thể thiếu Lam Vân, à, còn một nhân vật ko kém phần quan trong nữa là cô Mai Ngân của trường S.E.Đúng là lời đồn không ngoa, khi nói nếu ba người này đã dành ko được, thì ko một ai dám bén mảng tới, 3 người này rất là có nhan sắc, hơn nữa gia thế cũng ko nhỏ.Thiên Anh nhón chân đánh giá, cô Mai Ngân cắt tóc rất ngắn, lại nhìn rất sáng sủa, thông minh, đặc biệt đôi mắt rất có sức hút, nhưng hào hoa quá, đi coi kịch mà cũng có fan hâm mộ đi theo. Thiên Anh đang chen vào, thì Lam Vân đã nhìn thấy, dĩ nhiên, muốn được lòng Băng Băng thì phải thân thiết với người nhà của cô ấy, Lam Vân tỏ ra thân thiết, kéo Thiên Anh vào nói
- Thiên Anh, em vào đây, vào đây, xem chị Băng Băng diễn kìa- Mai Ngân hơi thắc mắc, ko biết cô bé này là ai, liền hỏi
- Ê..tình địch, nhóc này là ai?
- Xì..dở hơi, có vậy cũng ko biết, xin giới thiệu, Hạ Thiên Anh, em gái Băng Băng đó.,
- Ủa, ko phải Băng Băng chỉ có một mình em gái là Liên Vy thôi sao- Mai Ngân thắc mắc
- Ừ..thì nhóc này nghe nói mới được tìm lại đó- Lam Vân nói xong, Mai Ngân gật gật đầu, bắt đầu tỏ vẻ quan tâm hơn, nhưng Thiên Anh ko để ý nhiều,cô đang tập trung nhìn người đang đóng chung với Băng Băng, đó là thầy Trường Khánh à, cô bắt đầu đánh giá, thầy Trường Khánh vóc dáng nam tính, nụ cười hút hồn, cặp mắt đẹp núp sau đôi kính càng tăng độ nam tính, gia cảnh lại cực kỳ tốt, cô thở dài, thua, thua rồi, ko phải một người đâu, là 3 người, 3 người lận đó,nhưng mà, mình đã hứa rồi, ko được buông tay, mặc kệ đi, dù gì, chị Băng Băng cũng đang là của mình mà.
Băng Băng đang đọc kịch bản thì thấy Thiên Anh, mắt ủ rũ nhìn cô với Trường Khánh, trong lòng lại thấy vui vui " rõ rảng đã bảo sẽ ko sao mà nhóc, hì, đúng là ngốc". Cô liền đi lại chỗ Thiên Anh, Trường Khánh thấy vậy cũng đi theo
- Hì..em tới lâu chưa vậy?.- Băng Băng hỏi với ánh mắt dịu dàng, Lam Vân và Mai Ngân ghen tỵ nha, còn Trường Khánh cũng chưa biết cô nhóc trước mặt là ai, nên hỏi
- Ai vậy Băng Băng, học trò của em à?
- À..ko..giới thiệu với anh, đây là em gái em, Thiên Anh.- Băng Băng nói mà lòng có chút xót xa," đáng lẽ mình phải nói là người yêu của mình chứ". Thiên Anh cười buồn, gật đầu chào
- Em chào thầy.
- Hì.ừ, vậy đây là em gái mà gia đình em mới tìm lại sao, anh có nghe nói, chào em, Thiên Anh, rất vui được gặp em.
- Dạ..- Thiên Anh trả lời," aizzz, hai người kia thì có vẻ dễ đối phó, còn người này, thật sự, mình so với anh ta, còn ko đáng là địch thủ nữa kìa, khó nghĩ quá đi mất".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro