Phần Không Tên 29
Tại siêu thị......
- Cái này...cái này...cái này nữa- Thanh Phượng vừa nói vừa mang mấy bọc gà tẩm bột bỏ vào.
- Ồ...cái này..cái này..cái này lun...- Thiên Anh cũng làm theo, tay cầm mấy lốc sữa vứt vô xe đẩy.
BANG....BANG...UI...
- BÀ LÀM GÌ VẬY HẢ?- Thiên Anh ôm đầu gằng giọng.
- Bà bỏ lại ngay cho mình..đi mua đồ cho lớp..ko phải sinh nhật bà..ok?- Thanh Phượng quay lại nói.
- Biết..biết..nhưng sao bà lại đi chung với tui chứ, sao bà ko đi với Yến Vy đi- Thiên Anh bực bội nói.
- Này..bà làm như tui thích đi với bà lắm hả..rút thăm cho lắm vào..tui cũng mún đi với cô Băng Băng xinh đẹp mà.- Thanh Phượng vừa nói vừa than khổ.
- A...tui có đề nghị này..muốn nghe ko- Thiên Anh lén bỏ một lốc sữa vào xe rùi quay lại cười tà.
- Gì?..nói nghe coi- Thanh Phượng tò mò.
- Tui với bà đi với nhau rất chán đúng ko?
- * gật gật*.
- Bà chỉ cần ko đi với tui là được đúng ko?
- Chính xác- Thanh Phượng nói
- Thì hai đứa mình cứ tìm hai người kia, đổi người là được chứ gì.- Thiên Anh đắc ý
- Ồ..cái này..có vẻ được à..vậy...bà thích đi với ai hả?- Thanh Phượng cười tà
- Ngoại trừ bà thì hai người kia, ai cũng được.- Thiên Anh nhún vai nói dối.
- Xạo..vậy tui đi với cô Băng Băng, bà đi với Yến Vy nhá- Thanh Phượng nói.
- OK..tui cũng thích Yến Vyyyyyyyy mà- Thiên Anh cười đắc thắng nhìn Thanh Phượng," xem ai phủ đầu ai nhé bạn hiền".
- THÔI..được rồi...hợp tác cùng có lợi đi nhé bạn hiền- Thanh Phượng giương cờ trắng đầu hàng.
- OK..đi nhanh nào-Thiên Anh nói rồi cùng Thanh Phượng đẩy xe đi tìm hai người trong mộng của mình.
Một lúc sau.....
- Họ ở đâu vậy ta?- Thanh Phượng nói, Thiên Anh cũng dáo giác, đâu rùi, chợt Thanh Phượng la lên
- Tui biết ở đâu rùi..bà nhìn xem kìa
- A....cứ đi thẳng thui bạn hiền à...đằng đó có nhiều " cây si" kìa.- Thiên Anh nhìn thấy nhiều người đang nhìn về một phía, nên liền hiểu ra ý của Thanh Phượng, hai người tiến lại gần chỗ đó.
- Mấy bé xinh quá à..- Một đám thanh niên cứ đi theo Băng Băng và Yến Vy khen ngợi, đeo bám, nhưng Băng Băng và Yến Vy chỉ trò chuyện với nhau, ko thèm để ý đến họ.
- CHỊ BĂNG BĂNG..HIHI- Thiên Anh tươi cười chạy lẹ tới, ko quan tâm xung quanh bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình ngạc nhiên.
- Ủa..nhóc hả..hihi..em mua xong rùi hả?- Băng Băng nở nụ cười tươi khi nhìn thấy Thiên Anh.
- Dạ...chưa xong..nhưng mà có chút việc đó chị- Thiên Anh cười nói, bây giờ cô mới để ý mọi người đang nhìn cô bằng cặp mắt ghen tỵ.
- Chuyện gì vậy?- Băng Băng hỏi
- À..tụi em mún..mún...đổi người đi cùng- Thiên Anh ngại ngùng nói
- Nè..hai bà làm vậy mà ko hỏi ý kiến của tui với cô Băng Băng hả?- Yến Vy nói
- Hì..ko sao đâu Vy..được rồi...nhóc mún đổi sao nè- Băng Băng thật ra cũng muốn đi chung với Thiên Anh, nên tò mò hỏi.
- Hihi...em đi với chị, còn Yến Vy đi với Thiên Anh- Thanh Phượng chen vô.
- Ko..em đi với chị..còn Yến Vy đi với Thanh Phượng- Thiên Anh cãi lại
Băng Băng cười nhìn Thiên Anh cãi lý với Thanh Phượng, còn Yến Vy thì bực bôi nói
- Hai bà ko muốn đi với tui chứ gì..được rùi..tui đi về..cái đồ...- Yến Vy chửi hai người nhưng ánh mắt lại chỉ dán vào một người, Thanh Phượng gãi đầu cầu cứu Thiên Anh, chỉ một phút háo sắc mà đánh mất tình yêu, cứu tui bà ơi.Thiên Anh ko thèm nói gì, nắm tay kéo Băng Băng đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người, còn ko quên quăng lại một câu nói bất hủ như cây đủ đủ treo trên đầu tủ
- Chị Băng Băng là của tui, tui với chị ấy đi, bà thích Yến Vy mà, đi với bà ấy đi.
Vâng, tình hình rất gay cấn, một câu nói mà trúng mấy con chim,Băng Băng đỏ hết mặt vì mấy chữ "của tui", hai người còn lại thì một đang há hốc, một đang trố mắt nhìn người đang há hốc, à quên nữa, còn mấy chục con chim còn lại, thì đang ao ước được như cái con người bắn tên bằng lời nói kia.
Một lúc sau, trên chiếc xe trắng của Băng Băng đã có sự thay đổi chỗ ngồi một cách rất "tự nhiên", hai người ngồi phía sau là Yến Vy và Thanh Phượng, Thiên Anh ngồi phía trước cùng Băng Băng, phía sau ko biết Thanh Phượng hồi nãy đã nói gì mà toàn một màu hồng ấm áp, làm Thiên Anh và Băng Băng cho dù ko muốn, cũng đang lắng nghe sự sến sủa ngọt ngào của cặp đôi mới này.
- Nè, bé nói Phượng Phượng nghe coi, bé thích Phượng Phượng từ khi nào vậy.
- Hi..bé ko nói đâu
- Thôi..nói đi mà...ummmm~
Thiên Anh bắt đầu ngứa toàn thân, nhìn nhìn qua Băng Băng, Băng Băng cũng ko nói gì rất chăm chú lái xe, nên cô quay lại nói vơi hai em sến đằng sau
- Cung hỷ hen..nhưng hai bà im lặng dùm tui đi..tui bị dị ứng
- Ơ..bạn Thiên Anh nói kì nhỉ...mình chỉ đang nói chuyện với bé yêu của mình thôi mà- Thanh Phượng phản bác.
- Ồ..zậy ha..bé yêu ha..zậy nói tiếp đi ha..tui ko làm phiền ha- Thiên Anh potay quay lên, đồng thời dùng tay kéo cái màn ngăn lun phía trước và sau xe, chỉ mong rằng hai đứa nó đừng làm gì bậy bạ. Vậy là bây giờ, ko gian của xe được chia làm hai, Thiên Anh ngó qua Băng Băng, nhìn đắm đuối, Băng Băng biết nhưng cô giả vờ tập trung chạy xe, đột nhiên Thiên Anh nhớ ra gì đó, liền nói to
- CHẾT RỒI...
- Chuyện gì vậy nhóc?- Băng Băng lo lắng hỏi, trong khi hai kẻ kia vẫn đang ở thế giới riêng của mình.
- Dạ..ko..ko..có chuyện gì..chị nè..em sẽ đến buổi họp lớp chiều nay sau nha...chị cho em đến chỗ kia được rồi- Thiên Anh nói hấp tấp.
- Chuyện gì sao..chi đưa em đi nha- Băng Băng ngạc nhiên
- Dạ..ko cần đâu..chị cho em xuống chỗ kia là được- Thiên Anh lập lại, Băng Băng cũng ko nói nữa, hình như đang giận, nên ngừng xe cho Thiên Anh xuống, hai kẻ sến kai cũng biết tạm biệt bạn rồi cùng Băng Băng đi đến buổi họp lớp, Băng Băng ko chú ý lái xe nữa, cô giận giận vì Thiên Anh đã hứa sẽ ko giấu cô điều gì rồi mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro