Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần Không Tên 17


CHƯƠNG 16
- Rồi, xong rồi đó, em nhớ cẩn thận hơn nha- Băng Băng vừa nói vừa nhìn vết thương trên mũi Thiên Anh
- Dạ, em cám ơn chị, hì hì- Thiên Anh cười tươi, cho dù đau đớn và ghen tức bao nhiêu thì ngay bây giờ những điều đó ko là gì nữa cả, tai mèo từ đâu lại mọc ra nữa rùi, giờ trong mắt của cô, thật sự chỉ có Băng Băng mà thôi
- Ừ..vậy chị về phòng đây, em ngủ sớm đi nha- Băng Băng đưa tay vuốt nhẹ tóc của Thiên Anh, đứng lên chuẩn bị về phòng thì Thiên Anh đột nhiên nắm tay cô kéo lại.
- Chị..Băng Băng...- Thiên Anh cũng ko hiểu tại sao mình lại có thể mạnh dạn như vậy, đây là lần đầu tiên cô nắm tay Băng Băng, thật mềm mại, chỉ muốn nắm mãi như vậy, Băng Băng cũng ngạc nhiên ko kém khi Thiên Anh nắm lấy tay cô, tim cô chợt đập nhanh hơn, nhưng cũng đủ bình tĩnh để tiếp tục cuộc nói chuyện
- Gì vậy nhóc?
- Chị với cô Lam Vân...aizzzzzzz..ko có gì hết..em chúc chị ngủ ngon- Thiên Anh hấp tấp, rồi từ từ bỏ tay Băng Băng ra.
- Hì..vậy thôi à..ừ...chúc em ngủ ngon nhé nhóc- Băng Băng thoáng vui khi nghe Thiên Anh hỏi mình về chuyện với Lam Vân, thái độ của Thiên Anh làm cô thấy vui một cách kì là, nên khi bước ra khỏi phòng, cô ko quên nói một câu
- Nè..nhóc..chị với Lam Vân chỉ là đồng nghiệp thôi..hì..bye em nhé
Chỉ một câu nói này, làm Thiên Anh ngồi cười tự kỷ suốt đêm, đã vậy còn hát vu vơ, nhiều lúc lại âm thầm suy nghĩ, rồi lại cười, giấc ngủ của cô hôm đó chắc chắn sẽ ko thiếu nụ cười trên môi.
Sáng hôm sau, trường học nữ sinh EHTI......
- Tất cả những tờ giấy chép phạt này, tôi sẽ đưa cho cô giáo chủ nhiệm của các em- Hiền Diệu cầm đống giấy chép phạt vừa nhận được nói.
Thiên Anh rùng mình, má ơi, bà cô này, mình tưởng thoát rồi chứ, giờ còn muốn đưa cho chị Băng Băng sao, thôi rồi.
- À..em kia..em tên gì?- Hiền Diệu chỉ chỉ Thiên Anh, Yến vy và Thanh Phượng cùng nuốt nước bọt, bà này thù dai dữ, chết có đứa rồi.
-Dạ, Hạ Thiên Anh ạ- Thiên Anh đứng lên trả lời mà lòng "dâng đầy cảm xúc".
- Họ " Hạ" à, thật đúng là người nào họ " Hạ" thì tôi ko thích nổi mà, tôi sẽ chú ý đến em, đừng bày trò nữa, hiểu chưa?- Hiền Diệu vừa nói vừa lật lật xấp giấy chép phạt trên tay, rồi cười cười nói.
- Em và lớp trưởng có cùng nét chữ với nhau nhỉ, chị em sinh đôi à?
Thiên Anh nóng máu, đúng là oan gia mà, sao bà này ghét mình vậy, trong khi đó Thanh Phượng và Yến Vy ngồi cũng thấp thỏm, hai người biết nguyên do tại sao, nhưng chưa kịp nói với Thiên Anh thì nạn tới nơi.
- Em đi ra ngoài, cầm theo hai cái xô nữa, đổ đầy nước, đứng từ giờ hết 2 tiết đi- Hiền Diệu lườm Thiên Anh một cái rồi ra lệnh.
Thanh Phượng liếc nhìn Yến Vy, thôi rồi, trúng số luôn rồi, Yến Vy gật gật đầu, cả lớp nhìn nhìn," đại ca à, cố lên nha", Thiên Anh thở hắt ra, có ai nói dùm tui xem hai lớp bên cạnh ai đang dạy ko,là chị Băng Băng thì.. làm sao đây.
- Dạ..- Thiên Anh ko muốn cãi cố nữa, cúi đầu lủi thủi cầm theo cái xô, nhưng chưa kịp ra khỏi lớp thì Hiền Diệu lên tiếng
- À..về chép phạt lại cho tôi 100 lần nữa, nghe chưa?
Thanh Phượng há mồm, trúng số, giải nhất luôn kìa, Yến Vy hằn học, quá đáng mà, cái bà cô mất nết này.Nạn nhân của chúng ta còn bức xúc muốn bung nút, răng cắn chặt lại, tay nắm cái xô bằng hết sức, Thiên Anh mới đủ bình tĩnh để trả lời lại
- Dạ
- Tốt, các em còn lại lấy sách ra học tiếp nào- Hiền Diệu cười khẩy rồi quay lên bục giảng, biết im lặng mà nghe lời là tốt.
Thiên Anh cầm cái xô đi bước ra khỏi cửa, Thanh Phượng ngồi gần đó thì thầm
- Nè..bà trúng số độc đắc lun..cô Băng Băng đang dạy ở phòng bên đó, mà phòng đó là kính trong nữa, à cái con nhỏ hôm trước đánh bà ý, cũng ở bên lớp ấy, đi lấy nước cẩn thận nha..vĩnh biệt.
- Cô kia..thì thầm gì đó..còn cô kia..đi nhanh lên
Thanh Phượng bị nhắc nên im lặng quay đi ko nói nữa, Thiên Anh sắc mặt đã xấu nay càng xấu hơn," thiên thần đang ở lớp bên cạnh..đối diện lun..bước ra khỏi cửa là ko chỉ thiên thần thấy mà cái lớp đấy cũng thấy, mà sao cái phòng đó lại là phòng kính trong cơ chứ, phòng như lớp mình có phải hay hơn ko...bla..bla".
Két....
Băng Băng và cả lớp bên kia mới đầu tiết nên đang rất im lặng.Đương nhiên, nếu trong một bầu không khí im lặng mà lại có tiếng động, thì mọi sự tập trung chú ý sẽ dồn về nơi phát ra tiếng động đó. Băng Băng ngạc nhiên khi thấy Thiên Anh đi ra, mà trên tay còn cầm hai cái xô dùng để lau phòng nữa, còn bọn Diễm Lệ thì khỏi phải nói, tụi nó rù rì cười cợt như một trò rất đáng vui mừng.Thiên Anh ko dám ngẩng mặt lên mà nhìn xung quanh nữa, cô thầm rủa sẽ đem mối thù này trả lại cho cái bà cô "nết na" đó. Nhưng cứ cúi mãi thì cũng rất kì cục, nên cô ngẩng mặt lên, nhưng lúc đó lại chạm ngay mắt Băng Băng, Thiên Anh ngượng ngùng quay đi, rồi hướng thẳng phòng vệ sinh tiến tới.
5 phút sau....
Ở hành lang trường nữ sinh EHTI đang có một người đứng cầm hai xô nước, dang thẳng tay ra, mắt thì ko thể ko nhìn qua lớp bên cạnh, lâu lâu lại bị cười khúc khích. Thiên Anh mắt híp lại, điểm mặt từng đứa từng đứa sẽ, đã và đang cười." Aizzzzzzzz..có gì đáng cười vậy hả, chúng nó chưa thấy ai bị phạt bao giờ hả, ôi tay mình, như vậy mà còn 100 lần, sao chép được nữa, mới được 5p thui mà đau tay quá, huhuhu".
Băng Băng lâu lâu cũng liếc nhìn qua, lòng vừa xót vừa giận Thiên Anh, chắc là quậy phá quá mà, nhưng hình như cô lo lắng nhiều hơn là giận, cứ mỗi lần liếc Thiên Anh hay vô tình nhìn Thiên Anh, lại bắt gặp đôi mắt mèo con của Thiên Anh đang nhìn cô, nên Băng Băng hôm nay thật sự rất khó tập trung để giảng dạy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro