Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1


Gia còn chưa chết đâu!

Tác giả: Lão nương không đặt nổi tên

Edit: ppaza

Văn án:

Gia còn chưa chết đâu...

Ai cho ngươi dùng cơ thể của ta đi tán gái ?

Ai cho ngươi dùng cơ thể của ta đi tòng quân ?

Muốn chọn cũng phải chọn đàn ông nha!

Đánh giặc cũng phải có cái kỹ thuật, bày mưu nghĩ kế bên trong, ngươi lấy bả đao hướng về phía trước chém thì tính cái gì ?

Uy! Để ý!

Kia là cơ thể của ta đó!

Nội dung:

Chương 1

Ta là trẻ mồ côi.

Ba tuổi trước kia đi theo lão khất cái ở phố ăn xin, sau lại hắn chết, ta chuẩn bị tại miếu đổ nát bên ngoài đào cái hố đem hắn mai táng, kết quả thi thể của hắn trên đường bị lấy đi để bồi theo lễ tang của một đại nhân vật, ta thân đơn thế bạc, tự nhiên bất lực.

Ta bốn tuổi có thể ăn trộm gà, năm tuổi có thể đánh chó , sáu tuổi...

Thời điểm sáu tuổi bị sư phó gạt lên núi Chiêu Dao.

Lúc mới gặp sư phó, hắn là một đầu tóc trắng xóa vẻ mặt nhăn nhăn như lão gìa đi.

"Nhân sinh nơi nào không nhận tội dao, nhân sinh khắp nơi tẫn rêu rao!"

Đây là mấy lời quảng cáo của hắn.

Hắn nói cùng hắn lên núi thì có thịt ăn.

Hắn còn nói nếu ta biểu hiện tốt, chờ tới lúc hắn cưỡi hạc hướng tây mà đi, ta có thể lên làm chưởng môn phái Chiêu Dao ở núi Chiêu Dao, muốn mưa có mưa, muốn gió có gió.

"Muốn thịt có thịt!" Ta mắt đầy lục quang nói.

"Ân, muốn thịt có thịt!" Hắn trảm định triệt thiết đáp!

"Cưỡi hạc đi là có ý gì?" Ta lại hỏi.

Râu hắn run lên, buông tiếng thở dài.

"Quy thiên!" Hoặc là gặp ta vẫn vẻ mặt mê mang, hắn nhướng mày, thô thanh nói: " Chính là đã chết, chết nhăn răng!"

Mặc dù ta chỉ có sáu tuổi, nhưng từ nhỏ lăn lộn trên giang hồ cũng học được cách nhìn sắc mặt mà rõ lòng người, lão nhân kia râu tóc bạc trắng, nói xong một câu phải thở ba hơi, đi từng bước lại run ba lần, là cái bộ dáng muốn xuống mồ. Từ điểm đó, ta tay cầm cái bánh bao thịt mới trộm đến dũng cảm liệng đi nói : "Thành giao, ta với ngươi lên núi!"

Nhoáng một cái đã mười năm.

Sư phó như trước là vẫn là cái lão đầu râu bạc, đi đường từng bước run ba lần, nhưng thời điểm mắng chửi người thổi râu trừng mắt trung khí mười phần, ngẫu nhiên là cái thần thoại bất hủ.

Không bao lâu ta hỏi sư phó khi nào thì mới cưỡi hạc, hắn cười không nói. Ta hỏi lại, hắn cười thần bí sau nhân tiện nói thiên cơ không thể tiết lộ, ta còn hỏi tiếp, kết quả bị phạt quỳ tại từ đường đến nửa đêm.

Phái Chiêu Dao trên núi Chiêu Dao là môn phái đạo giáo, Vu Khải quốc là "Triều đại gia giáo",mà Chiêu Dao phái còn lại là Vu Khải quốc quốc đạo, hàng năm chuyên làm các hoạt động về tôn giáo và văn hóa, cụ thể như hiến tế, cầu phúc, thỉnh cầu thánh thần, bói toán, cầu mưa, đương nhiên ngẫu nhiên cũng sẽ nhận làm thầy tướng số gọi hồn này nọ, giống ta cùng lão Bát trên giang hồ xông ra chính là nhân vật không có tên tuổi gì, vì sinh kế cũng không thể không giúp mấy hộ nông dân dưới chân núi xem bệnh, đỡ đẻ, trừ tà nha.

Mà quên nói, sư phó chính là cái kẻ lừa đảo.

Chiêu Dao phái là môn phái đạo giáo, chú ý dưỡng sinh, luyện đan ăn chay. Chẳng qua sư phó về việc ăn uống quản không được nghiêm, ngẫu nhiên vụng trộm chút thịt thì hắn cũng không có phát hiện. Vấn đề là phòng bếp không có cung cấp thịt a, muốn ăn thịt thì chính mình phải đi vào sâu trong núi rừng mà bắt.

Trong nơi thâm sơn rừng già thường có mãnh thú lui tới.

Vì công phu đại thành phía trước, ta chỉ có thể tìm châu chấu trong đám cỏ xanh. Vừa mới lên núi kia một tháng, ta mỗi đêm đều tưởng niệm cái bánh bao đã bị ta ném xuống mà chỉ cắn một ngụm trước kia.

Sư phó còn nói nếu ta biểu hiện tốt có thể làm chưởng môn hô phong hoán vũ, điều kiện khảo hạch của cái biểu hiện tốt này là phải đánh bại sáu vị sư huynh, một vị sư đề, còn có không đếm được bao nhiêu sư thúc sư bá trong môn phái, không đề cập tới cũng thế. Hơn nữa hắn nói hô phong hoán vũ chính thật là nghĩa của từ hô phong hoán vũ, mỗi khi thời tiết khô hạn, phải mặc cái áo choàng rách nát mở đàn làm phép, tại tế đàn ngốc ngốc gọi tới gọi lui, lời nói thì lẩm bẩm, rất giống một tên ngu ngốc.

Ta từng oán giận cái sự thật bị lừa gạt bi thảm của mình với các sư huynh, kết quả các sư huynh nghe xong đồng loạt có một cái biểu tình cổ quái.

Sau lại đaị sư huynh mới giải thích cho ta.

Chiêu Dao phái là quốc đạo của Vu Khải quốc, bên ngoài danh tiếng vô cùng, hơn nữa là quan viên giữ thần chức của quốc gia, địa vị thập phần hiển hách, người bình thường tự nhiên là muốn hướng bên trong mà chui. Sư phó hắn lão nhân gia thu đồ đệ cũng rất chú ý, cụ thể là tiêu chuẩn thu đồ đệ của hắn cũng chưa bao giờ lộ ra, nhưng mà chỉ cần hắn coi trọng, kiểu gì cũng bị mang về núi Chiêu Dao, không cần giảng gì điều kiện, không theo chính là muốn tru di cửu tộc.

Các sư huynh của ta đều có thân phận khác nhau, tam sư huynh là một tiểu vương gia, vốn nên sống trong cẩm y ngọc thực, kết quả bị sư phó chọn, đến nơi đồng không mông quạnh này để làm việc vặt, chuyện tình so với ta còn bi tráng hơn, ta rất là đồng tình với hắn.

Nhưng mà sau này, các sư huynh đệ cảm thấy ta không giống với người thường nên đối với ta phá lệ chiếu cố.

Cụ thể của cái biểu hiện này là vì tất cả các việc bẩn sống mệt chết bên trong môn phái đều do ta đi làm.

Ta nghĩ, bọn họ ở mặt ngoài đối với thận phận đệ tử phái Chiêu Dao này thập phần tự hào đi, nhưng trên thực tế, thiếu niên người nào không luyến hồng trần?

Nhân sinh của ta, quả thực chính là cái khổ tình sáng chói.

"Cải thìa nha, lá nhỏ nha, không có người yêu nha, càng không cha mẹ..."

[1]

Sư phó bế quan đã ba ngày.

Ta vụng trộm vào núi chơi gái, kết quả ước chừng ban đêm gặp ác mộng, ngày hôm sau vận khí không được tốt, thời điểm leo núi đạp trật một cước, ta thân thủ nhanh nhẹn gặp nguy không loạn, tay bắt được một bụi cây dài, kết quả không nghĩ tới bắt đến không phải cây mây mà là một con rắn, ta bị rắn cắn một ngụm, sau đó liền ú ớ lăn xuống, đương triền ngã liền hôn mê.

Thời điểm tỉnh lại ta phát hiện chính mình đã nằm trên giường, nghĩ chắc các sư huynh tìm được khiêng trở về. Ta giật giật cánh tay, không cảm thấy trên người có chút gì không khỏe, lập tức thập phần cao hứng, chỉ cảm thấy chính mình luyện luyện liền được một thân mình đồng da sắt.

Chính là đang lúc đắc chí, ngoài phòng truyền đến thanh âm của tam sư huynh.

"Lão Thất đã tỉnh chưa?"

Trả lời hắn là đại sư huynh."Còn chưa có tỉnh đi!"

Ta lập tức đứng lên, chaỵ đến bên cửa sổ đáp,"Tỉnh tỉnh!"

"Nàng còn chưa có giặt quần áo đâu!"

Nghe đến đó, ta lập tức che miệng lại, xoay người chuẩn bị nằm lại trên giường, trở lại thành bệnh nhân trọng thương. Không nghĩ tới vừa mới quay đầu, ta liền ngây ra, cả người cứng ngắt tựa như khúc gỗ. Dưới lòng bàn chân có khí lạnh thoát ra, làm cho ta nhịn không được hung hăng sợ run cả người.

Lúc này ánh sáng trong phòng khá tối, dù có như vậy ta vẫn như cũ có thể thấy rõ, nằm trên giường kia là chính mình.

"Ta" còn nằm ở nơi đó, trên đầu quấn một vòng băng gạc.

Ta đứng thẳng có chút không xong, muốn đưa tay chống vào bàn, không nghĩ lại rơi vào khoảng không.

Chẳng lẽ là hồn rời khỏi xác?

Lúc này, ta mới phát hiện bước chân của mình rất nhẹ, cơ hồ có thể hình dung như đang bay.

Ta bay tới trước thân thể của chính mình, sau đó tiến vào vị trí, không chút sai lầm mà nằm xuống, tự giác khắp các nơi ăn khớp vào nhau, lại ngồi dậy.

Ta sờ sờ chăn, vẫn là thất bại.

Ta chưa từ bỏ ý định, lại nằm xuống, vẫn như cũ thất bại.Ta nóng nảy, nằm nghiêng nằm úp sấp nằm đủ các loại tư thế vẫn không được, cuối cùng ta bay lên không trung, lại liều mạng nhào xuống, như vậy mà đè xuống, ta nghe được một tiếng hừ mỏng manh.

"Thành công rồi?" Ta mừng rỡ.

Ta nghe được thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, cúi đầu thì thấy dưới thân con mắt của "ta" chuyển động, cau mày, như là vì ngủ cực kỳ thống khổ, cái biểu tình này có điểm giống như ta trước kia ngủ gặp qua quỷ áp giường.

Ta sửng sốt một chút, bay lên không trung. Không cách vài giây, liền nhìn thấy "Ta" mở mạnh mắt ra, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.

"Ta" tỉnh?

Ta đây là ai? Ta cẩn thận nhớ lại những năm tháng thanh xuân mười sáu năm qua, nhỏ thì làm trộm lớn đến giả thần giả quỷ, mọi việc đều vô sự, điều này làm cho ta đối với thân phận chính mình không hề có chút hoài nghi, về phần trên giường này, không hiểu được là cô hồn dã quỷ nơi nào làm sao mà đến, cũng dám chiếm dụng cơ thể của ta, xem ta làm sao không bóp chết ngươi!

Nghĩ như vậy, ta đưa tay qua định bóp cổ nàng, chẳng qua ngón ta xuyên qua thân thể, hơn nữa bởi vì quán tính quá lớn, làm ta bị ném tới phía bên trong giường.

Nàng mang thân thể của ta nhìn chung quanh, biểu tình thập phần mờ mịt.

"Đây là chỗ nào?" Nàng lẩm bẩm nói, "Đau đầu quá". Nàng đưa tay sờ sờ đầu, đợi nhìn đến thời điểm nâng cổ tay lên, nàng sửng sốt một chút.

Sư phó nói bát tự ta nhẹ dễ dàng đụng quỷ, cho nên tặng ta một sợi dây màu hồng, sơi dây này đã trải qua đạo pháp của hắn thêm vào đại lễ bái sư, mất của hắn không ít tâm huyết. Lúc ấy nghe xong ta có chút cảm động, còn nghĩ lầm sơi dây kia do máu hắn nhiễm hồng, kết quả năm thứ hai hoàng đế mang theo vaì vị sủng phi tiến đến cầu phúc, sư phó cho bọn họ mỗi người một sợi, với sợi trên tay ta giống nhau như đúc. Chẳng qua lúc đó ta đã theo hắn chừng một năm, tam sư huynh còn nói tuy rằng không đáng giá tiền, nhưng sợi dây này cũng là tượng trưng cho thân phận, cho nên ta cũng không tháo xuống.

Hiện tại, tên quỷ mang thân thể của ta nhìn sợi dây hồng vẻ mặt kinh ngạc, không phải sợi dây hồng không đáng một đồng kia thực sự có tác dụng trừ quỷ chứ? Quỷ bị kinh sợ ư?

Ngay lúc lòng ta đang tràn đầy vui mừng chuẩn bị thời cơ mà trở về với thân thể của mình, ta phát hiện nữ quỷ giơ cả hai tay ra, ánh mắt nàng lăng lăng nhìn hai bàn tay, sau một lát lại xốc chăn lên ngơ ngác nhìn hai chân. Nàng khiếp sợ sau lại biểu tình phá lệ chua sót, thì thào nói nhỏ:"Mượn xác hoàn hồn sao?"

"Mượn cái em gái ngươi, gia còn chưa có chết đâu!" Ta rít gào nói.

Sau khi ta phẫn nộ rống lên thì phát hiện nữ quỷ đang yên lặng nhìn ta.

Ta hướng bên cạnh nhẹ nhàng đi qua, nàng theo động tác của ta mà quay đầu. Ta lại phất phất tay trước mắt nàng, nàng liền cau mày nhắm mắt lại.

"Ngươi nhìn thấy ta?"

Nàng gật gật đầu,"Ngươi là người hay quỷ?"

"Ta là người là người đó!" Ta hận không thể bóp chết nàng, "Nhanh chút từ trong cơ thể ta lăn ra đây!"

"Thân thể của ngươi?" Nàng vẻ mặt ngạc nhiên," Ngươi là nói ta đang bên trong cơ thể của ngươi?"

Ta liên tục gật đầu,"Mau cút đi cút đi!"

Nàng lại nói:"Ngươi còn chưa chuyển thế đầu thai sao?"

Ta:"..."

"Ta còn chưa có chết, ta chỉ là bị ngã một cái, tỉnh lại liền phát hiện chính mình hồn rời khỏi xác, ngươi..." Ta vươn hai tay làm một cái tư thế bóp cổ,"Cút đi, bằng không ta đem ngươi đánh cho hồn phi phách tán!"

Nữ quỷ không nhìn ta, nàng dùng ngón cái chống huyệt thái dương, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng ấn vào mi tâm, lâm vào tư thái trầm tư, ta không hiểu được nàng suy nghĩ cái gì, chẳng lẽ đang nghĩ làm thế nào lợi dụng cơ thể của ta đi làm xằng làm bậy hại người? Nghĩ đến đây lòng ta bắt đầu rùng mình, chính muốn tiếp tục uy hiếp nàng chợt nghe đến nàng nói,"Thât có lỗi, ta cần khối thân thể này."

Ta trong cơn giận dữ,"Cơ thể này của ta cũng không phải của ngươi, đừng nói lời vô nghĩa, nhanh chút biến!" Ta hướng nàng vọt mạnh qua, sau đó thực tự nhiên đập vào bên trong tường.

"Nếu ngươi còn có nguyện vọng gì, ta sẽ thay ngươi làm là được." Nàng mím môi, ánh mắt lạnh lùng thốt lên.

"Ta nói ta chưa có chết!"

"Ta sẽ thỉnh người thay ngươi siêu độ."

"Ta nói ta chưa chết!"

"Nghe nói linh hồn ở lại bảy ngày sau sẽ tự động tiêu tán."

"Ta nói ta chưa chết!"

"Đã nghĩ kỹ có cái gì muốn làm sao?"

"Mụ nội đại gia nhà ngươi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: