Chương 10: Một lần mười một viên
Mặc dù cơ thể yếu đi, nhưng bàn tay vẫn không ngững nghỉ lấy một phút giây nào. Ánh mắt lộ rõ sự kiên định, chấp niệm nhất định phải chế ra Hoả Nguyên Đan.
Thời gian càng trôi nhanh hơn, tính ra đã hơn hai canh giờ từ lúc bắt đầu luyện chế. Lúc này Tiểu Bảo khịt khịt mũi ngửi ngửi. Hắn ồ lên đầy sung sướng.
" Đan hương, trưởng thôn gia gia. Thành công rồi, Hoả Nguyên Đan đang kết đan"
Trưởng thôn khẽ gật đầu, bàn tay phải thu lại, dồn ép linh khí vào trong lòng bàn tay. Một ấn cuối cùng đánh ra thẳng vào Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh.
Cooong..... Coooong..
Âm thanh va chạm nghe chói tai, một hình thủ ấn rõ ràng in năm đầu ngón tay trên thân Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh. Từ đó những tia linh khí phóng ra. Giống như tơ nhện, bao quanh lấy lò đan. Cả lò đan rung lên bần bật, như muốn bay lên, nhưng bị ấn kia trấn áp.
" Phong"
Từ ấn kia trên lò, hơn mười đầu linh khí đâm thẳng xuống dưới đất, hai trong số chúng chạm vào đá ba màu. Trong thoáng chốc, toàn bộ hoả lực của đá ba màu biến mất, hoàn toàn bị sợi linh khí kia hấp thụ. Biến chúng trở lên xám xịt, rồi vỡ vụn thành bụi mịn.
Trưởng thôn thở hắt ra một hơi, đưa vạt áo lên lau mồ hôi trên trán. Lão quay sang nhìn Tiểu Bảo, nhẹ nhàng nói.
" Bắt đầu quá trình kết đan, hiện tại chỉ cần chờ đợi đan thành là được. Tiểu Bảo con nhìn kĩ mọi thứ ta làm rồi chứ?"
Tiểu Bảo gật đầu, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào cửa lò đan, xem tình hình bên trong.
" Con đã rõ ạ."
Trưởng thôn gật gù, nhắm mắt lại ổn định lại linh khí trong cơ thể. Quá trình kết đan này, ông đã dùng phong ấn hoả khí của Đá ba màu vào một ấn của mình. Tự ấn kia sẽ cung cấp năng lượng cho Hoả Nguyên Đan kết đan.
Mùi hương thơm càng ngày càng nhiều, Tiểu Bảo hít vào vài hơi gật gù thưởng thức.
" Mùi vị này có cảm giác nóng rực, vừa hấp thụ liền khiến khí huyết dạo dực, muốn phun trào ra ngoài. Nếu ăn Hoả Nguyên Đan, sợ rằng cơ thể của ta không chịu nổi công kích của Hoả Nguyên Đan mà bôc hơi hết khí huyết. Cái này chắc chỉ phù hợp với những đại thúc, hay ca ca của đội thợ săn mà thôi"
Gã lẩm rẩm tính toán một hồi, sau cùng cũng biết được rằng mình chưa thích hợp để sử dụng đan dược này.
Bên ngoài căn nhà, ngoài Chu Sơn đang cặm cụi trong nhà kho, nhặt nhạnh nguyên liệu để dậy Tiểu Bảo luyện linh ra. Thì những người khác, khi ngửi được hương thơm từ trong nhà trưởng thôn bay ra. Đều không tự chủ được mà hít vào vài hơi. Có điều không giống như Tiểu Bảo hay trưởng thôn, vài người đã phun ra bụng máu, cơ thể run rẩy. Cái này là do cơ thể họ bị hoả khí trùng kích, hoả công tâm, nhất thời không phòng bị lên mới bị thương. Những người này nhanh chóng phong bế hô hấp, vội ngồi tịnh dưỡng.
Trước khi trưởng thôn luyện đan cũng đã tính đến chuyện này, lên đã đưa ra cách hoá giải. Đối với người dân ở Vô Ưu thôn, sống gần sông Trường Giang, nhịn thở vài ba tuần trà cũng không khó. Lại thêm có thuốc đặc trị, lên chỉ sau một hồi, liền trở lại bình thường. Mọi người bàn tán xôn xao.
" luyện đan xuất hiện hương thơm, vậy là trưởng thôn luyện đan thành công rồi nhỉ?"
" Đúng vậy, lần trước trưởng thôn luyện Thọ Nguyên đan tiến cống cho Thành chủ, cũng xuất hiện mùi thơm. Đan thành. Một lò luyện thành đến năm viên Thọ Nguyên Đan trong tổng số tám viên. Được Thành chủ khen ngợi hết lời, nói rằng người chính là Đan sư Huyền phẩm thượng cấp. Nếu không phải vì tu vi của trưởng thôn bị hạn chế, e rằng đã sớm được Thành Chủ cho gia nhập Đan hội rồi."
Mọi người gật gù, danh tiếng của trưởng thôn ai cũng biết. Lúc trước tung hoành ở Long Môn Trấn, một tay đứng đầu Đan sư của thành. Sau này do trùng kích cảnh giới Hải Tuyền Cảnh thất bại. Tu vi rớt xuống Linh thai cảnh, đan đạo cũng vì vậy mà xuống dốc. Bằng không đã có thể uy danh thiên hạ.
Trong căn nhà của trưởng thôn.
Lúc này, hai mắt trưởng thôn đã mở, lão chậm rãi đứng dậy đi tới trước Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh. Tiểu Bảo cũng đi sau lão. Giờ phút này, không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, khẳng định đan đã thành. Trưởng thôn cúi xuống nhìn Tiểu Bảo hỏi.
" Con đã sẵn sàng chưa?"
" Dạ rồi ạ"
Tiểu Bảo hít vào một hơi thật sâu, chuẩn bị chứng kiến khoảnh khắc mở lò. Trưởng thôn gật gù, bàn tay phải đưa ra, chạm vào thủ ấn trên thân Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh, miệng khẽ đọc.
" Phá"
Thủ ấn sáng rực lên rồi nhanh chóng nứt gẫy. Những sợi tơ linh khí cũng thi nhau đổ vỡ, trong tích tắc, phong ấn đã được mở. Nhiệt độ của Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh cũng giảm đi hai ba phần. Khi nắp lò được trưởng thôn mở ra, Tiểu Bảo vui mừng nhận ra bên trong lò có sáu viên đan dược màu đỏ đậm ở đáy lò. Chúng toả ra hoả khí hùng hậu, chính chúng duy trì nhiệt độ cho lò đan này. Bêm cạnh có hai viên đan dược màu cam, nhiệt độ cũng ít hơn những viên màu đỏ.
Trưởng thôn thu chúng vào trong tay, cẩn thận đặt ra đĩa sắt. Ông cũng không giấu được vẻ mặt vui sướng mà tự nói.
" Hai mươi sáu năm, hai mươi sáu năm nay, không ngày nào ta không nghĩ đến chuyện sẽ luyện đan trở lại. Trải qua bao biến cố, cuối cũng có thể luyện được một lò đan trung phẩm. Haha."
Lão bật cười, đôi mắt ướt át, ngửa mặt lên cao, cố giấu đi sự kích động của mình. Sau cùng lão quay xuống, đưa đĩa đan dược trước mặt Tiểu Bảo. Đĩa Hoả Nguyên Đan nóng hừng hực, làm đỏ cả chiếc đĩa sắt, thế nhưng lại không gây ra khó chịu cho Tiểu Bảo.
" Con xem, đây là phẩm chất của đan dược này thế nào?"
Tiểu Bảo cầm một viên màu đỏ và một viên màu cam lên xem xét. Nếu là lúc trước, tay gã có thể bị bỏng nặng, thậm chí cháy đen. Nhưng đã có Dị hoả trong có thể bảo vệ. Hoả khí của Hoả Nguyên Đan không làm hắn bị thương. Gã nói.
" Sáu viên Hoả Nguyên Đan trung phẩm, hai viên Thượng phẩm. Tay nghề của trưởng thôn gia gia thật cao minh"
Trưởng thôn cười khà khà, xoa đầu hắn mà nói.
" Haha, con cũng nhận ra được sao. Nếu là đan sư Huyền phẩm sơ cấp nhìn vào đĩa đan dược này, họ sẽ chó rằng chỉ có sáu viên Hoả Nguyên Đan trung phẩm và hai viên Hạ phẩm. Haha. Xem ra con đã đủ điều kiện để làm Đan sư Huyền phẩm trung cấp rồi đó."
Tiểu Bảo đặt hai viên Hoả Nguyên Đan lại chỗ cũ. Trưởng thôn ấn một chỉ vào chúng, tức thì hoả khí của chúng dần dần thu lại. Sau cùng chỉ còn lại màu đỏ, và cái ấn kia riêng của trưởng thôn bên trên. Lúc này Tiểu Bảo mới đáp lại.
" Trưởng thôn gia gia, đan sư Huyền phẩm trung cấp thì có ý nghĩa gì đâu ạ. Cũng chỉ là danh hiệu mà thôi, con chỉ muốn luyện đan, còn những thứ hão danh vô thực kia, đâu có sử dụng được"
Trưởng thôn cười lớn, xoa đầu đứa nhỏ mà nói.
" Danh hiệu tuy rằng là hư vô, nhưng đoa cũng có thể coi là thước đo chuẩn mực cho thực lực của Đan sư. Bây giờ có thể con không cần, nhưng sau này ắt có chỗ để dùng. Haha"
Nói rồi, ông mang những Hoả Nguyên Đan này phân ra hai hộp gỗ nhỏ. Bên trong có lớp đệm bằng giấy cũng màu đỏ nốt. Cho Hoả Nguyên Đan trung phẩm vào 1 hộp, thượng phẩm vào một hộp. Với loại trung phẩm này, chỉ cần có tu vi linh thai đều có thể sử dụng. Rất phù hợp với những người ở đội thợ săn. Còn hai viên Thượng phẩm, hiện tại chỉ có Chu Sơn là thích hợp nhất. Sau này Tiểu Bảo đột phá Linh Thai, đưa một viên đều được.
Lão cầm bình ngọc, bên trong chứa dược phẩm hồi phục linh lực, một hơi tu sạch. Tu vi của lão, khôi phục dần dần, trên mặt cũng trở lại có sức sống hơn ban nãy. Nếu là thời kì tu vi còn đỉnh phong, một lò Hoả Nguyên Đan, tuy là khó luyện, nhưng cũng không mất quá nhiều sức và linh lực như bây giờ. Thế mới nói, tu vi với đan sư không là thứ nhất, nhưng không có tu vi thì cũng không làm được việc gì.
Hai thầy trò lại tiếp tục chuẩn bị cho lò luyện thứ hai. Một khi đã lấy hoả khí từ Hoả Linh Chi, liền phải sử dụng hết. Giống như một cái lọ bị rạn nứt ở đáy. Nếu không rút hết nước ở trong lọ ra. Sớm muộn, nước trong lò cũng bị rơi vãi ra ngoài.
Lần này trưởng thôn cẩn thận hơn, lão biết sức lực của mình đến đâu. Lên đến lúc dung hợp Dược thủy và Hoả khí, đã sử dụng hai bình hồi phục linh khí. Tốc độ thành đan cũng gia tăng không ít.
Sau bốn canh giờ, ba lò Hoả Nguyên Đan cũng đã hoàn thành. Vẫn là sáu viên Trung phẩm và hai viên thượng phẩm. Tuy trưởng thôn không hài lòng. Nhưng ông cũng biết đó là giới hạn của bản thân. Muốn đẩy mạnh quá trình hình thành đan thượng phẩm, vẫn cần tu vi trên Linh Thai cảnh.
Mặc dù linh lực có thể dùng thuốc hồi phục, nhưng thể chất thì lại không có khả năng hồi phục nhanh đến vậy. Vừa hoàn thành xong lò thứ tư, cả người trưởng thôn run rẩy, thiếu chút chao đảo ngã xuống. Hơi thở đứt quãng, không nói được câu nào.
Tiểu Bảo nhanh chân, đỡ được ông. Mắt thấy khí sắc của trưởng thôn không tốt. Gã không đành lòng, liền nói với ông.
" Trưởng thôn gia gia, người không được khoẻ rồi. Hay là thôi đi, người đừng luyện nữa. Bốn lò Hoả Linh Đan kia cũng đủ cho thôn chúng ta sử dụng rồi. Hoả Linh Chi tuy không giữ hoả khí. Nhưng ít nhất cũng có thể làm thuốc tẩm bổ. Mang bán, vẫn được rất nhiều tiền."
Trưởng thôn hít vào mấy hơi thở, ho lên dữ dội. Sau một lúc, cơn ho đỡ đi, trưởng thôn cầm lấy bình thuốc hồi phục. Uống cạn. Do ông trong thời gian ngắn sử dụng hơn chục lọ thuốc hồi phục, không những tác dụng hồi phục giảm. Mà cơ thể còn sinh ra cảm giác tự đào thải. Lúc này, một bình hồi phục chỉ được hai mươi phần trăm công dụng ban đầu.
" Không sao, ta còn chịu được. Hoả Linh Chi là cực phẩm nguyên liệu này. Ngàn năm khó tìm. Hoả Nguyên Đan tuy tốt, nhưng một người phải ăn đến bẩy viên mới có thể phát triển được hoả khí của đan dược. Số lượng này, còn thiếu một lò nữa mới đủ. Tiểu Bảo, con giúp ta chuẩn bị nguyên liệu, ta luyện nốt lò này, sẽ ở bên hướng dẫn con thực tập ba lò còn lại. Có thể không thành công, nhưng ít nhất cũng cho con trải nghiệm luyện đan trung phẩm. Sau này con sẽ dễ dàng luyện đan hơn"
Trưởng thôn xoa đầu, động viên đứa trẻ nhỏ. Đôi tay già nua lau hai hàng nước mắt trên mặt Tiểu Bảo. Lão mỉm cười, ôm lấy nó vào trong lòng mình. Bất quá, căn nhà đã được ông sử dụng trận pháp phong toả. Khiến cho người bên ngoài dù muốn cũng khó lòng nhìn vào hay quấy rầy mình luyện đan. Cũng là phong ấn khí tức của đan dược trung phẩm, tránh những kẻ có ý đồ tới cướp bóc. Nếu không, mỗi lò Hoả Nguyên Đan luyện ra, sẽ xuất hiện một đạo hoả vân trên bầu trời. Tuy rằng hoả vân tồn tại cực ngắn, nhưng cũng khiến những kẻ có tu vi ccao chú ý. Họ lần tới Vô Ưu thôn này, tất khiến cho thôn dân khổ sở.
Tiểu Bảo dừng khóc một hồi, đôi mắt nó đỏ sọng, vẫn không muốn thấy Trưởng thôn mạo hiểm luyện đan nữa.
" trưởng thôn gia gia, người để con luyện lò này đi. Trong lúc đó người tranh thủ nghỉ ngơi lại sức. Lúc sau, người luyện vẫn không muộn"
Trưởng thôn ngẫm nghĩ một lát, cách của Tiểu Bảo không phải không được. Có điều chỉ sợ một khi Tiểu Bảo luyện hỏng, sẽ làm Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh tích trữ một khối tàn niệm bên trong. Khiến cho đan dược khó thành. Sẽ phải mất chút thủ đoạn, mới có thể loại bỏ được tàn niệm này. Hoặc phải đợi một thời gian để tàn niệm tự động phân giải. Ông chính là muốn để tàn niệm tồn đọng trong Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh tự tiêu tan.
Giờ thấy ánh mắt đầy quyết tâm của Tiểu Bảo, ông cũng suy nghĩ lại. Không phải ông không tin tưởng vào Tiểu Bảo sẽ luyện được Hoả Nguyên Đan. Hoả Nguyên Đan trung phẩm có thể khó, nhưng Hạ phẩm, với tư chất của Tiểu Bảo vẫn có khả năng thành công một viên.
Lão thở dài, đặt tay lên vai Tiểu Bảo, dường như ông đã quyết định xong, liền gật đầu với nó.
" Được rồi, vậy ta sẽ hộ pháp cho con. Tiểu Bảo, con nhớ không cần quá cầu. Đan đạo chính là cơ duyên, không duyên cầu không tới. Có duyên đan tự thành. Dù cho có thất bại, con vẫn phải là con. Như vậy mới là học trò của Đinh Hoàng ta."
Tiểu Bảo lần đầu biết được tên của trưởng thôn, gã gật đầu. Lòng tràn đầy quyết tâm.
" Dạ, con sẽ cố gắng hết mình"
Trưởng thôn vui vẻ ngồi về phía sau hắn, chầm chậm nhắm mắt, tản ra thần thức của mình, để có thể quan sát toàn diện nhất quá trình luyện đan của Tiểu Bảo. Tránh sai lầm sảy ra.
Tiểu Bảo trước đã luyện nhiều đan dược, nhưng toàn là đan dược bình thường, quá trình phân tách nguyên liệu hay kết đan đều đơn giản. Chỉ cần đưa một chút linh khí vào trong lò luyện, ngay lúc dược thủy chuẩn bị kết đan là được. Lần này đối mặt với Hoả Nguyên Đan, đan dược trung phẩm, hắn có chút lo lắng. Nhưng sự lo lắng nhanh chóng bị hắn gạt bỏ. Bốn lần quan sát trưởng thôn luyện Hoả Nguyên Đan. Hắn đã nắm rất rõ công pháp luyện đan này. Đối với mức độ hoả khí từng giai đoạn cũng căn chỉnh được. Chỉ còn một cách trở, chính là hắn phải vững chắc trong quá trình dung hợp Hoả khí và dược thủy. Nếu làm được, có thể tạo ra một viên Hoả Nguyên Đan Hạ phẩm cũng không phải là khó khăn.
Tiểu Bảo hít vào một hơi thật sâu, khiến cho lồng ngực của gã căng phồng lên. Bàn tay đưa ra trước mặt, một ấn đánh thẳng vào Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh, nắp lò một lần nữa bung ra, xoay tròn trên không trung. Bàn tay còn lại nhanh chóng toả ra linh khí, tóm nhặt những loại thảo dược vào bên trong lò. Ti vi của gã tuy kém nhất trong bốn đứa trẻ, nhưng độ thuần thục thao túng tu vi thì vượt xa chúng. Lên việc cách không điều khiển vật này không khó với gã. Những dược liệu như bị bàn tay vô hình cầm nắm, đưa vào trong lò luyện.
Linh khí từ bàn tay phải vẫn tiếp tục cung cấp linh khí cho phù văn hoả khí bên trong Tam Sinh Hắc Độ Đỉnh, làm cho dược tính của dược liệu chảy ra bên ngoài. Quá trình này tuy có lâu hơn trưởng thôn làm, nhưng cũng là không có sai sót. Trưởng thôn gật gù nghi thầm.
" Bên trong linh khí của Tiểu Bảo có chứa năng lực của dị hoả. Lên kể cả khi linh khí đưa nguyên liệu vào trong lò luyện đang nóng bỏng, cũng không có bị biến dạng, hay tan vỡ. Linh khí này kích phát phù văn hoả hệ bên trong lò luyện, làm hoả khí phát huy nhiệt độ cao hơn cả ta. Thú vị thật"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro