Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ghfgh

01 hồn phách sôi trào

Cuối tháng bảy, hè nóng bức, nhiệt độ không khí phút chốc đã đạt đến gần 400, và cứ giữ như thế cả một ngày trời… Thành phố S lại tự nhiên phải nghênh đón một đợt cúp điện lớn.

Sự thoải mái mà phòng máy điều hòa tạo ra sau khi bị ánh nắng chói chang rọi cả nửa giờ, đã không còn sót lại chút gì, cả tòa nhà cục cảnh sát lúc này y hệt một cái lồng hấp bự, mà chủ yếu là nhà cao tầng có rất nhiều cửa sổ mở không được, vì vậy nguyên tòa nhà lớn đẹp đẽ, chúng cảnh sát cả một tập đoàn “áo quần xộc xệch” cùng ướt sũng qua lại không ngớt.

Bao Chửng cởi áo sơ mi ngoài ra, cầm một cái nẹp văn kiện làm quạt đi tới cửa văn phòng SCI, vừa nhìn vào trong, sửng sốt.

Chỉ thấy bên trong văn phòng rộng lớn, lại chỉ còn lại một mình Bạch Trì.

Bạch Trì mặc áo sơ mi trắng, quần short tự chế, một tay cầm khối băng chậm cổ, một tay dùng máy làm đá bào làm vài ly.

“Sao lại chỉ có một mình cháu?” Bao Chửng đi vào, trái phải nhìn một chút, “Ngọc Đường bọn họ đâu? Ra ngoài làm việc rồi?”

Bạch Trì làm cho Bao Chửng một ly đá bào vị chanh, chỉ chỉ phòng pháp y phía sau, “Đều đang ở trong phòng của Công Tôn tránh nóng đó.”

Bao Chửng suy nghĩ một chút, khóe miệng nhếch lên —— cục cảnh sát có thiết bị phát điện riêng, bởi vì có vài nơi nhất định phải cung cấp điện, chẳng hạn như phòng máy dữ liệu, chẳng hạn như phòng lạnh cất vật chứng, và hoặc thêm nữa là…Tủ lạnh của phòng pháp y.

Bao Chửng giúp Bạch Trì bưng cái khay, đem hơn mười ly đá bào đi tới cửa phòng pháp y, đẩy cửa, liền thấy một tình cảnh quỷ dị.

Cửa mở, một luồng mát mẻ tràn tới, thực sự là dễ chịu…

Trên bàn giaỉ phẫu đang có vài người cùng ngồi, đọc sách có, chơi game trên ipad có, ngồi nói chuyện phiếm có. Vài cái tủ cất thi thể dựng ở một bên tường trong phòng giải phẫu bị mở, bên trong không có thi thể, hàn khí chính là từ đây tỏa ra.

Mọi người ngẩng đầu, sau khi nhìn chằm chằm khuôn mặt đen thêm vài phần của Bao Chửng khoảng ba mươi giây, đồng loạt đứng dậy lấy đá bào.

Bao Chửng lắc lắc đầu đi đến, tiện tay đóng cửa, đưa cái nẹp văn kiện cho Bạch Ngọc Đường.

Bạch Ngọc Đường nhận tài liệu, không nhìn đã hỏi, “Có án tử a?”

“Khụ khụ.” Bao Chửng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, “Không tính là án tử được, tính là nhiệm vụ thôi, xem các cậu có thấy hứng thú hay không.”

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau—— nhiệm vụ đặc biệt sao? Cơ bản là cục cảnh sát đã phân công rõ ràng, SCI là để bắt liên hoàn sát thủ hoặc là biến thái, rất ít tiếp nhận công tác khác.

Bạch Ngọc Đường mở tài liệu nhìn qua rồi khép lại, “Cái gì mà mắc ói vậy chứ?”

Triển Chiêu biết anh gần đây ngoại trừ bệnh sạch sẽ ra còn có thêm chứng sợ hãi sự dày đặc, cho thấy  áp lực tâm lý của anh đang tăng lên theo mức luỹ thừa.

Công Tôn đã lấy được tài liệu qua, “Cái gì mắc ói đâu? Tôi thích!”

Mở nẹp văn kiện, bên trong có ảnh chụp khổ A4, ảnh hình như là chụp dưới nước, nền ảnh xám xịt còn có một chút tạp chất đáy, rong bèo và nguồn nước cùng với ánh đèn pha màu lục dưới nước.

Ở chính giữa hình ảnh, có một cái rương cổ xưa, từ cấu tạo của cái rương, công nghệ chế tạo  bằng vòng đồng cùng đinh tán gắn chặt vào gỗ, cùng với một chút họa tiết khắc hoa cổ điển, cố gắng lắm mới nhìn ra là đồ cổ. Bên trên cái rương bám đầy rong rêu cùng dính mấy vỏ sò, cái rương bị một bàn tay mở ra, một người mặc đồng phục lặn màu đen mở cái rương, tuy chỉ chụp bàn tay, nhưng hiển nhiên đây không phải trọng điểm của tấm ảnh.

Trọng điểm của tấm ảnh là, trong cái rương lớn được phát hiện ở đáy biển theo kiểu giấu báu vật này, chứa không phải vàng bạc châu báu cũng không phải đồ gốm sứ quý giá, mà là đầy một rương  toàn đầu lâu trắng hếu.

“Oa…” Công Tôn chậm rãi hé miệng, hơi nhếch khóe miệng lên biểu thị thứ này siêu cấp phù hợp gu thẩm mỹ của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: