Một ngày làm mẫu ảnh...
"Trưa hôm đó sau khi ăn xong hai người chia tay nhau rồi ra về."
"Nhạc Ninh liền tới siêu thị mua ít mì khô, thịt bò với một số gia vị cần thiết. By vừa nghe Tô Mộng (tên là mộng mộng nha nhưng gọi là mộng mơ hoặc cho ngắn hơn nói) Tô Nhiễm thích ăn đặc biệt là món mì nên cô nghĩ ngay tới mì thịt bò vì cô làm món này không ai chê giờ, cũng có thể coi là món tủ của cô. Cô nhanh chóng chỉ đồ rồi ra thanh toán và bắt đầu lên đường đã."
"Khi đi trên đường cô thấy một tiện ích chụp ảnh khá đẹp nên đã vào xem thử. Mọi người trong tiện ích nhìn cô chăm chú, thấy vậy quản lý của tiện ích cũng ra hỏi cô có muốn chụp một bộ ảnh không vì quán gần đây cũng mới mở cần có người lấy mẫu ảnh để quảng cáo thêm cho cửa hàng, hoặc Nhạc Ninh lại chính là người mà họ muốn tìm."
" Cô có gương mặt đáng yêu, đôi môi đỏ mọng, đôi mắt long lanh, làn da trắng hồng cùng Đôi chân dài của mình cô đã từng được rất nhiều người săn lùng mẫu ảnh chú í đến nhưng cô đều từ chối chỉ vì muốn thôi tập trung cho việc học. Vì vậy cô cũng đừng thử làm mẫu bao giờ nên Nhạc Ninh liền ảnh đồng í ngay."
"Thấy cô đồng ý rằng mọi người trong cửa tiện đều cười nhanh đi chọn trang phục, dẫn cô đi trang điểm làm tóc và cảnh để chụp cho cô. Vì cô có Mặt gương nên không nên trang điểm nhiều, sau khi trang điểm và làm tóc hoàn thành nhân viên trang điểm dẫn cô về phòng thay đồ và cho cô một chiếc lông vũ và những chiếc kim cương, điểm bên trên là một vài hoa tự thiết kế cùng hạt cườm cùng tinh nghịch và xinh đẹp."
"Khi cô thay đồ đi ra mọi người trong tiện nghi đều ngước nhìn Nhạc Ninh, dù họ biết cô rất xinh đẹp nhưng sau khi cô thay đồ xong vẫn không thể làm mọi người ngơ ngác."
"Sau khi thấy cô bước ra cùng bộ đồ, anh quản lý lại càng thấy cô đúng là hình mẫu mà anh ta tìm kiếm cho bộ ảnh này, vì sợ mất nhiều thời gian nên Diệp Trung đưa cô đến phòng chụp hình, lúc bước vào cô đã thấy rất nhàn nhã vì bọn họ cảnh cáo vô cùng xứng đáng."
Thấy cô vui vẻ cũng cười mà thích thú:
"Cô Nhạc, cô thấy sao? Vì bộ ảnh này khá kén người chụp nên chúng tôi luôn sẵn sàng để khi bất kỳ người nào hợp tác được tìm thấy sẽ có thể chụp ngay mà không mất quá nhiều thời gian, đừng tưởng chúng tôi quay lại có thể may mắn gặp được cô."
ở bên ngoài...
"xin chào Tổng giám đốc Tô"
Đây là một công ty nhỏ mới được Tô Thị mở rộng để thực hiện việc quay phim chụp ảnh.
Anh bước vào cùng trợ lí Đào, dù hôm nay là ngày nghỉ nhưng vì muốn đi khảo sát nên Dao Thừa cũng phải đi cùng .
"Bộ ảnh đó đã tìm được người chưa?"
Nhìn vào một nhân viên nữ đứng ngay đó và hỏi
"Dạ vừa mới tìm được một người phù hợp, quản lý Diệp đã đưa cô ấy vào phòng chụp một lúc là giám đốc."
Đường dẫn.
Thấy vậy, mọi người đều tránh đường để cô gái dẫn đầu đi.
Bởi vì ở phòng chụp và bên ngoài có một bức tường bằng kính nên dù đứng bên ngoài cũng được nhìn mọi việc bên trong. Trợ lí Đào thấy Nhạc Ninh thì hơi bất ngờ nhưng mặt liền quay lại như cũ.
Anh có lẽ cũng thấy cô nên cũng đứng ngoài, Diệp Trung khi thấy Tô Nhiễm thì liền đứng dậy, bước ra ngoài để tiếp tục diệt.
Tô Tổng quản lý Đạo.
Nghe thấy cùng Dao thừa gật đầu. Quản lý Diệp thấy rằng có chăm chú nên cũng chỉ biết đứng nhìn bên trong xem quá trình chụp ảnh. Khoảng cách một tiếng sau buổi chụp cũng kết thúc, trong studio người đang thu xếp máy móc, người đưa cô đi thay đồ. Thấy vậy mới bắt đầu Diệp Trung tỏ ra hài lòng, thấy vậy Đào Thừa cũng lên tiếng xin phép rời đi.
Anh cùng trợ lý Dao đi ra ngoài, lên xe BMW rồi lái đi.
ở bên trong ....
Nhạc Ninh thay đồ xong đi ra thì Diệp Trung đi tới...
"Cảm ơn cô nhiều lắm, chúng tôi mong được cô lâu lắm rồi, giờ mới tìm được cô, nhờ cô mà bộ ảnh của chúng tôi được rất tốt. Mong lần sau chúng tôi có thể hợp tác."
"Nghe vậy Nhạc Ninh cười và cảm ơn vì đã tạo ra cơ hội cho cô ấy, trong lòng cô ấy luôn muốn chụp thử một bộ ảnh nào đó ngoài mong đợi."
Rồi cô tạm biệt mọi người trong studio và ra về...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro