Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 0

"Chà. Thế thì để tớ tóm tắt lại một lần nữa," Karina nói một cách hào hứng, nhất là khi mọi người trên bàn tiệc đều đang đỏ mặt vì hơi men. "Ning Ning thích cậu từ năm 2013, và cậu thích Ning Ning sau khi xem blog360 của ẻm? Nhưng khi cậu chủ động nhắn tin thì ẻm phớt lờ? Và các cậu gặp lại nhau ở cái trại hè chết tiệt, ngu ngốc ấy – nhưng lại quyết định làm bạn với nhau cho đến tận bây giờ?" Câu chuyện mà Giselle vừa kể sến súa và nhiều plot twist đến nỗi Yeji suýt thì nôn lên món maccaroni phô mai.

"Đó không phải thích! Này, đừng xem đó như một chuyện tình chứ," Giselle than thở - số Whiskey mà con nhỏ đã nạp vào người là quá nhiều để có thể tỏ ra ngầu hơn và không than thở. "Ít nhất thì mối quan hệ đã được bình thường hóa rồi. Chẳng dễ dàng gì để làm bạn với một người từng nói "Tôi sẽ gay vì em" mà!" ("Cậu là người nói câu đó còn gì!" Karina đốp chát). "Bây giờ thì Ning thẳng. Chỉ là ẻm không hẹn hò với một ai thôi."

"Làm gì có!" Chae Ryeong kêu lên. "Tháng trước, Lynn đã tỏ tình thành công với Ning Ning và họ đã đi xem phim cùng nhau mà! Chà, đó là ngày hạnh phúc nhất trong tháng 8 đối với Lynn."

"... Ờ thì ẻm cũng có thể đi chơi với con gái," Giselle chống chế. "Ẻm đi chơi với cả hai giới, nhưng không hẹn hò."

"Ẻm quá quan tâm đến danh tiếng để có thể hẹn hò." Yeji gật gù. "Và cũng ghét khi những người theo đuổi ấy để lại dấu vết trên Instagram của mình. Ning toàn kiểu "Tối nay chúng ta thuộc về nhau nhưng ngày mai thì ta xa lạ", chưa bao giờ đáp lại bạn hẹn của mình ở trên trường – theo kiểu ấy!"

Giselle biết chứ. Quá rõ ràng! Có thể sau từng ấy năm mối quan hệ của họ "vẫn ổn" là bởi vì cả hai đều ghét sự ràng buộc – họ rõ ràng thích nhau (một chút). Ở bên Ning thật tuyệt. Thật dễ dàng để chia sẻ với em ấy những bức ảnh hài hước, làm nhạc cùng nhau, xem phim, có mặt mỗi khi người kia cần, mọi thứ - đáp ứng đủ nhu cầu cho một mối quan hệ tình cảm, nhưng không hẹn hò ("Vậy hai người là friend with benefit?" Yuna hỏi, và Giselle ném vỏ kẹo vào người ẻm như một sự trừng phạt, "Chúng tôi không làm tình!"). Nhờ công việc nhiếp ảnh gia thời trang, Ning Ning đã dần bước vào nhiều mối quan hệ hơn – những mối quan hệ cộng tác vô cùng hào nhoáng cùng những tấm thiệp mời phủ đầy nước hoa, em ấy không còn nhiều thời gian để chăm chút cho những mối quan hệ "cũ" ("Đó không phải "cũ"... Chỉ là em quá yên tâm rằng chúng ta sẽ không bao giờ cãi vã thôi," Ning nói trong khi bới móc tủ quần áo của Giselle để tìm lại chiếc sweater đỏ Chanel mà em bỏ quên từ 2 năm trước). Giselle cũng vậy mà – đảm đương một lúc hai chuyên ngành không hề dễ dàng, đặc biệt là khi chúng khác xa nhau: Mỹ thuật và IT? Cái gì thế? Và còn âm nhạc nữa? Đôi lúc – chỉ đôi lúc thôi, khi con nhỏ trở về sau giờ làm thêm ở studio – thì Giselle cũng tự hỏi "Mình đang làm gì với cuộc đời mình thế này?" (dù sao thì các bạn của nhỏ đều là những thiên tài thứ thiệt, vì thế thì không đời nào mà Giselle sẽ bỏ cuộc). Một tháng thì hai đứa sẽ gặp nhau vài lần, dẫu sống cùng một căn hộ hai phòng. Thời gian trước thì hai đứa gặp nhau nhiều hơn, bởi vì cả hai đều là những người thích tiệc tùng – thích góp mặt trong mọi tổ hợp xã hội bên cạnh nhau – cũng chẳng để làm gì cả, cứ thế đến và ngồi yên ở đó. Rồi thì Giselle quen được Karina, Ning Ning cũng quen được Karina – Karina quen được Yeji, Chae Ryeong, Yuna và một tỉ người bạn khác, và cứ thế vòng tròn quan hệ rộng lớn quanh cả hai trở nên to dần. Mọi người đều biết họ ở bên nhau, nhưng không phải một cặp.

"Vậy thì cậu định thế nào?" Karina hỏi. "Hai đứa cứ... như này à?" Phần nào đó trong cậu ấy bối rối vô cùng tận – thật khổ sở cho một Bạch Dương như cậu ấy phải nghe câu chuyện dở hơi, vô nghĩa, không kết cục này.

"Mọi chuyện sẽ không đến đâu đâu," Giselle trả lời cậu ấy một cách bất đắc dĩ. "Đừng có mà mong chờ nữa. Chúng tớ không có kế hoạch đính hôn hay gì gì đó đâu!"

"Buồn thật." Yeji ủ ê. "Hai đứa đáng yêu mà."

"Và thậm chí không làm tì-" Chae Ryeong phẩy tay, kiểu như "Họ trong sáng và ngô nghê hết sức, dù sao thì em cũng sẽ quý họ".

Tối đó khi Ning Ning lái xe đến đón Giselle, em ấy vẫn còn mặc nguyên bộ pijama Sanrio màu hồng – một lời tuyên bố rằng em ấy chính là IT Girl của thế hệ này. Bằng cách nào đó, Giselle đã vào được xe với tràng cười ha ha he he không ngớt (bởi vì Karina đang hài hước một cách nhàm chán) và tặng cho Ning một cái hôn trên trán, thay cho lời cảm ơn.

"Em đoán là bài kiểm tra của chị vẫn ổn nhỉ." Ning Ning nói. Xe của em có mùi da mới, chắc chắn là từ chiếc áo khoác da thuộc mà em mới tậu ở yên sau.

"Yeah, hoàn toàn ổn." Giselle trả lời, kéo lại vạt áo khoác bởi vì trời quá lạnh. "Chị không nhớ mình đã viết gì, hầu hết thời gian, nhưng chị đoán là chị có thời gian để gặp Balming Tigers vào cuối tuần này. Em đi cùng không?"

"Dĩ nhiên." Ning Ning đảo mắt, không thể tin được là người chị này lại hỏi như thế. "Em sẽ rủ thêm một vài người nữa. Ian Jung, chị biết đấy, người bạn là nhà sản xuất nhạc của em?"

"Ờ, cậu chàng với mái tóc húi cua màu hồng nhỉ," Giselle bật cười khi nhớ lại hình ảnh của cậu chàng ấy – không rõ mặt lắm, nhưng cậu ta đã hát bài Grenade của Bruno Mars trong lúc mặc mỗi chiếc áo ba lỗ xanh chuối. "Cậu chàng là người hài hước nhất. Phong cách của cậu ta hoàn toàn sánh ngang được với Lil Nas X."

"Chủ nhật thì sao? Chị có bận không?" Ning Ning đánh xe vào một con đường khác, phủ đầy tuyết và hoa đào – làm Giselle nhớ tới những khi họ ở Nhật Bản (cùng chuyến lưu diễn của một ban nhạc indie mà cả hai đã xin làm cộng tác viên, chỉ để được du lịch miễn phí).

"Không hẳn. Không biết nữa," Giselle trả lời, đầu óc hoàn toàn mù mờ - bởi vì chẳng ai tỉnh táo nổi sau khi uống say như thế.

"Đi hẹn hò với em đi." Em ấy nói. Có gì đó trong tông giọng của em hoàn toàn mạnh mẽ, nhưng Giselle thì có cảm giác như em ấy đã làm điều này vô số lần trước đây – hẹn hò khi buồn chán. Hẹn hò khi có thời gian rảnh. Hẹn hò, bởi vì tại sao lại không nhỉ?

"Ngạc nhiên đấy. Owen thì sao? Nhà mình đang ngập trong rác thải – ý chị là, mớ quà cáp mà cậu ta đã gửi suốt một tuần trời," Ờ thì, Giselle cũng không thật sự thích cái cậu Owen gì đó lắm. Cậu ta cứ gửi mãi hoa hồng và gấu nhồi bông, nhưng ai mà thèm chứ!

"Kệ cậu ấy đi," Ning Ning nói trong lúc lùi xe vào chuồng. Khu căn hộ của họ nhỏ bé giữa nền tuyết trắng xóa, nhưng bà chủ nhà ở tầng trệt vẫn đang xem tivi – một dấu hiệu xấu rằng thể nào họ cũng sẽ bị mắng là "mấy đứa con gái hư hỏng" vì nhậu nhẹt tới tận 1 giờ sáng. "Em không thích cậu ấy. Em vừa dọn hết mớ hoa hòe rồi. Chẳng được ích lợi gì cả. Em thích hẹn hò với chị hơn." Đôi mắt em ánh lên những tia sáng nho nhỏ, và Giselle cảm thấy đôi mắt xếch Châu Á đáng yêu kia càng thêm to tròn hơn một chút, hệt như Pucca ấy.

"Chà. Được thôi," Như mọi lần, Giselle hào sảng trả lời em. "Chị sẽ mượn con máy Fujifilm của Noah nhé, và chúng ta sẽ đến Disneyland."

"Lãng mạn thật đấy." Em ấy bật cười – giọng cười cao vút, khiến cả không gian như bừng sáng theo (hoặc chỉ đơn giản là ánh đèn cảm ứng ở bãi đỗ xe cuối-cùng-cũng vượt ngàn chông gai trong một cơn bão tuyết để hoạt động một cách bình thường). Em ấy đưa một tay ra – đôi tay mềm mại, đỏ ửng, và Giselle nắm lấy chúng.

Author's Note               

                     Chào bạn, mình là E.,

Getting Serious là câu chuyện tiếp nối của It's All On Me. Getting Serious sẽ xoay quanh những diễn biến của mối quan hệ Ning Ning - Giselle trong It's All On Me. Do vậy, 2 câu chuyện này sẽ chia sẻ cùng một bối cảnh, cùng tuyến thời gian, tuyến nhân vật.

Để hiểu hơn về bối cảnh của Getting Serious, bạn có thể tham khảo phần extra đã được đăng tải trước đó trong It's All On Me. Hoặc, mình đã re-up lại  một đoạn ngắn ở bên trên.

Cảm ơn bạn đã ủng hộ Getting Serious và cũng như It's All On Me,

Chúc bạn luôn vui,

E.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro