
Chương Mở Đầu- Màn 10: Giải thoát Phong Long (Pr 2)
Sáng hôm sau.
Theo như đã hẹn thì mọi người đi tới tửu trang của Diluc để gặp mặt. Bộ ba Lữ Hành cũng vừa tới nơi. Họ thấy Jean, Diluc và Venti đang ngồi trên ghế đợi họ từ trước.
"Xem ra họ đang đợi chúng ta kìa." (Lumine)
"Vậy thì đi thôi." (Alisa)
Cả ba người đến gần họ ngay sau đó Venti nhận thấy sự hiện diện của cả ba.
"Ồ. Họ tới rồi kìa." (Venti)
"Mấy người cũng tới rồi." Diluc khoanh tay, mặt đơ đơ như mọi khi: "Dù sao thì...Giáo Đoàn Vực Sâu... những quái vật đối địch với loài người, mạng lưới tình báo ngầm cũng có rất ít thông tin về họ. Tuy rằng phiền phức, nhưng chúng quy lại là vẫn bị tôi tìm ra manh mối."
"Nhanh như vậy đã có manh mối sao? Không hổ danh là lão gia Diluc thông tin nhanh nhạy" (Venti)
"Nhưng nói chứ, Phong Thần đại nhân Barbatos, tại sao phải mượn sức mạnh của loài người?" (Paimon)
"Haha, phải nói sao nhỉ?...Bảy vị thần mà loài người nói đến, cách xưng hô vốn là Bảy Vị Chấp Chính Trần Thế. Chia trần thế ra, mỗi vị thống trị một phần bảy, đó là trách nhiệm của thần chúng tôi. Thực hiện trách nhiệm của Thần, mới có thể tích lũy thần lực. Nhưng tôi không thích thống trị...tôi cảm thấy Mondstadt cũng sẽ không thích." (Venti)
"Hãy tạo dựng một thành bang không có người làm vua-lý tưởng của đại nhân Barbatos, chúng tôi vẫn luôn ghi nhớ." (Jean)
"Đội trưởng Jean rất thành kính ha. Hoàn toàn không nghĩ tới nguyên do người nào đó quá sức vô kỷ luật, không muốn làm việc." (Paimon)
"Khụ khụ...Tóm lại các bạn xem, lâu quá tôi không về lại Mondstadt rồi." Venti nói rồi ỉu xìu: "Cho nên tôi hiện nay, hoàn toàn không nghi ngờ gì, là người yếu nhất trong bảy vị thần."
"Không hổ danh là Vị Thần của thành phố tự do đấy." Alisa lẩm bẩm.
"Và chắc cậu thấy tự hào lắm..." Lumine lẩm bẩm với ánh mắt trống rỗng.
"Aw...Quá khen quá khen" (Venti)
"Hừm...chúng ta có một vị Phong Thần đại nhân như thế này, nên nói là tốt hay không tốt nhỉ? Nhưng hiện giờ thì ta nên bỏ qua vấn đề bảy đất nước vả bảy vị thần đi, quan tâm đến kẻ địch chung của loài người. Lần này tìm ra dấu vết Pháp Sư Vực Sâu là ở gần tửu trang." (Diluc)
"Không thể để bọn chúng trốn thoát." (Jean)
"Vậy hãy truy lùng chúng thôi!" (Lumine)
*Timeskip.
Mọi người đang đi đến vị trí mà Diluc đã nói trước đó để tìm manh mối về Phong ma long cũng như đám Vực Sâu.
"...Sau khi Pháp Sư Vực Sâu bị đánh bại, đã tán ra một loại năng lượng nào đó. Tác dụng chính của nó, dường như là để ngăn cách sự liên hệ của tôi với Dvalin." (Venti)
Venti im lặng một chút trước khi quay sang với Lumine.
"Lumine, bạn có biết gì về Phế Tích Phong Long không?" (Venti)
"Tôi không biết." (Lumine)
"Nhưng Jean và lão gia Diluc thì chắc chắn sẽ biết. Sau khi Dvalin thức tỉnh, dùng một phế tích viễn cổ làm sào huyệt của nó. Giống như những cơn bão phong tỏa bốn phương của Mondstadt trước đây, cửa vào phế tích cũng có chướng ngại đặc biệt. Nhưng hiện giờ, từ năng lượng được Pháp Sư Vực Sâu phát tán, tôi có thể đọc được nhịp điệu tạo ra ma lực. Tuy rằng nhịp điệu này còn khó nghe hơn Hilichurl hợp xướng, nhưng cũng đủ để chúng ta phá vách gió, đến được bên trong Phế Tích Phong long." (Venti)
"Vậy thì, muốn khiêu chiến trực diện với Phong Long sao? Tôi thì ổn không có ý kiến gì...Nói chứ, Jean mới là người muốn tránh phải khai chiến." (Diluc)
"Không. Khi không còn lựa chọn tốt hơn, thì hãy để tôi gánh trách nhiệm thay đổi phương châm. Nếu thảo phạt Phong Ma Long là cách duy nhất, vậy thì tôi sẽ trở thành kỵ sĩ xung phong lên trước." (Jean)
"Hiện tại vẫn chưa đến mức đó đâu." (Venti)
"Hả?" (Diluc)
"Ý của Venti là..." (Jean)
"Ý tôi là Đàn Thiên Không không phải lá bài cuối cùng của chúng ta." Venti nói xong rồi mỉm cười với Lumine: "Lá bài cuối cùng chính là Lumine."
"Sao lại là cô ấy?" (Alisa)
"Có phải bởi vì tôi đã thanh tẩy Giọt Nước Mắt Kết Tinh không?" (Lumine)
"Đúng vậy. Nhưng ở trên người bạn, còn có điểm sáng đáng quý hơn. Những tạp chất trong nước mắt, lời nguyền trên người Dvalin, là cùng một sức mạnh tà ác. Cho nên..." (Venti)
"Tên hát rong...Như vậy nguy hiểm quá! Cậu nhìn cách Dvalin tức giận, trước khi động thủ đã bị làm thịt rồi!" (Paimon)
"Trận chiến này...Khả năng cao tôi sẽ cần đến sức mạnh của mọi người..." (Lumine)
"...Kế hoạch hay rất thú vị. Đáng để thử." Diluc nói với vẻ ấn tượng.
"Tôi đương nhiên sẽ đi cùng bạn, Kỵ sĩ danh dự." (Jean)
"Tôi sẽ đi cùng cô. Cùng nhau, chúng ta sẽ cứu Dvalin." (Alisa)
"Mọi người....Cảm ơn mọi người..." Lumine dường như bắt đầu rơi lệ. Cô mừng vì giờ đây cô không còn cô đơn nữa.
"Ưm hưm...Vậy chúng ta chỉ cần chiến đấu với đám quái vật vực thẳm...và Rồng! Ap lực rất lớn phải không?" (Paimon)
"Loài người cũng có nội hàm của loài người. Chúng ta đi thôi." (Diluc)
"Đoạn thơ của anh hùng, cuối cùng cũng đi vào trang sách chiến đấu rồi." (Venti)
*Timeskip.
Sau một hồi đi bộ đến Phế Tích Phong Long, cộng thêm việc phải đối đầu với một vài sinh vật ngáng đường thì giờ đây, họ đang bị chặn bởi một kết giới kì lạ.
"Là bức vách của con bão! Nhìn cảnh tượng thật là nguy hiểm." (Paimon)
"Cứ giao cho tôi. Tuy rằng trong tay chỉ có cây đàn gỗ bình thường, nhưng muốn đánh vỡ vách gió này, cũng không cần đến Thiên Không..." Venti dừng lại khi thấy một thứ gì đó đang đến: "Chờ đã, cái gì kia?
Một đám Hilichurl xuất hiện từ phía sau.
"Địch công kích! Chuẩn bị nghênh chiến!" (Jean)
Jean cảnh báo mọi người. Tất cả lập tức rút vũ khí và vào thế chiến đấu. Ngoại trừ Venti chỉ đứng ngoài và quan sát họ.
"Để tôi giải quyết chúng cho." (Alisa)
Alisa ngăn những người khác lại để cô tự mình đồi đầu với chúng. Khi đã đi đủ xa, sấm sét từ bầu trời đánh xuống chỗ cô. Một lát sau cô lao vào địch với tốc độ chóng mặt đập tất cả chúng. Tốc độ của cô nhanh đến nỗi cả đồng minh lẫn kẻ thù đều không thể theo kịp chuyển động của cô.
Cô nhanh chóng hạ gục bọn chúng chỉ trong một giây. Mọi người đều kinh ngạc trước sức mạnh này, bao gồm cả Diluc (mặc dù biểu cảm hầu như không thay đổi). Đây là lần đầu tiên anh thấy cô ấy dùng nhiều sức mạnh đến vậy.
Khởi động xong xuôi, cô quay trở lại với cả nhóm, nói với họ một cách lạnh lùng.
"Xong rồi đó. Ta còn việc cần làm nữa. Vậy nên nhanh lên." Cô thu lại thanh đao của mình.
"Hilichurl...thường thì chúng nó không hoạt động ở những nơi có nồng độ nguyên tố quá cao. Ở đây, thân thể bọn nó phải chịu sức ép nặng nề hơn." (Venti)
"Hẳn bọn Giáo Đoàn Vực Sâu thao túng đằng sau." Diluc khoanh tay đứng nhìn xác đám Hilichurl kia: "Nhưng bọn chúng không thể biết chắc chúng ta sẽ đến đây. Để ngăn chặn chúng ta, sợ rằng giáo đoàn sẽ xắp xếp lính ở khắp mọi nơi."
"Vậy thì, không thể chậm trễ...Khán giả lần này chỉ có gió, đánh nhanh một chút chắc không có vấn đề gì." (Venti)
Venti quay lại, đối mặt với vách gió. Câu lấy ra chiếc đàn gỗ rồi bắt đầu chơi. Ngay lập tức vách gió biến mất, để lộ một hang động bên trong.
"Quả thật nó có thể mở ra. Thi thoảng ngươi cũng có tác dụng ha, tên hát rong." Paimon bắt đầu phàn nàn.
"Bắt đầu từ đây coi như chính thức bước vào Phế Tích Phong Long rồi. Các vị hãy thận trọng. Chúng ta đi thôi." Jean ra lệnh cho cả nhóm vào trong.
*Timeskip.
Cả nhóm tiến vào Phế tích Phong long. Nhưng họ phát hiện ra có phong ấn ở đây chặn đường họ khiến họ không thể đi tiếp.
Diluc đề nghị loại bỏ phong ấn bằng cách sử dụng Cơ Quan Dẫn Sáng. Nhưng phải có đủ linh kiện để kích hoạt nó. Vậy nên mọi người buộc phải chia ra để tìm kiếm.
Sau khi họ kích hoạt tất cả cơ quan, lập tức phong ấn bị hóa giải. Hiện giờ, cả nhóm sẵn sàng đối đầu với thử thách cuối cùng.
"Tôi đang nghĩ, sau khi việc này kết thúc, tôi phải ghi những việc này vào bài ca..." (Venti)
"Vậy là sắp được trở thành bạn già với Venti rồi." (Lumine)
"Ừm, bài hát này cũng giống như "Truyền thuyết về Vennessa", được người dân Mondstadt lưu truyền." (Venti)
"Tôi từ bé đã rất thích mài hát đó." Jean nói xong quay sang Alisa và Lumine: "Còn hai bạn thì sao? Hai người cảm thấy thế nào? Tôi đã điều chính đến trạng thái tốt nhất, nhất định sẽ giúp được các vị."
"Đội trưởng Jean thật đáng tin cậy." Lumine khen ngợi tinh thần nhiệt huyết của Jean.
"Tôi thì không thấy có vấn đề gì cả." (Alisa)
"Ngay cả lão gia Diluc cũng đi cùng chúng ta đến những phút cuối cùng, dù rằng lúc đầu chỉ là bất cẩn bị cuốn vào, là...người...qua đường?" (Paimon)
"Các vị chia sẻ cho tôi bí mật, tôi chỉ là trả lại sự tin cậy mà thôi." (Diluc)
"Còn cậu thì sao?" (Alisa)
"Là "tự do"." (Venti)
"Tự do?" (Paimon)
"Khi các bạn đến Mondstadt, có người nào nói cho các bạn biết, Mondstadt là thành phố của "tự do" không?" (Venti)
Câu đó khiến bộ ba lữ hành nhớ đến ai đó...
"Amber!"
"Haha...đó cũng là một cô bé tự do tự tại. Mondstadt là một thành bang không có "Quốc Vương" cai trị. Mà người dân Mondstadt người dân tự do nhất trong bảy đất nước. Tôi hy vọng con rồng từng bảo vệ Mondstadt cũng như vậy...Không nên có người lừa dối nó, nói "Thành phố này đã phản bội ngươi". Cũng không nên nói với nó "Bảo vệ thành phố này là nghĩa vụ vĩnh hằng của ngươi". Nó có quyền lựa chọn cuộc sống của mình." (Venti)
"Venti..." Paimon đặt tay lên trước ngực và cảm thấy ấm lòng.
"Vậy Lumine, Alisa, ngọn gió ngàn năm thổi của Mondstadt đồng hành cùng hai bạn. Tiếp đến tôi sẽ giúp bạn dẫn sức mạnh nguyên tố Phong như lần trước." (Venti)
Cái câu đó khiến hai người kia nhớ lại giọng nói lần trước khi đối đầu với Phong ma long.
"Chờ đã. Lần trước...Trong trận đối đầu với Phong ma long tại Mondstadt, là cậu sao?" (Alisa)
"Đúng vậy. Đó là tôi." (Venti)
"Thì ra là vậy! Đó là giọng nói của bạn. Mình đã nghe thấy." (Lumine)
"Chả trách Lumine bảo giọng nói của cậu nghe quen quen." (Paimon)
"Vậy thì...Các bạn đã sẵn sàng chưa?" (Venti)
"Nếu mấy người sẵn sàng thì tôi cũng sẵn sàng rồi." (Diluc)
Alisa như mọi khi, vẫn gật đầu.
"Lumine?" Jean quay sang Lumine.
"Vâng. Tôi sẵn sàng rồi." (Lumine)
Khi họ vượt qua phong ấn, cả nhóm đã được dịch chuyển lên bầu trời. Mọi người kích hoạt Phong chi dực và lướt trên không. Alisa thì bay lên luôn, khỏi cần Phong cho dực.
Họ nhìn quanh bầu trời và thấy Dvalin đang bay quanh họ. Họ thậm chí còn thấy hai mảnh tinh thể màu tim tím trên lưng Dvalin.
"Cái gì ở trên lưng nó vậy?" (Alisa)
"Đó là máu độc đã tích tụ trên vết thương..." Venti buồn bã nói: "Giáo Đoàn Vực Sâu thu thập vết thương bùa chú. Mới xâm nhập vào tâm trí Dvalin."
"Vậy chỉ cần loại bỏ những thứ đó thôi nhỉ?" (Alisa)
"Hãy nhắm vào những vết máu màu tím đó." Venti nói với Lumine.
"Được rồi." Lumine tập trung năng lượng Phong lại và bắn về phía mấy cực máu độc trên lưng Dvalin. Đòn đó khiến mấy cục máu độc đó bị nứt, nhưng Dvalin lại gầm lên trong đau đớn và bắt đầu bắn trả.
Những chùm sáng năng lượng hướng về phía Lumine.
"Gì chứ?" (Lumine)
Duluc nhanh tay đã chém hết mấy chùm sáng đó. Jean cũng bay tới trợ giúp.
"Chúng tôi sẽ yểm trợ cho bạn Lumine." (Jean)
"Cảm ơn mọi người." Lumine tiếp tục nhắm vào mấy cục máu độc. Nó bị nứt nhiều hơn. Dvalin gầm lên đau đớn và bay ra xa khỏi họ.
"Dvalin sắp đi mất rồi..." Venti lo lắng trong khi Alisa bắt đầu hành động. Cô sử dụng gió đưa cả nhóm lại gần Dvalin.
"Tôi sẽ điều khiển hướng bay. Cứ tiếp tục tấn công đi." (Alisa)
"Cảm ơn Alisa. Mọi người, xin hãy yểm trợ tôi trong khi tôi nhắm vào nó." (Lumine)
"Vậy thì nhanh lên nào." Diluc vừa nói vừa chém bay một đòn tấn công của Dvalin.
Lumine tiếp tục bắn về phía mấy cục máu độc, khiến chúng gần như bị hư hại nhưng Dvalin đã lượn sang một bên để né đòn tấn công của cô ấy.
"Mình không thể nhắm chính xác được. Nó cứ bay qua bay lại thôi." Lumine đau đầu trước pha né đòn của Dvalin. Alisa lập tức lên trước.
"Thế đấy." (Alisa)
Alisa gom gió lại tạo thành những quả Phong cầu rồi ném chúng vào cục máu độc kia. Các quả cầu gió bắt đầu biến thành những phong đao.
Dvalin cố gắnh mé chúng nhưng phong đao đã đánh trúng nó cùng những vết thương. Hai cục máu độc trên lưng Dvalin đã biến mất. Cái còn lại ở trên cồ nhưng nó đã bị nứt. Dvalin gầm lên và bay đi.
"Dvalin...Đau lắm phải không, xin lỗi. Cố nhân nhịn một chút. Chỉ còn một vết thương nữa thôi..." Venti nói khi Alisa đưa cả nhóm đuổi theo Dvalin.
Họ đuổi theo cho tới khi nhìn thấy vài công trình cổ đại thuộc Phế Tích Phong Long được xây dựng ngay trên tầng mây. Và bên dưới công trình đó...là cả một cơn bão không lồ. Alisa lập tức đưa mọi người đáp xuống công trình kia.
Ngay khi đáp xuống, họ nhìn thấy một thứ gì đó đang lao đến chỗ họ. Theo bản năng họ lập tức né sang một bên. Khi đứng dậy, họ thấy Dvalin ở đó, sẵn sàng tấn công họ.
"Cuối cùng cũng có thể chiến đấu vớ Dvalin rồi, nhà thơ giỏi nhất đến trợ chiến đây." Venti vừa nói vừa triệu hồi cây cung của mình: "Nhưng mà nói trước...Dvalin răng nhọn móng sắc, cho dù mấy trăm năm không bảo dưỡng nhưng cũng rất nguy hiểm."
Dvalin gầm lên và bay về chỗ họ. Nhưng họ đã lập tức nhảy sang chỗ khác. Venti bắt đầu bắn vào Dvalin, sát thương phải nói là khá lớn, nhưng cũng chỉ vừa đủ để khiến nó cảm thấy đau đớn, và cũng đủ để khiến nó gầm lên giận dữ và bắn vài đòn về phía họ.
"Né đi!!" Lumine hét lớn cảnh báo mọi người né sang chỗ khác.
"Khỉ thật." (Alisa)
Alisa lập tức bay đến chỗ Dvalin, mặc cho sự ngăn cản của Lumine. Cô bay đến trước mặt con rồng
"Xin lỗi trước!" (Alisa)
Cô bắn một luồng gió mạnh vào Dvalin. Dvalin gầm lên, cố gắng giết Alisa nhưng cô đã né được. Alisa bay khỏi con rồng khi nó đuổi theo cô.
"Đúng rôi." (Alisa)
Dvalin lại gầm lên và bắn nhiều tia về phía Alisa nhưng cô đã né được lần hai. Cô cố gắng dụ nó đến chỗ mọi người.
"Chuẩn bị đi!" Cô cảnh báo mọi người khi đang dụ con rồng đến. Dvalin mở hàm định ngoạm chặt Alisa nhưng cô đã kịp né sang một bên, đúng lúc Dvalin lao xuống đất.
Alisa dậm một chân xuống đất. Cả công trình nơi họ đang đứng rung chuyển dữ dội, ngay sau đó hai bàn tay đá khổng lồ nắm chặt lấy cơ thể của Dvalin và ghim chặt nó xuống đất. Và ngay sau đó...
"Nằm yên đó, con thằn lằn!" (Alisa)
Cô xuất hiện từ đằng sau, trước mặt xuất hiện một vòng tròn Nhật thực. Cô sau đó giải phóng một chùm năng lượng ánh sáng nhắm vào cục máu độc trên cổ Dvalin. Cục máu độc đó sau khi nhận phải nguồn năng lượng kia thì dần dần bị tan biến.
Còn mấy người kia thì dường như khá ngạc nhiên trước sức mạnh của cô ấy thì phải.
Ngay khi cục máu độc biến mất, Alisa lập tức dừng tấn công. Đồng thời cũng từ từ thả Dvalin đi.
Tuy nhiên ngay khi Dvalin bay đi, cấu trúc của nơi này bắt đầu mất ổn định và rung lắc dữ dội.
"Nơi này sắp sập rồi!" Paimon hoảng sợ khi cả công trình bắt đầu đổ sụp xuống. Mọi người thì bắt đầu rơi tự do xuống dưới.
"Khỉ thật!" (Alisa)
Alisa thì hoảng hồn, cố túm lấy mọi người nhưng không được. Tuy nhiên...
Dvalin đã kịp lao đến, đỡ lấy tất cả mọi người và lập tức bay đến nơi an toàn.
"Đã lâu rồi chúng ta không cùng bay như thế này, Dvalin?" (Venti)
"Lúc nãy, tại sao...Không giống như trước đây, cần ta "bảo vệ"." Dvalin lúc này bối rối hỏi Venti.
"Không muốn ngươi nghe theo Vực Sâu. Nhưng vậy cũng không có nghĩa là ngươi bắt buộc phải nghe theo ta, Dvalin. Tự do theo.mệnh lệnh của Thần...cũng bị coi là mất tự do nhỉ?" Venti vừa nói vừa truyền chút năng lượng Phong vào Dvalin. Làn da của cậu ta bắt đầu chuyển sang màu xanh nhạt.
"Đây là...Sức mạnh của Phong thần. Nhưng ta không còn là Tứ Phong Thủ Hộ." (Dvalin)
"Cho dù không có thân phận đó, ngươi không phải vẫn đang bảo vệ chúng ta sao? Từ nay về sau, mang theo sự chúc phúc của ta. Bay tự do thêm nữa." (Venti)
Alisa bay bên cạnh Dvalin, thở phào nhẹ nhõm. Một vài người dường như sắp đổ lệ. Một trong số họ chỉ mỉm cười và thấy tự hào về bản thân.
Và cứ thế, Dvalin tiếp tục bay cho tới khi họ quay về Mondstadt.
*Vài ngày sau.
Tại trụ sở chính, Jean hiện đang ngồi trước bàn làm việc vủa mình.
"Mối đe dọa của rồng ở Mondstadt, cũng đã kết thúc rồi."
"Tôi sẽ đại diện cho đội Kỵ Sĩ, giải thích hiểu lầm cho người dân. Và tuyên bố cách giải quyết của sự việc."
Jean dừng bút lại, mắt hướng ra phía của sổ, nhìn vào Phong ma long đang bay ngoài.
"Trong mắt người thường, Phong ma long đột nhiên tập kích Mondstadt. Và tự nhiên biến mất"
Bộ ba lữ hành đì cùng nhau, ánh mắt vui vẻ ngước nhìn lên bầu trời, nơi Dvalin đang tung cánh.
"Trong lòng bọn họ chắc chắn còn rất nhiều thắc mắc."
Diluc vừa dựa vào cửa nhìn lên sinh vật thần thoại, trong khi Venti ngồi đung đưa trên tay tượng Phong thần, ngắm nhìn sự tự do của Phong Long.
"Nhưng, hướng gió sẽ thay đổi."
"Sẽ có một ngày..."
"Sẽ thổi về hướng có ánh sáng."
.
.
.
TBC...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro