Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

XiaoKazu/Lemon - Cơ quan kỳ dị - HMĐT và chiến binh lang thang sẽ làm gì?

Title: Cơ quan kỳ dị - Hàng Ma Đại Thánh và chiến binh lang thang sẽ làm gì?

Author: Sunakara Naraka (Narkchan)

Disclaimer: Các nhân vật đề cập trong fic không hề thuộc sở hữu của mình nhưng câu chuyện giả tưởng của mình sẽ dùng họ làm nhân vật để thể hiện.

Fandom: Genshin Impact

Pairings: XiaoKazu/Xiao x Kaedehara Kazuha

Rating: MA/R18

Category: Fluff, Lemon

Warning: LEMON, R18. Hãy cân nhắc trước khi đọc

Note: T vừa đọc 1 fanfic tương tự và nhớ tới tựa game room no.9

Ảnh bìa: 808788983

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

'Tách, cạch, cạch, cạch, píp---'

Âm thanh căn phòng khiêu chiến mới được kích hoạt, nó có chút kỳ dị, bọn họ đều chưa từng nghe thấy âm thanh kiểu này...

'Rầm?!'

Cảm giác dưới mặt đất không còn nơi trụ lấy, Kazuha lập tức muốn dùng sức mạnh nguyên tố và phong chi dực nhưng...không cảm thấy được gì cả, dưới chân không hề tạo ra gió, xung quanh như cõi chân không, hoàn toàn lạc lõng, rơi xuống...chàng ronin bám vào thứ có thể vồ lấy được ngay lúc đó!

'Thịch'

Lưng đau nhức nhưng ít nhất phía dưới vẫn cảm thấy có chút mềm mại như futon, cảm giác như vừa rơi xuống? Bên trên tay vẫn bám chặt vào thứ đó...tuy bây giờ nghĩ rằng bám vào không có ích gì cho lắm nhưng lại có cảm giác rất an toàn, hoàn toàn không hối hận khi bám vào thứ vừa cứng vừa nặng đè cậu muốn nghẹt thở khi rơi xuống thứ mềm mềm phía dưới này...

"Thả ra, con người"

Giọng điệu này...còn có thể là ai, chính là người bất tử đi cùng họ vào di tích cổ, sao bám vào ai không bám lại bám vào ngài ta chứ? Kazuha muốn xây dựng mối quan hệ chậm mà chắc với Xiao, những tiếp xúc đột ngột thế này rất phản tác dụng, nhưng đây là tình huống khẩn cấp, đâu cần tỏ vẻ khó chịu như thế phải không?

Vẫn ôm cứng cái phao cứu sinh trong tay, Kazuha trước tiên hé mắt, nhìn tình hình xung quanh...một không gian hẹp màu trắng...? Hơi kỳ lạ khi so với những căn hầm bẫy thiếu ánh sáng. Thứ mềm mềm bên dưới là một cái giường cao kiểu Liyue thay vì chỉ có futon? Lưng vẫn thực sự rất đau, là rơi xuống? Ở độ cao bao nhiêu?

Kazuha nhanh chóng thả tay khỏi cổ người bất tử để tránh con mèo xù lông, ngước lên trần, thật sự là trần nhà? Lẽ nào lúc kích hoạt cơ quan nó đã nhốt họ vào đây và tái cấu trúc thành một căn phòng nhỏ? Rồi họ sẽ thả quái vật vào không gian hẹp cho khiêu chiến này à...đúng là kiểu khiêu chiến này khá bất lợi với cả hai, nhưng nếu dùng kỹ năng cận chiến của họ chắc vẫn không thành vấn đề, nhưng căn phòng này vẫn quá hẹp để chiến đấu đi...một cái giường đôi? Rõ ràng chỉ rộng đủ cho một cái phòng ngủ theo nghĩa đen!

Rõ ràng lúc nãy bọn Sora, Paimon, Yukuaki và Albedo đã nhấn kích hoạt cơ quan, vẫn còn công tắt ở đâu sao? Sự im ắng làm Kazuha cảm thấy bất an, xung quanh chỉ là những nền gạch trắng phau kín mít? Kỳ lạ, tại sao họ vẫn thở được. Cuối cùng chỉ tìm được một lát gạch kỳ quái, Kazuha ấn mạnh vào, tấm gạch lật vài vòng rồi hiện ra dòng chữ 'Chào mừng đến với khiêu chiến đầy tính thi thú này'...

Khi cả hai cùng nhìn vào dòng chữ, nó bắt đầu biến đổi!

"Căn phòng cơ quan này là một thử thách dành cho hai người"

...

"Thử thách gồm 3 ải, sau mỗi ải sẽ có một phần thưởng nhất định"

...

"Nếu không thực hiện sẽ không nhận được rương báu tương ứng và không thể ra khỏi đây"

...

"Chúng ta cùng khởi động với khiêu chiến đầu tiên nhé cặp đôi nhỏ đáng yêu ~"

Sao kiểu ăn nói của căn phòng này cứ quen quen thế nào? Và đây là di tích ở Mondstads...và nó dường như đang chọc tiết vị tiên nhân kế bên Kazuha...

"Đầu tiên phải nhắc nhở - mỗi ải khiêu chiến gồm 2 thử thách nhỏ, chỉ cần hoàn thành 1 thử thách sẽ qua ải"

---

"Khiêu chiến đầu tiên

Thử thách 1 - hôn/dùng lưỡi cho đến khi một bên kiệt sức

Thử thách 2 - 1 người dùng tay khoét con mắt bên phải của người còn lại và nuốt vào, không được phép nôn ra"

---

'RẦM'

Đã không thể bình tĩnh để đọc từng dòng chữ trên tấm gạch nữa, Xiao trực tiếp cắm Hòa Phát Diên vào, cứ như chạm vào slime nhưng bền hơn, không chỉ không có chút vết xước mà còn đẩy ngược cây cán dài về sau...cả hai trố mắt nhìn những dòng chữ tiếp tục hiện lên bên dưới tên thử thách đầu tiên đã được ấn định thành màu đỏ to.

"Xin đừng tốn sức làm điều vô ích, tiên nhân cảng Liyue cũng không thể phá vỡ cơ quan của đảo thiên không đâu"

...

"Nhắc nhở: những khả năng khác đặc quyền cho tiên nhân cũng bị khai trừ, ngươi cũng sẽ như con người"

...

"Sẽ đói, sẽ khát, sẽ hiểu được người bạn kia của ngươi cũng phải chịu khổ như thế nào"

...

"Sức mạnh nguyên tố của các ngươi cũng không còn"

...

Cả hai bất động cảm giác như đang có kẻ theo dõi họ bên ngoài căn phòng này...đúng là trong người không cảm nhận được gì cả, không thể điều khiển được gió...

Dù bọn chúng có nói dối về việc Xiao sẽ có những nhu cầu của con người, nhưng Kazuha chắc chắn không chịu đựng được. Tìm những thực phẩm dự trữ trong người...mất hết rồi, làm sao mà...

Bọn họ cùng nhau mò mẫm từng tấm gạch để tìm ra công tắc, thậm chí cố gắng thử lại cách phá tường nhưng vẫn vô dụng. Kazuha ngồi xuống giường thở dốc, để ý rằng Xiao tuy vẫn sung sức, nhưng khuôn mặt tối đi trông thấy.

'Píp'

"Đã 9 tiếng trôi qua. Hẳn các bạn đã mệt. Thực hiện thử thách và bữa tối sẽ sẵn sàng"

Bữa tối? Đúng rồi, lúc nãy đã trưa, do quá miệt mài họ vẫn chưa nghĩ tới việc ăn trưa, bây giờ Kazuha cảm thấy vô cùng hối hận...

Nhưng! Làm sao họ có thể làm việc đó chứ?

'Píp'

"Gợi ý cách bỏ ngang khiêu chiến: 1 trong hai ngươi phải chết"

Mạnh bạo quăng cây thương vào tường một lần nữa mà vẫn không thấy vết xước, Dạ Xoa hậm hực tiến tới bên giường, đập tay vào mảng tường cạnh mái đầu màu trắng. Chiếc lá phong không có chút gì trong bụng ngơ ngác chưa hiểu ra tình hình bỗng mở to mắt kinh hãi, dùng hai tay chặn khuôn mặt tuấn mĩ kia lại.

"Ngài định..."

Khuôn mặt Hộ Pháp Dạ Xoa đen lại khó ở, rồi chuyển sang bất lực, cuối cùng là có chút sầu thảm...lần đầu tiên Kazuha được chiêm ngưỡng những biểu cảm phong phú như thế trên mặt Dạ Xoa, kiềm chế sự thích thú lúc này, cậu nhớ ra bản thân đang ở trong hoàn cảnh nào.

"Ngươi ghét ta đến thế?"

Hả...ừ thì Kazuha không đánh giá người khác bằng cái nhìn bên ngoài nên dù Hàng Ma Đại Thánh đây có nói những câu khó nghe hay hành xử khó chiều như mèo hoang thì cậu cũng không có ác cảm. Gần đây có chút hứng thú, muốn tìm hiểu vị tiên nhân này...nhưng! Tìm hiểu không phải theo nghĩa này! Kazuha không phải kiểu người nhất quyết giữ những thứ như 'nụ hôn đầu' vào những hoàn cảnh oái ăm thế này nhưng...hôn...dùng lưỡi với một tiên nhân? Vẫn chưa, Kaedehara Kazuha vẫn chưa chấp nhận được.

Ở tuổi này cậu đã được phép kết hôn ở Inazuma rồi, có vẻ Mondstads cũng tương tự, chỉ có Liyue là vẫn chưa...nhưng chỉ biết lý thuyết mà chưa từng thực hành vẫn làm cho người ta có cảm giác sợ hãi...

Tất nhiên tuy thử thách thứ nhất sẽ mang đến gánh nặng tâm lý cho cả hai, nhưng thử thách thứ 2 cũng không hơn gì cả. Tất nhiên trong thử thách 2, trường hợp khả thi nhất chính là Kazuha móc mắt Xiao, vì nếu may mắn, ngài ấy vẫn có khả năng hồi phục, nhưng...chỉ là 'có thể'. Cơ quan này rõ ràng là đã giàn xếp, ép buột họ thực hiện thử thách 1 đó không phải sao?

'Rột...'

Âm thanh bụng kêu phá tan không khí tuy cưỡng ép nhưng có chút màu hồng vừa dựng nên...Kaedehara Kazuha mất nụ hôn đầu lúc bụng đói cồn cào? Rời khỏi quê nhà không danh tiếng lẫy lừng thì thôi, lại còn mang về một tin đáng xấu hổ như thế...

Xiao không chịu nổi việc chờ Kazuha đấu tranh tâm lý về nụ hôn đầu đó nữa, mạnh bạo nắm lấy cổ tay chàng ronin cưỡng chế trên đầu mà tiến tới, đôi mắt vàng kim mê đắm quan sát làn môi anh đào đang rụt rè hé mở đầu mê hoặc, cố ý day nhẹ, hành động thể hiện sự lo lắng trong mắt Xiao trở thành lời mời gọi...đây không phải Liyue, nên Yanfei sẽ không kết án Hộ Pháp Dạ Xoa đây vì có ý đồ với trẻ vị thành niên 16 thanh xuân này được...

Tiến tới thu lấy hơi thở nặng nhọc của người kia, là mùi của cây cỏ ở Liyue pha chút mùi của biển cả nhạt nhòa...cơ thể chiếc lá phong có chút rụt lại, không thể chống cự, chỉ có thể ủy khuất đón lấy làn môi mát lạnh lẽo đầy bí bức có chút hương vị tức giận của Hộ Pháp Dạ Xoa, môi lưỡi lộn xộn va đập vào nhau khiến Kazuha lần đầu bị choáng ngợp, đầu lưỡi yếu ớt để người kia lôi kéo, hành hạ...xúc cảm kỳ lạ tràn vào người chiếc lá phong, bụng quặn lại, cả người nóng lên hừng hực, đôi mắt lờ đờ xuất hiện hơi nước mờ sương, ướt, nóng, trơn trượt, nhầy nhụa, xấu hổ, choáng váng...cuối cùng cũng đến lúc Kazuha vô thức đập vào ngực Dạ Xoa đòi thêm không khí.

'Píp'

Cả hai tách khỏi nhau, Xiao giật lùi khỏi người kia như tránh tà, chàng ronin dựa hẳn vào tường thở như chưa từng được thở, cố gắng làm nhịp tim rộn ràng trong lồng ngực tĩnh lặng trở lại, thật...đáng xấu hổ. Ý muốn ghê tởm hay phản kháng chưa từng xuất hiện mà chỉ muốn nhiều hơn, muốn mãi mãi chìm trong cảm giác nhục dục đối với Hộ Pháp Dạ Xoa, Kazuha cố gắng hít thở thật sâu, điều chỉnh ham muốn của bản thân lại, cố quên đi những cảm xúc đang dâng trào trong con tim. Đúng là cậu rất chú ý đến vị tiên nhân này, nhưng...không thể nào...vả lại đối với một người Inazuma thì việc này quá sức chịu đựng.

"Hoàn thành ải 1 - Chúc mừng - Đây là bữa tối của hai bạn - Chúc ngon miệng ~"

...

"3 giờ sau sẽ thông báo thử thách thứ 2, hai bạn hãy nghỉ ngơi thoải mái"

...

Nếu được Hộ Pháp Dạ Xoa muốn đập nát căn phòng này khi thoát ra ngoài...khoan đã, thức ăn từ đâu đến?? Vậy thực sự có kẻ đang theo dõi họ?

"Cơ quan này đúng là một bí ẩn, ẩn chứa sức mạnh trên cả tiên nhân..."

Kazuha không khỏi cảm thán, Xiao thực sự đang ngấu nghiến đĩa bánh bao trước mặt mình, cậu mong rằng ngài ấy cũng sẽ hứng thú với thức ăn cậu làm như thế...ừm, những món không phải đậu hũ hạnh nhân! Cảm thấy thần kinh quá mệt mỏi vì áp lực và những suy nghĩ choáng ngợp cả ngày nay, Kazuha muốn chợp mắt trước khi thử thách tiếp theo được thông báo thì chợt nhớ Xiao cũng sẽ buồn ngủ vì cơ thể bây giờ có nhu cầu như một con người.

"Xiao-dono ngài cũng đến nghỉ ngơi đi"

Nhìn thấy biểu cảm chống đối trên mặt Dạ Xoa, Kazuha chỉ có thể mỉm cười bất lực.

"Tôi sẽ không làm gì ngài đâu, nên đừng làm vẻ mặt cảnh giác đó..."

"Chỉ cần tới gần ngươi cũng đủ làm ta có cảm giác không thoải mái trong người rồi...Kaedehara Kazuha..."

Tiếng lẩm bẩm khô khan nhỏ như muỗi kêu nhưng Kazuha có thể dễ dàng nghe thấy, trong lòng liền thắt lại...cũng đúng, phải làm những chuyện bẩn thỉu như thế với một con người. Giữa họ chính là tồn tại khoảng cách này - tiên nhân và phàm nhân...Kazuha cũng không muốn làm khó dễ nhưng...

"Tôi nói cái này có vẻ kỳ quái, nhưng hiếm khi có dịp ngài có nhu cầu của con người, không ngủ trên giường thì phí lắm..."

Cuối cùng lại mềm lòng nằm xuống...Hàng Ma Đại Thánh đã hoàn toàn hối hận...khuôn mặt trẻ con lúc ngủ cũng như đang mỉm cười, không dịu dàng, tự tin hay giảo hoạt như thường ngày mà lại mang vẻ ngây ngô đáng yêu khó giải thích. Lúc thức thì nhanh nhẹn như mèo, giảo hoạt như cáo, lúc ngủ thì chỉ như một con thỏ trắng vô hại...có lẽ hôm nay cậu ta thực sự đã rất mệt.

Mùi hương dịu mát của cây cỏ làm Dạ Xoa cũng bắt đầu bị đánh gục, chìm vào giấc ngủ sâu không chút vướng bận về nghiệp chướng sau 2000 năm.

'Píp'

"Ải thứ 2

Thử thách 1 - Giúp người còn lại bắn bằng miệng

Thử thách 2 - 1 người phải phế đi 1 chi của đối phương"

...

Bọn họ dùng đòn tâm lý để ép hai người, việc quan hệ hay làm tổn thương phải là lẫn nhau, không phải tự túc.

Kazuha bắt đầu cảm thấy tình huống này có chút quen thuộc, cậu đã vô tình tiếp xúc với một vài thể loại sách như thế này, ừ không hẳn là không thú vị, nhưng tàn nhẫn và vặn vẹo thật sự...về căn bản họ sẽ chọn ra những người có chuyên môn nhất định về mặt y học và các thử thách gây tổn thương về mặt thể xác mang tính khả thi hơn. Nhưng các thử thách trong căn phòng này dường như không thuộc thể loại đó, cứ như những kẻ điều khiển căn phòng này chỉ muốn cho hai người rơi vào bẫy quan hệ với nhau? Thật kỳ quái...

Kazuha cảm thấy bản thân nên là người làm việc này...cố nhịn lại nụ cười khi tưởng tượng đến viễn cảnh Xiao dùng khuôn mặt khó ở đó để 'phục vụ' người khác, thực ra bên trong cũng có chút ý muốn cá nhân, vì như thế này sẽ bớt xấu hổ hơn?

Ừm...tuy chưa có kinh nghiệm thực tiễn, nhưng hẳn là bất cứ ai cũng có nhiều cách khác nhau để có được những kiến thức thế này về mặt lý thuyết. Dạ Xoa giật mình khi Kazuha đột nhiên quỳ xuống, biết là đứa nhóc muốn làm gì nhưng vẫn ngập ngừng muốn ngăn lại...mọi chuyện ngày càng quá giới hạn...nhưng họ không còn nhiều thời gian, chỉ cần thông qua ải này và ải cuối cùng là họ có thể thoát khỏi đây...

"Thứ lỗi..."

Chàng chiến binh lang thang thì thầm, từ tốn cởi từng lớp vải bên dưới của Dạ Xoa, nhìn thấy thứ đó đã dựng phình lên, Kazuha cảm thấy càng xấu hổ thêm, dùng tay bịt miệng, xoay khuôn mặt đỏ bừng đi nơi khác...Lẽ nào là do lúc nãy...

"Xin lỗi..."

Đây rõ ràng là lỗi của Dạ Xoa không phải sao? Hứng lên chỉ vì biểu cảm dâm đãng của chiếc lá phong...

Nhìn người kia tay vẫn bịt miệng, mắt thì vẫn soi mói vật thể đang ngẩng lên đáng xấu hổ giữa chân mình, Dạ Xoa có phần không chịu nổi nữa

"Không muốn thì đừng làm"

Chỉ thấy cái đầu màu tuyết trắng lắc nhẹ, bàn tay mảnh khảnh chầm chậm vươn đến, nắm lấy vật thể to lớn giữa đùi Dạ Xoa, cả hai đều giật mình run lên, quả táo adam giữa cần cổ trắng ngần lăn tròn, Kazuha hé môi chầm chậm dùng lưỡi cọ sát với vật thể to lớn, cả người Dạ Xoa run rẩy vì sung sướng...chỉ mới có thế mà đã...thật đáng xấu hổ!

Chậm rãi nuốt côn thịt cứng cáp vào trong, dường như kích thước hơi quá đáng so với cái miệng nhỏ của chàng ronin, cậu nhăn mặt khi nó chạm đến cổ họng ngứa ngáy...

Chỉ nhìn động tác vén lọn tóc vướng víu của chiếc lá phong đã khiến vật thể trong miệng Kazuha bành trướng thêm đôi chút, chàng chiến binh lang thang có chút nhăn nhó ủy khuất, cậu bắt đầu công việc, kết hợp giữa lưỡi và chuyển động ra vào của miệng, liên tục cọ xát, kích thích thứ trong miệng. Đến cả bản thân như đang phục vụ Dạ Xoa, nhưng cũng không khỏi chìm vào cảm giác mê đắm, vượt qua sự xấu hổ, rụt rè lúc đầu, Kazuha dường như vô cùng chuyên tâm chuyển động miệng và lưỡi như muốn liếm sạch cây kem không tan mà lại ngày càng to trong miệng...

Dạ Xoa cũng bắt đầu rên rỉ, bàn tay đặt sau đầu Kazuha vô thức ấn vào để những cú nhấp ngày càng nhanh, dù cảm thấy có lỗi khi thấy biểu cảm vô hồn của người phía dưới, nhưng tay vẫn không có chút chậm lại...bị cảm giác thoải mái trong thần kinh chiếm lấy. Kazuha dần học hỏi thêm kinh nghiệm đáng giá thì phía sau đầu bị ấn mạnh, ngọn giáo to lớn chôn sâu vào cổ họng, thực sự quá đáng...Dạ Xoa run rẩy thở ra một hơi dài đầy thõa mãn chuẩn bị bắn thì nhớ tới nó vẫn nằm trong miệng người kia thì liền vội vã kéo người ra...tiếc rằng đã quá muộn, một phần tinh dịch đã bắn vào miệng, phần còn lại vươn vãi khắp người Kazuha, mùi xạ hương xộc khắp các giác quan của chiếc lá phong...Kazuha liên liên tục ho, nôn ra chất dịch ngập trong thanh quản...

"Không sao chứ?"

Xiao tìm kiếm xung quanh, giật tấm chăn trên giường vội vã lau sạch, trong lòng dâng lên sự kinh tởm không nhỏ đối với bản thân...bộc phát dục vọng đối với một con người...

'Píp'

"Chúc mừng hai vị !! Ải thứ 2 đã thành công mỹ mãn"

...

Xiao thật sự muốn xé nát kẻ đã tạo ra cơ quan này...

...

"Đây là phần thưởng của hai vị"

...

Dịch slime thủy?

...

"Nó sẽ có ích rất nhiều trong ải thứ ba này"

...

"Để không làm phí không khí ướt át mà hai vị đang có ở đây, tôi xin thông báo về nội dung của ải cuối cùng"

...

"Sẽ không có thức ăn cung cấp tiếp đó, nên hai vị phải thực hiện nhanh chóng và ra khỏi đây, không có nhiều thời gian để phân vân đâu"

...

"Ải 3

Thử thách 1 - quan hệ/1 người bắn vào bên trong người còn lại

Thử thách 2 - kết thúc ải với điều kiện tương đương bỏ ngang khiêu chiến cơ quan"

...

Dù dường như biết trước rằng nó sẽ đi đến bước này nhưng cả hai vẫn có phần không thể chấp nhận được...

Không lẽ người đầu tiên chiến binh lang thang quan hệ lại là tiên nhân của Liyue sao? Là lời hay lỗ đây? Trong lòng cậu ronin dâng lên cảm xúc nhộn nhạo đến phát nghẹn, và khi nhìn thấy biểu cảm không nuốt nổi tình thế của Dạ Xoa thì cỗ cảm xúc kia lại rơi xuống đáy đầy hụt hẫng...Đối với Kazuha nếu đây là tai nạn bất khả kháng thì cũng không vấn đề gì, chỉ là...sự chống đối mạnh mẽ của Dạ Xoa làm cậu có phần cảm thấy trống trải...rõ ràng là nó không liên quan gì đến tình hình này cả...nhưng...thật sự ngài ấy không có chút hứng thú nào? Chỉ là một chút? Kaedehara Kazuha cảm thấy giá trị của mình trong lòng Dạ Xoa không được cao lắm...không hiểu tại sao khi phát hiện ra điều này cậu chiến binh lang thang lại khó chịu đến thế!

Được rồi, cứ suy nghĩ vu vơ cũng không giải quyết được tình hình, nhìn thấy sự cứng đầu của Dạ Xoa, Kazuha tự khắc biết bản thân phải tự túc, về cơ bản thử thách 1 chỉ bảo 'bắn vào bên trong người còn lại', nên một người cũng có thể giải quyết được...

"Xiao-dono, nếu được, ngài không cần làm gì cả, chỉ cần nằm xuống giúp tôi có được không? Tôi sẽ cố gắng nhanh nhất có thể"

Chỉ mong Hàng Ma Đại Thánh đây hứng lên mà bắn được thôi...Kazuha chỉ sợ có thế. Hộ Pháp Dạ Xoa đấu tranh tâm lý một hồi cuối cùng cũng không trả lời mà im lặng nằm xuống, khóa quần từ lúc nãy vẫn chưa đóng, về cơ bản cũng không cần thiết...

Chàng ronin cầm lấy chai dịch slime thủy, mường tượng ra cách sử dụng từng đọc trong sách mà bóp trán vài cái bất lực. Tuy rất xấu hổ nhưng Kazuha vẫn quỳ trên giường và hướng cảnh thanh xuân về phía Dạ Xoa...như thế này có bất kính quá không? Tuy nhiên trong sách viết rằng làm như thế thì đối phương sẽ cảm thấy cứng lên nhanh hơn?

Xiao ngạc nhiên mở to mắt rồi lại lập tức quay đi như gạt bỏ tất cả công sức mà Kazuha đang gầy dựng...Kazuha thực sự không còn tâm lý để trách móc Dạ Xoa, chống 1 tay phía trước trong khi bàn tay còn lại nhớp nháp chất dịch màu xanh lục mát lạnh, điều chỉnh nhịp tim hít thở thật sâu, dễ dàng đưa ngón tay trơn trượt vào nơi cấm địa, tuy nhiên cảm giác chặt chẽ vẫn rất rõ ràng, cảm giác kỳ dị đâm chọt bên trong. Kazuha muốn biết biểu cảm của Xiao nhưng lại không có dũng khí để nhìn lại, cảm giác áp khí đang đe dọa vô cùng rõ ràng nhưng Kazuha tự nhắc nhở bản thân nên chú ý đến việc của mình thì hơn...

Nuốt nước bọt cố lấy thêm dũng khí cố nhét ngón tay thứ hai vào, khuôn mặt nhăn lại, chỉ hơi nhói nhưng là một quá trình không vui vẻ gì, mười ngón chân vô thức đào vào ga trải giường, Xiao ngập ngừng muốn nắm lấy bàn tay kia yêu cầu dừng lại.

"Ưm..a.."

Tiếng rên rỉ có phần dâm đãng như muỗi kêu lập tức bị nén chặt, cái đầu tuyết trắng vùi sâu như đang chìm vào đống chăn, hai mắt có phần lờ đờ như mất trí nhưng xảm giác xấu hổ vẫn đi trước một bước, cố kìm lại cảm xúc thõa mãn khi vô tình chạm vào tuyến tiền liệt, mông vô thức nhô lên cao hơn như đang khiêu khích kẻ phía sau nắm lấy mà chơi đùa, tuy nhiên sự tự chủ của tiên nhân cao hơn nhiều so với con người!

Đã cố ý phong tỏa tầm nhìn nhưng chỉ làm phóng đại âm thanh rõ rệt trong căn phòng kín. Âm thanh rên rỉ bị bóp nghẹ ngày càng rõ ràng, âm thanh của dịch thủy, âm thanh cọ sát vào ga giường...ngài hoàn toàn có thể mường tượng ra khung cảnh thanh xuân đó dưới những âm thanh đầy sắc dục này...

Xiao đã vô cùng hối hận khi quyết định giải thoát thị giác, bờ mông đang run rẩy không chút đề phòng ngay lập tức thu hút bộ phận bên dưới, dịch thủy hòa lẫn cùng chất lóng xanh ngọc trượt dài xuống bờ đùi rắn chắc nhưng trắng trẻo đang run rẩy, hang động nhỏ xinh đẹp liên tục co rút hút lấy hai ngón tay đang vô thức tham lam chuyển động, muốn cắn...Hàng Ma Đại Thánh vô thức nuốt nước bọt.

Bàn tay phía sau hậu huyệt bị cưỡng chế rút ra, thay vào đó là vật thể đã cương cứng cạ vào một cách hời hợt và lộn xộn, như muốn vào nhưng lại không muốn vào, muốn chiếm lấy nhưng lại bị chính bản thân cưỡng chế...hơi thở như thiêu đốt bao bọc lấy phần gáy ngon lành đỏ hỏn, đôi mắt vàng kim đang dần mất đi lý trí hiện lên ý cười dùng lực cắn lấy miếng bánh bao trắng đang bốc khói khiến hơi thở người dưới thân đứt quãng.

"H-ha--agh"

Tinh dịch trắng muốt vấy bẩn ga giường, chiếc lá phong hoàng toàn sụp đổ nằm bệt xuống, ngay lúc có ý nghĩ muốn ngủ thì kẻ sau lưng không yên phận mà đẩy thứ đã cương cứng vào làm Kazuha nhận ra bản thân vừa quên đi nhiệm vụ quan trọng của bản thân.

"Thứ lỗi...nếu ngài cảm thấy phiền thì làm ơn đừng---"

Hơi thở bị cắt đứt, phản kháng, đau khổ, sợ hãi, mọi thứ đều bị nuốt lấy, dòng suối lấp lánh trào xuôi cùng cảm xúc muốn chối bỏ. Kazuha ghét phải như thế này, ghét cái cảm giác nhận ra tình cảm quá đáng của bản thân đối với vị tiên nhân đang ân ái với mình chỉ vì miễn cưỡng...Nỗi đau này còn dày vò tâm trí của cậu hơn cả nỗi đau thể xác đang hoành hành dưới thân, muốn chạy trốn, muốn biến mất khỏi thế giới này. Là Kazuha hi sinh để họ thoát khỏi nơi quái lạ này cũng được, chỉ cần ra khỏi nơi đây...chỉ cần không nhìn thấy vẻ mặt dâm đãng đầy mê hoặc không hề thuộc về cậu...

Vật thể to lớn vừa khít, bị hậu huyệt hút chặt, Xiao thở dốc đỡ lấy người đang giàn giụa ở phía dưới.

"Rất đau? Cố gắng hít thở, đừng căng thẳng, cứ theo nhịp của ta"

Cơ thể hoàn toàn phản bội lý trí, thân thể chàng ronin chầm chầm giãn ra, cố gắng hít thở, móng tay ghim chặt vào lưng Dạ Xoa cũng dần thả lòng, chuyển thành động tác ôm ngang cổ, khuôn mặt đờ đẫn chuyển động theo từng nhịp đẩy.

Xiao thở hắt an tâm khi nhìn biểu cảm của người dưới thân dần chuyển từ đau đớn sang đờ đẫn, tiếng rên rỉ dần thay thế tiếng nấc bi thảm, Dạ Xoa cũng bắt đầu chìm vào dục vọng của riêng mình. Hạ thể đưa đẩy gia tốc nhanh dần trong vô thức, dịch thủy bắt đầu trào ra thấm đẫm ga trải giường.

"Ha..a..đừng...chỗ đó---"

Dạ Xoa không hề khoang nhượng mà lập tức nhắm vào vị trí kích thích liên tục đâm vào, đôi mắt phong diệp mù sương trợn lên vì khoái cảm, cổ họng chỉ có thể hét lên theo từng đợt thúc, không còn chút phản kháng.

"A..Xiao..xiao...tôi muốn ra"

Đôi mắt điên dại như thú săn mồi mở to sực tỉnh khi nghe chiếc lá phong gọi tên mình, nhìn người mà những cảm xúc kỳ lạ chưa từng biết đến bỗng trào dâng, muốn chiếm lấy, muốn dày vò, muốn hành hạ cho đến khi con thỏ nhỏ không còn ý nghĩ muốn rời xa mình...nhưng cũng muốn ôm lấy, muốn nâng niu, muốn lau đi những giọt lệ chực trào nơi khóe mắt đỏ lựu.

"Được rồi"

Âm thanh khàn khàn dịu dàng đến nao lòng, khiến con tim chìm trong dục vọng đầy gai nhọn như nhũn ra...

Cả hai cơ thể đóng sập vào nhau, mái tóc trắng ngả ra sau co giật đón nhận chất lỏng vừa ngọt vừa đắng, vừa muốn tham lam nuốt lấy vừa muốn dứt khoát bài xích, hai cơ thể hoàn toàn hòa vào nhau..

"Ải cuối cùng đã thành công mỹ mãn ~ phần thưởng sẽ được trao ngay khi căn phòng biến mất"

...

"Đếm ngược 5 phút trước khi ải khiêu chiến kết thúc, chúng tôi đánh giá cao sự tham gia của các vị"

...

"Chúc ngày tốt lành ~"

...

---

Ngay sau khi thời gian đếm ngược kết thúc, cũng là lúc họ đã mặc xong quần áo, và căn phòng đã biến mất, bên ngoài là 4 người bạn còn lại. 6 cặp mắt nhìn nhau chằm chằm...

Căn phòng này có vẻ rất tâm lý, hoàn toàn cách âm cũng như khiến người bên trong không nhìn thấy bên ngoài. Nhưng nó còn phải cải tiến dài dài khi mà để những người bên ngoài theo dõi được toàn bộ quá trình bên trong...tốt nhất là không nên tiết lộ chuyện này.

"Là ai...ai đã ấn nút kích hoạt bẫy?"

Âm thanh băng lãnh như muốn đông đá sống lưng của bọn họ, cả 4 người không muốn nói rằng họ nghĩ đây chỉ là một khiêu chiến đôi bình thường. Nó yêu cầu chọn ra 2 đồng đội cùng thực hiện với một ghi chú kèm theo

"Gió sóng đôi nâng rồi đáp
Gió cọ sát đáp lại đâm"

Hai câu gợi ý đó không phải bảo là khiêu chiến buff sát thương nguyên tố phong và tấn công khi đáp, đặc biệt là đối với vũ khí cận chiến à? Tất nhiên hai người trong đội hiện tại - thuộc nguyên tố phong, lại có khả năng tấn công khi đáp liên tục, đã thế lại còn có vũ khí cận chiến là giáo và kiếm - đã đầy đủ các yêu cầu, lại có thể cộng hưởng để được lợi...cùng với khả năng hợp tác ăn ý, tại sao lại không chọn họ cơ chứ??

Và...bây giờ họ mới biết rằng hai câu gợi ý trên là có ý nghĩa gì...nâng rồi đáp, đáp rồi lại đâm...rốt cục là kẻ nào lại dùng những từ ngữ bay bổng thế này cho một cái khiêu chiến sặc mùi biến thái đến thế kia chứ...a...còn ai khác ngoài Barbatos.

"Tại sao lại kích hoạt khiêu chiến?"

Lúc đó Albedo đang phát thảo lại những ký hiệu cổ xung quanh, 3 người còn lại tuy đã suy nghĩ kỹ nhưng cũng chỉ rút trích được những ý đã nêu, gió/nguyên tố phong, sóng đôi,cọ sát/cộng hưởng, nâng rồi đáp/tấn công khi đáp, đáp lại đâm/cận chiến? Yukuaki đổ mồ hôi hột xé mảnh giấy đã phân tích trước đó, đồng thời giấu đi những ghi chú mới trong quá trình họ 'đã làm' để chiến thắng cơ quan khiêu chiến biến thái đó...Albedo vẫn bình tĩnh phác thảo lại từng cử động đáng giá của người bất tử và chiến binh lang thang.

Rõ ràng là chưa tìm hiểu kỹ nó là làm thứ gì, họ đơn thuần là quá tin tưởng vào hai người kia...ừ thì, họ cũng khá khinh xuất, nếu là khiêu chiến đấu tập với quái vật kháng phong thì tiêu...vẫn chơi vật lý được...nhưng cái khiêu chiến biến thái chết tiệt này thì...

"Hả!"

Cả bốn người kia cứng họng, Kazuha ở phía sau đang lờ đờ muốn ngủ cũng tỉnh rụi, dụi đôi mắt đau nhức nhăn nhó vài cái rồi kéo áo người bất tử.

"Ưm...Xiao..."

Hiểu được sự mệt mỏi của chiếc lá phong, Dạ Xoa liếc bọn họ cảnh cáo rồi ôm lấy con người kiệt sức dưới đất, cẩn thận mang về nhà trọ.

Bọn người kia như bị ép chơi trò 'cơn gió lạc lối', họ có nhiều nhất 30 phút để trốn khỏi Hàng Ma Đại Thánh đang bận hộ tống Kazuha về nhà trọ. Tội của họ là bị rương báu làm mờ mắt, không đọc kỹ gợi ý, bây giờ chiếc rương lấp lánh nằm trước mắt nhưng trong lòng không một chút vui vẻ, chỉ cảm thấy mạng sống của bọn họ đã biến thành châu báu trong chiếc rương kia hết rồi...Barbatos chết tiệt!! Ông không có chuyện làm hay sao mà lại tạo ra cái khiêu chiến chết dẫm với một cái gợi ý mơ hồ, thơ mộng như thế!!

Đây chính là nhắc nhở các bạn hãy đọc kỹ ghi chú trước khi vào khiêu chiến đó! ... Nhưng ai mà hiểu được cái hướng dẫn tầm xàm đó...

Họ thắc mắc không biết trong rương có món gì quý giá không...hẳn là có quà cưới nhỉ? Cả 4 người trố mắt nhìn mảnh giấy phẳng phiu sạch đẹp với những từ ngữ gây tăng sông

"Phần thưởng chính là những trải nghiệm đáng quý mà các vị đã trải qua trong cơ quan này ~"

A...thật đó hả? Bọn họ thì tốt rồi, còn bọn tôi không phải chỉ xem phim người lớn trả phí bằng tính mạng đó sao?

---

'Cơ quan khiêu chiến kỳ dị - Hàng Ma Đại Thánh và chiến binh lang thang sẽ làm gì?' là một cuốn sách tranh được lưu hành bí mật trong một nhóm người giới hạn, có cả bản viết tay kỹ lưỡng cho người thích chi tiết hơn. Với người sưu tầm tài liệu Yukuaki và họa sĩ Albedo.

Venti đã thó 1 cuốn và trốn về Mondstads không dám ló mặt sang Liyue/đặc biệt - nhà trọ Vọng Thư cả tháng trời.

"Cơ quan đó không phải cứ 2 người là có thể kích hoạt được đâu, chỉ khi nào hơi thở tương thích có thể hòa quyện trong gió mới có thể cùng nhau kích hoạt và nhận được rương báu, phần thưởng thật sự rất giới hạn, không phải ai cũng có thể lấy được" Tên hát rong nào đó giải thích về cơ chế cho Albedo - người khá hứng thú với cách hoạt động của nó.

Ei cũng đã nhận được một cuốn qua hãng hàng không Barbatos...cô ấy tự nhủ sẽ nghiên cứu lại một vài tựa game có nội dung tương tự...

Zhongli đang nghiêm túc đọc thì bị làn khói đen cùng lông vũ cắt ngang...từ tốn đóng quyển sách đặt sang một bên và không đề cập đến để bảo vệ cho những tài năng tương lai không chết yểu...

"Đế quân, tôi và Kazuha đã..."

"Ta biết..."

Nhìn khuôn mặt nghi ngờ của Hàng Ma Đại Thánh, Zhongli không khỏi nhận ra mình nói hớ, liền đánh trống lảng

"Ngươi cần ý kiến gì ở ta sao?"

"Thần muốn lập khế ước trọn đời cùng Kaedehara Kazuha, và muốn đế quân sẽ đích thân thực hiện"

Trong lòng Zhongli hiện lên niềm vui khó tả, cứ như đứa con trai sau 2000 năm cũng đã cưới được vợ...Xiao chưa hề nhờ vả điều gì ở Morax trong thời gian dài, điều này chứng tỏ cậu ronin kia rất quan trọng. Zhongli tuy rất vui nhưng cũng bình tĩnh trở lại và hỏi rõ tình hình

"Ngươi đã hỏi ý kiến của Kaedehara-kun chưa?"

Nhìn khuôn mặt vô cảm trở nên sửng sốt rồi nhăn nhó nhìn vào khoảng không, Morax dường như đã biết câu trả lời. Xiao trong lòng chỉ đơn thuần nổi lên ý muốn chiếm hữu đối với chiếc lá phong, mấy thứ như hợp đồng trọn đời hay chịu trách nhiệm chỉ là cái cớ mà thôi. Đã từng có ý định lợi dụng thời cơ truyền linh khí vào để Kazuha có thai...nhưng chút lý trí còn sót lại khiến Dạ Xoa kịp thời thoát khỏi ý muốn dơ bẩn đó...Xiao cũng không thể hiểu nổi bản thân, tại sao lại có thể để ham muốn chiếm lấy suy nghĩ như thế...

Xiao bắt đầu nghi ngờ rằng Kaedehara Kazuha không phải con người, mà là một con cáo gian xảo, có khả năng bỏ bùa mê hoặc cả tiên nhân...thật nguy hiểm. Đôi mắt màu hoàng hôn biết cười đó, sao lại có thể dịu dàng đến thế, sao lại có thể ấm áp đến thế, như chiếc lông vũ gãi nhẹ vào trái tim lạnh lẽo của Dạ Xoa...

Nhưng có lẽ vẫn phải hỏi...

---

Cái mà Dạ Xoa không ngờ tới chính là sau đó không có cơ hội để hỏi nữa...mỗi lúc càn quét quái vật nhiễm nghiệp chướng xong thời gian còn lại đều là lần theo mùi hương của chiếc lá phong, nhưng! Cậu ta không chỉ tránh mặt Xiao mà còn luôn kèm theo một ai đó bên cạnh, lúc thì uống rượu cùng Nam Thập Tự, lúc thì đi tìm nguyên liệu nấu nướng cùng đầu bếp của Vạn Dân Đường, lúc lại cùng nhị thiếu gia thương hội Phi Vân đi tìm sách, lúc lại đến tận Long Tích giao nguyên liệu thí nghiệm cho Albedo...

Hôm nay thì đang cùng đôi bạn lữ hành, Yukuaki và Albedo đi đâu đó? Hai người kia từ dạo tai nạn lần trước dường như rất hứng thú với diễn biến tiếp theo nên thường cùng nhà lữ hành lập nhóm cùng Kazuha và Xiao, nhưng vị kia có vẻ không rảnh rỗi như thế, nên họ thường lập nhóm cùng Kazuha, lần này có thêm Chongyun thế chỗ của Xiao.

"Kazuha...cậu là đang tránh mặt Xiao?"

Kazuha thở dài.

"Không có"

"Đừng có xạo nữa đi! Cậu toàn tìm nhiệm vụ ngoài lãnh thổ Liyue, hoặc ít nhất là tìm nhiệm vụ có người đi cùng"

Đến cả Paimon cũng nhận ra hành động rõ ràng của Kazuha, tuy thích giao du nhưng Kazuha không phải lúc nào cũng kè kè cùng người khác như thế...Đúng là tránh mặt nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng tội lỗi vì Kazuha cảm nhận được ánh mắt rõ ràng của Dạ Xoa sau lưng mình mỗi ngày...có cả mùi máu tanh sau khi đã càn quét quái vật nhiễm nghiệp chướng...

"Xiao-dono muốn kết duyên với tôi..."

Lúc trước cứ nghĩ Xiao không có cảm giác gì với mình, Kazuha cảm thấy rất hụt hẫng, bây giờ được người ta cầu hôn, lại có chút...hỗn loạn? Chính là quá nhanh đi? Kazuha chỉ mới định tiếp cận, nhưng giai đoạn bị đốt cháy trong căn phòng kỳ dị đó. Và...ngài ấy có thật là có tình cảm với Kazuha không? Hay chỉ là muốn chịu trách nhiệm? Hàng loạt suy nghĩ xoay vòng khiến chàng chiến binh lang thang không thể đối mặt với Dạ Xoa...

Yukuaki đang chăm chú đọc sách bắt đầu hứng thú với câu chuyện chưa có hồi kết, liền gập sách lại bỏ vào túi, hào hứng sấn tới nắm lấy tay Kazuha yêu cầu thêm tình tiết.

"Nói rõ hơn nào Kazuha-san, độc giả của tôi sẽ rất hứng thú với tình tiết này đó"

"Độc giả?"

"Nếu được, cậu có thể nói chi tiết về địa điểm cầu hôn cũng như biểu cảm của Xiao và cảm xúc bản thân lúc đó không, sẽ giúp rất nhiều cho bản thảo của tôi"

Albedo cũng hào hứng với dự án nghiên cứu thi thú về tình cảm của tiên nhân và con người ngàn năm mới gặp 1 trường hợp. Tuy khuôn mặt vẫn vô cảm nhưng hiện rõ mong muốn tò mò đầy mãnh liệt, chộp lấy cổ tay còn lại của Kazuha. Chàng ronin bắt đầu có chút nghi ngờ rằng cơ quan khiêu chiến lần đó có phải do Albedo tạo ra không...

"Bản thảo??"

Kazuha bị choáng ngợp bởi sự hào hứng của họ cố lùi về phía sau thì bị vấp phải cục đá dưới chân nhưng may mắn/vô tình được Chongyun ở phía sau bắt lấy

"A..cám ơn Chongyun"

"Kazuha"

Âm thanh náo nhiệt của nhóm người lập tức tắt lịm khi âm thanh lạnh ngắt như muốn đâm xuyên qua họ treo lên nóc nhà ngân hàng Bắc Quốc...Kazuha ngạc nhiên đến mức ngưng động tác muốn rời khỏi sự chống đỡ của Chongyun. Cậu pháp sư trừ tà phía sau tự giác hiểu được mình phải chấn chỉnh lại tư thế của bản thân cho đứng đắn, nhưng Kazuha lại bất động không hợp tác làm Chongyun muốn thả cũng không được, muốn ôm cũng không xong...

Yukuaki và Albedo vẫn mỗi người nắm chặt cổ tay của Kazuha, hai mắt sáng lên như tìm ra tình tiết mới cho câu chuyện, miệng bất giác mỉm cười ma mị...

Sora ở phía sau cố đứng cách trái bom nổ chậm này càng xa càng tốt...đây là gì thế?? Otome game hả? Nữ chính đi cùng cậu bạn thuở nhỏ bất lực nhìn thanh mai trúc mã bị hai tên sở khanh quấy rối và sau đó bị đàn anh cùng trường bắt gặp à??

Paimon khinh bỉ liếc sang tên Otaku lậm game kia...không, chắc là bị Hotaru ép chơi cùng nhiều quá nên thuộc vài motif luôn rồi...

Mà khoan! Hai tên sở khanh đang nhắc đến không phải là tác giả sưu tầm và họa sĩ của cuốn sách đó sao? Sao lại đi vào để kích thích câu chuyện rồi? Cái này có được cho phép không nhỉ?

Albedo đặt tay trên hông Kazuha, đỡ người đang ngơ ngác dậy, Yukuaki ghé sát vào tai chiếc lá phong cố ý thì thầm

"Nào, lá phong nhỏ, đến lúc phải về nhà rồi ~"

Rồi không để Kazuha kịp chấp vấn cái kiểu ăn nói kỳ lạ của cậu ta, nhị thiếu gia cùng thiên tài giả kim đẩy người về vị Dạ Xoa đang tỏa ra hàn khí kia để làm ấm lại không khí xung quanh...nếu không Teyvat lại trải qua thêm một kỷ băng hà mới mất.

Lời nói cố tình lúc này rõ ràng là biết sẽ không qua khỏi tai Dạ Xoa...gân xanh nổi lên trên khuôn mặt bình lặng như suối...sắp đổ xuống thác. Các người...vì nghệ thuật cũng vừa phải thôi chứ, cũng may Hộ Pháp Dạ Xoa chỉ giết quái vật nhiễm nghiệp chướng chứ không giết người...Sora và Paimon tắp vào Vạn Dân Đường giả bộ không đi cùng bọn họ...tiếc là không kéo Chongyun theo được, phải ở cùng hai kẻ thích chọc tiết gà kia...

Xiao bắt lấy nhân vật chính đang không hiểu tình hình, không nói không rằng tuột khăn choàng trên cổ xuống, mạnh bạo cắn lấy cần cổ trắng ngần trong tiếng hét ngắt quãng của Kazuha, chàng ronin cắn lấy cổ tay cố ngăn chúng lọt ra ngoài, cái cắn yêu vừa đau, vừa kích thích lại vừa dai dẳng khiến Kazuha thở hổn hển giấu mình, vùi mái đầu tuyết trắng vào ngực Xiao. Cứ như thế cho đến khi con mèo trắng trong tay xụi xuống thì Dạ Xoa mới thả người, quấn lấy khăn choàng rồi bế lên tay đem về nhà trọ...

Yukuaki ghi vào bản thảo về sự kiện mới 'đánh dấu nơi thanh thiên bạch nhật'

---

"Xiao-dono, ngài! Tại sao lại...giữa nơi đông người như thế!"

Kazuha có chút tức giận pha lẫn xấu hổ chấp vấn kẻ đang cưỡng chế mình trên giường, đôi mắt vàng kim có vẻ đăm chiêu giờ đang tối lại...

"Không phải! Dù có ở đâu đi nữa, ngài cũng không thể---"

"Tại sao lại không thể?"

"Tại sao...chính tôi mới là người hỏi câu đó, tại sao ngài lại làm thế"

Xiao có chút cảm thấy người trước mặt mình có phải bị ngốc không? Rõ ràng là đã hỏi ý về việc cùng kết duyên, bây giờ lại thấy cùng kẻ khác ôm ấp, nắm tay...ai có thể chịu được? Cái đó có thể là hiểu lầm nhưng sau đó lại còn chạm vào nơi không cần thiết, gọi bằng tên thân mật?

"Muốn cho họ thấy ngươi thuộc về ta?"

"Cái...ngài thật sự---ừm...vậy lời cầu hôn đó không phải chỉ là chịu trách nhiệm cho tai nạn lần đó?"

Dạ Xoa nheo mắt nhớ lại sự kiện không tốt đẹp, nhưng cũng không hề tồi tệ...ngài chỉ sợ Kazuha sẽ bài xích mình sau khi trải qua chuyện đó...

"Đúng, hoàn toàn là ý muốn cá nhân. Còn ngươi?"

Cảm xúc đối với vị tiên nhân này vô cùng phức tạp, không dám nói là yêu, nhưng chắc chắn không phải là ghét, không thể bảo là không động lòng, nhưng cũng chẳng thể nói là tin tưởng. Quá trình phát triển cảm xúc quá nhanh khiến đầu óc Kazuha hỗn tạp, như một mê cung giăng kín những sợi chỉ đỏ, Dạ Xoa cứ thể xuất hiện, đốt sạch chúng, dùng sợi chỉ đeo trên ngón út quấn chặt vào người Kazuha...chính là kiểu muốn thoát cũng không thể thoát, ngẩn ngơ, tự nguyện để người ta bắt lại...

Kazuha chỉ là không hiểu nổi tại sao bản thân lại rơi vào cái bẫy của Dạ Xoa chỉ trong một thời gian ngắn như thế, chính là vẫn chưa thể chấp nhận được...tất nhiên cậu chiến binh lang thang có nghe đến yêu từ cái nhìn đầu tiên, nên trường hợp của cậu trông có vẻ cũng không quá khó tin?

Còn một chuyện khó tin nữa...

"Tại sao ngài lại...để ý tới tôi?"

Thực sự Kazuha không nghĩ mình lại có thể lọt vào mắt xanh của...tiên nhân. Xiao có chút đăm chiêu tìm cách cho chàng ronin này câu trả lời thõa đáng nhất...sau một lúc cả hai bất động nhìn chằm chằm nhau, Dạ Xoa vươn tay tới nâng khuôn mặt tinh xảo đáng yêu như búp bê sứ, thu lấy ánh mắt phong diệp run rẩy đầy mong chờ, tiến tới vành tai đỏ ửng ẩn sau mái tóc tuyết trắng.

"Muốn ta cho ngươi nhìn và nghe thấy một trong những thứ ta yêu thích ở ngươi không, Kaedehara Kazuha? Ngay tại đây"

Cả ngày hôm đó, Verr Goldet chuyển lời rằng Hàng Ma Đại Thánh miễn tiếp khách.

---

Kết.

---

Note: Tết Hải Đăng vui vẻ, các nhà lữ hành!!! )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro