Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tương tư

Đã hai tuần kể từ ngày khai giảng hôm đó, Fourth vẫn chưa gặp được Gemini. Cũng bởi một phần do cả hai lớp cách nhau rất xa - anh tầng 4 cậu tầng 1 nên cả hai rất ít khi tiếp xúc với nhau. Phần còn lại là vì cậu ngại nên không dám lại gần bắt chuyện, thậm chí một cái chào cũng không.

Trong hai tuần này Fourth vẫn luôn nhớ đến anh. Cảm giác này đến cả cậu cũng không biết nó là gì. Ngày đêm luôn nghĩ đến Gemini, ngay cả trong giấc mơ của cậu cũng có Gemini nữa.

Con người một khi chìm đắm trong tình yêu thì sẽ khó mà dứt được. Và cậu cũng không ngoại lệ, Fourth thương nhớ anh đến độ quên luôn cả học tập, người thì sút đi vài kí. Mẹ cậu thấy kết quả học tập của cậu kém đi thì đã thắc mắc vô cùng, kèm theo việc cậu mấy nay gầy đi trông thấy nên mẹ quyết định kéo cậu tới bệnh viện kiểm tra. Vì mẹ cậu sợ đứa con trai yêu quý của bà không dính vào tệ nạn thì cũng bị vấn đề về tâm lí nên bà càng muốn đưa con mình đi kiểm tra

Sau một hồi kiểm tra, bác sĩ bảo:

-Chúng tôi đã có kết quả của con chị rồi

-Thế kết quả của nó dương tính với ma tuý à bác sĩ?Hay bị bệnh tâm lí gì không ạ?

-Không, con chị âm tính với loại chất này nên chị có thể yên tâm. Với cả cháu nó cũng không mắc bệnh tâm lí gì

-Vậy là tốt rồi. Cảm ơn bác sĩ nhiều

-Nhưng!

Bà vừa vui vẻ cảm ơn bác sĩ xong, định đứng lên rời đi thì câu "nhưng" của bác sĩ khiến tâm trạng bà trùng xuống. Ngồi lại xuống ghế, bà bắt đầu nhìn con trai với ánh mắt tràn đầy sự căng thẳng như thể sắp nghe tin dữ nào đó rồi lại quay sang bác sĩ, giọng run run hỏi

-Nhưng sao vậy bác sĩ?

-Haizz tôi e là cháu nó mắc một loại bệnh khá phổ biến đó

-Là bệnh gì vậy bác sĩ?

-"Bệnh tương tư"

-"Bệnh tương tư"? Nó là như thế nào?

-Bà có thể hiểu một cách đơn giản nhất là con trai bà đang thích một người nào đó rồi đấy

Sau khi nghe câu trả lời của bác sĩ mặt mẹ cậu tối sầm lại rồi quay sang trao cho đứa con một ánh mắt hình viên đạn đầy trìu mến. Cả buổi trên xe bà không nói bất kì câu nào với cậu. Bà không nghĩ thằng con trời đánh của mình chỉ vì mê một đứa con gái mà học hành kém hẳn đi, không những thế mà còn vì nhỏ đấy mà sụt cân bao nhiêu.

Fourth học cũng không đến nỗi tệ nhưng môn toán của cậu thì cũng chỉ đủ để qua môn. Mà mấy nay bài kiểm tra toán của cậu lại kém hơn so với trước kia rất nhiều nên mẹ mới lo lắng cho cậu. Ai mà ngờ bao nhiêu công sức mẹ lo lắng cho cậu đều đổ sông đổ bể chỉ vì Fourth mắc "bệnh tương tư". Nếu bà biết người cậu thích là con trai chắc bà còn sốc hơn nữa

Đến khi về nhà cậu định chạy vụt lên trên tầng thì bị mẹ nắm cổ áo lại, phía sau là một cây chổi lông gà mới cứng khiến cậu nuốt nước bọt cái ực. Không nói nhiều cũng biết chiều hôm ấy cậu như thế nào.

Đến tối mẹ gọi cậu xuống ăn cơm nhưng do vẫn giận mẹ vì chuyện mẹ đánh đau nên cậu cũng chẳng thèm xuống mà cứ ngồi lì trong phòng. Mẹ thấy thế thì cũng bất lực.

Một lát sau, cậu nghe có tiếng người gõ cửa bên ngoài

-FotFot ơi, mẹ vào nhé

Cậu không nói gì, chỉ trùm chăn kín mít. Cậu giận mẹ vì đánh đau mà cũng cảm thấy tủi thân và ấm ức khi mẹ không hiểu cho mình

Tiếng mở cửa vang lên, trên tay mẹ Fourth là một khay thức ăn. Bà bước vào phòng đặt chiếc khay xuống bàn rồi ngồi xuống giường lay người cậu

-Mẹ xin lỗi đã vào phòng con nha nhưng bây giờ FotFot dậy ăn đi, không kẻo đói

Fourth lúc này đói lắm rồi nhưng vẫn lì lợm không chịu ngồi dậy.

-Thôi nào, mẹ xin lỗi FotFot của mẹ nhiều nhé, tại mẹ lo con có vấn đề gì đó nên mới như vậy thôi

-Con dậy ăn cho đỡ đói nhé

Cậu lúc này cũng không thể chịu nổi cơn đói dày vò mà bật dậy

-Thôi được con sẽ ăn một miếng

Nói rồi cậu đẩy mẹ ra khỏi phòng rồi ngồi ăn cơm một mình. Đúng lúc đang đói nên cậu một hơi chén sạch khay thức ăn trên bàn. Lúc mang khay xuống tầng để rửa thì cậu vẫn thấy mẹ đang ngồi xem tivi ở phòng khách. Cất xong cái khay, định bụng đi lên trên phòng thì Fourth bị mẹ gọi lại

-Fourth, ra đây mẹ nói chuyện

Không thể cãi lời mẹ, cậu đành rón rén bước đến phòng khách rồi ngồi ngay ngắn trước mặt mẹ

-Dạo này tinh thần con sa sút là do cái "bệnh tương tư" gì đấy phải không?

-V..vâng

-Haizz mẹ không cấm con yêu đương, nhưng tình hình học tập lẫn tinh thần của con đang ngày một đi xuống

-Con xin lỗi ạ

Cậu cảm thấy có lỗi với mẹ vô cùng nên đã không dám nhìn thẳng vào mặt mẹ trả lời. Huống hồ giờ mà nói người cậu thích là con trai chắc mẹ sẽ tức chết mất

-Chuyện con thích ai thì mẹ không quan tâm nhưng con cũng phải biết lo cho bản thân mình nữa chứ

-Con trai mẹ trước đây làm gì gầy như này?

Mẹ vừa nói hai tay vừa cầm vào hai vai của cậu mà soi xét khắp người. Cậu lúc này nhận ra mẹ đã lo lắng cho mình đến thế nào rồi cảm động phát khóc mà ôm trầm lấy mẹ như trẻ lên ba

-Huhu mẹ ơi con yêu mẹ quá

Sau một hồi khóc lóc thì cuối cùng mẹ phải dỗ mãi cậu mới nín

-Được rồi đừng khóc nữa, thực sự không biết cô gái nào xui xẻo lại để bạn FotFot nhà ta nhắm trúng haha

Fourth trong lòng đầy tâm sự dựa vào vai mẹ suy nghĩ không biết có nên nói cho mẹ chuyện mình thích con trai không. Ngồi trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu rồi cậu đưa ra quyết định

-Mẹ ơi...

-Có chuyện gì?

Giọng cậu giờ đây run run cố rặn ra từng chữ một

-Nếu..nếu con thích..thích con trai..thì có sao không ạ?

Mới nói đến đây mà nước mắt cậu đã vô thức chảy ra. Mẹ ngồi bên cạnh như không tin vào tai mình. Bà bất ngờ lắm chứ, bà không nghĩ con trai mình như thế. Rồi nghĩ lại lúc bản thân nhắc đến từ "cô gái" mà bà nghĩ rằng là người mà cậu thích thì came thấy rất có lỗi, bà không biết cảm giác lúc ấy của cậu thế nào nhưng bà chắc chắn rằng khi đó cậu đã rất bối rối

-Con thích ai, yêu ai đều là quyền của con, mẹ sẽ không cấm cản gì. Mẹ chỉ cần con hạnh phúc là được

-Nhưng yêu nhiều đến đâu thì cũng phải biết lo cho bản thân mình biết chưa! Đừng vì người khác mà đánh mất chính mình nhé.

Nói rồi bà đưa tay lên xoa đầu cậu con trai bé bỏng của mình. Fourth vừa nín thì lại bắt đầu khóc nấc lên rồi ôm thật chặt mẹ mình.

-Nhưng..nhưng người ngoài sẽ..hức.. sẽ nói mẹ..hức.. không biết dạy con..người ta sẽ bảo rằng mẹ..hức..có một đứa con không..hức.. bình thường

Tiếng nấc kèm với câu nói của Fourth làm trái tim bà nhói lên. Hai tay áp vào đôi má phúng phính gạt đi những giọt nước mắt lăn dài trên mặt cậu

-Đừng để ý người ngoài, chỉ cần con trai của mẹ hạnh phúc thì mẹ cũng hạnh phúc. Mà cũng đừng quan tâm đến người khác nghĩ gì mà hãy sống là chính mình nhé

Sau đó bà ôm đứa trẻ đang khóc nấc lên vào lòng âu yếm dỗ dành

Fourth cảm thấy nhẹ lòng khi trút bỏ được nỗi lo, còn về phần mẹ Fourth khi tâm sự cùng cậu cũng đã hiểu rõ con trai mình hơn. Cả hai mẹ con đã tâm sự với nhau rất nhiều nên khi nhận thức được thời gian thì đã là đêm rồi. Cậu với mẹ đã hứa với nhau sẽ cùng nhau tâm sự nhiều hơn.

Đang đi lên phòng ngủ thì mẹ chợt nhớ ra một chuyện

-Mà này, mẹ đăng kí lớp học toán tăng cường cho con rồi đấy. Không đi thì biết tay mẹ!

-Ơơơ con không muốn đi đâuuu

-Không nhưng nhị! Đây chính là hình phạt

-Sao lại phạt? Con có làm gì đâu mà phạt?

Cậu phồng má cãi lí

-Ai biểu yêu đương nhăng nhít quên mất việc học! Tự chịu đi, con không thích thì cũng phải đi thôi

-Đã yêu đâu!

-Ừ thì không yêu, con thích người ta cho lắm vào rồi dốt như bò ý! Nói rồi đấy, dù thế nào thì con cũng phải đi học lớp toán đấy cho mẹ

Thấy không cãi được mẹ nên cậu đành ngậm ngùi vâng lời rồi lên tầng đi ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro