
32. Cappuccino
Màn đêm bảo rằng, tối hôm ấy rất yên tĩnh, nhưng ấm áp cũng chẳng kém phần.
Gemini sau khi no bụng thì ngồi lì ở ghế đầu giường, đều đặn cứ nửa tiếng là lấy khăn ấm lau người giúp Fourth một lần.
Tận khi nền trời xanh đen bên ngoài khe hở của lớp màn bắt đầu chuyển màu đón vầng thái dương, thấy Fourth cả đêm không tỉnh, Gemini cũng chả thể chống chọi với cơn buồn ngủ được nữa, anh ngồi một bên gục đầu lên giường Fourth rồi thở đều luôn.
Vài giờ sau, một ngày hiếm hoi mà nắng ấm kéo đến từ tận sáng sớm, tiếng chuông điện thoại của Fourth reo inh ỏi làm cậu phải bừng tỉnh khỏi giấc mơ.
Nhìn bóng đèn trên trần nhà không bật sáng, nhưng có một dải lấp lánh ánh vàng xuyên qua khe hở của bức màn chạy ngang qua mép chăn giữa bụng mình, với điểm dừng là đầu vai của một người đàn ông đang gục đầu vào tay ngủ say, Fourth biết bản thân đã mê man qua một đêm.
Chiếc điện thoại vốn nằm trong túi quần, nhưng chắc vì Fourth đã lăn qua lăn lại nên giờ nó đã rơi lăn lóc trên đệm giường. Và kèm với chế độ rung có sẵn đang hoạt động rất tốt, âm báo vẫn đang vang vọng ầm ĩ của điện thoại đã thành công phá bĩnh cơn ngủ mơ màng của cậu.
Fourth ngồi dậy với cái cổ họng khô khốc, tay day day thái dương nhấn vào nút chấp nhận cuộc gọi.
Chưa đến 1 giây, từ đầu dây bên kia truyền qua một hỗn tạp âm thanh được tạo ra bởi giọng nói của ba người.
"Happy Birthday to you, Happy Birthday to you, Happy Birthday, Happy Birthday...Happy Birthday to you!!!!"
Fourth vốn chưa hề tỉnh ngủ, ban nãy mắt nhắm mắt mở bấm chấp nhận chứ cũng chẳng biết là ai. Vừa nghe thấy mấy giọng ca oanh vàng xông thẳng vào lỗ tai, chưa đến chữ thứ 2 cậu đã cầm điện thoại đưa ra xa nhất có thể.
Dunk: "Hello? Hello from the other side?"
Moon: "Aloo? Bình minh ơi dậy chưa?"
Phuwin: "Dậy đi Fourth ơii, mày già thêm 1 tuổi rồi!"
Người được gọi bên này đang dụi mắt, dí màn hình điện thoại đến sát mặt với biểu tình chê bai rồi khẽ chẹp miệng, không thèm lên tiếng vì đã ném điện thoại sang cái gối bên cạnh. Cậu quơ quào bấm mở loa ngoài rồi ngã xuống muốn ngủ tiếp.
"Hát lại lần nữa đi, chắc chưa nghe rồi"
"Ok"
"1...2...3 Happy Birthday to you, Happy Birthday to you..."
Ba người hết sức thành tâm hát lại bài chúc mừng sinh nhật lần nữa, đến lúc hát xong vẫn thấy đầu dây bên kia im lìm, sự kiên nhẫn có hạn đã làm họ bắt đầu nổi máu nóng.
"FOURTH NATTAWAT JIROCHTIKUL!!!"
Vị được kêu réo đang lim dim chìm vào giấc ngủ, nghe tên lẫn họ mình bị gào lên trong điện thoại thì rất không tình nguyện quay sang muốn lên tiếng rằng nãy giờ bản thân vẫn đang nghe lọt tất cả. Nhưng khoảnh khắc mở miệng ra và nghe thấy từ nơi cổ họng mình chỉ phát ra được một dải âm thanh kì lạ, Fourth thở dài một hơi mệt mỏi.
Về cơ bản, ba vị đang gào thét bên đầu dây chỉ nghe được loáng thoáng thế này.
"N..gh...e m..à"
Nói có đúng hai chữ thôi, nhưng hai chữ đó đủ khiến thanh quản khô khốc như sa mạc của Fourth chuẩn bị cuộn lên cơn bão cát đau rát. Cậu hắng giọng với mong muốn tìm thấy một cảm giác dễ chịu hơn, nhưng 2 3 lần như thế trôi qua, Fourth muốn nắm cái thanh quản vứt quách đi.
"Thôi không nói cũng được, nghe đi" - Moon nghe thấy tiếng hắng giọng khô ran, cùng thanh âm như vịt kêu của Fourth thì tạm chấp nhận cảnh nói chuyện một mình với điện thoại.
Fourth lại hắng giọng, thể hiện là mình đồng ý, sau đó quay sang cầm bình nước lên, mở nắp uống một lúc lâu mới buông xuống. Cậu vừa xoa dịu được cái cổ họng của mình xong thì lời chúc tuổi mới của Phuwin, Dunk và Moon cũng kết thúc.
Đại khái cái kiểu mừng tuổi mới bằng cách mở đầu là hát bài chúc mừng sinh nhật này đã là thông lệ của bọn họ từ lâu. Dù ở xa hay ở gần, dù có tặng quà hay được bảo không cần tặng, chỉ cần là sinh nhật ai thì người đó sẽ được nghe những người còn lại hát.
Có năm thì dễ nghe, cũng có năm là gào thét hỗn tạp, và sinh nhật của Fourth chính là lần được diện kiến màn hoà âm chói tai ấy.
Fourth mỉm cười, giọng tuy vẫn ồm ồm khó nghe nhưng vẫn nhìn ra ngữ điệu vui vẻ: "Cảm ơn mọi người"
Moon: "Tuổi 27 buộc vui, không vui cũng phải vui"
"Có ai chúc kỳ cục như mày không hả?"
"Xời, giống người ta thì đâu có gọi là cá tính riêng"
Phuwin: "Mới dậy hả? Hôm nay sinh nhật đặc cách cho nghỉ phép một ngày đó"
"Ai là chủ cơ?" - Fourth phì cười, nhân viên mà cho chủ nghỉ làm á?
Dunk: "Nói chứ tụi tao biết mày bệnh, nghỉ ngơi 1 ngày đi. Quán vẫn sẽ mở cửa chăm chỉ kiếm tiền về cho mày"
Cậu ngồi dậy tựa lên đầu giường, nhặt điện thoại cầm trên tay. Quả thật sau cơn sốt tối qua cơ thể vẫn đang ê ẩm, nhưng chỉ vì cơn nhức mỏi không đáng nói này mà phải nghỉ làm thì Fourth không muốn. Vì thế cậu lưỡng lự, ậm ờ trong cổ họng tận mấy phút mà vẫn chẳng nói ra lời nào cả.
"Em nói rồi, ảnh không chịu đâu" - Có vẻ Moon đang nói nhỏ với hai người anh, nhưng cô nhóc lại quên mất điện thoại vẫn đang nằm trên tay và ngay gần sát miệng mình.
Phuwin thở dài một hơi có thể nghe thấy rõ, anh nói: "Quà sinh nhật. Hôm nay sinh nhật mày, và được nghỉ làm chính là quà sinh nhật của bọn tao"
"Không lẽ em bé Fot đây không muốn nhận quà sinh nhật hả ta?" - anh vừa dứt câu thì bên đấy cũng có tiếng cười khẽ của ba người bọn họ.
Một tiếng ngáp dài vang lên, lọt vào mic điện thoại của Fourth bên này rồi truyền thẳng đến loa điện thoại của Moon bên kia. Ba người đang chờ Fourth chịu cho phép bản thân nghỉ làm nên chẳng ai nói gì cả, Fourth đang đăm chiêu suy nghĩ nên cũng chả phát ra âm thanh.
Nhưng sau đó, cả Moon, Phuwin và Dunk đều nghe thấy một giọng nói uể oải phát ra từ trong điện thoại vô cùng rõ ràng. Không phải Fourth, bọn họ nghe chất giọng trầm trầm ngái ngủ đó hỏi: "Ai vậy?"
Gemini bị tiếng hát không dễ nghe đánh thức, anh ngẩng đầu dậy, hai mắt díu chặt môi bĩu ra theo quán tính, trên trán còn có một mảng đỏ ửng do tì đầu lên tay hơn mấy tiếng đồng hồ.
Fourth chuyển hướng nhìn sang Gemini, thấy dưới mắt anh có hai vệt sậm màu do thức đêm thì giơ tay lên vừa vỗ nhẹ mái tóc xù xù, vừa nhẹ nhàng đẩy đầu người kia gục xuống trở lại.
"Không có gì, ngủ tiếp đi" - cậu bình thản nói, sau đó lại tiếp tục suy tính chuyện làm việc hay không làm ban nãy.
Đầu dây bên kia nghe thấy một câu nói không rõ ý nghĩa của Fourth thì đồng loạt hít sâu.
Gemini lắc đầu không muốn ngủ tiếp, sau liền ngồi thẳng dậy duỗi lưng, một tay đưa lên dụi mắt, tay còn lại hướng ra sau đấm đấm cái eo nhức mỏi do phải ngủ trong tư thế ngồi.
"Cậu còn khó chịu không?" - anh ngẩng mặt, hai mắt vẫn còn nhập nhoè hướng về người ngồi trên giường.
Cảm thấy thân thể hiện tại còn có nhiều sinh lực hơn hẳn buổi sáng hôm qua, Fourth lắc đầu: "Đỡ nhiều rồi"
Nghe ra người đang nói chuyện với Fourth không phải người xa lạ, ba người nọ khẽ thở phào yên tâm. Nhưng khi nghe nội dung trong đoạn hội thoại của đôi phu phu, ba người lại phải hít sâu thêm lần nữa.
Fourth thấy Gemini đã dần tỉnh táo hơn nhưng tay anh không đấm lưng bộp bộp thì cũng đưa lên xoa bóp vai cổ. Thấy người khác không thoải mái thì nên hỏi thăm, dù gì thì cũng có lẽ là người này vì chăm Fourth cả đêm nên mới nhức mỏi như thế nhỉ?
Chút tâm tình vi diệu nổi lên khi Fourth nhớ ra trong nhà này ngoài cậu và Gemini thì không còn ai hết, vậy nếu không phải Gemini thì còn là ai được nữa đây. Huống hồ dưới chân anh đang đặt một chậu nước có vắt cái khăn bông bên trên, sự hiện hữu sáng chói của nó không phải đã càng làm rõ vấn đề này hơn rồi sao.
Những tia cảm động dần xâm chiếm rồi nhẹ lướt qua làm lòng Fourth xao động. Cậu chớp mắt nhìn anh đang hết duỗi lưng rồi lại lắc cổ qua trái qua phải, nhẹ giọng hỏi: "Cậu đau lắm à?"
Gemini vốn cũng không gọi là đau lắm, chỉ là ngồi lâu nên nhức mỏi mà thôi. Anh nhấc mi vốn định trả lời thành thật, nhưng nhìn thấy đôi mắt long lanh như dập dìu ánh nước cùng cánh môi hơi mím của Fourth, Gemini khẽ nhếch mày cúi xuống thở dài một hơi buồn rầu.
"Ừm, đau lắm. Đau lắm lắm luôn"
Nói xong còn ngẩng đầu lên giương ánh mắt cún con tội nghiệp nhìn người ngồi trên giường, tay đấm đấm lưng làm ra vẻ thật sự rất là đau luôn á.
"Cả một đêm luôn nên giờ lưng tôi đau lắm Fourth"
Đã nói dối thì phải đưa ra thêm bằng chứng để chứng minh thì mới tạo được sự thuyết phục chứ, Gemini nghĩ thầm.
Bằng một cách nào đó mà ba người đang gọi điện thoại cho Fourth đã thật sự tàng hình trong đoạn hội thoại. Không cần biết Gemini và Fourth thật sự bị làm sao, duy chỉ màn đối đáp có nhiều điểm không đúng của họ đã làm cả ba bộ não muốn nổ tung.
"Tôi xin lỗi"
Nghe Fourth trả lời như thế, hai tóc đen, một tóc vàng muốn cầm dao tự đâm chết mình ngay tại chỗ.
Hai người kia...tối qua làm cái gì mà bị đau lưng? Cả đêm làm gì mà sáng lại cùng dậy trong một phòng? Xin lỗi nữa là sao? Mà tại sao lại là Fourth Nattawat xin lỗi, còn Gemini Norawit thì than đau? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
Hoá ra...hoá ra bọn họ...đã đoán trật lất "vị trí" của đôi này rồi ư?
Cả ba trợn mắt nhìn nhau, nuốt mấy ngụm nước miếng rồi vẫn không biết có nên lên tiếng hay không. Nhìn thời gian kết nối cuộc gọi vẫn đang ngày một tăng, và nghe thấy tiếng xuýt xoa than đau của Gemini bên đầu dây chẳng hề dừng, không được, phải...phải đợi bọn này tắt điện thoại đã chứ!!!
Moon dũng cảm xung phong đi đầu tiền tuyến: "P'Fourth hôm nay nghỉ làm đi, em không mở cửa đón anh vào đâu đừng có cố. À...chúc P'Gemini mau hết đau ạ. Tạm biệt!"
Nói xong một mạch, cô nhóc lập tức cúp máy.
Ba gương mặt kinh hồn bạt vía không nói nên lời nhìn chằm chằm màn hình vừa kết thúc cuộc gọi, dù suy tư trong đầu đang nhiều lắm nhưng chung quy là vì đang còn sốc nên ba đôi môi cứ mấp máy nhưng lại chẳng nói ra hoàn chỉnh được câu nào.
Rõ là ban đầu gọi điện để chúc mừng sinh nhật và thông báo cho Fourth biết hôm nay cậu được nghỉ thôi mà, sao kết quả lại là được nghe chuyện chồng chồng nhà người ta trong tình trạng tắt đèn tối thui thế?
Ban nãy Dunk chúc tuổi 27 của Fourth Nattawat rực rỡ. Nhưng có vẻ chưa chúc...thì tuổi 27 của Fourth cũng đã rực rỡ sẵn rồi ha...
Moon ngồi giữa hai ông anh đang trầm tư khuấy khuấy hai ly cappuccino nóng, cô vuốt mặt giọng kéo dài lê thê: "Trời ơi ai bật đèn lên coi"
_____________
Sau khi nghe Moon bắn liên thanh rồi đột ngột ngắt kết nối, Gemini và Fourth chẳng lấy làm lạ, cũng chả thấy mình đã nói sai cái gì. Lúc Fourth lại cầm bình nước lên uống, Gemini nghĩ nghĩ rồi mỉm cười.
"Fourth, chúc mừng sinh nhật!"
"Trước nhất là mong cậu sẽ bình an, vui vẻ"
Anh dừng một chút rồi nói tiếp.
"Năm đầu tiên được đón tuổi mới cùng cậu, tôi thật sự rất lấy làm may mắn"
"Đúng là chuyện của chúng ta rất kì lạ, nhưng dù gì cũng đã ở bên cạnh nhau thế này, tôi mong cậu có thể thành thật với cảm xúc của chính mình khi ở cạnh tôi" - Gemini cúi đầu nhìn bàn tay mình đan vào nhau, anh ngắm nghía từng ngón tay một trong vô thức.
"Ngày dài lắm, cố gắng kiên cường từ sáng đến tối cũng rất mệt. Hết ngày cũng chỉ còn có tôi ở đây, trước mặt tôi cậu không cần phải gắng gượng tươi cười khi buồn, nếu đau thì hãy cứ khóc thật lớn" - anh mỉm cười, đáy mắt cũng tràn ngập tầng dịu dàng hướng người nhỏ kia.
"Fourth, tôi mong cậu có thể thử...dựa dẫm vào người khác một chút"
"Cũng có thể thử cân nhắc 'người khác' đó là...tôi"
"Tôi luôn sẵn sàng lắng nghe cậu nói, sẵn sàng dỗ cậu khi cậu khóc, cũng sẵn sàng chăm sóc cậu khi cậu thấy đau. À, tất nhiên là khi được cậu cho phép"
Gemini giấu mặt vào hai bàn tay, sao chúc sinh nhật người ta mà toàn nói cái gì không đâu vậy chứ. Không được, bình tĩnh đi nào trái tim ơi.
Dưới đôi mắt ngậm ý cười của Fourth, Gemini chép miệng rồi ngẩng lên than vãn: "Ôi sến sẩm quá đi"
Ngón tay Fourth mải vân vê góc chăn, cậu nghiêng đầu mở miệng muốn nói nhưng rồi chỉ im lặng cong khóe môi nhìn Gemini.
"Nhưng Fourth, tôi thật sự muốn làm một người bạn đồng hành với cậu trên đoạn đường này. Làm một người sẽ biết suy nghĩ cho cảm xúc của cậu, chứ không chỉ là một đối tác nhạt nhẽo trên tờ hợp đồng hôn nhân kia"
Gemini bỗng không cười nữa, hai tay vỗ cái bộp lên đầu gối, âm điệu cũng...ừ...cứ cho là nghiêm túc đi.
"Nói ngắn gọn là mong cậu hãy coi tôi là cái thùng để xả hết mấy cái muộn phiền đi đó"
Fourth phì cười: "Có ai lại chúc sinh nhật kiểu, mong bản thân sẽ trở thành cái thùng, để người được chúc có thể xả muộn phiền vào đó như cậu không hả Gemini?"
"Cái thùng của tôi còn biết dỗ nín khóc, chăm bệnh thì tôi không giỏi nhưng tôi có thể học. Một cái thùng ham học hỏi thế này dâng đến trước mặt mà cậu còn không thấy thích sao?"
Gemini nghiêng đầu, ánh mắt nhìn Fourth vô cùng thiết tha. Thấy cậu chỉ cười cười nhìn mình mà không nói, anh có chút uỷ khuất hạ tầm mắt, giọng nhỏ đi: "Đã vậy tôi còn đẹp trai nữa, cậu không hề lỗ vốn một xíu nào luôn"
Lần này Fourth bật cười, tiếng cười rất khẽ nhưng đôi mắt cong cong đã là một bằng chứng rõ ràng cho thấy cậu đang rất vui, tâm tình sau cơn cảm sốt cũng đã trở nên rất tốt.
Gemini đứng dậy, khoé môi nâng cao lên. Đôi bàn tay vẫn rất ấm áp của anh vươn ra, hướng thẳng đến bên má mềm nhưng có chút nhợt nhạt sau đêm đổ bệnh của Fourth nhéo nhéo một lúc.
Cặp má trắng mềm dần ửng đỏ, Fourth cũng chả hiểu tại sao mình lại không phản kháng mà đẩy Gemini ra. Dưới ánh nhìn có như không mang vẻ mềm mại như bông của người đứng cạnh giường, Fourth như đứng máy, thậm chí còn để im mặc anh vừa mỉm cười, vừa muốn làm gì thì làm.
Trước khi ra khỏi phòng, Gemini đứng ở cửa ôm cái chậu nước, dáng người cao lớn mặc bộ đồ ngủ đơn sắc thoải mái, tóc tai xù xù ôn hòa nói.
"Fourth, sinh nhật vui vẻ. Từ giờ tôi là cái thùng của cậu"
Cửa được đóng lại kêu một tiếng 'cạch', nhưng lập tức lại được mở ra lần nữa. Gemini ló đầu vào, giọng chắc nịch khẳng định.
"Là một cái thùng đẹp trai"
Nói xong liền quay lưng đóng cửa rời đi.
Fourth ngồi dựa lưng lên đầu giường, nửa thân dưới vẫn như cũ ấp trong lớp chăn sau cả đêm dài. Ánh mắt cậu dừng lại trên cánh cửa gỗ đã im lìm phía xa, ngây người cả nửa ngày mới chậm rãi kéo khóe môi thành hình nửa vầng trăng rồi lắc đầu lẩm bẩm.
"Nói cũng nhiều ghê đấy chứ"
-------------------------------
Continue...
Nary: Tặng ba anh em kia một cái 💡, mong mọi người sẽ hiểu rằng cái lưng bị đau của Gemini chỉ đơn giản là vì ngồi ngủ =))
Phuwin: ☀️☀️🌝🌝
Dunk: Bọn tôi cũng...biết mà...ừ, ngồi ngủ làm lưng đau...eo cũng mỏi lắm...
Moon: Thì ngồi ngủ cùng Fourth mà...🌝
5/1/24
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro