sáu
fourth ngồi chùm chăn trên giường, hai tay theo thói quen vân vê góc áo khi đắn đo việc gì đó. em không biết bản thân nên làm gì khi nhận ra mình thích gem, và cũng tò mò không biết cậu có thích em không. ừ thì, đây là câu mà ai khi mới rơi vào lưới tình lại không tự hỏi như thế chứ.
thấy suy đi nghĩ lại mãi cũng chẳng phải cách. em nghĩ thôi thì ngày mai cứ hỏi phuwin là được. fourth với tay cầm cái đồng hồ báo thức, chỉnh 6 giờ đúng rồi nằm ngay ngắn trên giường, nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.
fourth! fourth! dậy, dậy lẹ!
ưm..gì vậy mẹ??
trời chỉ vừa tờ mờ sáng mà tiếng kêu của mẹ em đã vang vọng khắp căn phòng nhỏ. fourth giật mình, nhíu mày đầy ủy khuất trả lời rồi mang bộ dạng chưa tỉnh ngủ ra mở cửa.
con coi thay đồ sửa soạn nhanh còn đi công việc với ba con
fourth nghe đến đây thì tỉnh cả ngủ. ba mà bảo đi cùng thì chỉ có bắt đi gặp gia sư mà thôi. dù thành tích luôn xuất sắc nhưng ba em chẳng bao giờ công nhận, lúc nào cũng mang fourth ra so sánh với con nhà người ta. mối quan hệ ba con cũng vì thế mà dần xa cách.
con không đi được không mẹ?- fourth thở dài đưa mắt nhìn mẹ
không được! ba con bảo thành tích vừa rồi của con thấp hơn so với đợt trước nên mời gia sư cho con- mẹ em phản đối
nhưng mà con vẫn đứng nhất không phải sao mẹ? như thế còn chưa đủ hay sao?- fourth bắt đầu có chút cao giọng
có ai mà vui khi không được công nhận đâu chứ, đây lại còn là chính người thân trong gia đình, những người mà bản thân hy vọng có thể dựa vào khi mệt mỏi.
bảo con đi thì cứ đi, ba muốn tốt cho con thôi! đừng có bướng bỉnh như thế!- ba fourth từ dưới tầng nói vọng lên với giọng điệu rất nghiêm túc.
vâng..- fourth thở dài một tiếng rồi đóng cửa lại chẳng buồn đôi co nữa, dù sao cũng không cãi lại được.
một lát con phải nghe lời ta, nếu điểm số tiếp tục giảm thì bỏ ngay cái ý định vào câu lạc bộ âm nhạc gì đó đi. suốt ngày chỉ hát hò, không làm gì nên trò cả- ông lên tiếng dặn dò khi cả hai đã đi được một đoạn
này con có nghe không vậy hả?- ông nhíu mày khi không nghe được câu trả lời. fourth ngồi ở ghế sau, đưa hai mắt ngắm nhìn cảnh vật ngoài cửa ô tô, cố gắng bình tĩnh đáp
vâng con nghe. đây không phải lần đầu ba nói thế!
ừ chả phải lần đầu nhưng con nhìn xem, đã nói bao nhiêu lần rồi mà điểm đánh giá vẫn như vậy. vẫn không bằng một góc của con người ta. chỉ biết chơi bời hát hò là giỏi!- ông không ngần ngại mà mắng nhiếc.
thử hỏi nếu có một người ba như thế, người lúc nào cũng chỉ nhìn vào con số mà đánh giá khả năng chứ không bao giờ công nhận nỗ lực của bạn, bạn sẽ thế nào?
ba à! con chơi bời khi nào chứ? suốt ngày con ở thư viện, cắm mặt vào đống sách vở kìa chỉ vì ba muốn như thế. nhưng tại sao ba chẳng khi nào thử khen con dù chỉ một câu, một chữ? rốt cục ba muốn con phải làm sao hả ba?- em bấu chặt khiến móng tay đâm vào lòng bàn tay non mềm, cố ngăn tiếng nghẹn trong cổ họng.
mày học ở đâu cái thói trả treo ngỗ nghịch đó! tao cho mày ăn học để mày nói như vậy với ba mày hay sao?. chỉ có việc học mà cũng không xong thì sau này làm nên trò trống gì!- ông lại quát to
nhưn..
nếu mày cãi thì đừng có vác mặt về nhà nữa!- ông lên tiếng cắt ngang
tùy ba vậy!
fourth cắn răng. đợi khi xe dừng ở đèn đỏ, em liều lĩnh mở cửa, một mực chạy ra khỏi xe mặc cho tiếng gọi đầy phẫn nộ của ba ở sau lưng.
em cứ chạy mãi chạy mãi. xong vì đuối sức mà dừng chân tại một công viên vắng người. fourth chống hai tay lên đầu gối thở dốc. sau khi nhịp thở đã ổn định, em ngồi phịch xuống ghế đá bên cạnh, mắt đờ đẫn nhìn vào cái chân bị bầm tím do ngã lúc chạy rồi lại nhìn khoảng không trước mặt.
bỗng điện thoại có một tin nhắn
phuwintang-->fourth.ig
em đang ở đâu vậy fourth?
em ở công viên gần trường ạ
có gì sao anh?
thì chuyện hôm qua em nhờ anh đấy
em muốn hẹn khi nào để anh sắp xếp
hmm
bây giờ luôn được không ạ
anh có đang bận không?
anh không
thế anh qua đón em nhé
vâng
fourth trả lời tin nhắn xong bỏ điện thoại vào túi. cố gắng tươi tắn nhất có thể, em không muốn phuwin nghi ngờ, như thế sẽ phiền anh mất.
fourth! - phuwin vẫy tay gọi khi thấy em ngồi ở ghế đá cách đó không xa. fourth lấy lại vẻ tươi cười hàng ngày, quên đi cái chân đau mà chạy đến.
chào anh ạ!- em chấp hai tay cuối đầu. trước giờ vẫn ngoan ngoãn lễ phép như thế.
ừm chào em! uống gì không để anh mua cho nong fourth- phuwin xoa cái đầu nhỏ tròn tròn của em
uống gì cũng được ạ- fourth nhún vai đáp
thế lên xe anh chở qua City Jams- phuwin đề nghị
vâng!- fourth gật đầu rồi bước lên xe
phuwin để ý người nhỏ đang ngồi ở ghế phụ lái bên cạnh. hôm nay trông em có vẻ ít nói hơn mọi ngày, không lẽ có tâm sự sao, đắn đo chút liền đánh liều hỏi thử
có chuyện gì buồn hửm? nhìn em hơi mệt nhỉ?
hmm..cũng không có gì đâu ạ! em đang suy nghĩ chút chuyện thôi- fourth sợ anh biết nên bịa ra một lý do
chuyện gì vậy? chuyện tán gem à?- phuwin lên tiếng ghẹo
pi này!- fourth đỏ mặt khi bị anh lớn trêu chọc
au, trước sau gì cũng phải tán thôi! nào nghĩ được gì rồi kể anh nghe xem- phuwin cười tít mắt khi nhìn em nhỏ lúng túng
lát vào quán em kể cho nghe, giờ anh lái xe đi p'tang ạ- fourth bất lực
rồi rồi hứa là nói đấy nhé!- phuwin nghe vậy cũng chăm chú lái xe.
cả hai dừng xe ở City Jams. đây là quán của ford- người còn lại trong nhóm bạn thân của em nên việc em đến đây cũng không còn xa lạ, nhân viên đều quen mặt cả rồi.
cho một matcha đá xay và một caramel với chủ sốp ơi- phuwin và fourth đứng tại quầy order, rướn người vào trong í ới gọi.
chủ sốp đi chơi với bồ rồi nên không phục vụ bạn nhé- ford trừng mắt nhìn hai con mèo béo đang chồm vào như thể muốn nằm luôn trên quầy của mình.
au! có bồ khi nào thế?- fourth và phuwin đồng loạt lên tiếng
nhiều chuyện quá! lại bàn ngồi dùm tao cái hai ông thần ơi! người đánh giá nãy giờ nhục chết tao rồi- ford nghiến răng nghiến lợi
rồi rồi đi liền! tướng chút éc mà hay hỗn quá à, hỏi sao không có bồ- phuwin bĩu môi
làm như mày có- ford cũng không vừa mà trả đũa
em nhỏ nhìn hai ông anh mình chí choé như chó với mèo thì bất lực can ngăn
thôi thôi hai anh đừng cãi nữa! anh ơi làm đồ uống cho em fourth đi, sáng giờ em chưa ăn sáng- fourth xuất chiêu làm nũng, và đương nhiên thành công rồi.
ơ rồi rồi anh làm ngay, em với nó qua bàn đợi chút nha!- ford nghe vậy liền kéo tay cả hai lại bàn rồi đi chuẩn bị nước
xì! tưởng như nào!- phuwin cười khinh chủ quán
p'tang~!- fourth gọi nhỏ
anh đây. sao, nghĩ ra gì rồi à?- phuwin thôi cười, quay qua nhìn fourth
anh nghĩ xem, gemini cậu ấy... có thích em không ạ?- em e dè
em đoán xem!- phuwin nhún vai
oii phi!- em nhỏ có vẻ như sắp xù lông rồi
thôi pi xin lỗi! không đùa em nữa. anh nghĩ là gemini nó cũng có gì đó với em đấy nhóc!- phuwin thôi không ghẹo nữa, nghiêm túc trả lời
sao anh lại nghĩ vậy?- fourth nghệt mặt
thứ nhất, gemini trước giờ ngoài nhóm bạn thân ra thì không qua lại nhiều với ai.
thứ hai, gem rất ít nhớ mặt hay tên của người khác, trừ người đã thân quen, vậy mà nó lại nhớ tên em.
thứ ba, nó chưa bao giờ quan tâm ai nhiều đến như vậy. em nhớ lại xem, có phải gem luôn làm cho em mọi thứ không?
fourth nghe vậy thì cũng ngẫm lại. quả thật gemini luôn dịu dàng, ôn nhu với em, làm cho em mọi chuyện từ xách túi cho tới mở cửa. nhưng bạn bè như vậy thì cũng bình thường mà?.
lỡ cậu ấy xem em là bạn thân nên mới vậy thì sao ạ?- fourth vẫn ngoan cố
ngốc ạ! có ai bạn bè mà lo cho nhau từ sợi tóc sợi lông như thằng gem lo cho em không? thậm chí anh là anh họ nó mà nó chưa bao giờ mua cho nổi cây kẹo nữa đó- phuwin đập tay lên trán bất lực. đúng là khôn mấy yêu vào cũng ngu mà.
em đi vệ sinh một lát, anh đợi em xíu nha
ừm em đi đi, đồ để đây anh trông hộ cho- anh gật đầu
đợi khi fourth đã đi, phuwin liền lấy điện thoại ra soạn tin nhắn
phuwintang--->gemini_nt
mày có đó không gem?
em đây
sao thế?
mày ra đón fourth dùm tao được không?
tao với em ấy có hẹn ở quán thằng ford
nhưng mà hình như fourth có chuyện buồn thì phải
cứ lơ đãng ấy
anh gửi địa chỉ đi
em qua ngay
phuwintang đã chia sẻ một địa điểm
này
cảm ơn
phuwin cất điện thoại rồi thở dài. lúc nãy anh để ý thấy lòng bàn tay fourth rướm máu nhưng em đã giấu đi bảo không có gì. phuwin cũng không tiện hỏi thêm nên quyết định nhắn cho gemini. hy vọng em sẽ ổn
một lát sau fourth cũng từ nhà vệ sinh trở ra. sắc mặt không được tốt cho lắm, phuwin liền hỏi
em sao thế fourth? không khoẻ chỗ nào à?
em.. không sao ạ! sáng chưa ăn nên em hơi khó chịu một tí, anh đừng lo!- fourth hít thở sâu trả lời
vậy đợi lát nữa gem đưa em về nhé! anh có tiết trưa
gem..gem ạ?- fourth có hơi hoảng
ừm là tớ, sao thế?- chưa để phuwin kịp trả lời thì gemini đã lên tiếng cắt ngang
tới nhanh thế!?- phuwin trố mắt nhìn đồng hồ. trời ạ, tin nhắn vừa gửi 5 phút trước mà giờ gemini đã có mặt ở đây
tại em đang ở chỗ p'joong nên nhanh, cậu qua đây tớ cõng- gemini đáp rồi bình thản thốt ra một câu khiến phuwin đang uống nước phải sặc sụa. fourth cũng mở to mắt ngạc nhiên
h-hả? cõng? tớ đi được mà gem- fourth quơ tay phản đối rồi bỗng thụt lại nhăn mặt. chết tiệt, lòng bàn tay lại ứa máu rồi.
tay cậu..fourth ngoan, lên tớ đứa cậu về nhé!- gemini chạy lại xem vết thương của em rồi cố nhẹ giọng, nếu lớn tiếng bạn nhỏ sẽ sợ cậu mất.
đúng đó! em fourth ngoan, để gem đưa em về nhé!- phuwin cũng phối hợp nài nỉ.
fourth nhìn hai người trước mặt, đắn đo giây lát rồi gật đầu. gemini và phuwin thấy vậy mừng rỡ. gem thu dọn tập sách rồi nhanh chóng ngồi xổm, quay lưng về phía em
cậu lên đi!
t-tớ đi được mà gem!- bây giờ đến lượt fourth nài nỉ
ngoan nào, chân cậu bầm cả một mảng thế kia thì đi đứng kiểu gì, nong fotfot nghe lời mới ngoan hiểu không?- gemini từ tốn giải thích, giọng điệu cũng hết sức ôn nhu
đ-được rồi! có nặng thì bảo tớ nhé!- fourth ngại đến độ đỏ mặt tía tai
không có nặng đâu fotfot!- gemini thấy thế liền đáp
thôi nhanh nào, về còn ăn uống, fourth chưa ăn sáng đó!- phuwin bỗng phát ngấy cảnh tượng trước mặt
vậy bọn em về đây!- gemini nói rồi từ từ đi ra cửa cùng với em mèo nhỏ ở trên lưng
------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro