『CHAP 8 • TIỆC』
Sau lần nói rõ với Gemini, Fourth cũng coi như trải qua mấy ngày yên tĩnh. Chắc hẳn Gemini đã xong phần việc làm ở nhà rồi, mỗi ngày đều đi sớm về khuya đến văn phòng luật sư điểm danh, mà cậu cũng cố ý dắt Happy đi dạo vào giờ khác, hai người chẳng gặp nhau lấy một lần.Trước cửa một lần nữa im lìm trở lại, chỉ cón đèn tường mờ nhạt hắt lên hành lang dài u ám.
Có 1 lần, Fourth từ cửa hàng tiện lợi về nhà thấy trên cửa treo một túi đồ chơi cho mèo, trên đó có ghi chú - là chữ viết tay của Gemini, nói là đồ mua từ trước nhưng quên chưa đưa cho Happy. Cậu nhìn chữ ký kia ngây người hồi lâu mới cầm túi xuống, sau khi vào cửa chọn lấy mấy thứ ném cho Happy.
Happy vẫn ngốc nghếch lắm, chẳng hiểu cái gì, chỉ ngơ ngơ chơi đùa với cuộn len lăn lộn trong ổ nhỏ của mình đến là vui vẻ. Fourth thấy nó chạy nhanh quá thắng lại không kịp nên cái đầu nhỏ bị chúi xuống nền gạch, không nhịn được mà nở nụ cười.
cậu đi vào bếp, vì không biết nấu cơm nên cậu mua luôn hộp bento cho vào trong đĩa, trông cũng ổn áp. Cậu và Happy ăn tối ở bên ngoài, về đến nhà Happy lại chui vào ổ nằm quen thuộc chơi bóng len, còn cậu ngồi trên sô pha viết kịch bản. Mỗi khi viết, cậu thường hay ngẩng đầu lên nhìn sang bên cạnh, nhưng bên kia bàn ăn trống rỗng vắng lặng, chỉ có mấy cành hoa hướng dương trong bình hoa màu cam im hơi lặng tiếng xòe cánh.
Ngâm ở nhà được đâu bốn năm ngày, Fourth mới nhận được điện thoại của Ford. Ford gọi cậu đi dự tiệc của công ty cậu ấy, có thể dẫn theo người thân bạn bè. Đương nhiên là Fourth từ chối theo bản năng, Fourth vừa mới rời giường chưa được bao lâu, đang ngồi trên sofa ôm gối bông uống sữa, vừa ngáp vừa nói: "Tao không thích tham gia mấy cái này, huống hồ còn là công ty mày, mày tự đi chơi đi, vui vẻ một chút."
Ford ngay từ đầu đã đoán trước được, Fourth cái gì cũng tốt chỉ là ở nhà nhiều đến mức khiến người ta phát bực, nếu không phải có Ford với một vài người bạn khác dăm bữa nửa tháng lôi Fourth ra ngoài, người này có thể mọc nấm ở trong phòng cũng nên. Ford ra sức thuyết phục, nói đến hết nước hết cái: "Không được, người ở chỗ này mày đều quen cả, hơn nữa mày ở nhà bao lâu thế rồi, tốt xấu gì cũng phải ra ngoài phơi nắng chứ. Cũng đâu bắt mày chọn một người trong tiệc đưa về nhà ngủ đâu, chỉ là đến tụ tập một chút, quen biết nhiều hơn cũng tốt."
Fourth cười nhạt: "Tiệc chỗ tụi mày là buổi tối chứ chả phải trưa, phơi nắng cái gì chứ. Với hôm nào tao cũng đưa Happy đi dạo, ra ngoài không ít lần, hôm qua còn mặc cả được với dì ở cửa hàng dưới nhà nữa."
Ford không thèm đếm xỉa đến ba cái trò chơi chữ này của cậu, Ford nói nhanh: "Bớt nói vặn lại giùm, quần áo sắp đến chỗ mày rồi đấy, nhớ mặc đấy, tối mai tự lái xe đến khách sạn Moonlight."
Nói xong Ford liền cúp máy, Fourth cũng chẳng còn cách nào, tuy Ford tốt tính lại dễ dỗ, nhưng cũng cố chấp không ai chịu nổi. Ford quyết tâm muốn cậu ra ngoài, cậu vẫn là cung kính không bằng tuân mệnh vậy.
Trang phục cậu bạn thân đã chuẩn bị cho cậu quả nhiên được đưa đến vào hôm sau. Ford là nhà thiết kế, ánh mắt chọn quần áo đương nhiên không có gì phải bàn, ngay cả phụ kiện đi kèm cũng không cần Fourth phải lo nghĩ. Mấy năm nay Fourth tham gia tiệc rượu không ít lần phải nhờ vả Ford vụ quần áo, đối với kích thước của cậu Ford nắm trong lòng bàn tay.
18:30 pm, Fourth sắp xếp xong xuôi, cầm chìa khoá xe ra khỏi cửa, mà lúc này Gemini vừa đi làm về. Cửa vừa mở ra, dưới hành lang hẹp dài, hai người mặt đối mặt. Từ sau ngày đó rời khỏi nhà Fourth, đây vẫn là lần đầu tiên Gemini nhìn thấy cậu. Ánh mắt anh không khống chế được mà nhìn khắp người Fourth một lượt.
Rõ ràng Fourth đã chải chuốt qua, bên trong là áo sơ mi trắng croptop, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác da thêu màu đen, để lộ vòng eo thon gầy, phía dưới là quần dài màu đen ôm lấy đôi chân dài thẳng tắp, phối với thắt lưng và giày da, nhìn cậu vừa tiêu sái vừa sắc sảo.
Nhưng khuôn mặt cậu lại quá mức xinh đẹp, khiến cho mũi nhọn trên người như bị pha loãng ra, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, hình như còn thoa chút son dưỡng trên môi, so với bình thường còn mềm mại hơn. Bên tai trái của cậu có đeo khuyên, là kiểu dáng đơn giản nhất, khẽ đong đưa, đong đưa đến mức khiến người ta muốn đưa tay bắt lấy rồi để lại một nụ hôn.
Ít nhất thì ngay lúc này Gemini rất muốn thế, anh nhìn Fourth thật kỹ một lần này, nếu không phải ánh mắt không có thực thể, sợ rằng đã bị coi là quấy rối tình dục rồi. Nhưng tốt xấu gì anh vẫn duy trì được sự bình tĩnh bên ngoài, hỏi: "Em muốn đi ra ngoài sao?"
Fourth không nghĩ tới mình lại va phải Gemini, cậu ăn mặc quần áo tươm tất đối mặt với Gemini, lại hơi không biết nên để tay vào đâu. Cậu cũng không cố ý làm lơ Gemini vì điều đó là không cần thiết: "Ừm, đi chơi với bạn. Tôi xuống tầng trước, tạm biệt."
Nói xong cậu liền rời đi lướt qua vai Gemini rồi ấn nút thang máy, Fourth đi xuống tầng hầm lấy xe. Thời gian cậu xuất phát đúng giờ tan tầm, lái xe rất chậm, hơn bốn mươi phút mới đến được khách sạn Moonlight. Địa điểm đám bạn Ford mở tiệc là phòng tiệc lớn ở tầng một.
Fourth vừa đi vào đã thu hút được không ít ánh nhìn, ai nấy đều liếc mắt đưa tình, nam nữ có đủ, nhìn qua chẳng khác nào động bàn tơ. Cũng may cậu đã thuần thục tự nhiên với mấy trường hợp kiểu này, chỉ cười khẽ một tiếng đáp lại, nhưng bước chân vẫn đi tiếp không ngừng, không hề có ý muốn nhận lời mời nào.
Fourth tìm được Ford trong đám đông, Ford đang nói chuyện phiếm với bạn bè trong nhóm. Hôm nay cậu chàng ăn mặc rất quy củ, một thân lễ phục màu đen đơn giản, chỉ có một đoạn dây buộc trên tay là điểm nhấn. Cậu vỗ vỗ vai Ford, Ford quay đầu nhìn cái đã cười rộ lên: "Mày đến rồi à."
Mấy đồng nghiệp có quan hệ tốt với Ford đều nhận ra Fourth, còn từng hiểu lầm cậu và Ford là một đôi. Fourth cũng lười giải thích, nửa thật nửa giả chấp nhận, cho nên mọi người cũng không rõ rốt cuộc cậu có đang độc thân hay không, hay là cố ý dây dưa không rõ ràng với Ford.
Chẳng qua người đẹp thì ai chả thích, nhất là người đẹp thân thiện dễ gần. Đồng nghiệp của Ford đều có ấn tượng tốt với Fourth. Một cô gái tên là Irene đưa ly rượu cho Fourth: " Fourth, em đến muộn, tự phạt một ly trước đi."
Fourth cũng không từ chối, cầm ly lên uống một hơi cạn sạch, còn nháy mắt mấy cái với người ta. Irene bị trêu chọc đến đỏ mặt, lại nhìn Ford đang bên cạnh cậu, trong lòng thầm hận sao lại là một đôi cơ chứ! Fourth hỏi cậu bạn thân: "Sao tụi mày lại mở tiệc thế?"
Ford cười rồi cậu chàng khẽ thì thầm vào tai Fourth: "Công ty tụi tao không có việc gì cũng có thể tìm cho ra chuyện náo nhiệt, huống chi gần đây thành tích không tệ, coi như cho mọi người thả lỏng một phen. Hôm nay có không ít người mẫu đến, so với tiệc rượu trong giới điện ảnh của mày cũng coi như là đẹp mắt chứ?"
Fourth quét một vòng trong phòng, quả thật không ít người ở đây đều có diện mạo xuất sắc, dáng người cao gầy mảnh khảnh, mỗi người đều giống như yêu tinh xuống trần gian gây hoạ trong truyện cổ tích.
Nhưng cậu lại soi mói theo bản năng, những người này đẹp thì đẹp, nhưng lại đẹp quá mờ nhạt, không có màu sắc đặc biệt riêng. Nếu có thể cười lên mà vẫn giữ được vẻ lạnh lùng, ánh mắt nhìn qua mà vẫn giữ được thờ ơ, không dễ dàng vui vẻ, cũng không dễ dàng tức giận, khiến người ta không nhìn thấu dưới vẻ ngoài đó ẩn chứa tâm tư như thế nào thì sẽ càng ấn tượng.
Mất mấy giây cậu mới ý thức được mình đang so sánh họ với Gemini, sắc mặt nhất thời có chút ngưng trệ. Ford lại không chú ý đến, dẫn Fourth đi tới đi lui. Mấy năm này, Fourth trong giới biên kịch cũng coi như là người mới, tự mình viết mấy quyển cũng coi như có chút tiếng tăm, nên có không ít người nghe qua tên cậu, cười cười cũng chân thật hơn được mấy phần.
Fourth trao đổi danh thiếp với người ta, khen ngợi nước hoa này, chiếc nhẫn kia, trong lòng đã bắt đầu thấy chán. Chẳng mấy chốc, cậu đã như con cá trượt khỏi tay Ford, cậu khều khều tay Ford nói: "Tao qua đó ngồi một lát, tí nữa lại đi tìm mày sau."
Ford đang nói chuyện với người khác, không kịp đưa tay ra cản, đành để cậu tuỳ ý đi. Fourth đứng ở một góc, lấy điện thoại ra chơi một lúc. Tốt xấu gì cậu cũng ra ngoài một chuyến, tiện tay chụp ảnh đăng lên vòng bạn. bè, sau đó chuồn đi lấy đồ ăn. Đang chọn đồ ăn thì bên cạnh bỗng có một bàn tay vươn tới, chỉ vào cái bánh ngọt màu nâu: "Cái này khá ngon."
Cậu quay đầu lại nhìn thấy một gương mặt điển trai, mặt mày thâm thuý, ánh mắt lại trong suốt. khiến người ta không nhìn ra tuổi tác, mái tóc dài màu đen buông xoã bên vai càng có vẻ cuốn hút. Cho dù là người đã quen nhìn trai xinh gái đẹp như Fourth cũng ngẩn người. Người nọ thấy cậu như vậy, ngược lại chỉ cười cười: "Thật ngại quá, có phải tôi khiến cậu sợ rồi không?"
Fourth xua xua tay, nơi này ồn ào như vậy, nào có người chỉ vì một câu nói mà bị doạ sợ chứ. Cậu nghe người trước mặt hỏi mình: "Cậu là Fourth Nattawat đúng không?"
Fourth gật gật, người này tiện thể giới thiệu tên mình: "Tôi là Winny Thanawin, tôi đã xem qua Nhà Hoang mà cậu viết, tôi rất thích."
Fourth cũng lịch sự tiếp lời: "Cảm ơn."
Fourth không nghĩ tới ở đây còn có thể gặp được người này, nhưng trong đầu cậu đang điên cuồng tìm kiếm, nhưng không nhớ Winny Thanawin là ai, chỉ cảm giác hình như người này là người mẫu, nói chuyện cũng không có đề tài gì. Cũng may Winny không mấy để tâm, ngược lại vẫn nói nói cười cười với cậu: "Nói ra cũng có chút xấu hổ, tôi rất hứng thú với kịch bản kia của cậu, chỉ là không tìm được cơ hội gặp mặt trực tiếp."
Fourth không biết người này là đang khách sáo hay nói thật, chỉ có thể gật đầu phụ hoạ, cậu đang muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Nhưng cậu không ngờ, tên đẹp trai Winny Thanawin này lại thật sự kéo được chủ đề, nói chuyện điện ảnh rồi kịch bản với cậu.
Từ lần đầu cậu nhận được giải thưởng tân binh "ASEAN", nói đến gần đây đạo diễn Gangal đang chuẩn bị quay "Chuyện Cũ", có thể nghe ra Winny Thanawin này thật sự không phải nói cho có lệ mà là thật lòng yêu thích, lời nói tiến lùi thoả đáng, khiến người ta cảm thấy thoải mái.
Fourth cũng dần dần thả lỏng phòng bị, thật ra so với xã giao giống như bươm bướm bay vòng vòng, cậu vẫn thích nói chuyện với người khác như thế, nói đến những thứ mình thích. Cậu bất tri bất giác uống vài chén rượu, mãi đến khi Ford tìm đến mới giật mình nhận ra mình uống hơi quá chén. Hiển nhiên là Ford có quen biết Winny, kinh ngạc chào hỏi: "Khun Thanawin."
Winny cũng cười rồi nâng tay cụng ly với Ford. Fourth đặt tay lên tay bạn thân, cố tình giúp bản thân đứng vững. Ford lo lắng hỏi: "Mày uống bao nhiêu rồi thế?"
Fourth cảm thấy mình vẫn coi như còn khá tỉnh táo đáp lời: "Cũng không nhiều lắm."
Nếu Ford đã đến, cậu cũng không nói chuyện với Winny nữa, dù sao cũng là người xa lạ, đến điểm thì dừng là được. Cậu nở nụ cười xã giao với Winny theo phép lịch sự: "Khun Thanawin, tôi với bạn tôi đi nghỉ ngơi một lát."
Winny gật đầu nói được, rồi lại lấy điện thoại ra, mỉm cười hỏi: "Tôi có thể trao đổi phương thức liên lạc với cậu không?"
Fourth không từ chối, mà bạn thân cậu đứng một bên, ánh mắt có chút ý tứ. Trao đổi số điện thoại xong, Fourth nhanh chân đi theo Ford. Chờ đi xa rồi, cậu mới hỏi bạn mình: "Khun Thanawin có phải là siêu mẫu nào không?"
Ford tâm trạng khá vui vẻ: "Mày không biết mà còn nói chuyện với người ta lâu thế. Trước đây từng làm người mẫu một thời gian, nhưng đã lui về hậu trường lâu rồi, giờ đang là ông chủ của công ty người mẫu."
Ford nhìn mặt Fourth : "Khun Thanawin này ấy à, danh tiếng trong giới cũng không tệ đâu, nhiều tiền lại còn dịu dàng, có nhiều người thích lắm đấy, anh ta lại còn chủ động nói chuyện với mày, hiếm thấy à nha."
Ford đưa khủy tay huých huých vào người Fourth, mang theo ý trêu chọc. Ford đã sớm không thích dáng vẻ cậu bạn thân này mấy năm nay giống như người xuất gia, chỉ ước gì đóng gói cậu ta đem ra ngoài.Fourth lại nghĩ đến cái khác: "À, lớn lên xinh đẹp như vậy, thế mà là một ngôi sao. Cũng đúng, người này cao như vậy."
Trong đầu cậu chả có tí tình cảm lãng mạn gì liên quan đến mình. Ford nghẹn họng, cậu chàng chưa từng gặp qua kẻ nào không thông suốt như người này. Gào thét trong lòng, rõ ràng lúc trước yêu đương với Gemini, Fourth linh hoạt lắm cơ mà, sao khi gặp người khác thì thành đầu gỗ thế, hoàn toàn không hiểu chuyện yêu đương lãng mạn là gì. Nghĩ đến Gemini, cậu nghiêng đầu nhìn Fourth, không nhịn được hỏi: "Lần trước không phải mày nói mày gặp Gemini à, sau đấy thì sao, anh ta có liên lạc gì với mày không?"
Fourth ngây người ra, hiện tại không biết trả lời thế nào. Không chỉ gặp mặt, cậu còn mở cửa cho người ta vào nhà. Cậu che che giấu giấu uống một ngụm rượu, lông mi chớp chớp nửa thật nửa giả nói: "Cũng gặp được mấy lần, anh ta muốn nhìn Happy một chút."
Ford mất một lúc mới nhớ ra Happy là được Gemini và Fourth cùng nhau nuôi. Cậu trợn trắng mắt, chỉ muốn chọc ngoáy Gemini vài câu, nhưng lời vừa đến bên miệng lại sợ gợi lên chuyện cũ của Fourth, chỉ đành nuốt lại vào cổ họng. Cậu ở cạnh Fourth một lát thì có người quen đến tìm, cậu đành phải đi xã giao tiếp. Trước khi đi không quên dặn dò Fourth: "Đừng uống nhiều quá đấy, mặt mày đỏ lên rồi kìa. Cũng sắp tàn tiệc rồi, lát tao tới đón mày."
Fourth gật gật đầu đồng ý, nhưng cậu ngồi trên sofa, trong phòng tiệc ánh đèn loạn thành một đống, giọng nam nữ cười đùa giống như truyền đến từ nơi rất xa, cậu nhìn chằm chằm điện thoại, chẳng mấy đã uống hết ly này đến ly khác.
Trên màn hình điện thoại cậu là tài khoản line của Gemini. Vừa nãy trao đổi line với Winny Thanawin kia, điều khiến cậu bất ngờ không kịp đề phòng là nhìn thấy hộp thoại tin nhắn của Gemini và cậu, dừng lại ở câu Gemini hỏi cậu có muốn ăn đào mật ngâm đường không.
Ngón tay cậu ấn vào phím xoá, nếu đã quyết định không gặp nhau nữa, giữ lại phương thức liên lạc hình như cũng chẳng còn cần thiết, nhưng cậu lại rề rà mãi không ấn xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro