Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

『CHAP 44 • KEM VỊ DÂU』

Gemini chỉ ở Chiang Mai bốn năm ngày, lúc anh ở đây Fourth cũng không cảm thấy gì, nhưng anh vừa mới đi cậu đã thấy nơi này có chút cô đơn. Nhiều khi Fourth định quay đầu nói một câu mới nhận ra Gemini đã đi rồi.

Hết lần này đến lần khác lại cứ có đôi chim ríu ra ríu rít trước mặt cậu. Cặp diễn viên trẻ kia thật sự không coi đoàn làm phim là người ngoài, có khi họ cho rằng mình đã che giấu rất tốt, nhưng trên thực tế cả đoàn phim từ trên xuống dưới, ngay cả nhân viên chỉ đạo ánh sáng cũng nhìn ra cảnh mèo vờn chuột đấy.

Nhưng tuổi trẻ yêu đương ấy mà, đến vờn nhau cũng thuần khiết lắm, ai cũng không muốn vạch trần, chỉ coi như không nhìn thấy mà thôi. Đối với hành vi phát cơm chó của hai người họ Fourth cũng không có ý kiến gì, chỉ là một người sắp bước sang tuổi trung niên như cậu ít nhiều gì cũng hơi bị kích thích nên bèn dứt khoát không nhìn.

Gần đây cậu rảnh rỗi nhiều hơn, tuy rằng đi theo đoàn phim nhưng kịch bản cũng không có quá nhiều chỗ cần thay đổi, những chuyện không liên quan đến kịch bản càng không cần cậu quan tâm.

Mà sau khi Gemini về Bangkok bị Joong bắt đi lao dịch, biết Fourth giờ đang đi công tác thì Joong thậm chí còn mừng rỡ quá độ, cực kỳ không có tình người nói với Gemini: "Vậy thì cậu đừng về nhà nữa, ngủ ở văn phòng cũng không sao, dù sao ở nhà cũng không có ai chờ."

Chỉ vì câu nói cuối cùng mà suýt chút nữa Gemini đã động thủ với Joong ngay tại chỗ. Lúc anh nói nguyên vẹn lời này với Fourth, Fourth cũng chẳng an ủi, có thể nói là tâm cứng như sắt đá. Nhưng cậu chỉ sửa lại: "Anh ấy nói vậy cũng không đúng, nếu anh cứ ở văn phòng mãi thì Happy của em ai chăm?"

Gemini im lặng hai giây, đại khái nhận ra cái gì gọi là người không bằng mèo. Nhưng ấm ức thì ấm ức, một tuần sau khi tách ra anh không có thời gian làm phiền Fourth, chỉ có thể lúc ăn cơm tối hay nghỉ trưa thì gọi điện. Fourth ngoài miệng không nói nhưng trong lòng cũng thấy hơi mất mát. Cho nên cậu không có việc gì làm, bắt tay vào suy nghĩ kịch bản mới.

Vì cốt truyện vẫn chưa thành hình, cậu chỉ cầm cuốn sổ viết viết một vài ý tưởng rải rác, cây bút cậu cầm chính là cái Ferrari da Varese Gemini tặng cậu, thân bút bóng loáng nhìn lúc nào cũng thấy đẹp. Satang là người có mắt nhìn, liếc mắt cái đã khen: "Cây bút này không tệ, rất ưa nhìn."

Hiện giờ những người thích dùng bút viết không còn nhiều lắm, Fourth mặc áo sơ mi sạch sẽ, quần tây ủi thẳng tắp, cho dù ngồi bên bàn nhỏ đơn giản cũng tạo thành khung cảnh trang nhã vô cùng. Satang không nhịn được mà nghĩ, tuy nói anh và Fourth xem mắt không thành công, nhưng chỉ nhìn bề ngoài, cậu Nattawat đúng là kiểu mà anh thích.

Đáng tiếc, hời cho Gemini kia, có lẽ là lần đầu tiên gặp nhau đã không hợp nên anh với Gemini chỉ có thể nói là nhìn đã thấy phiền. Fourth đang suy nghĩ mà vẫn nghe thấy lời của Satang, thuận miệng trả lời một câu: "Ừm, của Gemini tặng."

Satang "chậc" một tiếng, nghĩ này thì nói nhiều này. Anh ở phim trường cũng nhàm chán, vừa quay đầu đã nhìn thấy hai diễn viên chính ở dưới tàng cây liếc mắt đưa tình, chuyên gia trang điểm bên cạnh bận bịu đi tới đi lui, ngay cả stylist lúc làm việc vẫn không quên gọi điện thoại cho bạn gái, nhìn có vẻ anh rất không hợp phong cảnh.

Năm nay Satang ba mươi hai xuân xanh, tuy rằng cũng từng yêu đương vài lần nhưng đều tan sớm, chớp mắt cũng đã độc thân được ba bốn năm rồi. Hẳn là đàn ông qua ba mươi đều bắt đầu nghĩ đến chuyện kết hôn, lại bị phim trường tràn ngập bong bóng màu hồng kích thích, thế mà anh cũng có hơi muốn yêu đương.

Satang bèn đi quấy rầy Fourth: "Biên kịch Nattawat, cậu có quen ai độ tầm mười tám tuổi gì đó, ngoại hình đẹp trai một chút, tính tình nhã nhặn một chút thì giới thiệu cho tôi đi? Cũng sắp bốn mươi rồi, thêm mấy năm nữa thì hết thời mất."

Fourth xém chút nữa cười lớn, này là chuyện gì đây chứ, Satang tốt xấu gì cũng đã từng xem mắt với cậu, giờ lại bảo cậu làm mai mối cho mình. Nhưng đối với chuyện này cậu cũng không ngại ngần gì, gập cuốn sổ lại hỏi: "Anh ở giới giải trí muốn gì mà không có, lại còn cần tôi giới thiệu à?"

Vẻ mặt Satang đau khổ: "Nếu mà tôi hợp với người trong giới thì còn cần hỏi cậu à?"

Fourth suy nghĩ một chút, nhìn gương mặt rất có sức hút này của Satang, dựa theo nguyên tắc nước phù sa không chảy ruộng ngoài, mở Line ra xem trang cá nhân của Ford. Bài đăng mới nhất của Ford là ở bữa tiệc gần đây, chụp ảnh cùng với nhiều người đều là trai xinh gái đẹp, vẻ mặt thả lỏng lười biếng. Tuy rằng Ford không phải người bắt mắt nhất nhưng cũng đủ nhã nhặn đáng yêu, mặc áo sơ mi màu hồng Morandi, khẽ cười nhè nhẹ.

Fourth nói: "Nói ra thì cũng có một người. Bạn thân của tôi, Ford. Phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của anh, chỉ là không biết cậu ấy có nhìn trúng anh hay không."

Lời này chỉ đơn thuần là cho Ford thể diện.Với hiểu biết của Fourth với Ford, anh đẹp trai như Satang đây không thể nào vừa mắt hơn. Nhưng ánh nhìn của Satang lại trực tiếp dời đi nơi khác, dừng lại ở một góc phía sau Ford. Satang chỉ vào người cao gầy nọ, vì người kia đứng quá xa, khuôn mặt lại hơi mờ nhạt nhưng khí chất thì rất được: "Đây là ai? Người này cũng là bạn cậu à?"

Fourth nhìn chăm chú một lát mới nhận ra người này là ai. Đó không phải ai khác, chính là Winny Thanawin cậu từng gặp một lần ở bữa tiệc công ty Ford. Fourth nhìn một cái, biết Satang không nhìn trúng Ford mà là nhìn trúng Winny. Fourth cất điện thoại: "Không quen lắm, là người quen của bạn thân tôi. Vụ mai mối này tôi không làm được, anh tự cân nhắc đi."

Satang có vẻ trầm tư lắm, cả buổi chiều như người mất hồn, chả khác nào người mắc bệnh tương tư. Buổi tối Fourth kể chuyện này với Gemini, tiện phàn nàn Satang có phải mù hay không, Ford có chỗ nào không tốt chứ, Winny Thanawin tuy cũng đẹp đấy, nhưng chẳng dính dáng tí nào đến mấy chữ nhã nhặn đáng yêu.

Có thể thấy Satang chỉ đang nói điêu thôi. Gemini cũng hùa theo cậu, tỏ vẻ mình là một người tốt khéo léo hiểu chuyện, còn mắng tên Satang kia không phải người tốt gì. Nhưng trong lòng anh lại cực kỳ tán thành mối nhân duyên này.

Tâm tư Fourth không để bụng, không nhìn ra ai có ý tứ với mình, nhưng anh ở cạnh Fourth cũng được hai tháng, Winny Thanawin này cứ dăm bữa nửa tháng lại nhắn tin cho Fourth, nói chuyện ba hoa chích choè tán tỉnh này nọ, chính là ý tứ thích thích rồi đấy.

Nhưng có lẽ người này cũng nhìn ra Fourth không có ý định đó nên chưa bao giờ đi quá giới hạn, khiến cho Fot Fot ngốc nghếch của anh vẫn cảm thấy đây là một người bạn nói chuyện cũng được. Anh ở bên nhìn thấy thì chẳng lý do gì phải nói cho cậu biết cả, trong lòng thì đã sớm ghen tuông bậy bạ rồi.

Bây giờ nghe thấy tên tai hoạ Satang kia có hứng thú với một tai hoạ khác, Gemini mặt không chút thay đổi nghĩ thật đúng là số phận an bài, tốt nhất là trực tiếp đưa vào động phòng ba năm hai đứa, bớt bớt dây dưa với Fot Fot của anh lại. Gemini nói: "Mặc kệ họ đi, tên Satang này vốn không có mắt nhìn. Em ở đó có tốt không, nhớ anh không?"

Câu cuối cùng mới là trọng tâm. Thường thì là người biết nói chuyện một chút đều sẽ nói mấy lời tình cảm. Nhưng Fourth lại không muốn thế, nghĩ một đằng nói một nẻo: "Tốt lắm, không có anh ở bên cạnh em phát hiện ra giường rộng lắm, buổi tối ngủ cũng không có ai cướp chăn với em."

Gemini cười cười không cho là thật. Anh hạ giọng nói, trong phòng ngủ yên tĩnh nghe giọng nói cứ như suối chảy róc rách: "Nhưng mà anh nhớ em. Vốn dĩ lúc ở cạnh nhau thì không thấy gì, cùng ở một phòng ngủ với em mấy ngày, giờ về nhà cảm thấy cả giường cứ rộng quá không quen."

Fourth đỏ mặt, cũng nhơ nhớ mấy chuyện Gemini làm với cậu trên cái giường này. Gemini không từ bỏ, lại hỏi tiếp: "Em thật sự không nhớ anh chút nào sao?"

Fourth nhắm mắt lại dựa vào đầu giường, thật ra cũng hơi hơi. Mới đầu lúc Gemini ra nước ngoài, dù cậu có nhớ Gemini đến đâu cũng không giải toả được, lâu dần cũng quen. Bây giờ gặp lại Gemini, cảm xúc như tro tàn lại cháy, cậu chẳng khác nào một khúc gỗ khô được mưa xuân tưới tắm chậm rãi hồi sinh.

Nhưng cậu không thừa nhận, chỉ từ tốn nói: "Hôm nay ở phim trường còn có một chuyện rất thú vị. P'Sing mua mấy que kem cho mọi người, Jodi cứ nhất định phải cắn cái trong tay Gunny, thật sự coi tụi em là người mù chắc."

Gemini nghe thế cũng cười: "Đừng cười người ta, trước kia chẳng phải em cũng từng cướp kem trong tay anh à, trà sữa cũng không đến lượt anh uống, toàn bị em lấy đi."

Trên mặt Fourth cũng lấp lánh ánh cười: "Anh không thích ăn ngọt còn gì, rõ ràng là cố ý mua cho em lại còn bảo là em cướp."

Cậu biết rõ là thế, nhưng không vạch trần Gemini. Không thể nói là ai quyến rũ ai, họ cứ đẩy đưa nhau như thế, đoán xem liệu đối phương có thích mình không nhưng lại không dám chọc thủng tầng giấy mỏng đó. Hai người nhất thời chẳng nói gì, như đang nhớ lại những ngày mùa hè năm đó.

Một lát sau Gemini mới nói: "Em thích ăn bánh kem dâu tây, không thích vị xoài. Cửa hàng trà sữa ở sau trường em thích nhất là uống trà xanh sữa bạc hà, nhưng lúc nào vị này cũng hết hàng sớm nên em toàn muốn anh đi mua sớm cho em."

Fourth khẽ mỉm môi cười. Cậu nghĩ, có lẽ cả cậu và Gemini đều không nỡ xóa những đoạn ký ức ấy. Trước khi Gemini rời bỏ cậu, anh là người bạn trai toàn năng, ký ức nào nhớ lại cũng đều rất tốt đẹp, không khiến cậu có chút hối tiếc nào. Thậm chí sau khi chia tay, nếu cho cậu được chọn lại lần nữa, cậu vẫn sẽ tình nguyện chìm đắm như cũ.

Vì hôm sau phải dậy sớm nên Fourth không nói chuyện với Gemini quá lâu, chẳng mấy đã thấy buồn ngủ. Nhưng lúc nói chuyện với Gemini lại tự nhiên thế nào ngủ quên mất. Gemini ở bên kia xem tài liệu, đột nhiên phát hiện Fourth không nói tiếp nữa, nhìn sang thì thấy Fourth trong video đã ngủ mất rồi.

Fourth không gối đầu mà chỉ nằm trên chăn bông trắng, mái tóc hơi dài che đi gương mặt thanh thoát. Cậu rất đẹp, mặt mày tinh xảo, khi ngủ thì sẽ thu lại khí thế thường ngày, giống như nhỏ đi vài tuổi. Gemini bất tri bất giác buông công việc trên tay xuống, nhìn chăm chú gương mặt khi ngủ của Fourth.

Cho dù không làm gì cả, cũng không chạm vào được, nhưng được nhìn Fourth như thế trong lòng anh cũng thấy yên bình theo, giống như cánh lục bình trên sông đã tìm được bến bờ. Nhìn một lát rồi thu hồi ánh mắt, Gemini lại tiếp tục làm công việc của mình, nhưng cuộc gọi video vẫn không ngắt, cứ thế để Fourth ở bên anh suốt đêm dài.

Nhưng hậu quả của việc không tắt chính là, hôm sau Fourth thức dậy phát hiện điện thoại mình hết pin, hoàn toàn nhờ vào sạc dự phòng trên phim trường chống đỡ. Hôm nay cậu vẫn đang suy nghĩ về kịch bản mới của mình.

Satang đang cân nhắc có phải mình yêu người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi không, có nên theo đuổi hay không. P'Sing lại đang suy nghĩ cảnh quay tiếp theo phải quay thế nào mới có thể xúc động lòng người hơn. Mọi người ai cũng có việc cần làm, cũng may đều hoà hợp.

Đến chiều lại có một anh shipper ôm thùng xốp giữ nhiệt vào, mang đến một đống kem rồi trà sữa các thứ. Sing còn đang hỏi ai hào phóng vậy, mời cả đoàn phim ăn. Thì anh shipper giao đồ xong, đưa danh sách ra thuận miệng nói: "Đồ ăn là do một người tên là Norawit mời, mong mọi người đánh giá năm sao."

Lần này tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn vào Fourth. Cậu đi qua nói cảm ơn với anh shipper, giả vờ không nhìn thấy ánh mắt của Sing. Fourth nói: "Đã là Gemini bỏ tiền thì không sao, chia cho mọi người đi."

Sing cũng chẳng thèm khách sáo. Lúc trước anh theo đuổi bạn gái, không ít lần mời bạn thân của bạn gái đi ăn cơm, không nghĩ có một ngày anh cũng được hưởng đãi ngộ này. Dù vừa lấy kem vừa thấy kỳ cục: "Sao toàn là vị dâu tây thế này, trà sữa cũng là loại xanh sữa bạc hà, không có vị gì khác à?"

Foirth nguýt anh một cái, cắn một miếng kem, vị dâu tây và sữa hoà quyện vào nhau tan ra trong miệng. Cậu nhìn Sing như tên ngốc rồi lấy phần của mình đi, không quên bỏ lại một câu: "Có người mời ăn đã là may rồi, bớt dài dòng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro