Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

Không khí bên ngoài nhà kho lạnh lẽo đến buốt giá, nhưng đối với Fourth, sự thay đổi này còn đáng sợ hơn cả bóng tối. Cậu không nhìn thấy gì, chỉ cảm nhận được hơi lạnh cắt vào da và những âm thanh mơ hồ vọng lại từ xa.

Gemini vẫn nắm chặt tay cậu, kéo cậu bước nhanh qua khu vực bãi đáp khẩn cấp. Lần đầu tiên Fourth thực sự ý thức được rằng mình hoàn toàn phụ thuộc vào người đàn ông này – một người mà cậu chỉ vừa gặp, nhưng đã mạo hiểm tất cả để cứu cậu.

"Chúng ta đang ở đâu?" Fourth thì thầm, cố gắng giữ bình tĩnh dù trái tim đập dồn dập trong lồng ngực.

"Bãi đáp khẩn cấp," Gemini đáp, giọng anh thấp nhưng rõ ràng. "Tôi đã chuẩn bị một chiếc xe ở đây. Nếu chúng ta có thể đến được đó, mọi chuyện sẽ ổn."

"Còn nếu không?" Fourth hỏi, đôi chân cậu loạng choạng khi cố theo kịp bước đi của Gemini.

Gemini im lặng. Anh không có câu trả lời cho câu hỏi ấy.

Tiếng động cơ máy bay cất cánh từ xa khiến cả hai khựng lại. Ánh đèn rọi xuống từ phía trên khiến Gemini phải nhanh chóng kéo Fourth vào một góc khuất.

"Đứng yên," anh nói, giọng khẩn trương.

Fourth cứng người lại, cảm nhận được hơi thở nóng hổi của Gemini phả nhẹ lên vai mình. Bóng tối xung quanh cậu trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.

"Gemini," cậu thì thầm, giọng run rẩy. "Tôi không nhìn thấy gì cả. Nếu anh rời đi, tôi sẽ không biết phải làm gì..."

Gemini đặt tay lên vai cậu, siết nhẹ như một lời trấn an. "Tôi sẽ không rời đi. Tôi hứa."

Cảm giác ấm áp từ bàn tay anh khiến Fourth bình tĩnh lại đôi chút, nhưng cậu vẫn không thể xua tan nỗi lo lắng đang gặm nhấm bên trong mình.

Bãi đáp vắng vẻ, nhưng không an toàn. Gemini biết điều đó. Anh phải đưa Fourth ra khỏi đây trước khi đội truy đuổi bắt kịp.

"Đi thôi," anh nói khẽ, kéo cậu đứng dậy.

Lần này, Fourth không hỏi gì thêm. Cậu để Gemini dẫn dắt mình, từng bước dò dẫm trong bóng tối.

Khi họ đến gần chiếc xe tải nhỏ mà Gemini đã chuẩn bị, anh cảm nhận được Fourth bắt đầu run lên. Có lẽ vì mệt, hoặc vì sợ hãi.

Gemini mở cửa xe, đỡ Fourth lên ghế hành khách. "Cậu ngồi yên ở đây. Tôi sẽ kiểm tra lại mọi thứ."

Fourth gật đầu, nhưng khi anh quay đi, cậu bất giác nắm lấy tay anh. "Đừng bỏ tôi."

Gemini nhìn xuống bàn tay gầy guộc của cậu, đôi mắt anh thoáng qua chút dịu dàng hiếm hoi. "Tôi sẽ không bỏ cậu."

Nhưng khi anh quay lưng để kiểm tra động cơ, một âm thanh vang lên từ phía xa – tiếng bước chân nhanh và nặng nề.

Gemini chửi thầm, bước lùi lại để chắn phía trước Fourth. Ánh sáng từ đèn pin rọi thẳng vào anh, và một giọng nói quen thuộc vang lên:

"Gemini! Đừng cố nữa. Trả đối tượng lại, anh có thể giữ mạng."

Gemini không trả lời. Tay anh siết chặt lấy khẩu súng lục nhỏ giấu bên hông, đôi mắt dán chặt vào những bóng người đang tiến lại gần.

Fourth cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí. Cậu không thể nhìn thấy gì, nhưng cậu biết họ đang bị bao vây.

"Gemini," cậu thì thầm, giọng khẩn thiết. "Đừng vì tôi mà hy sinh."

Gemini quay lại, đôi mắt anh ánh lên vẻ cương quyết. "Cậu không đáng bị đối xử như vậy. Nếu tôi phải chết để cứu cậu, tôi chấp nhận."

Những lời nói ấy, dù nhẹ nhàng, lại đâm sâu vào trái tim Fourth. Cậu không hiểu tại sao một người như Gemini lại sẵn sàng làm tất cả vì mình, nhưng trong khoảnh khắc ấy, cậu biết rằng anh là ánh sáng duy nhất trong thế giới tăm tối của cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro