Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Lời Nguyền Của Sekhmet

Buổi sáng hôm sau, cả đoàn tiếp tục hành trình dưới sự dẫn đường của nhóm người bản địa. Không khí dường như càng trở nên ngột ngạt hơn khi họ tiến gần đến trung tâm của vùng đất được gọi là “Lời Nguyền Sekhmet”. Cảnh vật dần thay đổi, những cồn cát trải dài được thay bằng những tảng đá đen sì, như dấu tích của một cơn giận dữ từ thời cổ đại.

Gemini cưỡi ngựa bên cạnh Fourth, ánh mắt lơ đễnh nhưng tinh tế quan sát mọi thứ xung quanh. Anh đột nhiên phá tan sự im lặng:
“Nghe nói vùng đất này có lời nguyền, phải không? Người nào bước vào mà không được chào đón sẽ không bao giờ trở ra được.”

Fourth nhíu mày, vừa bực vừa bất lực với kiểu nói kích thích người khác của Gemini. “Nếu lời nguyền đó thật sự tồn tại, vậy tốt nhất ngươi nên cẩn thận. Lỡ ngươi là người bị nguyền thì sao?”

Gemini bật cười, giọng điệu nửa đùa nửa thật:
“Nếu ta bị nguyền, liệu ngài có chịu ở lại đây cùng ta không?”

Fourth giật mình trước câu hỏi, không biết nên trả lời thế nào. Chàng quay mặt đi, giấu đi sắc đỏ ửng trên má.

---

Khi đoàn người đến gần một khe núi hẹp, một người bản địa dẫn đầu bỗng dừng lại, vẻ mặt nghiêm trọng. “Chúng ta đã đến.”

Trước mặt họ là một cánh cửa đá khổng lồ, khắc đầy những ký tự tượng hình Ai Cập. Người đàn ông bản địa đưa tay chạm vào cánh cửa, giọng khàn đặc:
“Đây là cánh cửa dẫn đến ngôi đền thiêng của Sekhmet. Nhưng ta phải cảnh báo các ngươi, một khi đã bước vào, sẽ không có đường quay lại.”

Fourth bước tới, đôi mắt sáng lên đầy sự tò mò. “Đây là những ký tự cổ… chúng đang kể về một lời nguyền. Sekhmet – nữ thần chiến tranh và báo thù – đã tạo ra nơi này để giam cầm những kẻ phản bội.”

Gemini nhìn Fourth với vẻ ngạc nhiên pha lẫn thích thú. “Ngài thật sự hiểu được mấy thứ này sao? Không ngờ đấy.”

Fourth liếc anh, giọng nghiêm túc: “Nếu ngươi có thể nghiêm túc một chút, ta sẽ càng ngạc nhiên hơn.”

Gemini nhún vai, bước lên bên cạnh Fourth. “Ta chỉ cần ngài sống sót qua hành trình này là được. Đừng để bị mấy lời nguyền hù dọa.”

---

Khi cánh cửa đá chầm chậm mở ra, một luồng không khí lạnh lẽo tràn ra, mang theo mùi ẩm mốc và cổ xưa. Bên trong là một hành lang dài, tối tăm, chỉ có ánh sáng từ những ngọn đuốc mà nhóm người bản địa mang theo.

Fourth cầm một ngọn đuốc, bước đi chậm rãi, mắt không ngừng quan sát các bức tường. Những ký tự tượng hình khắc trên đá kể về những câu chuyện chiến tranh, lòng thù hận và sự trừng phạt của Sekhmet.

Gemini đi phía sau chàng, giọng đùa cợt nhưng không giấu được sự cảnh giác:
“Ngài có nghĩ rằng một con quái vật nào đó sẽ nhảy ra từ bóng tối không? Giống như trong mấy truyền thuyết.”

“Ngươi đang cố trấn an ta hay tự trấn an chính mình?” Fourth đáp lại, nhưng khóe môi khẽ nhếch lên.

---

Đi được một đoạn, họ dừng lại khi hành lang dẫn tới một căn phòng lớn. Chính giữa phòng là một bức tượng khổng lồ của Sekhmet, đôi mắt hổ phách của bức tượng dường như sáng lên trong ánh lửa.

Một người bản địa lên tiếng, giọng khẽ run: “Đây là nơi Sekhmet trừng phạt những kẻ phản bội.”

Gemini tiến tới, ánh mắt sắc lạnh. “Nhưng trông nó chỉ giống một bức tượng thôi.”

Ngay khi anh vừa nói dứt câu, mặt đất dưới chân bỗng rung chuyển. Những bức tường xung quanh phát ra âm thanh rầm rầm, như thể một cơ chế nào đó đang được kích hoạt.

Fourth hét lên: “Mau lùi lại!”

Nhưng đã quá muộn. Cánh cửa phía sau họ đột ngột đóng sập lại, nhốt tất cả bên trong. Một tiếng cười khàn khàn vang lên trong không trung, như thể ai đó hoặc… thứ gì đó đang chế giễu họ.

Gemini rút thanh kiếm bên hông, ánh mắt trở nên nghiêm túc một cách đáng sợ. Anh quay sang Fourth, nói nhỏ nhưng đầy quả quyết:
“Dù có chuyện gì xảy ra, ta sẽ bảo vệ ngài.”

Fourth nhìn anh, lòng vừa lo lắng vừa có chút yên tâm. Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đuốc, ánh mắt của Gemini sáng lên, mạnh mẽ như chính ngọn lửa anh sẵn sàng đối đầu với bóng tối.

Hết chương 3.

---
bình chọn cho tôi mấy bà owiiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro