Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 " Cần mày quản ? "

Sáng hôm sau , cậu dậy sớm để làm đồ ăn sáng cho anh . Mùi thức ăn thơm phức lan đến tận phòng anh khiến anh không kiềm được lòng mà nhanh chóng thức dậy vệ sinh thay quần áo rồi chạy xuống .

-" Anh xuống rồi ạ ? Em có làm đồ ăn sáng cho anh rồi ạ . Anh ăn thử đi !" - cậu vui vẻ mỉm cười

-" Tay mày...sao vậy ? " - anh nhăn mày nhìn xuống tay cậu

-" Dạ...không có gì ạ . "

-" Mày nghĩ tao mù ? " - anh tiến sát lại cậu

-" Dạ...tại là lần đầu nấu ăn ạ cho nên em..."

-" Con nít miệng còn hôi sữa bày đặt . "

Nói xong anh thấy cậu bắt đầu rưng rưng thầm nghĩ thằng bé này dễ khóc vậy luôn hả ? rồi ngồi xuống ăn chứ bỏ chắc cậu khóc không kịp dỗ quá . Anh ghét ồn ào nên đành ngồi ăn rồi mới đi làm .

Vừa lên tới công ty thì cả đống công việc đã đè lên người anh , làm đến không kịp thở . Chăm chú làm đến quên cả giờ giấc. Về phía cậu , anh vừa đi làm thì cậu cũng lên thay đồ rồi đi học . Cậu hôm nay đi học lại vui vẻ hơn ngày thường , đi đến đâu cũng cười khiến mọi người cũng thấy hơi lạ , bình thường cậu cũng đâu cười nhiều như vậy .

-" Này ! Ấm đầu à ? Nay cười nhiều thế ?"- Satang hỏi

-" Hả ? Đâu có gì tại vui thôi " - cậu vui vẻ trả lời

-" Mày nói để tạo tiếng ồn thôi hả ? "- Prom nói

-" Au ! Ý gì đây ? Thì người ta vui người ta cười thôi ! Đi vào lớp đi cô sắp vào rồi đó "

-" Liệu hồn đi . Để tớ biết mày giấu gì là coi chừng " - Satang

-" Ơi ! Giấu gì đâu chứ "

Lúc trong lớp cậu chỉ mãi nghĩ đến việc sáng nay anh đã ăn món cậu nấu , mãi nghĩ đến việc anh quan tâm tay cậu bị thương , ngồi trong lớp mơ màng đến mức giáo viên gọi cũng chẳng biết .

-" Fourth ! Fourth ! Fourth Nattawat em có nghe cô gọi không !"

Cô gọi mãi mà cậu chẳng nghe liền tức giận ném phấn về phía cậu . Lúc này cậu mới hoàn hồn .

-" Dạ ! Sao cô chọi phấn em. "

-" Em còn dám hỏi tôi hả ? Em ngồi trong lớp mơ tưởng cái gì vậy ? Dám không chú ý tới bài giảng . Em muốn tôi tức chết đúng không ?! Ra khỏi lớp !"

-" Cô tha cho em lần này đi ạ "

-" Đi !"

Cậu mặt buồn thiêu ra đứng trước cửa lớp . Đứng một lúc lại tự cười tủm tỉm một mình , vì sao hả ? Vì cậu lại nghĩ về người đó rồi .
Thoáng cái đã tới giờ về , hai thằng bạn thân chí cốt lại rủ cậu đi chơi nhưng mà cậu giờ đã đang ở nhà Gemini phải về nhà trước sáu giờ muốn đi đâu cũng phải xin anh rồi về trước 8 giờ tối nên không thể đi chơi cùng họ .

-" Nay tao không đi được...xin lỗi nha ."

-" Lý do là gì có chính đang không ?"- Satang hỏi

-" Ờ......ba mẹ... dạo này gắt lên không cho về trễ sau 6 giờ . "

-" Giờ mới 5 giờ mà đi chơi chút rồi về "

-" Cũng...cũng được "

Cậu xiêu lòng rồi dù gì thì một cậu bé 19 tuổi vẫn còn rất ham chơi . Cậu hết đi uống nước thì lại ăn xiêng nướng . Đến lúc nhớ ra nhìn đồng hồ đã là 7 giờ hơn . Cậu xanh mặt lập tức chạy về nhà

-" Chết rồi...trễ...trễ rồi . Tao..tao về đây hôm khác chới tiếp nhé "

Nói xong thì cậu chạy đi luôn khiến hai người kia đều ngơ ngác ra cả . Cậu chạy về đến nhà may mà vẫn không có ai thầm mừng vì hôm nay anh sẽ không biết cậu sai quy định . Cậu bắt đầu tắm rửa rồi làm việc nhà .

Xong hết mọi thứ cũng đã 9 giờ nhưng vẫn chưa thấy anh về . Cậu ngồi chờ anh . Vừa chờ vừa làm bài tập . Một lúc sau bài tập đã làm hết nhìn lên đồng hồ đã là 11 giờ anh vẫn chưa về . Cậu thở dài một cái thầm nghĩ sao giờ anh vẫn chưa về thì bồng một tiếng động lớn ập đến . Cánh cửa mở tung , sau cánh cửa là một thanh niên say khướt . Cậu thấy vậy liền vội chạy lại đỡ anh .

-" Anh ơi ! Anh có sao không ? Sao anh say vậy ?"

-" Bỏ tao ra ! Tao không có say "

-" Anh ơi anh sao vậy ? Anh uống rượu nhiều thế "

-" Cần mày quản ? "

Một lúc thì cậu cũng đỡ được anh xuống sofa ngồi . Vừa định đứng lên pha cho anh ly sữa thì lập tức bị anh kéo lại . Cậu trực tiếp nằm đè lên anh .

-" Anh...anh làm gì vậy ?"

-" Thằng nhóc này là ai vậy ? Nhìn cũng dễ thương quá ha . " - anh xoa xoa mặt cậu rồi cười

-" Anh...anh nói gì vậy "

-" Mày đáng yêu hơn thằng Fourth ở nhà tao nhiều ha "

-" Dạ ? " - cậu ngơ ngác

-" Da mày trắng , mắt mày tròn , môi hồng hồng . Đáng yêu hơn thằng Fourth lắm mồm ở nhà tao ha . Nghĩ đến thằng đó hở tí là khóc , lại còn lắm mồm "

-" .... " - Cậu rưng rưng

-" Nhìn kĩ mày cũng giống thằng nhóc phiền phức ở ké nhà tao ha "

Cậu nghe tới đây trực tiếp đẩy anh ra rồi mặc kệ anh chạy thẳng lên phòng ôm mặt mà khóc .

* Anh nói như vậy là ý gì chứ ? Là khen em dễ thương hay chê em mít ướt , lắm mồm . Rốt cuộc anh muốn em làm sao đây *

Cậu ngồi được một lúc thì nghe tiếng gõ cửa .

-" Mở cái cửa ra ! Fourth ! Mày đâu rồi "

Cậu vội lau nước mắt rồi ra mở cửa .

-" Có chuyện gì vậy ạ ? "

-" Mày sao không đợi cửa tao ? Khi này hên là có thằng nhóc đáng yêu nào đấy mở cửa không thì tao chết cóng ngoài đó rồi ! "

-" Em...em xin lỗi ! Anh say rồi anh về phòng đi !"

-" Đây là nhà của tao ! Phòng này là phòng của tao ! Hôm nay mày trong nhà tao thì cũng là của tao . Hôm nay mày phải cho tao ôm ngủ để chuộc lỗi với tao "
Nói xong anh liền lao tới ôm cậu tiện tay đóng cửa phòng rồi cứ như vậy cả hai ôm nhau ngủ tới sáng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro