Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Cậu phải chấp nhận thôi. Chấp nhận việc bản thân đã đơn phương người ta rồi .Cậu cứ như vậy...cảm giác tổn thương và thất vọng bao trùm , cậu trở về phòng một một ngồi trên chiếc giường mà khóc . Cậu thật ra đã thích anh từ khi cậu còn rất nhỏ .

Khi còn nhỏ có thể nói là cậu rất nhỏ con , rất dễ bắt nạt . Có lần cậu đang ngồi chơi ở ghế đá công viên , tay cầm que kem mà ăn ngon lành thì từ đâu một thằng nhóc trông mũm mĩm chạy tới giật lấy cây kem của cậu .

-" Kem ngon quá ! Tao lấy nha ! Hehe " - bé mũm mĩm

-" Không được ! Là của mình mà ! " - cậu mếu máo

-" Của mày ? Trên tay tao là của tao " - cậu bé mũm mĩm

- " hic hic... Cậu trả cho mình đi ! " - cậu rưng rưng

-" Cây kem này của mày bao giờ ? Nó là của tao " - cậu bé mũm mĩm

Cậu đang cố gắng lấy lại cây kem thì từ xa một người từ từ bước tới . Anh ta lạnh lùng bước tới thản nhiên giật lại cây kem trên tay của bé mũm mĩm rồi đưa lại cây kem cho cậu

-" Mày ! Còn động vào thằng bé này một lần nữa...coi chừng tao ! " - trừng mắt

Cậu bé kia nhìn thấy ánh mắt đáng sợ đó liền bỏ chạy đi mất . Anh chàng lạnh lùng quay sang nhìn tôi . Đó là Gemini . Hôm đó thật chất là do ba mẹ cậu thấy cậu đi lay quá chưa về nên bảo Gemini đi tìm cậu , thấy được cảnh khi nãy cũng chẳng nghỉ nhiều giúp đỡ một chút để nhanh chóng đem cậu về nhà . Những mà trời ơi Gemini hành động vô tình đó của anh đã lấy mất trái tim của thằng bé rồi . Lúc đầu cậu cảm thấy cảm kích anh , sau đó lớn lên một chút được gặp anh thường xuyên vì hai gia đình hay qua gặp nhau cậu lại trở nên thích thích anh . Giờ thì thành yêu yêu luôn rồi . Còn Gemini hả ? Anh ta mỗi lần qua nhà cậu đều chỉ chào hỏi vài câu rồi cũng chẳng nói năng hay quan tâm ai , chỉ chăm chú đọc sách .

Mỗi lần nghe anh qua nhà chơi cậu lại vui đến nhảy quấn quýt lên . Thay đồ thật đẹp , chải chuốt thơm tho chỉ để nhận được một chữ " Chào " của anh . Cậu thương xuyên tìm cách tiếp cận anh nhưng mời nước .

-" Anh ơi ! Em lấy nước cho anh nè "- cậu mang ly nước đến trước mặt anh

-"...."- anh chăm chú đọc sách không quan tâm

- " Ummmmm...em..em để lên bàn cho anh nha " - cậu vẫn vui vẻ đặt ly nước lên bàn rồi về lại chỗ ngồi trong đầu lại nghĩ " chắc là anh ngại nên mới không trả lời hihi "

Khi thì mời anh bánh....

Cậu mỗi lần nghe anh tới sẽ đứng chờ từ rất sớm . Hôm ấy anh vừa nói tiếng chào cậu xong cậu liền lấy bánh ra đưa trước mặt anh , rất nhanh tay , sợ rằng khi anh lấy sách ra thì cậu sẽ bị giảm chú ý .

-" Anh ơi ! Em tặng anh nè ! Ngon lắm ngon lắm "- cậu vui vẻ

-" Ờ ! "- anh nhận lấy cái bánh rồi bỏ vào túi

Cậu thấy anh nhận bánh của mình tặng thì cả ngày liền vui vẻ . Nhảy cẩn lên khắp nhà . Nhưng mà còn anh thì sao ? Nhận lấy cái bánh , bỏ vào túi rồi từ lúc đó cũng quên mất sự hiện diện của cái bánh , đến khi đi giặt đồ mới phát hiện có một cái bánh trong túi , chẳng nhớ từ đâu mà có nên anh tiện tay vứt luôn em bánh nhỏ xinh vào thùng rác .

Cứ như vậy mà cả hai lớn lên tới bây giờ . Từ hôm anh xé tờ hôn ước cậu đã luôn tự hỏi " ai cũng nói mình đáng yêu mà...sao anh ấy lại không thích mình " , " Mình đã làm gì cho anh ấy giận sao " , " Làm sao để xin lỗi anh ấy đây "...và hàng loạt câu hỏi khác .

Về phần anh , sau khi từ nhà cậu về thì cảm xúc dần trở nên tiêu cực hơn . Anh chạy xe lên công ty , vẻ mặt tức giận khiến mọi người đều sợ hãi , họ chẳng biết anh đang bực mình chuyện gì là liệu mình có phải là đối tượng để anh trút giận không .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro