Chương 3: Có bệnh gì?
Thời gian nói nhanh không nhanh, chậm cũng không chậm. Chỉ là cảm nhận của mỗi chúng ta về thời gian là khác nhau mà thôi.
Đối với Fourth, từ khi ở với Gemini mỗi ngày đều thật dài, ngày nào cũng đều xảy ra rất nhiều chuyện... Ấy thế mà từ ngày đặt chân đến Titicharoenrak tính đến thời điểm hiện tại đã hơn tám tháng.
— Nhật kí của Fourth Nattawat —
"Ngày 12/3, thời tiết rất tốt, không khí trong lành như vậy quả thực khiến mình chăm chỉ hơn không ít... Hắn trở về sớm hơn mọi ngày, còn đợi tôi cùng dùng bữa tối, hôm nay sao mà tốt như vậy?"
"Ngày 1/4, ngày Cá Tháng Tư, tôi quyết định thu hết can đảm lừa hắn một phen! Tôi canh lúc hắn đang ngủ trưa mà lao vào giường, bày ra vẻ mặt nghiêm trọng nhất có thể nói rằng nhà bếp bị cháy, nhưng... Hắn chỉ lẳng lặng nhìn tôi rồi nhếch mép. Bị phát hiện rồi..."
"Ngày 28/5, hôm nay hắn trở về vào đêm muộn, cả người nồng mặc mùi rượu, mùi nước hoa hỗn tạp... Nhưng tôi không nói gì, ngay từ đầu chúng tôi đã có quy tắc chung được đặt ra để giữ vững mối quan hệ miễn cưỡng này cho đến khi thời gian trong hợp đồng chấm dứt."
———
Tám tháng trước.
"Norawit, anh tìm tôi là có việc gì?"
Fourth không hiểu vì sao mỗi lần đứng trước hắn đều cảm thấy sợ sệt, bản thân tự nhiên mà sinh ra cảnh giác đối với hắn.
Gemini hất cằm, ý bảo cậu ngồi xuống.
Đứng phía sau hắb không ai khác là quản gia Naravit, ánh mắt nhìn cậu không thấy nổi nửa điểm thiện cảm.
Fourth trong lòng than thở, cậu thật sự rất muốn kết thân với anh ta.
"Không cần gọi tôi là Norawit, trực tiếp gọi tên đi."
"Vâng..." Fourth nhỏ giọng.
"Cậu biết tôi và cậu kết hôn là do người nhà sắp đặt?"
"Vâng..."
"Vậy cậu nghĩ tôi và cậu có thể sống chung không?"
"Điều này... Tôi không rõ."
Gemini châm một điếu thuốc đặt lên miệng hút, con ngươi đen tuyền ấy nhìn thế nào cũng không thấy được hắn đang suy tính gì, hiển nhiên, điều ấy khiến cậu bất an.
"Tôi muốn nói với cậu một số điều để chúng ta dễ thở với nhau hơn một chút, cậu có thể lựa chọn nghe hoặc không nghe."
"Anh cứ nói đi."
"Thứ nhất, tôi không phải đồng tính và mãi mãi đối với nam nhân cũng không thể sinh ra hứng thú nên trường hợp cưới trước yêu sau là không bao giờ có."
"Tôi hiểu..."
Anh ta nghĩ tôi thèm thích anh ta sao?
"Thứ hai, tôi không thể cùng một người mà tôi không yêu sống cùng nhau cả đời được, tôi tin cậu cũng nghĩ như vậy, nên tôi sẽ rút ngắn thời gian 'cả đời' xuống ba năm, ba năm nữa tôi sẽ tìm một cái cớ để ly hôn, cậu sẽ hợp tác?"
"Đương nhiên."
Thật tốt, cứ nghĩ cả đời phải sống cùng tên mặt lạnh này chắc chết vì đau tim quá...
"Cuối cùng, tôi vẫn sẽ trở về đây, dùng bữa cùng cậu và ngủ cùng cậu, sống với nhau như một đôi nhưng chỉ trên danh nghĩa. Cậu có thể làm bất cứ việc gì cậu thích, tôi không can thiệp, không thắc mắc. Và cậu cũng như vậy với tôi."
"Tôi hiểu rồi."
"Đây là một bản hợp đồng, nội dung đều là những gì tôi vừa nói, đồng ý thì hãy kí tên vào bên dưới."
Pond Naravit đẩy tờ giấy đến trước mặt Fourth, đưa bút cho cậu rồi lại lùi ra phía sau Gemini.
Fourth không nghĩ nhiều hay chần chừ thêm một chút nào, rất hợp tác kí tên mình lên đó một cách vui vẻ. Cậu không biết rằng từ khi đặt bút và kí xuống, cuộc đời mình đã hoàn toàn bước sang một trang mới...
Fourth tự phát giác bản thân dạo này rất hay ngây ngốc nhìn chằm vào một thứ gì đó mặc dù không có lý do, rồi chẳng hiểu vì sao trong đại não bỗng dưng xuất hiện gương mặt của vị tổng tài Gemini Norawit kia, nhìn thấy hắn là tim đập chân run, mặt thì nóng bừng cả lên. Vì vậy cứ thấy hắn lại đánh bài chuồn, ăn cơm cũng phải anh ở đầu bàn, em ở cuối bàn...
Cậu có phải bệnh rồi không?
———
"À... Thưa thầy." Một cậu học sinh dơ tay, đứng dậy nhìn Fourth với vẻ mặt khó xử.
"Có chỗ nào em chưa hiểu sao?" Fourth tay cầm quyển sách, hướng cậu ta cười nhẹ.
"Không có, nhưng... Thầy chưa giảng bài... Thầy ngồi yên tại đó đã hai mươi phút rồi..."
"..." Fourth cảm thấy tai mình dần nóng lên.
"Chúng ta mở sách ra học bài. Xin lỗi các em, hôm nay thầy có chút mệt."
Mày vừa làm cái gì vậy Fourth Nattawat?! Đạo đức nghề nghiệp đâu rồi? Phải khám, nhất định phải khám!
***
Trận bão lũ vừa qua thật sự quá khủng khiếp!!! Bản thân mình ở Đà Nẵng nên thật sự hiểu sức phá hoang tàn của bão lũ nó dã man cỡ nào. Mình không biết phải làm gì ngoài ủng hộ quyên góp và chia sẻ thông tin ạ!
Các KhunNoo Việt Nam mỗi người góp một ít, chung tay hỗ trợ đồng bào miền Bắc thương yêu!
Nếu không đủ kinh phí, mọi người có thể quyên góp quần áo - giày dép - nhu yếu phẩm,... Ủng hộ sách giáo khoa - bút - vở - cặp sách cho học sinh vùng lũ lụt!
Dù ít hay nhiều, góp gió thành bão! Vì một tinh thần đồng bào tương thân tương trợ, vì rất nhiều người đang cần sự giúp đỡ. Chung tay đồng lòng hướng về miền Bắc, mong tất cả mọi người đều bình an ❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro