Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 3

TÌNH TIẾT VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN LÀ HƯ CẤU, KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bây giờ người mà em mong muốn được gặp nhất là cha nuôi. Em muốn hỏi với hắn, những điều tốt đẹp hắn làm cho em trong 7 năm qua là thật hay giả? Những cái ôm trong trời mưa, trong đêm tối là thật hay giả.

Em đã mặc cho nước mưa dội vào người, mặc cho cái lạnh hắt vào thân thể mong manh. Bước đi về cái nơi mà em gọi là nhà. Nghĩ đến đây, Fourth cười to lên. Thật nực cười… cái nhà đó có thể sẽ là địa ngục ngay bây giờ.

Bước vào cánh cổng to lớn, hình ảnh làm em đau lòng nhất là cha nuôi với bộ mặt lo lắng, chạy ra ôm chặt em vào lòng.

– “Fotfot, con đã đi đâu? Có biết ta lo lắng lắm không? Còn nữa, trời mưa sau lại không chờ tài xế đến đón. Người con ướt hết rồi, sẽ cảm lạnh. Mau vào thôi.”

Nghe những lời cha nuôi nói, em bỗng bật cười lớn. Mặc dù cười rất to nhưng chẳng hiểu vì sao nước mắt cứ tuôn ra.

– “Anh tại sao lại lo lắng cho con trai của kẻ thù? Không phải anh nên bỏ mặc tôi, bỏ mặc tôi chết sao?” – em khẽ ngước đôi mắt đỏ hoe lên nhìn hắn, mong muốn một câu trả lời.

– “Là ai nói với em” – Hắn khôi phục lại vẻ băng lãnh, lạnh lùng hỏi.

– “Là tôi tự biết. Sao hả… Nếu tôi không biết thì chẳng phải sẽ sống trong hạnh phúc mà biến địa ngục ngay tức khắc sao?”

– “Được, nếu em đã rõ thì mau làm trọn nhiệm vụ báo hiếu cho cha mẹ đi? Làm cho tôi xóa thù hận đi nào?” – Tay hắn nâng cằm em lên, môi mỏng nhếch khẽ lên.

– “Anh… rất hận tôi sao” – em nước mắt lưng tròng nhìn hắn.

– “Đúng vậy, năm đó không phải tại lão già ngu ngốc đó thì Gin đã không chết. Em có thể khiến cô ấy sống lại sao? Em chỉ có thể thay thế hình bóng của cô ấy. Nói trắng ra thì em chỉ là một con rối mà thôi” – bàn tay to lớn thô ráp ấy nắm cằm em thật mạnh.

– “A… đau. Thả… tôi ra” – em đau đớn nhíu mày, muốn đẩy hắn ra nhưng không được, vì hắn rất khỏe mạnh.

– “Hừ… có chút thế này thôi mà cũng kêu đau. Em yên tâm, những năm tháng về sau của em còn đau hơn nữa kìa. Tôi vốn muốn cho em thêm thời gian hạnh phúc, chưa muốn trả thù nhưng hôm nay em đã biết, vậy thì thực hiện thôi.”

Nói rồi hắn kéo tay em đi trong bao nỗi sợ hãi, lo âu của người làm. Cậu chủ rõ ràng không muốn làm tiểu thiếu gia đau, vừa nãy lúc không thấy em trở lại thì nổi điên, sai người tìm kiếm khắp nơi. Vậy mà bây giờ… haizz. Quản gia Mike thở dài, trong lòng thầm mong tiểu thiếu gia an lành.

Gemini kéo em đi, lôi em vào phòng của hắn. Mặc dù đây là lần đầu tiên vào phòng hắn nhưng em chẳng có ngắm nhìn gì được vì cơn đau ở tay kịch liệt.

– “A… thả tôi ra…” – em non nớt năn nỉ, đồng thời nước mắt đua nhau chảy xuống.

– “Ha… thả em ra? Đừng mơ!” – Nói rồi hắn hung hăng đẩy em xuống chiếc giường rộng lớn, xé toạc quần áo em ra rồi nằm đè lên người em.

Kinh hãi và hoảng sợ, Fourth thét lên.

– “Đồ cầm thú! Mau buông tôi ra… anh không thể làm vậy với tôi!” – em liên tục giãy giụa, lắc đầu quầy quậy.

– “Câm miệng”

Hắn tháo cravat ra, trói hai tay em lại rồi xuống khỏi giường, lấy trên bàn ly rượu rồi cho nước gì đó vào.

Hắn quay trở lại giường rồi một tay cầm ly rượu, một tay bóp cằm em.

– “Mở miệng ra” – giọng nói trầm khàn của hắn lạnh lùng vang lên.

– “Không…ưm” – em cố gắng mím môi thật chặt để không phải nuốt thứ nước đó.

– “Nếu vậy đừng trách tôi bạo lực!” – Hắn bóp cằm, ép em phải uống vào.

Khi em uống vào rồi thì hắn đứng dậy, nhàn nhã ra ghế salon ngồi, châm điếu xì gà cuba ra rồi hút. Đôi mắt sâu thẳm nhìn ra ngoài.

Em thầm nghĩ hắn đã bỏ qua cho mình thì vui mừng, nhưng không biết rượu đó như thế nào mà khi hắn ép em uống rồi lại tha cho em.

Chỉ một lúc sau Fourth thấy cả người mình nóng như than. Bên dưới cảm thấy trống rỗng. Em cắn môi, hai chân thon dài quẹt vào nhau.

Hắn thấy em đã có biểu hiện thì khẽ nhếch môi. Tiếp tục hút xì gà.

________________________________
Đừng ai thắc mắc là sao sốp ra chap nhanh vậy. Vì truyện này sốp viết từ t10 r nhưng h sốp mới đủ tự tin để đăng á.🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro